Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 87: Hoa hồng có gai

Ngay khi thất thần trong chốc lát, đột nhiên Dương Lăng cảm giác ấn ký hình tháp giữa trán dao động, vu lực hộ thể tự động vận chuyển, một dòng vu lực ấm áp di chuyển khắp toàn thân, nhanh chóng thanh tĩnh trở lại.
Yêu nữ?
Nhìn dong binh và mạo hiểm giả trợn mắt há mồm như bị trúng tà ở xung quanh, ngửi lại mùi thơm kỳ lạ trong không khí, Dương Lăng trong lòng vừa động, âm thầm đề cao cảnh giác. Chỉ có khi nào gặp phải nguy hiểm rất lớn thì ấn ký hình tháp ở giữa trán mới có thể nhảy lên, cũng chỉ có khi nào gặp phải nguy hiểm không rõ, vu lực hộ thể mới có thể tự động vận chuyển. Hiển nhiên cô gái áo đen cực kỳ xinh đẹp này cũng không phải người bình thường.
Chẳng lẽ là sát thủ của đám An Tạp gia tộc tàn dư.
Nhìn mỹ nữ áo đen càng ngày càng gần, nhớ tới sát thủ Thiên bảng kẻ khác khó lòng phòng bị, Dương Lăng đồng tử co lại, âm thầm bắt một dấu tay. Chuẩn bị nếu tình huống không ổn ngay lập tức gọi thú một sừng ra.
Trải qua vài lần bị đánh lén, hắn hiểu được nếu có một sai lầm nào trước sát thủ hàng đầu đều dẫn đến cái chết. Cho dù chính mình có rất nhiều ma thú cấp cao, chỉ cần vô ý một giây sợ rằng còn không kịp gọi ma thú ra đã bị một kích mất mạng. Lần trước ở trong sương mù mà đối phương ngay từ đầu đã phái tên sát thủ Thiên bảng ra, sợ rằng mình đã sớm đi gặp diêm vương.
-Một chén rượu Lang mỗ
Ngoài ý muốn thấy Dương Lăng cảnh giác như vậy, Mai Lệ Nhĩ Tư nói một câu với thợ pha chế rượu Ước Hàn, xoay người ngồi xuống một cái ghế bên cạnh cửa sổ. Rất nhanh, hương thơm tế nhị trong không khí càng ngày càng nhạt.
Nghe được giọng nói tràn đấy từ tính của mỹ nữ áo đen, mọi người đều như từ trong mộng tỉnh lại, phục hồi lại tinh thần, Ước Hàn cũng không ngoại lệ. Lấy khăn lau lại khuôn mặt, và lau chùi một cái chén trong suốt, sau đó rót đầy một chén Lang mỗ tửu, rồi tự mình mang đến cho mỹ nữ áo đen.
-Tiểu thư, lãng mỗ tửu của ngươi
Ước Hàn mỉm cười như một quý ông, vốn muốn nói vài câu tiếp cận với mỹ nữ áo đen. Không ngờ, ngoại trừ một nụ cười nhàn nhạt, đối phương nhanh chóng quay mặt đi. Lặng lẽ quan sát dãy núi Đặc Lạp Tư ở xa xa.
Xấu hổ bước nhanh lại quầy, Ước Hàn buồn bực uống một chén rượu. Trước kia tại đế đô, mặc dù hắn không quyền không thế, nhưng dựa vào gương mặt điển trai, kỹ thuật pha chế rượu điêu luyện cùng với năng lực lấy lòng đối phương, nên rất được các cô nương và quý bà hoan nghênh. Không nghĩ tới, vốn được xưng là sát thủ của phái đẹp, hôm nay mỹ nữ áo đen lại giống như không khí không thèm nhìn đến.
Ước Hàn rất buồn bực, thật ra tâm tình Mai Lệ Nhĩ Tư cũng không tốt hơn hắn là bao.
Vốn dựa vào khuôn mặt xinh đẹp của mình và tu luyện đến cấp năm hắc ám mị hoặc. Nàng tưởng rằng Dương Lăng cũng sẽ như các tên quý tộc khấc, vừa gặp mặt đã say mê và quỳ xuống dưới chân mình. Không ngờ, sau một lát thất thần, Dương Lăng lại rất nhanh khôi phục bình tĩnh, để cho kế hoạch tiếp theo của nàng thất bại hoàn toàn.
Thú vị?
Nhớ tới đánh giá của đạo sư, sau đó bí mật nhìn trộm Dương Lăng đang ngồi trên đài, xem bộ dạng cùng nụ cười mơ hồ của hắn, Mai Lệ Nhĩ Tư không cam lòng cắn chặt răng.
Mấy năm nay, đàn ông quỳ dưới ống chân nàng nhiều không thể đếm được, có quý tộc quyền cao chức trọng, có đại lĩnh chủ với hàng ngàn khoanh ruộng tốt, cũng có võ sĩ cùng ma pháp sư hàng đầu. Nàng không tin không làm cho tên Dương Lăng ghê tởm này say mê.

Thấy tên Dương Lăng tuổi còn trẻ đã được đạo sư khen ngợi. mk vốn chuẩn bị thi triển một chút thủ đoạn để lôi kéo hắn vào công hộ hắc ám ma pháp sư, để cho đạo sư thấy được bản lĩnh của mình, cũng thuận tiện lấy được thánh khí hắc ám Xà yêu huyết trượng. Bây giờ thấy mục tiêu dễ dàng phá giải được hắc ám mê hoặc của mình, cảm thấy rất ngoài ý muốn, không cam lòng và tràn ngập tò mò.
Ngay như một gã cao cấp đại kiếm sư hay là một tên đại ma pháp sư cũng khó có thể ngăn cản hắc ám mê hoặc của mình, Mai Lệ Nhĩ Tư không thể nghĩ ra một kẻ không có đấu khí cũng không có ma lực ba động như Dương Lăng rốt cuộc dựa vào cái gì phá giải pháp thuật của mình.
Chẳng lẽ, trên người hắn có thần khí chuyên phá ma pháp hắc ám?
Nhấp một ngụm lang mỗ tửu lạnh như băng, Mai Lệ Nhĩ Tư trong lòng vừa động. Nghe đồn Dương Lăng xuất thân từ một gia đình quý tộc giàu có, gia tộc thế lực khổng lồ, tiêu tiền như nước. Xem hắn trước sau bỏ tiền ra xây dựng nhà bán binh khí ải nhân, cùng với lữ quán Hương cách lý lạp , tựa hồ các tin đồn đó không phải không có căn cứ.
Thần khí mặc dù cực kỳ hiếm thấy, nhưng đối với một ít gia tộc truyền thừa hàng ngàn năm mà nói có một hai thần khí tổ truyền cũng không phải hoàn toàn không có khả năng.
Xem xét một lát, Mai Lệ Nhĩ Tư càng ngày càng dám chắc suy đoán của mình. Là một gã triệu hồi sư, thực lực chủ yếu của Dương Lăng là đến từ ma thú, thực lực của bản thân không có gì đặc biệ. Ngay cả cao cấp kiếm sư cũng không thể đỡ được hấp dẫn của mình, hắn ngàn vạn lần không có khả năng dễ dàng phá giải, chỉ có một cách giải thích duy nhất đói là trên người hắn vừa vặn có một kiện thần khí có thể phá giải mị hoặc của mình.
Hừ, trên người hắn bảo bối càng nhiều càng tốt, đến lúc đó tất cả đều phải lấy ra cho ta.
Tưởng rằng đã hiểu dược nguyên nhân thất bại, Mai Lệ Nhĩ Tư tâm tình thoải mái hơn, con ngươi chuyển vài vòng bắt đầu tính toán. Kế tiếp, nàng chẳng những muốn khiến Dương Lăng mê đắm đến choàng váng đầu óc, còn muốn Dương Lăng tự động đem thần khí trên người tất cả đều giao ra.
Trong khi Mai Lệ Nhĩ Tư yên lặng trầm tư, quán rượu nhỏ bên trong Hương cách lý lạp hoàn toàn yên tĩnh, đám dong binh và mạo hiểm giả thô lỗ đều nhìn chằm chằm vào thân hình cảu nàng. Mặc kệ là ngực của nàng bị lộ ra một mảnh trắng như tuyết, hay là bộ ngực đầy đặn và bờ mông tròn trịa, tất cả đều khiến cho bọn họ cảm thấy miệng khát khô.
Với uy danh của Dương Lăng, tuyệt đối không có ai dám ở bên trong Hương cách lý lạp gây rắc rối, đừng nói là đám dong binh và mạo hiểm giả bình thường mà ngay cả đám Hắc giáp quân kiêu ngạo cũng không có can đảm đó.
Nhưng là nhìn mỹ nữ áo đen quá hấp dẫn, với kích thích của hơi men, rất nhanh có người không thể nhịn nổi.
-Tiểu, tiểu thư, uống với ta một chén .
Sau khi uống một chén rượu to, một gã Hắc giáp quân lảo đảo đi tới trước mặt Mai Lệ Nhĩ Tư. Hai con mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm vào bên dưới cổ lộ ra một mảnh da thịt trắng như tuyết của nàng, yết hầu thi thoảng khó khăn nuốt nước miếng, thở dồn dập. Dường như hận không được phải tại chỗ ôm lấy Mai Lệ Nhĩ Tư, sau đó đè lên trên.
Hừ, muốn chết !
Nhẹ nhàng nhấp một ngụm lang mỗ tửu, nhìn khuôn mặt xấu xa của tên Hắc giáp quân háo sắc, Mai Lệ Nhĩ Tư lạnh lùng hừ lên một tiếng, hàn quang léo lên trong mắt. Trong mắt của nàng, tên Hắc giáp quân cao lớn này quả thực là muốn chết.
Nguyền rủa hắn tở thành một bộ xương khô, hay là trực tiếp..........

Trong một nháy mắt ngắn ngủi, Mai Lệ Nhĩ Tư nghĩ tới vô số biện pháp giáo huấn tên Hắc giáp quân đó. Đối với một đại ma pháp sư hệ hắc ám thì đối phó với một tên binh lính cấp thấp lại đang say rượu quả thực quá dễ dàng.
Thấy Mai Lệ Nhĩ Tư im lặng không nói, tên Hắc giáp quân càng thêm phóng tứ, dựa vào hơi men đi tới trước mặt nàng -Hắc hắc, đại, đại mỹ nữ, có bản lãnh thì đi theo ta. Ta ... ta sẽ khiến ngươi rất thoải mái
Do men rượu kích thích, tên Hắc giáp quân sắc đảm bạo thiên, đã sớm vứt bỏ kỷ luật quân đội ra khỏi đầu. Vào giờ phút này, trong mắt hắn chỉ có Mai Lệ Nhĩ Tư, trong đầu chỉ có một ý nghĩa đó là đặt nàng nằm ở bên dưới mình rồi vui sướng. Hơn mười ngày không có đàn bà, hắn đã không chịu nổi.
-Ồ, đi với ngươi?
Nhìn tên Hắc giáp quân hô hấp càng ngày càng nặng nhọc, Mai Lệ Nhĩ Tư cười cười mê hoặc. Nghĩ tới một cái tương kế tựu kế, nhân cơ hội tiếp cận với Dương Lăng.
Nụ cười khuynh thành.
Hắc ám mê hoặc của Mai Lệ Nhĩ Tư không đâu không có, từ lông mi mảnh mai, đôi mắt trong veo to tròn, cùng nụ cười như hoa nở, đừng nói tên Hắc giáp quân, mà ngay cả đám dong binh và mạo hiểm giả chung quanh đều trợn mắt há mồm. Trái tim kịch liệt nhảy lên, thiếu chút nữa nhảy ra bên ngoài.
Sắc tâm mọi người đều nổi lên, nhưng Dương Lăng lại cảm giác được ấn ký hình tháp giữa trán lại khe khẻ nhảy lên, ngửi được một hương thơm kỳ lạ nhàn nhạt như có như không. Vô cùng kinh hãi, nhanh chóng vận chuyển vu lực hộ thể, cẩn thận từng hành động của mỹ nữ áo đen.
Trong nháy mắt khi mọi người trợn mắt há mồm, Mai Lệ Nhĩ Tư lạnh lùng cười, thậm chí chú ngữ cũng không niệm đã phát ra một đoàn ngọn lửa màu tìm to như hạt nhãn. Không nhanh không chậm, trực tiếp ném vào cái miệng đang mở rộng của tên Hắc giáp quân.
A... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sau một tiếng kêu thảm thiết, tên Hắc giáp quân cuộn tròn trên mặt đất quay cuống, thét lên như quỷ khóc sói tru. Rất nhanh, quần áo trên người bị đốt thành tro bụi, cả người cháy đen, phát ra một mùi cháy xem khó ngửi. Tứ chi co quắp, giãy dụa một hồi liền nằm im không động đậy trên mặt đất.
Trong cơn đột biến, mọi người kinh hãi thất sắc, bởi vì Mai Lệ Nhĩ Tư ra tay quá nhanh, căn bản không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Có người nói da tên Hắc giáp quân làm quá nhiều chuyện ác bị thần linh trừng phạt, có người cho rằng hắn mang theo bệnh tật, bị kích động nên phát tác, thậm chí còn có người nhân cơ hội lao ra bảo vệ người đẹp, chắn ở trước người Mai Lệ Nhĩ Tư, hy vọng có thể tiếp cận được với nàng.
Thét lên một tiếng chói tai, Mai Lệ Nhĩ Tư giả vờ hoảng sợ nhảy dựng lên, giống như con cừu non bất lực tránh khỏi cái ghế bên cửa sổ, làm bộ vô tình chạy về phía Dương Lăng đang ở trên đài.
Mai Lệ Nhĩ Tư nghĩ rằng đã làm một chuyện không có sơ hở, giả làm một con cừu non đau đớn đáng thương. Nhưng nàng ngàn vạn lần không nhĩ đến, Dương Lăng sau khi tiến giai tới linh vi thì giác quan vô cùng linh mẫn, nhạy bén, hơn nữa vẫn đang cẩn thận chú ý từng hành động cử chỉ của nàng, đã sớm phát hiện ra động tác bí ẩn của nàng.
Âm ngoan, độc ác, cường đại.
Thấy mỹ nữ áo đen chỉ vì một cái nhìn đã đốt tên Hắc giáp quân thành tro bụi. Dương Lăng tuy bên ngoài vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng rất chấn động. Xem ra, sát thủ vẫn là sát thủ, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì phải một kích lấy mạng.
Hắc hắc, rốt cục tới !
Nhìn Mai Lệ Nhĩ Tư ra vẻ thuần khiết, giả vờ vô tình chạy đến, hắn lạnh lùng cười. Mai Lệ Nhĩ Tư không chạy tới còn tốt, nhưng nàng hành động như vậy, vậy thì có thể dám chắc nàng chính là sát thủ hàng đầu do địch nhân mời tới. Một người giống như tên sát thủ Thiên bảng lần trước, có thể rất nhanh phát ra ma pháp, một sát thủ hàng đầu.
Dương Lăng âm thầm tính toán, tập trung tinh thần đề phòng, cùng lúc đó nhìn Dương Lăng ở trên đài, khuôn mặt điển trai, Mai Lệ Nhĩ Tư không biết hành động đã bị lộ ra trong lòng vừa động.
Ma Thú Lĩnh Chủ.