Màn sương đen dày đặc này làm đám người Động Tử Khải không thể nhìn xa được. Nếu màn sương đen này biến mất thì có lẽ bọn chúng phải hoảng sợ mà nhận ra...một con rồng khổng lồ màu đen dài hơn mười dặm đang uốn lượn quanh Ngưu Giác sơn, đồng thời cái đầu Minh Long này đang nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
Đáng tiếc, bọn chúng không thể nhìn thấy. Đây cũng là lý do mà Kỷ Cửu Hỏa thi triển ra mê trận ẩn chứa sương đen.
"Đến đây đi, đến đây đi." Kỷ Lưu Chân nhìn chằm chằm vào phía xa xa. Trong màn sương đen phía xa xa có mười hai bóng người ẩn hiện. Đây chính là hình dạng ngưng tụ từ màn sương đen do Kỷ Cửu Hỏa thao tác để cho đám Kỷ Lưu Chân nắm được phương hướng cùng khoảng cách đại khái của đối phương.
Bản thân Kỷ Lưu Chân đang ở trong một cái đầu rồng khổng lồ màu đen.
Nguyên lực của năm người tiến vào Minh Long Tỏa Thiên Trận chuyển hóa tạo thành một luồng long lực mạnh mẽ. Hắn lại điều khiển phần trung tâm đầu rồng nên có thể mượn lấy nguồn lực lượng này. cảm thấy thực lực của bản thân tăng vọt.
"Lưu Chân, chờ một chút đừng nóng vội." Một âm thanh truyền đến tai.
Kỷ Lưu Chân gật đầu.
Phần quan trọng nhất của Minh Long Tỏa Thiên Trận được tộc trưởng khống chế. Chỉ có tộc trưởng có thể dễ dàng truyền âm. Những người khác như Kỷ Ninh đều không cách nào dùng mắt thường nhìn ra xa được. Tất cả đều phải dựa vào sự hỗ trợ và chỉ dẫn của tộc trưởng.
Kỷ Cửu Hỏa đứng trên sườn núi, cả người nằm trong phần thân Minh Long khổng lồ. Tất cả mọi việc trong đại trận đều được nắm rõ, đám sương đen này như ánh mắt của hắn.
"Bọn chúng đang cẩn thận dò xét." Kỷ Cửu Hỏa nhìn chằm chằm. "Có tầm mười hai tên Tử Phủ tu sĩ, đều từ tông môn cả. Thế nên bọn chúng chắc chắn có phương pháp liên thủ...nếu bây giờ đánh lén thì sợ không có hiệu quả mấy. Thêm chút nữa là bọn chúng có thể phát hiện được huyễn trận sương đen này cũng không cao mình gì. Lúc đó chỉ cần bọn chúng hơi nới lỏng ra một tí thì nhất định uy lực của Minh Long Tỏa Thiên Trận... sẽ cho bọn chúng nếm mùi đau khổ."
Kỷ Cửu Hỏa thừa đủ kiên nhẫn. Hắn đang đợi, chờ đợi cơ hội. Phải đến lúc thì mới nhe nanh ra... Đám Động Tử Khải đúng là rất cẩn thận khi tiến vào trong trận. Từng người đều ở trong Bát Quái Huyết Long Trận, đồng thời nguyên lực trong cơ thể cũng đã bắt đầu khởi động chuẩn bị cho lúc thi triển ra phương pháp hợp trận.
"Huyễn trận sương đen này cũng không huyền diệu lắm. Ta đã phát hiện ra vài thứ ảo diệu trong đó rồi!" Mỗi lão già trong đám mở miệng nói.
"Ta cũng đã phát hiện được chút dấu vết. có điều về phương diện trận pháp thì Tra Sư huynh còn giỏi hơn ta. Nói như vậy thì chắc có thể trong thời gian ngắn phá trận." Tu sĩ tóc bạc cười nói. Là người tu tiên.. .Đặc biệt là Tử Phủ tu sĩ - một trong những giai đoạn trụ cột đầu tiên. Bọn hắn bị hãm ở Tử Phủ không thể đội phá thì lập tức sẽ phải cố gắng nghiên cứu thêm các loại thủ đoạn khác cho bản thân mình.
Trận pháp? Độc? Thuật điều khiển khôi lỗi? Chỉ cần có thể tăng chiến lực lên thì bọn hắn sẽ đều nghiên cứu. Một lão già sống ba bốn trăm năm thông thường đều sẽ am hiểu vài phương diện.
Những Tử Phủ tu sĩ rời tông môn thành chi nhánh này đều là những có gần như không có khả năng đột phá, nên dĩ nhiên cũng sẽ có nghiên cứu trận pháp. Trong đó có vài tên nghiên cứu trận pháp còn hơn hẳn Kỷ Cửu Hỏa!
Nhưng... bày trận thì dễ còn phá trận lại khó! Nếu đặt vào thế Kỷ Cửu Hỏa bày trận còn bọn hắn đến phá thì dĩ nhiên cũng không thể nắm chắc có phá được hay không.
Nếu có vài trận pháp bọn hắn đều có thể phá thì Nông Tử Đạo cũng chỉ nhẹ nhàng hơn thôi.
"Ta chỉ cần thời gian một chén trà nhỏ là có thể phá trận." Lão già tóc đen mỉm cười nói.
"Làm phiền Tra Sư huynh."
"Ta sẽ phá huyễn trận đầu tiên này. Những trận nhỏ như thế này không cần sư huynh Tử Đạo. Chúng ta có thể phá." Đám Tử Phủ tu sĩ này rõ ràng đang buông lỏng đi không ít. Khỉ mới vào trong huyễn trận sương đen này, không thể nhìn được xa làm cho bọn chúng còn có chút cảnh giác. Nhưng khi biết được có thể dễ dàng phá đại trận này thì liền tự tin lên rất nhiều. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Lão già tóc đen gật đầu: "Ta tới nghiên cứu trận pháp, phiền chư vị cảnh giới cẩn thận."
"Cứ giao cho chúng ta. Tra SƯ huynh cứ an tâm pháp trận đi." Đám Động Tử Khải mở miệng.
Một lát sau.
"Ngay ở phía trước." Lão già tóc đen sáng mắt lên với vẻ mặt đầy tự tin. "Ta đã hiểu rõ trận pháp này."
"Tốt." Từng người đều kích động
Động Tử Khải vẫn đang duy trì Bát Quái Huyết Long Trận. Một đám Tử Phủ tu sĩ nhanh chóng tiến tới, sương đen ở phía trước cũng đã phai nhạt đi không ít. Đám Động Tử Khải liếc mắt một cái liền nhìn thấy ở cách đó không xa trên mặt đất có một trận kỳ cắm ở đó. Trận kỳ màu xám, mặt trên có hoa văn màu đen.
"Trận kỳ!" Mỗi người đều mang vẻ mặt vui mừng.
"Lưu Chân, ngươi cứ lặng yên ở đó." Kỷ Cửu Hỏa truyền âm nói. "Không lâu nữa đám Tử Phủ tu sĩ Tuyết Long sơn sẽ đi tới chỗ ngươi. Khi ta vừa ra lệnh là ngươi liền giết luôn."
"Ta đã sớm chuẩn bị rồi." Trong con mắt của Kỷ Lưu Chân hiện lên sự lạnh lẽo. "Tốt, nhớ nghe hiệu lệnh của ta." Kỷ Cửu Hỏa cũng đầy chờ mong.
Mười hai tên Tử Phủ tu sĩ đám Động Tử Khải vừa liếc mắt một cái liền nhìn thấy trận kỳ ở cách đó không xa, nhưng bọn hắn không hề phát hiện cách đó trăm trượng...Một cái đầu rồng khổng lồ đang nhìn chằm chằm vào chỗ bọn hắn.
"Trận kỳ!"
Mười hai tên Tử Phủ tu sĩ đều mừng như điênế Lão già tóc đen lại càng đắc ý. Đúng lúc này...
"Tấn công!" Vốn đang chờ ở một bên, Kỷ Lưu Chân nghe được thanh âm của tộc trưởng truyền tới.
Phù!
Đám Tử Phủ tu sĩ này vừa nhìn thấy trận kỳ, đang mừng như điên thì bỗng nhiêu từ màn sương đen dày đặc ở trên cao bỗng hiện ra một cái đầu rồng khổng lồ. Trong màn sương đen, bọn hắn còn thấy cả râu cùng vảy rồng. Đầu Minh Long này đang há ngoác ra, cắn thẳng tới chỗ bọn hắn.
"Cẩn thận." Động Tử Khải thao tác Bát Quái Huyết Long Trận nên hắn là người phát hiện ra đầu tiên, liền giật mình hô lên.
Muộn rồi.
Quá nhanh!
Vốn ở trong màn sương đen chỉ có thể nhìn được mờ mờ chỗ xung quanh. Con Minh Long này thân đã dài hơn mười dặm thì đầu lớn cỡ nào đây? Đầu rồng lao về phía trước... với tốc độ nhanh hơn Tử Phủ tu sĩ thông thường tới mười lần. Trong nháy mắt đầu rồng này đã đánh vỡ Bát Quái Huyết Long Trận. Răng rắc... rầm rầm... uỳnh uỳnh... Sau một tiếng gào khủng bố, đầu Minh Long lao thẳng vào giữa!
Trong nháy mắt giữa những tiếng gào thét.
Kỷ Lưu Chân ở phần miệng của đầu Minh Long. Khi vừa điều khiển đầu Minh Long cắn tới thì Kỷ Lưu Chân cũng như hóa điên. Chín cái dùi nhọn lơ lửng trước người cũng rít gió bay đi. Nguyên lực trải qua quá trình chuyển hóa của đại trận đã làm cho tốc độ bay đi của dùi nhọn nhanh tới mức kinh người. Chín cái chia ra đánh thẳng mặt ba gã Tử Phủ tu sĩ đang luống cuống.
Có đại trận tiếp sức, thực lực của Kỷ Lưu Chân bây giờ còn mạnh hơn cả Tử Phủ tu sĩ viên mãn bình thường khác.
Vù! Vù! Vù!
Thật quá nhanh. Lúc này đã có hai tên Tử Phủ tu sĩ bị dùi nhọn xuyên qua phần ngực tạo thành hai lỗ thủng lớn, rồi cả người bị Minh Long nuốt thẳng vào. Một tên Tử Phủ tu sĩ còn lại thì chỉ bị thương ở dưới chân. Một ánh sáng xanh lóe lên, trong nháy mắt cả người hắn đã chạy ra xa hơn mười trượng.
Chỉ trong nháy mắt đã có hai tên Tử Phủ tu sĩ phải chết. Chủ yếu là do Minh Long Tỏa Thiên Trận đã có uy lực quá lớn, năm phân trận lại đều có Tử Phủ tu sĩ trấn thủ. Làm cho con Minh Long này giống như thực thể có hồn phách, có uy lực vô cùng khủng bố.
"Thừa dịp hắn bệnh lấy mệnh của hắn!" Kỷ Lưu Chân lại đuổi giết hai tên Tử Phủ tu sĩ đang đứng cách xa những đồng môn khác.
"Giết."
Dùi nhọn rít gió bay đi!
Đầu rồng màu đen giống như một cơn ác mộng lao tới.
"Bày trận."
"Bày trận." Đám Động Tử Khải đã sớm gầm lên. Đám Tử Phủ tu sĩ này cũng không phải kẻ ngu. Bọn chúng đều biết nếu rời đồng bọn đi quá xa thì sẽ lập tức bị Kỷ tộc giải quyết từng tên ngay.
Nhưng không phải do bọn hắn cố ý tách ra xa. Mà vì đầu rồng kia lao tới làm một vài tên trong bọn chúng bị đánh bay đi!
Uy lực va đập của Minh Long kia quá lớn!
"Kết trận."
"Kết trận."
Chỉ thấy một đường sáng trắng lóe lên, trong nháy mắt nó bao quanh từng tên Tử Phủ tu sĩ. Rất nhanh tạo thành một trận đồ bát quái màu trắng. Tám tên Tử Phủ tu sĩ chia ra đứng từng góc. Thật ra với pháp môn truyền dạy ở Tuyết Long sơn thì chỉ cần sáu tên Tử Phủ tu sĩ là đã có thể bày trận ra rồi.
"Tra sư huynh đâu?"
"Phương Sư đệ đâu?"
Khi đám Động Tử Khải vừa bày đại trận xong thì liền giật mình phát hiện ra. Lúc trước bọn hắn có mười hai tên Tử Phủ tu sĩ nhưng bây giờ chỉ còn lại tám. Ngoài đám bọn hắn ra thì bốn tên đồng môn kia không thấy đâu.
"Tra sư huynh."
Cả đám bọn chúng hô lớn gọi. Thanh âm truyền khắp đại trận. Nếu bốn gã đồng môn còn sống thì chắc chắn sẽ nghe thấy và đáp lại.
"Chết rồi. Bốn người bọn họ chết hết rồi." Động Tử Khải cắn răng nói.
"Thật đáng sợ. Quá mạnh mẽ." Tu sĩ tóc bạc khó có thể tin nổi. "Lúc trước chúng ta có thể mờ mờ nhìn ra vảy rồng, vậy thì đó là một cái đầu rồng lớn vô cùng. Tại sao Kỷ tộc lại có thủ đoạn mạnh như vậy được? Chẳng lẽ kia đúng là một con rồng?"
"Không thể nào là một con rồng thật được. Nếu là một con rồng thật thì đã bị phát hiện từ đầu rồi! Hơn nữa một con rồng làm sao có thể lớn như thế được. Nhất định đây là trận pháp!"
"Trận pháp có thể tạo được một con rồng lớn như thế thì mạnh tới cỡ nào đây?"
Cả đám Tử Phủ tu sĩ đều có chút khiếp sợ trước uy lực tấn công của đối phương lúc trước. Tuy đúng là lúc thấy trận kỳ thì cả đám hơi lơi lỏng chút ít. Nhưng cho dù bên ngoài cũng có Bát Quái Huyết Long Trận thì từng người đều vẫn cảnh giác. Thế mà chỉ với một đòn bất ngờ liền đánh qua cả đám. Làm cho mỗi người đều phải vội lùi về sau, thậm chí có vài tên bị đánh bay đi!
Một lần tập kích đã chết bốn tên đồng môn!
"Bây giờ cũng chẳng thấy trận kỳ đâu nữa." Động Tử Khải nhìn xung quanh không thấy trận kỳ vừa rồi đâu nữa. "Lúc chúng ta bị con rồng lớn kia tập kích thì từng người đều lùi lại nên cũng mất định vị với trận kỳ kia."
"Huyễn trận chỉ là chuyện nhỏ, con rồng lớn màu đen kia mới là tai họa lớn."
"Nhất định phải để sư huynh Đồng Ngọc và sư huynh Tử Đạo giải quyết thôi." Tên tu sĩ tóc bạc kia lật tay lên lấy một khối ngọc phù ra. Đúng là tấm ngọc phù mà Nông Tử Đạo đưa cho lúc trước. Hắn bóp. Choang! Ngọc phù bị bóp nát.
Ở bên ngoài, Đồng Ngọc cùng Nông Tử Đạo đều đang chờ đợi mà không vào trận ngay.
"Bộ tộc nhỏ cỡ này thì có được trò gì đây?" Đồng Ngọc cười nói. "Mười hai đệ tử Tuyết Long sơn chúng ta liên thủ đi vào, lại có phương pháp hợp trận...thì thừa sức quét sạch."
"Đúng, bộ tộc nhỏ thì cũng chẳng có loại trận pháp ra hồn nào đâu. Trong đám SƯ đệ SƯ muội cũng có người nghiên cứu trận pháp nên cũng có thể phá trận." Nông Tử Đạo cũng rất ung dung. Lúc trước đám bọn chúng tới thì đã chia ra cho mười hai tên sư huynh sư đệ đồng môn liên thủ đi vào...nếu chỉ quét dọn một bộ tộc nhỏ như vậy thì cũng không tính là việc khó.
Bỗng nhiên.. .
Nông Tử Đạo biến đổi sắc mặt.
"Làm sao vậy?" Đồng Ngọc liền hỏi.
"Ngọc phù ta cho bọn họ." Nông Tử Đạo khẽ nói. "Có một cái đã bị bóp nát. Xem ra bọn họ đã gặp phải nguy hiểm rồi. Nếu không sẽ không cầu cứu chúng ta."
"Kỷ tộc nho nhỏ này làm sao mà làm bọn họ phải cầu cứu chúng ta?" Đồng Ngọc cũng không thể tin nối. Lúc trước Nông Tử Đạo đưa ngọc phù cho...chỉ là thủ đoạn hay làm trong đám đệ tử đồng môn thôi. Không ngờ lúc này lại dùng tới.
"Đi, chúng ta vào trận thôi." Nông Tử Đạo nói.
Năm tên Tử Phủ tu sĩ ở bên cạnh nghe thấy thì giật mình. Mười hai tên đồng môn đi vào mà bị ép tới mức phải bóp nát ngọc phù sao? có điều vừa quay sang nhìn Đồng Ngọc cùng Nông Tử Đạo ở bên cạnh thì bọn hắn cũng vần tin tưởng mười phần.
"Ngươi đợi ở nơi này. Nếu có đồng môn Tuyết Long sơn tới đây thì báo cho họ biết là chúng ta đã vào trong trận." Nông Tử Đạo vừa lật tay lên thì bên cạnh xuất hiên môt con khôi lỗi. Trên đầu con khôi lỗi có hai hõm mắt tỏa ra ánh sáng xanh lục. vừa nghe thấy thì nó liền ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng thưa chủ nhân."
"Chúng ta đi." Nông Tử Đạo nói.
Dưới sự dẫn dắt của Đồng Ngọc và Nông Tử Đạo, bảy tên Tử Phủ tu sĩ cùng hai Tử Phủ linh thú cùng tiến vào trong màn sương đen trên Ngưu Giác sơn.