Mãng Hoang Kỷ

Chương 1020

- Người khác sẽ để ý tới việc ngươi tu luyện bao lâu, mà chỉ nhìn xem ngươi mạnh bao nhiêu mà thôi.

- Ưu thế của ta chính là lực lượng và tốc độ mà Thanh Hoa sương mù chi lực giao cho ta, đó là lực lượng và tốc độ có thể so sánh được với nhất bộ Đạo Quân! Chỗ thiếu hụt của ta chỉ là kiếm thuật mà thôi...

- Mau chóng gom góp đủ một bộ kiếm thuật truyền thừa, như vậy đối với kiếm thuật của ta cũng có trợ giúp rất lớn a.

Kỷ Ninh âm thầm suy nghĩ.

Thứ có thể xưng là truyền thừa, rất là cường đại, đồng thời chỉ dẫn rất là kỹ càng vè từng bước một trong quá trình tu luyện. Như Vô Danh kiếm thuật mà Kỷ Ninh lấy được vậy, thế nhưng đây cũng chỉ là một bộ không hoàn hảo, cho nên cũng không tính là truyền thừa.

Ngược lại lúc trước Bắc Sưu Thế Giới thần khổ cực điêu khắc ra nhiều bức họa kiếm thuật như vậy, từng bước một dẫn dắt Kỷ Ninh ngộ ra thức thứ nhất Tâm Kiếm thức của Vô Danh kiếm thuật. Loại chỉ dẫn kỹ càng như vậy mới được xem như là truyền thừa, đây mới gọi là dạy dỗ a!

Đây là truyền thừa mà Bắc Sưu Thế Giới thần để lại.

Mà ở trên Tinh Thần đảo, trong chín mươi chín loại trong truyền thừa có hai loại kiếm thuật truyền thừa. Lại là do Sinh Tử Đạo Quân để lại... Phải biết rằng sau khi Kỷ Ninh rời khỏi tam giới cũng không có gặp được một cao thủ Kiếm đạo chính thức lợi hại nào. Cho nên hắn vẫn chỉ vùi đầu tu luyện mà thôi.

...

- Ồ?

Kỷ Ninh đang tìm hiểu kiếm thuật bỗng nhiên khẽ động, thầm nói:

- Có người đến?

Tinh Thần đảo này đã sớm bị hắn luyện hóa, hắn có thể đơn giản cảm ứng được có người từ ngoài đến tiến vào bên trong.

- Ngay cả ta cũng bị hạn chế, không có cách nào rời khỏi Tinh Thần đảo, lúc này đi vào trên đảo của ta... Hẳn là người của Mang Nhai quốc a.

Kỷ Ninh đem bút lông đặt lên bên trên giá bút, về sau lập tức rời khỏi Hạo Quang Ốc.

Thu Hạo Quang Ốc lại, Kỷ Ninh đi ra tĩnh thất, sau đó đi ra khỏi tiểu viện của mình, nhìn thấy một đạo thân ảnh đang đứng ở bên ngoài.

Một mão giả mặc khải giáp màu xanh đang chắp tay đứng đó. Khi nhìn thấy Kỷ Ninh mở cửa sân ra, hắn quay người nhìn qua. Khóe miệng nở nụ cười, nói:

- Tại hạ Lưu Viêm, đến từ Lôi cung trong Thập Nhị Cung.


Kỷ Ninh cả kinh, lão giả ở trước mắt chính là một vị Sinh Tử Đạo Quân a, lúc này hắn lập tức nói:

- Bắc Minh bái kiến Lưu Viêm tiền bối.

- Bắc Minh?

Lão giả mặc khải giáp màu xanh khẽ gật đầu, lại có chút tán thán nói:

- Bắc Minh lão đệ quả thực khó lường a. Ngươi mới đi tới Tinh Thần đảo này chưa đầy ba tháng đã lên tới tầng thứ tư. Hôm nay lại liên tiếp thắng sáu trận ở tầng thứ tư a.

- Vẫn còn kém một chút, phải thắng liên tiếp mười trận thì mới có thể lên tới tầng thứ năm.

Kỷ Ninh nói.

- Người bình thường đến Tinh Thần đảo, trải qua lần lượt tôi luyện, tăng thêm có thể nhận được một ít truyền thừa, thực lực đều sẽ có tiến bộ.

Lão giả mặc khải giáp màu xanh lại nói:

- Mà ngươi mới tới nơi đây đã có thể liên tiếp chiến thắng sáu trận ở trong tầng thứ tư, tin rằng việc ngươi lên tới tầng thứ năm cũng không phải là việc khó khăn gì.

Kỷ Ninh cũng hiểu rõ điểm ấy.

Tinh Thần đảo có một điểm rất trân quý... Đó chính là có rất nhiều rất nhiều Thế Giới Cảnh kinh diễm, ở bên trong cương vực vô tận rất khó có thể gặp được một đối thủ thích hợp. Một tồn tại siêu việt Thế Giới Cảnh đỉnh phong, muốn tìm được một người cũng giống như mình, siêu việt Thế Giới Cảnh đỉnh phong quả thực rất là khó khăn.

Thế nhưng mà ở bên trên Tinh Thần đảo lại có rất nhiều Thế Giới Cảnh lợi hại tụ tập, hoàn toàn có thể tìm được người có thực lực tương đương, hoặc là người có thực lực hơi mạnh hơn mình một chút. Tất cả đều có! Hơn nữa ở chỗ này, một khi thua rất có thể sẽ vứt bỏ tính mạng của mình. Cho nên cũng có thể nghiền ép tiềm lực, khiến cho sau khi các tu hành giả đi tới nơi này, nếu như muốn sống sót nhất định phải gia tăng thực lực của bản thân lên.

Chỉ có xông vào tầng thứ năm thì mới có thể nhận được che chở. Thế nhưng trong toàn bộ Tinh Thần đảo này, ngươi xông vào tầng thứ năm mới có bao nhiêu người chứ?

- Tiền bối, mời ngồi.

Kỷ Ninh chỉ vào bên cạnh, ở bên ngoài sân nhỏ cũng có bàn gỗ và ghế gỗ, đây đều là thứ mà Kỷ Ninh bầy ra nơi này. Bình thường hắn rất thích ngồi ở đây uống rượu nhìn một lượng lớn Tinh Thần đảo đang lơ lửng ở bên ngoài.

Lưu Viêm Đạo Quân ngồi xuống.


- Mời.

Kỷ Ninh ngồi ở phía đối diện, cũng hỗ trợ rót rượu.

- Ta biết rõ ngươi am hiểu Lôi Điện chi thuật.

Lưu Viêm Đạo Quân nói.

- Sao tiền bối biết?

Kỷ Ninh giật mình, tuy rằng ở trong Tinh Thần đảo hắn cũng đã chiến đấu không ít trận. Thế nhưng chỉ có hai trận gần đây mới sử dụng Lôi Điện chi thuật, mà đối thủ trước đó quá yếu, cho nên căn bản hắn chư từng dùng quá Lôi điện chi thuật.

- Mỗi một trận chiến ở bên trên Tinh Thần đảo của ngươi, trong này của ta đều có ghi chéplại.

Lưu Viêm Đạo Quân cười nói:

- Chính là bởi vì biết rõ từng trận chiến của các ngươi, biết rõ các ngươi am hiểu cái gì, như vậy Thập Nhị Cung chúng ta mới dễ chọn người a.

- Thập Nhị Cung?

Kỷ Ninh có chút nghi hoặc.

Lưu Viêm Đạo Quân cười nói:

- Ngươi bị Chúa tể vĩ đại bắt tới nơi này, có khả năng còn không rõ ràng cho lắm, đối với một ít Tiểu Thế Giới Cảnh yếu đuối chỉ sợ sẽ là kiếp nạn. Thế nhưng đối với ngươi lại xem như là kỳ ngộ a. Chúa tể vĩ đại là một vị tồn tại vô cùng cường đại đứng trên đỉnh phong của hỗn độn vô tậ này, người đã sống quá lâu quá lâu rồi. Đồng thời cũng khai sáng ra Mang Nhai quốc này.

- Ngươi từng nghe nói qua Đạo Minh chứ?

Lưu Viêm Đạo Quân dò hỏi.

- Biết rõ.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Đạo Minh là thế lực phổ biến nhất, cơ hồ tất cả tu hành giả đều thuộc về Đạo Minh. So với Đạo Minh này mà nói, Mang Nhai quốc lại là một thế lực càng thêm siêu nhiên càng thêm thần bí.

Lưu Viêm Đạo Quân nói:

- Mang Nhai quốc ít nhúng tay vào các loại tranh đấu, cho nên quan hệ với Đạo Minh cũng có thể xem như là tốt.

Mang Nhai quốc có quan hệ không tệ với Đạo Minh sao?

Kỷ Ninh nhẹ nhàng thở ra, bởi vì Thiên Thương Cung thuộc Đạo Minh, nếu như quan hệ ác liệt, như vậy hắn sẽ rất là phiền phức a.

Bất quá nếu như quan hệ đã không tệ, vì sao chúa tể vĩ đại kia còn đoạt Thế Giới Cảnh dưới trướng của Đạo Minh cơ chứ?