“Ngươi hơn hai mươi tuổi?”
Thương có chút kinh ngạc, tiểu Yên nhỏ xinh đến mức thoạt nhìn chỉ hơn đứa bé mười tuổi, thế nhưng đã hai mươi, xem thế nào cũng phải hảo hảo bắt hắn bồi bổ thân mình.
“Đúng!” Tiểu Yên ngượng ngùng đỏ mặt.
“Xem ra phải đem ngươi nuôi cho lớn một chút.”
Thương dùng ngón tay thon dài dính thứ mật nước vẽ loạn ở hậu huyệt tiểu Yên, nhẹ nhàng quấy, đôi môi khêu gợi đói khát cắn làn da non mềm mặt trong đùi, đâm vào một ngón.
“A a… Thương…” Tiểu Yên thở gấp, cảm giác ngón tay xâm lấn thật xa lạ khiến hắn có chút sợ hãi.
“Không việc gì, thả lỏng, trước cho ngươi thích ứng, trong chốc lát sẽ không đau.”
Thương một bên gia tăng số lượng ngón tay, một bên lộng nộn hành trước người tiểu Yên, dời đi sự chú ý của hắn, hôn lên đôi môi, khiến cho mọi thứ biến thành khoái cảm, quên đi đồn gian đang khó chịu.
“Cáp a… ô ô…”
Hạ thân tiểu Yên bị Thương lộng, sắc dục tăng vọt, rất nhanh lần thứ hai phóng thích…
Chỉ mới lần đầu đã bắt tiểu Yên liên tiếp phóng ra hai lần, cả người toàn thân hư nhuyễn, mệt mỏi quá độ khiến hắn buồn ngủ.
Nhưng tên Thương xấu xa sao có thể dễ dàng buông tha, nâng hai chân tiểu Yên, đặt trên vai mình, đem hỏa nhiệt đã sưng tấy để nơi huyệt khẩu, nhẹ nhàng ma xát.
Tiểu Yên thụy nhãn mê man, không biết chính mình sắp sửa bị ăn đến sạch, còn đưa thắt lưng vặn vẹo, vô thức rên rỉ. Thương bị tiểu Yên khiêu khích, nhịn không được gầm nhẹ một tiếng, bắt lấy eo tiểu Yên, hướng đến hỏa nhiệt va chạm, thắt lưng trượt lên phía trước, vững chắc xâm nhập vào nơi sâu trong cơ thể.
“A… ân ân… Cáp a…”
Tiểu Yên bị va chạm đột ngột khiến cho cơn buồn ngủ tiêu biến, trợn to mắt nhìn Thương trong cơ thể hắn tiến tiến xuất xuất, cái miệng nhỏ nhắn ân ân a a phát ra thanh âm mê người, nghe được thứ tiếng yêu kiều *** đãng của mình, tiểu Yên hoài nghi phải hay không đang là chính hắn.
“Thương… không cần… ân a…”
Ý thức được Thương thật sự nhồi trong cơ thể, tiểu Yên lấy lại tinh thần nghĩ muốn cự tuyệt Thương tiến vào, chính là hai chân bị Thương đặt trên vai, nơi khó xử rành mạch lộ rõ trước mắt Thương, tiểu Yên xấu hổ, hận không có hang động nào để chui xuống.
Dũng đạo trước đó đã bị Thương tư nhuận qua, nên khi Thương tiến vào không gây cho tiểu Yên cảm giác thống khổ quá lớn, sau khi vào, tốc độ trừu sáp của Thương nhanh hơn, cự nhân trong mật đạo nhỏ hẹp tiểu Yên ma xát, gây cho tiểu Yên một trận khoái cảm đến hít thở không thông.
“Thương… không cần… ân… đi ra…”
Tiểu Yên đối cảm giác khoái cảm này thấy sợ hãi, chính là hắn không thể kháng cự Thương gây cho hắn loại cảm giác vừa thống khổ vừa vui thích này, đương Thương trong cơ thể hắn rút ra, trong cơ thể lại tràn ngập cảm giác trống rỗng khiến hắn lần nữa hy vọng Thương có thể nhẹ nhàng tiến vào, nhưng khi Thương tiến vào, hắn lại mong Thương rời đi.