Hơn một canh giờ sau, Thi vu vương đeo mặt nạ đóng giả làm một tên Dong binh trở lại tòa thành: "Dát dát dát, Đại nhân, chuyện đã làm ổn thỏa. Thánh giai chính là Thánh giai, mùi vị thật tuyệt"
Mùi vị thật tuyệt?
Ngửi được mùi máu tươi nhàn nhạt, Dương Lăng lắc đầu. Thực lực của Thi vu vương rất mạnh, nếu ở thời kỳ Hoàng kim thì mình cũng không phải là đối thủ của hắn, đáng tiếc hắn là một tên Thi vu, vừa ra tay liền mang một hơi thở của Vong hồn, rất dễ bị người khác phát hiện điểm khả nghi. Ưu điểm và khuyết điểm đều có cả, nếu không, hắn sớm có thể cho hắn đường đường chính chính giết chết Kiếm hoàng Ai Nhĩ Duy Tư, cần gì phải lãng phí nhiều công sức như vậy.
"Trong khi tiến hành gặp phải vài tên Kỵ sĩ Giáo Đình, nhưng Đại nhân an tâm, tất cả đều được xử lý sạch sẽ hết cả" Thấy Dương Lăng nhíu mày, Thi vu vương tự nhiên hiểu được sự lo lắng của hắn: "Tên Kiếm hoàng nay tên tuổi lớn thật, tuy nhiên lại quá nghèo, ngoại trừ Không gian giới chỉ này thì không còn bảo bối gì hết"
Không gian giới chỉ của Kiếm hoàng không lớn, nhiều nhất chỉ có thể chứa được vài xe lương thực. Tuy nhiên, bề ngoài màu Lam, trên mặt khắc rất nhiều hoa văn giống như cơn sóng, tản mát ra một tia Năng lượng ba động mờ mịt.
"Cầm lấy rồi mang đến cho Ngả Luân đại sư luyện chế lại, nếu mà không được thì hủy nó đi"
Không gian của Không gian giới chỉ thật sự quá nhỏ, quả thực chính là một quả giới chỉ thấp kém, cùng với việc lưu lại mầm họa, còn không bằng hủy nó đi. Đương nhiên, nếu có thể luyện chế lại, thay đổi ngoại hình thì không còn phải lo lắng nữa.
Giải quyết được sự khiêu chiến của Kiếm hoàng, Dương Lăng lại bế quan tĩnh tu, tu luyện Luyện thể vu quyết và tiế tục thăm dò sự huyền bí của Băng phong Vương tọa.
Kiếm hoàng Ai Nhĩ Duy Tư được xưng là Thánh giai điên phong, thực lực rất cường đại. Nếu hắn không phải cùng với Gia Tây Á đánh một trận đến độ Lưỡng bại câu thương. Thêm vào đó là không kịp ứng phó với Băng phong Vương tọa,
Dương Lăng tuyệt đối không có khả năng chiến thắng dễ dàng.
Tuy nhiên, sự cường đại của Băng phong Vương tọa và năng lực cận chiến của Vu sư vẫn khiến cho Dương Lăng thấy được hy vọng nhanh chóng tăng thực lực lên. Cái cảm giác tấn công mạnh mẽ như mưa to gió lớn hoàn toàn khác với việc giơ Huyết Tinh Linh chủy thủ đánh lén ở phía sau.
Toàn lực thi triển Luyện thể vu quyết, mỗi một bắp thịt trên người đều phồng lên, mắt thường thì khó có thể nhận ra tốc độ phồng lên rồi co rút lại, điên cuồng hấp thu Năng lượng trong thiên địa.
Mỗi một bắp thịt, mỗi một khớp xương đều đang được cường hóa.
Vu quyết bình thường chủ yếu tu luyện việc kiểm soát Linh hồn, lĩnh ngộ lực lượng nguồn gốc trong trời đất, tu luyện một loại cảnh giới mờ ảo. Nhưng Luyện thể vu quyết thì khác, tu luyện bằng cách toàn lực hấp thu Năng lượng bên người. Dùng
Năng lượng để cường hóa và rèn luyện cả cơ thể, không nhừng cường hóa, càng ngày càng mạnh mẽ.
Dưới tác dụng của Tụ linh trận, Dương Lăng ban ngày thì hấp thu thiên địa linh khí trong không khí, hấp thu Sinh mệnh năng lượng của cây cối xung quanh; ban đêm thì chủ yếu hấp thu Năng lượng tinh tú trên bầu trời.
Từ từ, trên bầu trời Duy Sâm tòa thành lại hình thành một suối Năng lượng khổng lồ, càng ngày càng trở lên rõ ràng. Phạm vi càng lúc càng lớn, ngưng tụ Năng lượng bàng bạc, giống như một mảnh mây đen, hoặc là một đàn quạ khổng lồ, quỷ dị gắn vào bầu trời Duy Sâm tòa thành. Đè nặng lên trái tim mọi người.
Nhìn suối Năng lượng càng lúc càng lớn, đám người Vưu Na, Ngả Lỵ Ti và Cổ Đức vô cùng lo lắng, e sợ Dương Lăng đang ở trong Biệt viện xảy ra chuyện gì. Nhưng Thi vu vương lại vô cùng bình thản, từ sáng đến tối ngồi ở cửa vào Biệt viện minh tư, không cho bất cứ ai tiến vào.
Nếu có người đến gần, thì sẽ phát hiện ra hắn thi thoảng nhỏ giọng ngâm nga, cả người được bao phủ trong một vòng Hắc khí mớ nhạt; nếu có người đào xuống sâu ba mét thì sẽ phát hiện mặt đất xung quanh Biệt viện của Dương Lăng không biết từ lúc nào xuất hiện rất nhiều Cương thi lông đỏ và Kỵ sĩ hắc ám.
Mặc dù cũng không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng một kẻ giàu kinh nghiệm như Thi vu vương hiểu rằng lúc này tuyệt đối không thể để cho kẻ khác quấy rầy Dương Lăng tu luyện. Vì đề phòng vạn nhất, hắn triệu hồi đông đảo Vong linh canh giữ quanh sân, chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Đương nhiên, không đến lúc vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối không muốn bại lộ thân phận của mình.
Suối Năng lượng kinh khủng khiến cho đám người Vưu Na và Cổ Đức lo lắng, cũng nhanh chóng khiến cho người ngoài chú ý, cũng giống như Dương Lăng dùng tay không đánh bại Kiếm hoàng Ai Nhĩ Duy Tư, tạo ra một trận oanh động trong Ma thú lĩnh. Rất nhanh, tin tức giống như bông tuyết truyền khắp Thái Luân đại lục.
Tai mắt đông đảo như Dong binh công hội cũng không có ngoại lệ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Mông Đặc Sâm kinh đô của Lợi Văn Tát công quốc, người bình thường đã sớm tiến vào giấc mộng, nhưng trụ sở chính của Dong binh công hội lại tấp nập ra vào, ngoại trừ Đại trưởng lão thần bí khó lường, thì toàn bộ Chấp sự trưởng lão đều tập trung đông đủ.
Nhìn lại thông tin tình báo trong tay, một gã Ma pháp sư râu bạc vẻ mặt trầm trọng, từ từ nói: "Các vị Trưởng lão, ta cho rằng chúng ta đã đánh giá thấp thực lực của Gia tộc sau lưng Dương Lăng, nên cần phải xem lại quan hệ giữa chúng ta và Thợ săn Công hội của Ma thú lĩnh."
Được Cỗ Nhĩ Bang Đức mời đi theo Bầy sói dong binh đoàn, sau một trận đánh ở Tòa thành dưới đất, Ma pháp sư râu bạc vô cùng ghi nhớ về thực lực của Dương Lăng.
Hàng ngàn hàng vạn Ma thú cáo cấp, thực lực thâm không lường được, Gia tộc thần bí và cường đại.
Là một gã Chấp sự trưởng lão của Dong binh công hội, hắn tuyệt đối không muốn kết Huyết hải thâm cừu với Gia tộc sau lưng Dương Lăng, thêm vào đó biết được nội dung câu chuyện giữa Cỗ Nhĩ Bang Đức và Dương Lăng, hắn hiểu được Dương Lăng cũng không muốn đối kháng với Dong binh công hội. Cứ như vậy, hai bên hoàn toàn có thể đều lui một bước, thậm chí bàn bạc hợp tác. Để tránh cho hai Công hội cạnh tranh quá mức.
"Tuy nhiên, nhiệm vụ của Thợ săn Công hội và chúng ta có quá nhiều xung đột, nếu để mặc bọn họ phát triển, tương lai sợ rằng" Ma pháp sư râu bạc vừa dứt lời, thì một lão già lùn và gầy đã trầm giọng phản đối. Thông qua Ma pháp truyền tin, biết được Kiếm hoàng Ai Nhĩ Duy Tư thua bởi Dương Lăng, hắn không quản ngàn dặm đường, từ phân hội Đức Lạp đế quốc trở về.
"Từ tin tức tình báo có được, Dương Lăng Lĩnh chủ của Ma thú lĩnh rất có tâm cơ. Thông qua liên tiếp âm mưu chọc giận Kiếm hoàng, khiến hắn mất đi lý trí rồi tập trung tinh anh vây công, qua đó dễ dàng trọng thương Kiếm hoàng Ai Nhĩ Duy Tư vô cùng nổi tiếng" Một lão già mặt đầy nếp nhăn mặt không đổi sắc, dừng lại một chút rồi lạnh lùng nói:
"Một người như vậy còn đáng sợ hơn cả một tên Lĩnh vực cường giả điên phong, vậy hoặc là phải hợp tác, hoặc là mời Đại trưởng lão nhanh chóng toàn lực ứng phó, nhổ tận gốc cả Gia tộc sau lưng hắn"
Mời Đại trưởng lão?
Vừa nghe lão già mặt đầy nếp nhăn nói như vậy, lão già lùn và gầy trong lòng vừa động: "Mạn Đức Lạp Trưởng lão, ý của ngươi là trực tiếp điều động Ảnh sát?"
"Đúng vậy, chỉ có Ảnh sát trực thuộc Đại trưởng lão, mới có thể thuận lợi giết chết mục tiêu; cũng chỉ có Ảnh sát, mới có thể bức ra Gia tộc sau lưng Dương Lăng, một lưới bắt hết"
Lão già mặt đầy nếp nhăn vẻ mặt lạnh như băng, tay phải nhẹ nhàng lau chùi thanh chủy thủ đen nhành. Nhìn kỹ, sẽ phát hiện xung quanh thanh chủy thủ gắn một viên Ma thú tinh hạch màu máu đỏ, chỉ liếc mắt một cái khiến cho người ta khó chịu.
"Không, Mạn Đức Lạp Trưởng lão. Dương Lăng có hàng ngàn hàng vạn Ma thú, trong đó có cả Phi Long vương chín giai và Siêu giai Ma thú Hắc Long vương, gần đây, gia tộc hắn còn phái đến một tên Võ sĩ bảo vệ thực lực thâm không thể lường"
Ma pháp sư râu bạc lớn tiếng phản đối, trầm ngâm một lát rồi nói tiếp: "Căn cứ theo tin tức tình báo, thì Gia tộc sau lưng Dương Lăng cũng không phải là Đại quý tộc bình thường, rất có thể là các Gia tộc xa xưa mà Đại trưởng lão đã nói tuyệt đối không được trêu chọc vào, tuyệt đối không thể hành động lỗ mãng"
Cứ như vậy, có người tán thành, cũng có người tán thành, có người phản đối, các Trưởng lão tranh chấp quyết liệt.
"Tốt lắm, không cần tranh cãi nữa, ta đang có một phần chỉ dẫn của Đại trưởng lão, các ngươi xem đi" Thấy mọi người tranh cãi càng lúc càng lớn tiếng, một lão già từ đầu chưa lên tiếng vừa nói vừa lấy một tấm da thú trong lòng ngực ra.
Quyền uy của Đại trưởng lão, không có gì phải nghi ngờ.
Mặc dù hơn mười năm, thậm chí mấy trăm năm không được thấy Đại trưởng lão, nhưng không có bất luận kẻ nào dám nghi vấn về quyền uy của hắn. Quyết định của Đại trưởng lão, có thể nói chính là quyết định của Dong binh công hội.
Nhìn kỹ nội dung trong tấm da thú, mọi người nhanh chóng ngừng tranh chấp.
Lão già vẻ mặt đầy nếp nhăn và lão già vừa lùn vừa gầy thở dài một hơi không nói lời nào, nhưng vài tên Trưởng lão do Ma pháp sư râu bạc cầm đầu vẻ mặt lại vui vẻ, thương lượng xem sẽ do ai đại biểu Dong binh công hội đi đến Ma thú lĩnh, chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất hóa giải xung đột và mâu thuẫn giữa hai bên.
Dong binh công hội nhanh chóng đưa ra quyết định, nhưng Dương Lăng lại không hề quan tâm đến chuyện bên ngoài, tiếp tục bế quan tu luyện.
Không biết qua bao lâu, khi hắn mở hai mắt ra thì Suối Năng lượng trên bầu trời Duy Sâm tòa thành đã tan thành mây khói. Bông tuyết khắp trời cũng không còn nhìn thấy nữa, cây cối xung quanh mọc ra từng chồi non xanh biếc.
Ngày xuân vạn vật thức tỉnh rốt cuộc cũng đã đến.
"Băng phong vạn lý".
Hiểu được mùa đông đã qua đi, sờ sờ Băng phong Vương tọa trên người, Dương Lăng trong lòng vừa động. Quát lên một tiếng lớn, Vu lực và Tinh thần lực tuôn trào ra.
Trong nháy mắt, Băng phong Vương tọa xảy ra dị biến kinh người, trên bề mặt tản mát ra một vòng ánh sáng lam nhàn nhạt. Gió lớn cuồn cuộn nổi lên, một đám lá khô vừa mới tiến vào phạm vi vòng sáng liền ngay lập tức bị đóng băng, rồi vỡ ra thành vô số mảnh nhỏ, giống như tro bụi tiêu tan trong không khí.
Sách sách, Thần Khí chính là Thần Khí, một ngày nào đó mà có thể đem vòng sáng mở rộng ra đến một ngàn dặm, vậy là có thể thành Thần.
Nhìn vòng lam quang chỉ có có bán kính một bước, Dương Lăng lắc đầu, đây đã là cực hạn của hắn rồi.
Công phu không phụ người có lòng, sau hơn 10 ngày tìm kiếm, hắn rốt cuộc cũng phát hiện ra tác dụng này của Băng phong Vương tọa. Đem Vu lực và Tinh thần lực đưa vào theo một tỉ lệ nhất định, áo giáp có thể tản mát ra một vòng Lam quang lạnh giá.
Trong phạm vi bao phủ của Lam quang, chỉ cần hắn muốn thì đừng nói là lá cây mà chính là tảng đá cũng có thể đóng băng. Sau đó nhẹ nhàng chạm phải là có thể vỡ thành vô số mảnh nhỏ, uy lực không gì có thể so sánh được.
Nhưng chỉ có một điểm đáng tiếc, đó là phải hao phí quá nhiều Vu lực và Tinh thần lực, hiện thời chỉ có thể thi triển trong vòng một bước nhỏ, duy trì chỉ được vài phút ngắn ngủi.
Đối với người bình thường mà nói, vài phút không đủ để uống một chén trà; nhưng đối với Dương Lăng mà nói, nếu không gặp phải cao thủ đứng đầu, thì vài phút là có thể giải quyết vấn đề.
Theo Vu lực và Tinh thần lực tăng trưởng, hắn vô cùng trông mong vào tuyệt kỹ "Băng phong vạn lý" mà mình đặt tên này.
Ma Thú Lĩnh Chủ.