Mãng Hoang Kỷ

Chương 1183

- Một trăm mươi!

Trong thanh hoa không gian tích lũy một trăm hai mươi giọt, đã tiến bộ hơn một trăm lẻ tám giọt lúc trước.

...

Động phủ trong hỗn độn bên ngoài tam giới.

Kỷ Ninh đạo bào đen và Kỷ Ninh áo đen khác đang duy trì phát môn Bản Tôn Duy Nhất, cả hai cũng bắt đầu hợp hai làm một.

Một lát sau.

Chỉ có Kỷ Ninh đạo bào đen ngồi đó, khí tức còn cường đại hơn trước một ít.

Từ đó bất kể là bản tôn hay là nguyên thần thứ hai cũng chỉ còn lại một mà thôi.

- Bắt đầu đi.

Lúc này trong Thiên Thương cung xa xa, Kỷ Ninh áo trắn và Kỷ Ninh đạo bào đen bên ngoài không gian tam giới đều mạnh hơn trước, ánh mắt vô cùng kiên định.

Oanh ~~~~

Bản tôn và nguyên thần thứ hai dù cách nhau rất xa nhưng đồng thời đột phá, giữa bọn họ đã sinh ra cộng minh khó hiểu với nhau, hiện tại cả hai cùng khai sáng ra dạo của mình.

Sinh tử Đạo Quân, một bước một sinh tử là đi ra đạo của bản thân.

Chính vào mỗi lần đột phá, bản tôn và nguyên thần thứ hai đều phải cùng đột pháp! Một mình đột phá sẽ ảnh hưởng tới bên khác cho nên không thể đột phá. Nếu như ‘hợp đạo’, đối với những nguyên thần thứ hai Đạo Quân tứ bộ mà nói cũng chỉ có một cơ hội. Không có khả năng nói bản tôn hợp đạo trước một lần, thất bại sẽ hấp thu kinh nghiệm để nguyên thần thứ hai hợp đạo, không có chuyện tốt như vậy.

Bản tôn và nguyên thần thứ hai phải cùng tiến lên.

Từng bước sinh tử.

Chính vì như thế, không có đại quyết tâm là không thể làm được.

Ầm ầm ~~~~

Hỗn độn bên ngoài tam giới chấn động ngập trời, hỗn độn vô tận chi lực hình thành vòng xoáy đáng sợ, trong phạm vi vòng xoáy sinh ra chấn động không thể tưởng tượng nổi.


Chấn động sinh ra truyền vào trong tam giới.

- Này, này...

- Xảy ra chuyện gì?

- Chấn động đáng sợ như thế?

Đám người Bồ Đề lão tổ, Phong Ma đang ngồi trong hư không tam giới và cùng nhìn về phía sinh ra chấn động, bọn họ chỉ cảm thấy hỗn độn vô tận vô cùng bình tĩnh lại xuất hiện một con chân long thức tỉnh, lực lượng khi chân long này thức tỉnh làm bọn họ sợ hãi.

...

Thiên Thương cung, Bắc Minh động phủ vô cùng bình tĩnh.

Lúc này khí tức Đạo Quân phóng thẳng lên trời nhưng bị Kỷ Ninh kích phát cấm chế bên ngoài động phủ liền không tỏa ra chung quanh, về phần từ Thế Giới Cảnh đột phá đến Đạo Quân cần bổ sung năng lượng, Kỷ Ninh hoàn toàn có thể dùng hỗn độn tinh thạch bổ sung. Từ khi ngộ ra kiếm đạo chung cực thì Kỷ Ninh đã quyết định làm như thế.

Ầm ầm ầm ầm...

Không gian Kim Đan có một cây đại thụ cao ba vạn sáu ngàn trượng đang hấp thu kiếm đạo của Kỷ Ninh và sinh trưởng nhanh chóng, đại thụ đang tăng lên chậm chạp, nó cũng dần dần biến thô và to.

Đạo thụ càng ngày càng tráng kiện, độ cao càng ngày càng tăng lên chậm chpaj.

- Sinh tử Đạo Quân, căn cơ càng dày, đạo thụ càng tráng kiện, ta ngộ ra kiếm đạo chung cực, trong Đạo Quân nhất bộ khó có thể so sánh với ta.

Kỷ Ninh nói thầm, độ cao của đạo thụ có định số, ví dụ như Đạo Quân tứ bộ tu hành nhiều năm đạt tới biên giới hợp đạo thì đạo thụ cao mười vạn tám ngàn trượng, trình độ tráng kiện không giống nhau.

Đạo thụ sinh trưởng càng ngày càng tráng kiện cao lớn, rễ cây không hoàn toàn kéo dài thẩm thấu khắp không gian Kim Đan hỗn độn, làm cho không gian Kim Đan hỗn độn càng thêm vững chắc, làm cho này không gian hỗn độn không ngừng khuếch trương.

Đạo thụ sinh trưởng tới năm vạn hai ngàn trượng mới dừng lại.

Không gian Kim Đan hỗn độn càng lúc càng khuếch trương, khí tức cũng càng khủng bố Kim Đan trong cơ thể Kỷ Ninh càng thâm thúy và ảo diệu.

- Thần thể cơ cấu lại lần nữa.

Kỷ Ninh áo trắng ngồi khoanh chân.


Sâu trong gân cốt da thịt của hắn bắt đầu cơ cấu lần nữa, dùng kiếm đạo chung cực làm hạch tâm hấp thu hỗn độn chi lực, từ đó hình thành thần lực, khí tức Đạo Quân không ngừng phát ra ngoài, Kỷ Ninh không ngừng bổ sung đại lượng hỗn độn tinh thạch làm năng lượng.

Kỳ thật cho dù một gã Đạo Quân tứ bộ bổ sung thần lực sẽ tiêu hao bao nhiêu hỗn độn tinh thạch? Đối với Kỷ Ninh mà nói, chút hỗn độn tinh thạch kia không đáng quan tâm.

...

- Khí tức Đạo Quân, chủ nhân hắn đã đột phá.

Đan Bảo khẩn trương nói.

- Ân, khí tức thật mạnh, còn mạnh hơn chúng ta đột phá quá nhiều.

Tô Vưu Cơ cũng cảm khái, đột nhiên lúc này sắc mặt của nàng biến hóa và nghi hoặc.

- Quái, tại sao không có một tia hỗn độn chi lực nào khởi động.

Đan Bảo cũng lộ ra thần thái nghi hoặc.

- Đúng vậy a, chẳng lẽ chủ nhân không hấp thu hỗn độn chi lực bên ngoài sao?

Chỉ có lúc đột phá có hấp thu hỗn độn chi lực trong thời gian ngắn, đây chính là miễn phí, Đạo Quân bình thường đột phá sẽ hấp thu hỗn độn chi lực bên ngoài. Kỷ Ninh tài đại khí thô cho nên không quan tâm chút chuyện nhỏ này, sở dĩ hắn không hấp thu hỗn độn chi lực bên ngoài cũng là có ý định của mình.

- Chủ nhân, có lẽ có ý nghĩ của mình a.

Tô Vưu Cơ nói.

Qua mấy canh giờ.

Bản tôn hoàn toàn đột phá, hỗn độn tinh thạch tiêu hao không ít. Mà nguyên thần thứ hai đột phá chậm hơn nhiều, vẫn không ngừng hấp thu hỗn độn chi lực bên ngoài tam giới tiến hành đột phá

- Đây là Đạo Quân sao?

Kỷ Ninh áo trắng ngồi ở đó, hắn tươi cười.

Hắn tự nhiên phát ra khí tức mạnh hơn quá khứ, thậm chí còn không kém Đạo Quân nhị bộ ‘Ngư Xán Đạo Quân’ bao nhiêu.

Nhìn thấy Kỷ Ninh, từ khí tức mà phán định chỉ sợ sẽ cho rằng Kỷ Ninh là Đạo Quân nhị bộ.

Kỳ thật Kỷ Ninh không xem vào đâu, cổ tu giả, hoàng tộc Mang Nhai quốc lúc còn ở Thế Giới Cảnh đã có thần thể so sánh với Đạo Quân nhất bộ. Bọn họ đột phá thành Đạo Quân nhất bộ, thần thể hoàn toàn có thể so sánh Đạo Quân tam bộ! Khí tức còn mạnh hơn Kỷ Ninh nhiều, Thiên Tinh Tử tu hành Thiên Thân Thánh Điển cũng không kém gì cổ tu giả và hoàng tộc Mang Nhai quốc.

Hoàng tộc Mang Nhai quốc hoàng tộc, cổ tu giả có số lượng quá ít. o Quân có thể tu hành Thiên Thân Thánh Điển có số lượng còn ít hơn cả hoàng tộc Mang Nhai quốc hoàng tộc nhiều.

Cho nên xông xáo bên ngoài đều có thể từ khí tức xác định cấp độ.

Kỷ Ninh dùng ‘kiếm đạo chung cực’ làm hạch tâm cho nên thần lực vô cùng tinh thuần, lại hợp nhất mười tám phân thân cho nên đột phá có thần thể sánh ngang Đạo Quân nhị bộ.

- Về sau ta sẽ ngụy trang thành Đạo Quân nhị bộ.

- Kiếm đạo chung cực của ta cuối cùng quá mạnh mẽ. Còn mạnh hơn Đông Tu, Khánh Hoàn quá nhiều. Thậm chí cho dù là chúa tể vĩ đại, Đan Tôn Giả chưa bao giờ nhìn thấy Thế Giới Cảnh yêu nghiệt như thế.