Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 80: Đánh bất ngờ

Trên người mười con nhện thử nghiệm nhiều lần, Dương Lăng tìm ra toàn bộ quy tắc. Về cơ bản, mỗi khi đưa vào một phần vu lực màu máu đỏ, thì phải đưa vào hai phần sinh mệnh năng lượng màu xanh biếc. Hai canh giờ sau, thuận lợi mạnh mẽ tăng mười con nhện đội trưởng từ cấp hai lên cấp ba.
Sau khi tiến giai, mười con nhện đội trưởng từ to như cái chậu lớn lên thành con nghé con. Cái mai phía sau không chỉ trở lên cứng rắn thêm, trí lực cũng tiến thêm một bước, không còn giống như trước kia nữa. Năng lực chiến đấu tổng hợp mặc dù còn kém lang chu vương cấp bốn, nhưng khoảng cách phun độc dịch, độc tính cùng năng lực chỉ huy tất cả đều mạnh hơn trước rất nhiều.
Không biết là tiến giai cần rất nhiều năng lượng hay nguyên nhân gì khác, các con nhện bình thường có thể tiến giai rất nhanh, nhưng sau nửa canh giờ bận rộn, lang chu vương vẫn không có biến hóa rõ ràng, để cho hắn không thể không bỏ qua ý niệm mê người trong đầu là trợ giúp nó tiến giai.
Ngoại trừ vu lực cùng sinh mệnh năng lượng chẳng lẽ không có biện pháp nào khác?
Nhìn lang chu vương đang nằm ở trước mặt, Dương Lăng đột nhiên trong lòng vừa động. Lúc trước, lang chu vương chỉ là một con nhện thủ lĩnh bình thường mà thôi, nhưng sau khi liên tục nuốt chửng nhiều viên tich hạch của các con nhện vương khác, nhanh chóng từ nhị cấp tiến lên tứ cấp. Vô luận là lực chiến đấu hay là trí lực đều tăng vọt về chất.
Có lẽ, sau khi nuốt chửng vài viên tinh hạch cao cấp của đồng loại, Giác phong thú và Tà nhãn cũng có thể tiến giai ra một con vương giả giống như lang chu vương?
Con nhện đại quân đã có lang chu vương chỉ huy, gặp phải địch nhân có thể phản ứng linh hoạt, chỉ có Tà nhãn cùng Giác phong thú vẫn phải nhất nhất ra lệnh. Trên chiến trường tin tức thay đổi liên tục, chỉ cần hơi chậm một chút sẽ bỏ qua cơ hội tốt ngàn năm khó gặp, nếu ma thú đại quân có năng lực ứng biến nhất định, thực lực bộ đội sẽ đột nhiên tăng mạnh.
Trong đông đảo ma thú, khiến cho Dương Lăng phiền lòng chính là Tà nhãn hành động chậm chạp. Mặc dù sau khi tiến cấp, tốc độ di chuyển của chúng nó đã khác xa ngày xưa, nhưng nếu so sánh với Giác phong thú vẫn còn cách quá xa. Với năng lực phòng ngự quá kém cùng khả năng di chuyển, vạn nhất ở trên chiến trường bị quân địch đánh bất ngờ, hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng.

Nếu lang chu vương trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào tấn cấp, vậy còn không bằng trọng điểm thuần hóa hoặc là bồi dưỡng một con Tà nhãn vương giả. Dù sao, khuyết điểm của Tà nhãn rất rõ ràng, nhưng ưu điểm cũng vô cùng nổi bật.
Đối diện với quân địch mặc áo giáp dày cùng với phòng ngự quy mô lớn, đừng nói Giác phong thú to như nắm tay mà có lẽ ngay cả to lớn như khô mộc chiến sĩ cũng không có khả năng làm được gì. Nhưng Tà nhãn thì khác, một con Tà nhãn công kích mặc dù không lợi hại là mấy, nhưng hàng ngàn hàng vạn loạt đạn cùng bắn vào một điểm, uy lực tuyệt đối không ai bằng. Các cuộc đại chiến với Dã man nhân và Y Thước Á đã chứng tỏ uy lực của chúng.
Ba hàng binh trận đơn giản đã khiến cho uy lực của Tà nhãn tăng mạnh. Dương Lăng không dám tưởng tượng, nếu có một con Tà nhãn vương giả giống như lang chu vương, có khả năng quản lý và chỉ huy, vậy hiệu quả càng thêm đáng sợ.
Sau một lát trầm tư, hắn quyết định trở lại Ngõa Luân Á sơn cốc bị nguyền rủa, nơi đó là địa phương Tà nhãn xuất hiện. Vận khí tốt có lẽ một hai ngày có thể giết được vài đám Tà nhãn, thuận lợi bồi dưỡng ra một con vương giả của đại quân Tà nhãn.
Có thú một sừng tốc độ rất nhanh cưỡi thay cho đi bộ. Hơn một canh giờ sau, Dương Lăng đã đi tới Ngõa Luân Á sơn cốc hoang vu. Bên ngoài sơn cốc bông tuyết bay lất phất, bên trong sơn cốc không ngừng bay ra một đám khói dày đặc. Vừa khó thở vừa nóng. Bông tuyết vừa rơi xuống liền ở giữa không trung bị nấu chaỷ thành hơi nước, từ xa nhìn lại, bầu trời sơn cốc bao phủ một tầng sương mù dày đặc, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.
Vì đề phòng đả thảo kinh xà, Dương Lăng vừa vào trong sơn cốc liền thu hồi thú một sừng lại, chỉ thả ra một đội Giác phong thú bảo vệ bên người. Dựa vào thân thể mạnh mẽ, nhanh chóng qua lại như con thoi trong đám loạn thạch, nếu lần này mục tiêu là tinh hạch Tà nhãn cấp cao vậy sẽ không cần lãng phí thời gian đối với đám Tà nhãn cấp thấp đơn độc ở ngoài.
Càng đi xa, nhiệt độ càng lúc càng cao, cũng may cơ thể sau nhiều lần cường hóa, thể chất của hắn đã vượt xa người bình thường. Nếu không sợ rằng nửa bước khó đi, không chỗ đặt chân.
Sau khi xâm nhập Ngõa Luân Á sơn cốc, thỉnh thoảng thấy một ít ám hỏa tinh lộ ở bên ngoài, đáng tiếc tạp chất quá nhiều, căn bản không đủ yêu cầu để bày trận. Tuy nhiên ở trên mặt đât đã có nhiều ám hỏa tinh đến như vậy, phỏng chừng có lẽ bên dưới sẽ có một mỏ tinh quáng khổng lồ, sau này có thể mang nhân công đến đây đào xới quy mô lớn.

Dọc theo đường đi, ngoại trừ gặp một ít Tà nhãn, cũng gặp phải một con tắc kè khổng lồ, mở miệng là có thể phun ra một đoàn hỏa diễm. Đáng tiếc tốc độ di chuyển chậm, năng lực phòng ngự thấp tương đương với Tà nhãn, lực công kích lại xa xa không bằng, căn bản không đáng giá hao phí máu huyết cùng vu lực đi thuần hóa.
Căn cứ trí nhớ của đám Tà nhãn đã thuần hóa, sâu bên trong sơn cốc là một cái huyệt động khổng lồ, bao phủ bởi đầy bụi rậm, là điểm cư trú của Tà nhãn hoang dã. Cho nên Dương Lăng đi nhanh như gió, có khi vì chạy tiếp, quyết định nhảy từ một khối loạn thạch nhảy sang một đám loạn thạch khác. Trước khi con tắc kè khổng lồ cản đường phản ứng, đã giống như một con chim ưng rất nhanh vọt qua.
Sau khi chạy tới huyệt động ở sâu trong sơn cốc, Tà nhãn càng ngày càng nhiều, thi thoảng chứng kiến một toán Tà nhãn từ từ du đãng, tìm kiếm ám hỏa tinh hoặc là một loại thủy quả để ăn.
Không giống các sinh vật bình thường khác, Tà nhãn không có tay cũng không có chân. Chưa tiến hóa thì chỉ có hai cái xúc tu hai bên, dựa vào kỹ thuật di động bẩm sinh trong không trung, nhưng khác với các con động vật biết bay khác, chúng nó chỉ di động đến địa điểm cách đó mười centimet. Gặp phải loạn thạch hoặc là rễ cây chỉ có thể đi hướng khác, tốc độ di chuyển vô cùng thong thả.
Tiến giai đến cấp hai, Tà nhãn hai bên sẽ mọc ra một cây xúc tu màu xanh biếc, tác dụng chủ yếu là tăng tốc độ khôi phục ma lực, đối với di động không có tác dụng nhiều lắm. Chỉ có đến khi tiến hóa đến cấp ba, hai bên lại mọc ra một cây xúc tu, tốc độ mới được tăng lên.
Buông tha vài nhóm Tà nhãn chậm chạp, Dương Lăng theo dõi một nhóm Tà nhãn tốc độ nhanh hơn một chút. Liếc mắt nhìn một cái, mặc dù không tìm được con vương giả xuất chúng nào, nhưng cũng thấy được vài con Tà nhãn tiến hóa đến nhị cấp. Nhìn tốc độ di chuyển của các con Tà nhãn còn lại, phỏng chừng chúng nó đã tiến hóa đến nhất cấp hậu kỳ, so với nhóm đồng loại chậm như sên rõ ràng mạnh hơn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Theo đuôi mục tiêu đi tới một núi nhỏ ngoài cốc, thấy chúng nó tất cả đều lao vào trong cốc kiếm ăn, không phát hiện ra nguy hiểm ở phía sau. Dương Lăng lạnh lùng cười, nấp vào một bên, lặng lẽ gọi ra tất cả ma thú đại quân.
Mặc dù tin tưởng chỉ huy ma thú đại quân cùng lao lên, rất nhanh sẽ giải quyết đàn Tà nhãn hoang dã không hề phòng bị này, nhưng hắn vẫn cẩn thận làm việc. Căn cứ vào trí nhớ của các con Tà nhãn thuần hóa, bên trong sơn cốc có rất nhiều huyệt động, sâu không thấy đáy, thậm chí đi thông một tòa thành thần bí dưới đất. Hắn không hy vọng trong khi ra tay vô tình đưa tới một đám ma thú cao cấp khó giải quyết.
Ma Thú Lĩnh Chủ.