Mãng Hoang Kỷ

Chương 1189

- Chết.

Hai mắt Thanh Phong Thánh chủ lạnh như băng, sáu chuôi kiếm trong tay bổ ra, tư thế vung bổ vô cùng đơn giản.

Kiếm xuất ra, thiên địa như sụp đổ.

Tiếng gió gào thét.

Vô số cuồng phong nghiền áp nhắm vào Kỷ Ninh, những nơi đi qua, lôi thủy kiếm ý lĩnh vực hoàn toàn vỡ ra và hoàn toàn không thể ngăn cản. Chênh lệch quá rõ ràng.

Thanh Phong Thánh chủ chính là ỷ vào sát chiêu này mới chính thức danh truyền vô tận cương vực. Không có sát chiêu này, hắn cũng không tính là lợi hại trong Đạo Quân tứ bộ, sát chiêu này của hắn có thể uy hiếp tuyệt đại đa số Đạo Quân tứ bộ! Như Ngự Đấu Đạo Quân không ra giao chiến cũng vì có khả năng bị sát chiêu này chém giết.

Tốc độ của Kỷ Ninh lui nhanh! Ngư Đấu không thể làm gì Kỷ Ninh.

Loại sát chiêu này cũng là cấm thuật, thi triển ra sẽ tiêu hao thần lực cực kỳ kinh người.

- Hắn lại không trốn?

Thanh Phong Thánh chủ ánh mắt càng thêm lạnh.

- Ngăn cản.

Kỷ Ninh sử dụng sáu cánh tay cùng phòng ngự, kiếm đạo chung cực sử dụng ảo diệu duy tâm thức, từ đó làm cho chung quanh Kỷ Ninh hình thành lĩnh vực tối tăm.

Oanh!!!

Cuồng phong đáng sợ dễ dàng phá hư tất cả, trực tiếp oanh kích lĩnh vực chung quanh Kỷ Ninh, ngay cả lỗ đen lĩnh vưc cũng bị nghiền nát, trực tiếp oanh kích lên chân thân Kỷ Ninh đang ẩn nấp trong lỗ đen.

- Không.

Trong Thiên Thương cung xa xa, ánh mắt Tô Vưu Cơ mang theo lo lắng.

- Làm sao có thể?

Hắn khó mà tin nổi, hắn không tin Kỷ Ninh sẽ tự tìm đường chết, biết rõ sát chiêu lợi hại, vì cái gì không trnahs?

...

Bành ~~~


Công kích đáng sợ oanh kích lên người Kỷ Ninh, trên thân Kỷ Ninh mặc áo giáp có vô số thần văn tầng tầng lớp lớp, lực công kích xuyên qua những thứ này và lập tức bị thu nạp chuyển hóa, thậm chí thu nạp chuyển hóa lực lượng còn tạo thành ma diệt lực va chạm. Nói đến phức tạp, khi lực xuyên thấu truyền vào trong áo giáp liền suy yếu còn lại một phần ngàn, uy năng còn lại lan đều khắp toàn thân Kỷ Ninh, chỉ tạo thành ảnh hưởng nhỏ bé lên Kỷ Ninh.

- Áo giáp chúa tể quả nhiên phi phàm.

Kỷ Ninh vô cùng vui mừng.

Vị chúa tể chết đi kia tự nhiên am hiểu cận chiến, trọng yếu nhất của hắn là u lam đại kiếm, tiếp theo chính là áo giáp trên người.

Áo giáp này là Đan Tôn Giả lúc trước hao hết vô số tâm huyết tạo ra vì tình cảm chân thành trong nội tâm, nó không có uy năng đặc thù nào khác, cần biết một ít áo giáp có uy năng đặc thù, ví dụ như mượn nhờ lự trùng kích phản công địch nhân, thậm chí trong đó chứa bí thuật rất mạnh nhưng áo giáp chúa tể này vô cùng đơn giản.

Nó chỉ có một công năng là —— phòng ngự! Tất cả lực công kích đều bị suy yếu tới một phần ngàn, chỉ sợ công kích chúa tể mới vượt qua hạn mức này nhưng tối đa không vượt qua một phần trăm.

Ỷ vào áo giáp này, kiếm đạo chúa tể chưa bao giờ tổn thương qua!

Kỷ Ninh ngạnh kháng sát chiêu này là vì tự tin vào áo giáp, đương nhiên cho dù không có áo giáp hắn cũng không sợ, hắn đã tu luyện thần thông hộ thể của chúa tể là Kiếm Đạo Chi Thân, hắn đã tu hành cả ngàn năm, hắn tu hành Kiếm Đạo Chi Thân đạt tới cấp độ vĩnh hằng hạ phẩm.

Trước là đạo chi thần binh cực phẩm đến vĩnh hằng hạ phẩm, nhìn như tăng lên không nhiều lắm.

Trên thực tế đạo chi thần binh và vĩnh hằng pháp bảo có khác nhau về bản chất, ví dụ như Thanh Phong Thánh chủ có thể hủy diệt đạo chi thần binh cực phẩm nhưng hắn không thể phá hủy vĩnh hằng pháp bảo.

Ngoài ra có áo giáp chúa tể, bên trong có thần thông hộ thể cường đại, Thanh Phong Thánh chủ làm sao có thể làm hắn bị thương chứ.

Oanh.

Oanh kích đánh vào thân thể của hắn, Kỷ Ninh kìm lòng không được bay ngược về phía sau, cần có lôi thủy kiếm ý lĩnh vực trợ giúp mới dừng lại.

- Uy lực không tệ!

Kỷ Ninh tươi cười cảm thán.

- Ngươi, ngươi...

Thanh Phong Thánh chủ cười lạnh, thân thể hắn cứng lại và nhìn về phía Kỷ Ninh.

- Ngươi như thế nào...

Cho dù không chết, tốt xấu gì cũng trọng thương.

- Uy lực sát chiêu của ngươi không đủ, muốn giết ta còn kém xa lắm.


Kỷ Ninh lắc đầu nói, không tính là chúa tể áo giáp, thần thể phòng ngự vượt xa vô số Đạo Quân tứ bộ. Lúc trước Kỷ Ninh chỉ học Kim Tượng Thần Thông đã phải trả cái giá không nhỏ, Kim Tượng Thần Thông đại thành chính là đạo chi thần binh cực phẩm. Muốn thân thể đạt tới vĩnh hằng pháp bảo, mặc dù là vĩnh hằng hạ phẩm, loại thần thông này rất khó học được, muốn học cần trả cái giá lớn kinh người, phần lớn Đạo Quân tứ bộ cũng không học được.

Kiếm Đạo Chi Thân đại thành sẽ đạt tới vĩnh hằng cực hạn.

Dù sao cũng là thần thông của chúa tể, chỉ có chúa tể chết đi mới vô tư như thế! Như Tuyết Giám Đế Quân còn sống, cho dù là chúa tể vĩ đại, phương diện truyền thụ thần thông bí thuật đều có giữ lại..

- Ta, ta tâm phục khẩu phục.

Thanh Phong Thánh chủ vung tay lên, thần điện ở xa xa bay tới, hắn trực tiếp đi vào trong thần điện.

- Ân?

Kỷ Ninh sững sờ, dừng tay như thế sao?

Kỷ Ninh cũng không có biện pháp, chính mình muốn đi có thể đi, Thanh Phong Thánh chủ đúng là mạnh hơn mình, hắn muốn đi thì đi.

- Như thế nào, chuẩn bị đi?

Kỷ Ninh đứng giữa không trung mở miệng nói.

- Không vội, chúng ta có thể nói chuyện với nhau.

Trong thần điện, Thanh Phong Thánh chủ mở miệng nói ra, hắn cũng kiêng kị tốc độ vô khổng bất nhập của Kỷ Ninh cho nên trốn vào thần điện, mượn nhờ trận pháp thần điện cấm chế làm Kỷ Ninh kiêng kị và không làm gì được hắn.

- Thiên Nhất, Ngự Đấu.

Thanh Phong Thánh chủ cao giọng nói, giọng nói vang vọng hư không.

- Chúng ta có thể nói chuyện.

Giờ phút này cuồng phong bao phủ bầu trời mất đi, Kỷ Ninh cũng thu lôi điện kiếm ý lĩnh vực, hắn nhìn sang thần điện.

- Ha ha, tên điên ngươi muốn gì?

Hai đạo thân ảnh bay ra khỏi Thiên Thương cung, Thiên Nhất Đạo Quân và Ngự Đấu Đạo Quân, Thiên Nhất Đạo Quân cười nhạo nói.

- Trước khi ngươi vây khốn Thiên Thương cung ta còn nói muốn vây khốn một hỗn độn kỷ mười hỗn độn kỷ. Hiện tại ngươi muốn gì? Ta nhất định phải bàn với ngươi sao? Ngươi cũng quá xem trọng chính mình rồi.

- Là ta sai rồi!

Thanh Phong Thánh chủ ní:

- Thiên Nhất huynh, kính xin chớ để ý.

Thiên Nhất Đạo Quân mở to mắt, Ngự Đấu Đạo Quân cũng kinh ngạc, Kỷ Ninh cũng không rõ.

Chủ động nhận sai?

Còn hô ‘Thiên Nhất huynh’?

- Chậc chậc chậc, tên điên ngươi cũng biết cúi đầu, nhưng mà hai ta kết oán lâu như thế, ngươi còn lần thứ nhất gọi ta là Thiên Nhất huynh, gọi ta như thế, nội tâm của ta đang run rẩy đây này.