Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 281: Thi độc

Trong khi Dương Lăng bố trí Cấm chế, trận đại chiến bên trong Thần miếu càng ngày càng khốc liệt.
"Cuồng phong nhất kích"
Hoàng mông diện võ sĩ vừa quát vừa phát ra một đạo kiếm khí sắc bén, nhằm về phía Thi vu vương ở cách đó không xa, đồng thời thông qua Tật phong bộ Thuấn di ra ngoài, nghiêng người tránh thoát pháp thuật Độc bạo của đối phương.
Mặc dù chưa khôi phục hoàn toàn thực lực, nhưng Thi vu vương vẫn vô cùng kinh khủng, vô cùng quỷ dị, làm người ta khó lòng phòng bị. Có khi sử dụng Ma pháp Thi bạo cho nổ thi thể bên cạnh mọi người, có khi trực tiếp cho nổ đám Cương thi đang lao đến mọi người; có khi thậm chí trực tiếp sử dụng Ma pháp độc bạo, biến thi thể xung quanh mọi người thành một đám độc khí màu xanh biếc.
Nếu ai không cẩn thận chạm phải, ngay lập tức choáng váng đầu óc, phản ứng chậm chạp, thậm chí chết ngay tại chỗ.
Vì đảm bảo an toàn, Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc chỉ để lại tên Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á và hai tên Xích mông diện võ sĩ, số người còn lại nhanh chóng rời khỏi Tòa thành dưới đất, rời đi Ngõa Luân Á sơn cốc.
Gia Tây Á đã bước vào Thánh giai, hai tên Xích mông diện võ sĩ cũng chỉ còn thiếu một chút nữa cũng đạt đến cảnh giới Thánh giai, thực lực vô cùng xuất sắc. Nhưng sau nửa canh giờ, hai gã Võ sĩ này một chết một trọng thương. Ngay cả Linh hồn của Gia Tây Á cũng bị thương không nhẹ.
Nhìn thi thể của Tộc nhân, nhớ đến khuôn mặt tươi cười của bọn họ, trong lòng Gia Tây Á như chảy máu. Phẫn nộ, hắn phát động công kích sắc bén nhằm về Thi vu vương, phát huy Tinh không kiếm của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc đến mức tận cùng.
Khi 16 tuổi, hắn đã từ Đại kiếm sư đột phá đến cảnh giới Kiếm thánh, được mọi người xưng tụng là Tinh không Kiếm thánh thiên tài. Khi 30 tuổi, hắn lại đột phá cánh cửa Thánh giai trở thành người Võ sĩ Thánh giai trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc và Thái Luân đại lục.
Khi 35 tuổi, hắn trong Trưởng lão đại hội mười năm một lần được đông đảo Trưởng lão nhất trí, rất có hy vọng trở thành Tộc trưởng đời tiếp theo. Lần này đưa mọi người đến thăm dò Di tích cự long, chính là khảo nghiệm cuối cùng đối với hắn.
Không nghĩ được rằng trả giá đắt như vậy, mà lai không lấy được Thần Khí, ngược lại lại gặp phải Thi vu vương trong truyền thuyết, các tên Xích mông diện võ sĩ hắn mang theo hầu như toàn bộ chết hết. Mặc dù thực lực Gia tộc rất khổng lồ, nhưng mỗi một tên Xích mông diện võ sĩ rất nhanh trở thành Thánh giai đều là tinh anh hiếm có. Gia tộc đặt không biết bao nhiêu tâm huyết trên người bọn họ.
Vì thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, lần này Gia Tây Á mang theo không ít Xích mông diện võ sĩ , nhưng đáng tiếc, bọn họ hầu hết đều đã chết. Nếu không có lý do đặc thù, hắn trở về đến Gia tộc không những bị mất tư cách trở thành Tộc trưởng đời tiếp theo, hơn nữa rất có thể phải chịu trừng phạt của Gia tộc.
Cứ như vậy, bất kể là vì tương lai của bản thân, hay là vì vinh dự của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc, Gia Tây Á cũng phải đánh chết Thi vu vương.
Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc tổn thất nghiêm trọng, các thế lực còn lại cũng không ngoại lệ.
Thú nhân lưu lại mười tên Ngưu đầu quái bảo vệ Thú linh tế tự, sau nửa canh giờ, Thú linh tế tự tránh ở một bên không bị công kích gì, nhưng 15 tên Võ sĩ Thú nhân cao giai cao hơn ba mét chỉ còn lại một gã, còn lại tất cả đều biến thành Cương thi cận vệ của Thi vu vương.
Hắc ám hiệp hội ngoại trừ bốn tên Trưởng lão còn lưu lại hơn 10 tên Kỵ sĩ và hai gã Ma pháp sư, nhưng cũng giống như tổn thất nặng nề. Ngoại trừ bốn Trưởng lão thì không còn một ai sống sót.
Đến khi 10 tên Đại kiếm sư và gã Ma đạo sư thổ hệ mời đến bị giết, đoàn trưởng Quần lang dong binh đoàn Cỗ Nhĩ Bang Đức quyết định lựa chọn rút lui, lấy danh nghĩa trở về gọi cứu binh, cùng với Trưởng lão Dong binh công hội nhanh chóng rút lui.

Giáo Đình có lực lượng rất cường đại, nhưng năng lực phòng thủ của bọn họ còn mạnh hơn. Ngoại trừ tổn thất hơn 10 tên Thần điện Kỵ sĩ, còn lại dưới sự bảo vệ của Thần Thánh Vòng Bảo Hộ đều không bị tổn thất gì. Tuy nhiên, Thi vu vương lần lượt tấn công, năng lượng Vòng bảo hộ dấn mất đi, tình huống của bọn họ càng lúc càng không ổn.
"Hừ, xem Ám ma thủ vệ của ta"
Tránh thoát đòn đánh của Gia Tây Á, Thi vu vương hừ lạnh một tiếng, một lần triệu ra năm tên người khổng lồ Thổ hệ cao hơn tám mét, cầm thành gậy khổng lồ trong tay, chỉ huy bọn chúng đánh mạnh vào Thần Thánh Vòng Bảo Hộ của Giáo Đình.
Đông, đông, đông
Mỗi một cú đánh của Người khổng lồ, thì đám Kỵ sĩ và Ma pháp sư Giáo Đình đều chấn động trong lòng, khẩn trương đến độ trái tim sắp nhảy ra ngoài. Ai cũng hiểu, nếu không có Thần Thánh Vòng Bảo Hộ, rất có thể bọn họ sẽ bị Thi vu vương kinh khủng biến thành một bộ Cương thi.
Các Thế lực lớn tổn thất nghiêm trọng, nhưng Thi vu vương cũng không tốt hơn là bao.
Ma pháp hắc ám của đám người trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu chuyên môn tấn công Linh hồn của hắn, không cẩn thận trúng chiêu sẽ cảm thấy đau đầu vô cùng; các chiêu của Gia Lợi Á thì chuyên môn nhắm vào các vị trí yếu hại trên người hắn, chỉ cần không cẩn thận là có lẽ sẽ mất một miếng thịt hay cả xương cốt cũng bị chém đứt; Thời không đại liệt trảm của Xu ky Bạch y giáo chủ càng thêm đáng sợ, có thể xé rách cả Không gian.
Chỉ trong vòng nửa canh giờ, mặc dù khiến các Thế lực lớn bị thương nặng, nhưng trên người hắn cũng có không ít vết thương. Không thể nào nghĩ được rằng vừa mới lao ra khỏi phong ấn của Thần thánh cự long, lại bị mọi người vây công, vô cùng buồn bực.
Tuy nhiên, chỉ cần nuốt được máu và Linh hồn của hơn mười tên Thần điện Kỵ sĩ hoặc là Ma pháp sư, hắn tự tư khôi phục bốn thành thực lực đủ để đối phó mọi người. Nếu không, có lẽ chạy trước khỏi đây, tìm một chỗ ẩn núp khôi phục thực lực.
Điệp gia Cấm chế hao tốn rất nhiều Vu lực và Thế lực lớn, nhất là Sát trận càng khiến cho Dương Lăng hao phí gần một nửa Vu lực và Tinh thần lực. Tuy nhiên, vì đánh chết Thi vu vương, vì an toàn của Lãnh địa, cái giá lớn hơn nữa cũng đáng giá.
Hừ, còn một đạo vu quyết cuối cùng.
Lạnh lùng nhìn Thi vu vương trong Thần miếu, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, đánh ra một đạo Vu quyết cuối cùng, thủ ấn không ngừng biến hóa. Có Cấm chế hạn chế và tấn công, hắn tự tin chỉ huy Ma thú đại quân giết chết đối phương thành mảnh nhỏ.
Thuận lợi bố trí Cấm chế, uống vào đại lượng Ma thú huyết châu bổ sung Vu lực và Tinh thần lực tiêu hao, hắn thông qua Thổ độn pháp thuật lặng lẽ lẻn vào Thần miếu, chuẩn bị ra tay dẫn Thi vu vương đến chỗ Cấm chế.
Điểm yếu của Thi vu vương là trái tim hay đầu?
Nhìn Thi vu vương tốc độ rất nhanh, Dương Lăng có chút chần chờ. Không ra tay thì thôi, ra tay là phải trực tiếp tấn công vào vị trí yếu hại của đối phương, cho dù không thể Một kích trí mạng, ít nhất cũng khiến đối phương bị thương nặng.
Đông.

Theo một tiếng "Đông" vang lên, một tên người khổng lồ Thổ hệ không để ý đòn tấn công của Kỵ sĩ và Ma pháp sư Giáo Đình, mạnh mẽ đánh vỡ Thần Thánh Vòng Bảo Hộ của Giáo Đình.
"Chủ giáo Đại nhân, cứu mang
"Nhanh, chạy ra ngoài nhanh"
Đối mặt với Thi vu vương, không có Thần Thánh Vòng Bảo Hộ bảo vệ, Kỵ sĩ và Ma pháp sư không khác gì một đám cừu đợi giết thịt. Chỉ cần chạm phải Hắc khí bên ngoài cơ thể Thi vu vương, bọn họ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, trong nháy mắt bị biến thành Cương thi.
"Dát dát dát, lại đây, dâng lên cho ta máu và Linh hồn của các ngươi"
Nhìn thấy Vòng bảo hộ của Giáo Đình Đại quân rốt cuộc bị đánh vỡ, Thi vu vương hưng phấn cười to, Hắc khí bên ngoài cơ thể càng dày đặc, "Hô" một tiếng quỷ dị đánh về phía Kỵ sĩ và Ma pháp sư Giáo Đình. Mặc dù không phải Ma pháp thuấn đi, nhưng tốc độ không chậm hơn Tật phong bộ của Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á bao nhiêu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Hồn bạo"
"Thời không đại liệt trảm"
Thấy Thi vu vương lao về phía đám Kỵ sĩ và Ma pháp sư Giáo Đình đang hoảng sợ, đám người Xu ky Bạch y giáo chủ , trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu và Gia Tây Á đều sử dụng ra chiêu thức cực mạnh. Nếu để mặc cho Thi vu vương nuốt được máu và Linh hồn của Kỵ sĩ và Ma pháp sư cao cấp, thực lực của hắn tuyệt đối sẽ nhanh chóng khôi phục, đến lúc đó tin tưởng không có một ai có khả năng chạy ra ngoài.
Tránh thoát "Hồn bạo" của trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu và "Thời không đại liệt trảm" của Xu ky Bạch y giáo chủ , Thi vu vương liều mạng đón đỡ một kiếm của Gia Tây Á, đem hắc khí tản mát ra, kiệt lực hấp thu máu và Linh hồn của Kỵ sĩ và Ma pháp sư Giáo Đình. Chỉ cần có khả năng khôi phục bốn thành công lực, chịu một vết thương nhẹ cũng không tính.
"Máu và Linh hồn của Hồng y chủ giáo, quản nhiên rất ngon, Dát dát dát"
Một tên Hồng y chủ giáo bị thương nặng không kịp né tránh, bị Thi vu vương bắt được, máu và Linh hồn trong nháy mắt bị hút hết sạch. Song ngay khi Thi vu vương hưng phấn liếm đầu lưỡi, vô cùng đắc ý, đột nhiên không khí sau lưng truyền đến một trận rung động. Theo sát, một thanh chủy thủ sắc bén hung hăng đâm một nhát, điên cuồng hấp thu máu trong cơ thể.
Thời khắc mấu chốt, Dương Lăng rốt cuộc ra tay, thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén đâm từ sau lưng Thi vu vương, chuẩn xác đâm nát trái tim hắn.
"A, Huyết Tinh Linh chủy thủ"
Cảm giác máu trong cơ thể đang điên cuồng trào ra, Thi vu vương không khỏi nhớ đến kiện Thần Khí của 8000 năm trước. Lúc ấy, có hơn 10 tên Thi vu vương đi đến Thái Luân đại lục, trong đó, có năm tên chết dưới tay tử thần Tư Đồ Á Đặc. Vũ khí của tử thần Tư Đồ Á Đặc chính là thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ nổi tiếng.
Chẳng lẽ, lại là một gã Sát thủ cao nhất?
Vừa sợ vừa giận, Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư không dám đại ý khinh thường, xoay người tấn công tên Sát thủ phía sau. Mặc dù bị Vong linh Đại quân tấn công nên Tư Đồ Á Đặc được xưng là Tử thần đã bị thương nặng mà chết từ 8000 năm trước, nhưng một tên sát thủ nặng lẽ đến gần mình đánh lén, chứng minh tên Sát thủ phía sau ít nhất cũng có thực lực Thánh giai.
So sánh với Võ sĩ Thánh giai và Ma pháp sư Thánh giai thì tên Sát thủ Thánh giai ẩn ở một nơi bí mật gần đó không chỉ nguy hiểm hơn một chút mà thôi.
Thi vu vương kinh nghiệm phong phú tự nhiên hiểu được sự kinh khủng của Sát thủ Thánh giai, nếu khôi phục đến thời kỳ hoàng kim, hắn còn có thể dễ dàng đối phó một gã Sát thủ Thánh giai. Nhưng bây giờ ngay cả một nửa đều chưa đạt được, gặp phải Sát thủ Thánh giai thì vô cùng nguy hiểm.
Động tác của Thi vu vương rất nhanh, nhưng Dương Lăng phản ứng cũng không chậm.
Thi vu vương vừa mới xoay người, hắn đã kịp thời lui lại. Tuy nhiên, mặc dù rất nhanh, nhưng vẫn bị móng tay của Thi vu vương lưu lại một vết thương trên vai trái. Trong nháy mắt, vừa nhức, vừa đau, thẩm thấu ra một tia máu đen, toát ra một mùi khiến người khác buồn nôn, dường như trúng kịch độc.