Như Bắc Hưu Thế Giới Thần lưu cho Kỷ Ninh Vô Danh Kiếm Thuật, trước ngũ thức, đều là có ý cảnh, nhưng thức thứ sáu, thức thứ bảy, Bắc Hưu Thế Giới Thần còn không có học được, chỉ ghi nhớ chiêu thức mà thôi.
Tàng Thư cổ lâu khuyết điểm ở chỗ Kiếm thuật của nó, chỉ là chút ít kiếm chiêu, không có Kiếm Ý để cho tu luyện giả nhận thức.
- Từng người mới tới, đều có thể ở Bí Các chọn lựa một phần.
Phục Đan Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh.
- Chỉ có thể chọn lựa một phần. Thần thông, bí thuật, truyền thừa... Ngươi chỉ có thể chọn một mà thôi.
- Không thể tuyển thêm nữa?
Kỷ Ninh hỏi.
- Có thể, bất quá cần trả giá thật nhiều. Đến lúc đó ngươi có thể kỹ càng đến xem.
Phục Đan Đạo Quân nói.
- Đạo Quân Vân Giới, Bí Các, đều là Thánh Địa xếp hạng thứ ba thứ hai của Kiếm Cung ta, hiện tại ta dẫn ngươi đi Thánh Địa quan trọng nhất của toàn bộ Kiếm Cung.
...
Một đường bay đến nơi cuối cùng của Kiếm Cung.
- Chỗ đó.
Phục Đan Đạo Quân chỉ vào xa xa, đó là một mặt đất màu đen, trên mặt đất màu đen đứng từng tòa tháp cao, tháp cao như rừng, như biển cả, mỗi một tháp cao đều tản ra Kiếm Ý kinh người, ở đây vô số Kiếm Ý tung hoành, mặc dù đã qua hơn vạn Hỗn Độn kỷ nguyên, trăm vạn Hỗn Độn kỷ nguyên, thậm chí càng lâu... nhưng Kiếm Ý ở đây như trước tồn tại.
- Từ khi Kiếm Cung sáng tạo cho tới bây giờ, từng tồn tại kiếm thuật đạt được Kiếm Tháp thừa nhận, sẽ ở nơi này lưu lại một tòa Kiếm Tháp.
Phục Đan Đạo Quân nói khẽ.
- Có thể được Kiếm Tháp thừa nhận, cấp bậc thấp nhất cũng là sáu đại Kiếm Quân. Vô số năm qua, từng Sinh Tử Đạo Quân, thậm chí Vĩnh Hằng Đế Quân, đều ở đây lưu lại Kiếm Tháp của bọn hắn. Mỗi một tòa Kiếm Tháp đều có kiếm thuật lúc bọn hắn tu hành lưu lại, đều là bọn hắn tự tay lưu lại, tự nhiên ẩn chứa kiếm ý của bọn họ.
- Kiếm Cung từ khi sáng tạo cho tới bây giờ, vô số Đạo Quân chết đi, thậm chí Vĩnh Hằng Đế Quân cũng rời đi phiêu bạt, nhưng những Kiếm Tháp này vẫn bảo lưu lấy.
- Tám vạn ba ngàn sáu trăm mười hai tòa Kiếm Tháp!
- Cái này, chính là tài phú lớn nhất của Kiếm Cung, là Thánh Địa trọng yếu nhất.
Trong mắt Phục Đan Đạo Quân có sùng bái.
Kỷ Ninh cảm thụ được Kiếm Ý đã tồn tại năm tháng vô tận kia, thậm chí có chút Kiếm Ý cuồng ngạo tùy ý bực nào, cái kia đều là tồn tại cao cấp nhất đã từng tung hoành Hỗn Độn vô tận, không ít đều ngang hàng Vĩnh Hằng Đế Quân, thậm chí bản thân là Đế Quân... Tất cả đều lưu ở đây, từng Kiếm Tháp, đều đại biểu những đại năng này.
Sinh Tử Đạo Quân một bước một sinh tử, trừ khi cuối cùng Đạo Quân thành công Hợp Đạo, nếu không là không thể nào sống quá lâu, một ít Đạo Quân sớm nhất đều chết hết, nhưng kiếm thuật, Kiếm Ý của bọn hắn để lại, sẽ truyền lưu vĩnh hằng.
- Kiếm Cung đệ nhất Thánh Địa, Kiếm Tháp lâm.
Thanh âm của Phục Đan Đạo Quân run nhè nhẹ, hắn khát vọng mình có thể ở trong đó lưu lại một tòa Kiếm Tháp cỡ nào, nhưng đáng tiếc, kiếm thuật của hắn không đủ.
******
Kỷ Ninh nhìn xa xa, nhưng mơ hồ chứng kiến trong Kiếm Tháp Lâm khổng lồ cổ xưa có mấy thân ảnh khoanh chân mà ngồi.
- Chỉ cần là một thành viên của Kiếm Cung, đều có thể đi vào tìm hiểu.
Phục Đan Đạo Quân nói.
- Ngay cả chúng ta cũng có thể.
- Ta đi vào nhìn một chút.
Kỷ Ninh đi tới.
Từng tòa Kiếm Tháp cao ngất sừng sững, phát ra Kiếm Ý cũng hoàn toàn bất đồng, như từng đại năng kiếm tu cường đại đứng ở đó. Hành tẩu ở trong Kiếm Tháp Lâm cổ xưa, như hành tẩu ở trong Thời Gian trường hà, nhìn xem từng đại năng lưu lại Kiếm Ý kiếm thuật, Kỷ Ninh không khỏi rung động. Những người này đều là tiền bối đại năng của kiếm đạo.
Trên từng tòa Kiếm Tháp, ngoại trừ kiếm thuật ra, còn có chút chữ nhỏ.
Ánh mắt Kỷ Ninh rơi vào trên một Kiếm Tháp.
Kiếm thuật trên Kiếm Tháp này, hơi giống Vô Danh Kiếm Thuật của mình, thuộc về một phong cách, hơn nữa vô cùng cao thâm, Kiếm Ý trùng trùng điệp điệp, không chỗ nào mà không bao dung.
- Khải Trường Đạo Quân, sau khi gia nhập Kiếm Cung ta, ở Thế Giới cảnh được Kiếm Tháp thừa nhận, trở thành một trong các Kiếm Quân của Kiếm Cung, tính cách khiêm tốn, thích dạy hậu bối đệ tử, dùng Kiếm Cung là nhà, rất ít đi ra ngoài lưu lạc, lặng yên không một tiếng động tu luyện tới Tứ Bộ Đạo Quân, về sau bởi vì Cổ Tu giả khinh người quá đáng, Khải Trường Đạo Quân một mình tiến về trước, triển lộ kiếm thuật vô cùng đáng sợ, đánh bại ba gã Cổ Tu giả tới biên giới hợp đạo, thậm chí đánh bại một vị Cổ Tu giả Vĩnh Hằng Đế Quân... Một trận chiến thành danh, bị tôn sùng là đệ nhất Đạo Quân của Hỗn Độn vô tận ngay lúc đó, về sau Khải Trường Đạo Quân chuẩn bị hợp đạo, liền tiến về các nơi lang thang phiêu bạt, từ đó không còn tin tức, sinh tử không biết.
Kỷ Ninh cực kỳ kinh ngạc.
Đạo Quân, đánh bại Vĩnh Hằng Đế Quân trong Cổ Tu giả?
Cổ Tu giả, Kỷ Ninh biết rất ít, chỉ biết là sinh mệnh cực kỳ đáng sợ, những sinh mệnh đặc thù kia chỉ có cao cấp nhất đỉnh phong nhất mới có thể tới so sánh. Vĩnh Hằng Đế Quân trong Cổ Tu giả tuyệt không phải Vĩnh Hằng Đế Quân bình thường có khả năng so sánh, một Đạo Quân lại có thể đánh bại? Khó trách được công nhận là Hỗn Độn vô tận đệ nhất Đạo Quân lúc ấy rồi.
Cái này so với Vạn Thần Đạo Quân đuổi giết Mai Lạc Ba Đại Đế, thì nghịch thiên hơn nhiều.
- Không biết Khải Trường Đạo Quân sống hay chết.
Bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
Kỷ Ninh cả kinh, đi đến phía sau mình mình cũng không phát hiện?
Quay đầu nhìn lại, đứng ở sau lưng Kỷ Ninh chính là một nam tử mặc Kim Giáp tóc tán loạn rối tung, lộ ra có chút chán chường tang thương.
- Bái kiến sư huynh.
Kỷ Ninh chứng kiến đối phương bận Kim Giáp liền nói.
Trong Kiếm Cung trừ khi là quan hệ thầy trò, nếu không hết thảy tựa như huynh đệ.
Lúc này ở phía xa Phục Đan Đạo Quân nhanh chóng đi tới, cung kính nói:
- Bái kiến Mộc Hoa Cung chủ.
- Cung chủ?
Kỷ Ninh cả kinh.
- Bắc Minh sư đệ, Mộc Hoa Đạo Quân là phó Cung chủ của Kiếm Cung chúng ta.
Phục Đan Đạo Quân truyền âm nhắc nhở Kỷ Ninh.
Tuy Kỷ Ninh không rõ ràng những Đạo Quân trong Kiếm Cung, lại biết rõ quy củ của thập nhị cung, từng cung, người mạnh nhất là Cung chủ, tiếp theo là phó Cung chủ! Đương nhiên như Quang Minh Cung, hai vị Đạo Quân mạnh nhất Quang Minh
Cung thực lực tương đương, đặt song song là Cung chủ, cho nên Quang Minh Cung có hai vị Cung chủ.