Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 208: Thiên vu luyện hồn

Không biết trải qua bao lâu, một trận gió lạnh thổi qua, vài bông tuyết lạnh như băng rơi lên người, Dương Lăng cả người run lên, từ từ mở to hai mắt.
Chẳng lẽ, đây là hiệu quả của Hỏa long quả?
Đứng lên thử thân thủ, cảm giác thân nhẹ như Yến, thể chất được cường hóa thêm, Dương Lăng trong lòng vừa động, thi triển Thổ độn pháp thuật thuấn di đi ra ngoài, lập tức di chuyển với tốc độ cao trong rừng rậm. Khi thì nhảy từ một cây đại thụ này đến một cây đại thụ khác, khi thì chạm nhẹ ngón chân cái lên cành cây nhỏ bay như chim, khi thì sử dụng Thổ độn pháp thuật hoặc là Mộc dộn thuấn di lao ra ngoài.
Trước kia, phạm vi của Thổ độn chỉ có hơn 20 bước, nhưng bây giờ lại tăng hơn 2 lần, chỉ cần trong lòng vừa động, ngay lập tức có thể xuất hiện tại cách đó hơn 50 bước. Trước kia, mỗi ngày chỉ sử dụng được 2 đến 3 lần Thổ độn hoặc Mộc độn, nhưng bây giờ liên tục sử dụng 10 lần mà Tinh thần lực và Vu lực vẫn không có biểu hiện tiêu hao rõ ràng.
Chẳng lẽ, không chỉ đột phá đến Cao cấp địa vu, mà còn trực tiếp tu luyện đến cảnh giới Sơ cấp Thiên vu?
Mừng rỡ, Dương Lăng khoanh chân ngồi xuống trên một cành cây cẩn thận kiểm tra biến hóa trong cơ thể. Vu đan tăng trưởng khoảng 1/3, mỗi lần phun ra nuốt vào liền xuất ra một cỗ Vu lực bàng bạc. Dước tác dụng của Vu lực hộ thể thì cơ thể trở lên cứng rắn như sắt, ngay cả thanh chủy thủ sắc bén cũng khó có thể đâm thủng.
Nếu so sánh với Vu đan, thì Không gian Vu tháp càng xảy ra biến hóa ngất trời.
Cả Không gian Vu tháp phỏng chừng ít nhất cũng rộng gấp đôi, đồi chập chùng, vô cùng rộng lớn. Hồ nhỏ trong suốt to gấp vài lần, nếu nói trước đây là một hồ nhỏ thì bây giờ là một đại hồ gió êm sóng lặng.
Trước kia, Sinh mệnh chi thụ và Hỏa Long thụ ở bên cạnh hồ nhỏ, thì bây giờ cả hai cây cơ hồ vào giữa hồ nước, hình thành lên một hòn đảo rất đẹp.
Có lẽ được hấp thu năng lượng khổng lồ, có lẽ được nước hồ tưới, Sinh mệnh thụ miêu cao lên vài lần. Trên cành cây mọc lên một tầng vỏ cứng cỏi và các cây định sắc bén, là dấu hiệu tiến hóa từ Sinh mệnh chi thụ trở thành Chiến tranh cổ thụ.
Có thể nhanh chóng tiến hóa đến Chiến tranh cổ thụ, cũng là nhanh chóng tiến hóa đến Trí tuệ cổ thụ, đến lúc đó sẽ thu hoạch được Sinh mệnh nước suối. Nếu có một ngày có thể tiến hóa trở thành Phong chi cổ thụ vậy thì càng tuyệt vời hơn.
Theo như Tinh linh nói, Sinh mệnh chi thụ là ngồn gốc lực lượng của họ, mỗi khi tiến hóa một cấp, thì Tộc nhân sẽ thu được Dị nang càng cao. Theo sự tiến hóa của Sinh mệnh chi thụ, bọn họ có thể huấn luyện hoặc là triệu hồi Nữ thợ săn Đức Lỗ y và Tiên nữ long các võ sĩ và Ma thú cường đại.
Truyền thuyết ở thời kỳ thượng cổ, Tinh linh từng là chúa tể của Thái Luân đại lục, lúc ấy, mỗi một Bộ lạc đều có Sinh mệnh chi thụ, Bộ lạc có cây Phong chi cổ thụ cũng không phải hiếm có. Đông đảo Nữ thợ săn, Đức Lỗ Y, người khổng lồ và Tiên nữ long. Khiến cho thực lực của bọn họ vượt xa các chủng tộc khác.
Đáng tiếc, sau Thần ma đại chiến, Tinh linh chủng tộc tinh nhệu hầu như ngộ nạn hết, ngay cả đông đảo Sinh mệnh chi thụ cấp cao cũng biến mất hết. Mặc dù đời sau nghĩ đủ mọi loại biện pháp, cũng khó có thể bồi dường được Sinh mệnh chi thụ cấp cao với quy mô lớn, cũng không thể lập lại thời kỳ huy hoàng năm xưa.
Xác nhận lại Không gian Vu tháp có thể nhanh chóng xúc tiến Sinh mệnh chi thụ sinh trưởng, Dương Lăng vô cùng hy vọng vào Sinh mệnh chi thụ, kinh hãi trôi qua, cẩn thận xem xét lại tình huống trong cơ thể.

Khác với Địa vu chủ yếu tu luyện các loại Độn thuật, thì Thiên vu bắt đầu tiếp xúc với Linh hồn nắm trong tay, khoanh chân ngồi xuống bên trong Không gian Vu tháp, hắn cẩn thận tìm hiểu Luyện hồn thuật mà chỉ có từ cảnh giới Thiên vu mới có thể tu luyện.
Trên tháp ghi lại Vu thuật vô cùng rộng lớn và sâu sắc, huyền ảo thần bí, cảnh giới mà chưa đủ hoặc là công lực không đủ sẽ rất khó có thể tìm hiểu vu quyết cấp cao hơn. Khi tiến giai đến Địa vu ngưng kết Vu đan, hắn từng mạnh mẽ tu luyện Luyện Hồn Thuật, đáng tiếc, không chỉ không thể lĩnh ngộ, thiếu chút nữa Tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng bây giờ thì khác, mặc niệm Luyện Hồn Thuật vài lần, hắn cảm giác mình đã nắm được điểm mấu chốt. Nhìn đàn Tri thù đang quanh quẩn trong rừng, trong lòng vừa động, ngay lập tức gọi một con ra làm chuột bạch.
Ra lệnh cho Tri thù nằm xuống, Dương Lăng phát ra một tia Tinh thần lực cẩn thận xem tình huống trong cơ thể nó. Từ gân cốt đến nội tạng, từ tinh hạch to như ngón cái đến tuyến yên, không bỏ qua bất cứ vấn đề gì.
Đoạt hồn phách hay là nuốt linh hồn của nó?
Chần chờ một lát, hắn niệm Luyện Hồn Thuật, Tinh thần lực khổng lồ xâm nhập vào tuyến yên cảu con Tri thù, từng chút từng chút một luyện hóa Linh hồn của nó.
Căn cứ theo Vu Tháp giải thích, Luyện Hồn Thuật sơ cấp có thể luyện hóa linh hồn của địch nhân, biến đối phương thành một tên ngu ngốc; Luyện Hồn Thuật trung cấp có khả năng kéo Linh hồn của đối phương ra, biến đối phương thành khôi lỗi bị mình không chế; tu luyện đến cao cấp, thậm chí có thể trực tiếp căn nuốt Linh hồn của địch nhân, tăng cường Tinh thần lực và Linh hồn của mình.
Chi.
Đau đớn, con Tri thù nằm trước mặt Dương Lăng cố sức giãy dụa. Mồ hôi đầm đìa, tứ chi co quắp, trên người hiện lên từng đạo Phù văn màu đen.
Gọi ra 2 Khô mộc chiến sĩ giữ chặt lấy con Tri thù đang liều mạng giãy dụa, Dương Lăng tiếp tục luyện hóa linh hồn của nó. Căn cứ theo Vu Tháp giải thích, đột nhiên dừng lại Luyện Hồn Thuật, nếu cảnh giới và Công lực không đủ sẽ bị pháp thuật cắn trả, nhẹ thì đau đầu vô cùng, nặng thì hộc máu chết tại chố.
Mỗi lần đánh vào linh hồn của con Tri thù, nhìn thấy mỗi lần chỉ còn kém một điểm cuối cùng mà thôi, hắn cắn chặt răng, điều động tất cả Tinh thần lực lao ra. Trong nháy mắt, Tri thù hét thảm lên một tiếng, giãy dụa một lát rồi cả người co quắp.
Đây là uy lực của Luyện Hồn Thuật?
Hít vào một hơi thật sâu, nhìn con Tri thù trí nhớ trống rỗng, cả người co quắp, Dương Lăng trầm ngâm chốc lát. Lập tức rút thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén ra, cắt đứt yết hầu của nó, ra lệnh cho Khô mộc chiến sĩ đem nó chôn ở gần rừng tre.
Thành công luyện hóa hồn phách của con Tri thù, hắn rốt cuộc xác định mình sau khi nuốt Hỏa Long quả trực tiếp tiến giai đến cảnh giới Thiên vu Trung cấp, bước đầu tiếp xúc với năng lực nắm giữ linh hồn.

Luyện hóa linh hồn, ban đầu có lẽ không có tác dụng lớn trên chiến trường, nhưng tu luyện đến cao cấp thì tuyệt đối là một Pháp thuật kinh khủng. Có thể khiến địch nhân trở lên ngu ngốc, cũng có thể đem địch nhân biến thành Khôi lỗi của mình, thậm chí giống như điểm tâm cắn nuốt linh hồn của địch nhân.
Ngoài ra, tu luyện đến cảnh giới cấp cao là có thể tu luyện được Chiêu hồn thuật, cho dù Ma thú có bị chết, chỉ cần kịp thời Triệu hồi linh hồn của nó, là có thể hao phí Vu lực và Tinh thần lực khiến nó sống lại. Ma thú có khả năng sống lại, loài người cũng vậy, chính bởi vì như vậy, lúc trước hắn mới hứa với A Tư Na Ma là cứu vợ của hắn.
Kinh hãi trôi qua, Dương Lăng thu hồi lại Giác phong thú cảnh giới bên trong sơn cấp, lập tức bỏ đi. Căn cứ trí nhớ của Song túc Phi long, phía Bắc có một cái Thiên hồ, có hơn 100 con Song túc Phi long.
Hơn 100 con Song túc Phi long là Ma thú cao cấp cấp 8, nếu có khả năng thuần hóa hết, tuyệt đối có khả năng thành lập một đội cận vệ quân Ma thú. Đến lúc đó, cho dù gặp gỡ cao thủ như Lưu Độc, cho dù gặp gỡ cao thủ Thánh giai, thì tin tưởng đối phương tuyệt đối không dám vọng động.
Tiến giai đến cảnh giới Thiên vu, Dương Lăng cảm giác tốc độ vượt xa đêm qua, đi lại trong rửng rậm như cơn gió. Thực lực cường đại, tốc độ quỷ dị, hơn nữa Độn thuật như thuấn di, khiến cho hắn tin tưởng đối mặt được Ma thú cấp cao trong rừng. Cho dù không thể đánh lại cũng có thể an toàn rút lui.
Theo trí nhớ của Song túc Phi long, hơn 1 ngày sau, hắn đi đến một ngọn núi tuyết cao tận mây. Núi non lởm chởm, khắp nơi đều là các cât cai tận trời, một con sông uốn lượn mang theo từng khối băng trong suốt.
Xinh đẹp, thật sự quá lôi cuốn.
Nhìn dãy núi rộng lớn, nhìn băng tuyết bao trùm ngọn núi, nghe được tiếng lá cây xào xạc, Dương Lăng cảm giác hoàn toàn thư giãn, nhịn không được nhảy lên ngọn cây huýt sáo dài một tiếng.
Khi còn học Đại học, hắn có gia nhập một Hiệp hội leo núi, từng cùng một đám bạn bè ở trong mùa đông giá rét đi hơn một nửa Trung Quốc. Đến dãy Trường Bạch Sơn ở phía Bắc Trung Quốc, ũng đã đi đến Thiên Sơn ở phía Tây quanh năm tuyết trắng.
Nhưng là, hắn tự hỏi chưa bao giờ thấy qua rừng rậm nguyên thủy rộng lớn đến như vậy, cũng chưa bao giờ thấy qua núi non trải dài ngàn dặm hùng vĩ đến như vậy, cũng chưa thấy qua hoàn cảnh tự nhiên đẹp đến như vậy.
Nếu trên Trái đất, có một địa phương như thế này mở làm khu du lịch thì kinh doanh tuyệt đối rất phát đạt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lắc đầu cười, Dương Lăng chạy nhanh đến bên cạnh dòng sông uống một ngụm nước ngon ngọt vào. Sử dụng nước sông lạnh như băng lau mặt, lên đường đi đến Thiên hồ trên núi, lưu lại dấu chân nhàn nhạt trên mặt tuyết, trong nháy mắt bị gió tuyết bao trùm.
Càng gần đỉnh tuyết thì đường càng khó đi. Có khi gặp phải một khối băng trơn trượt không chỗ đặt chân; có khi gặp phải vách núi dốc đứng 90 độ, càng lên cao không khí càng ngày càng loãng.
Càng lên cao, dã thú thấy trên đường càng ngày càng ít. Đừng nói là dã thú bình thường mà sợ rằng ngay cả các con chim bình thường cũng khó có thể bay lên, nếu là người khác thì sợ rằng nửa đường đã bỏ cuộc. Nhưng tiến giai đến cảnh giời Thiên vu, Dương Lăng không để chuyện này vào mắt, cùng lắm là tiêu hao một ít thể lực mà thôi.
Gặp phải khối băng không chỗ đặt chân, hoặc là có vách đã dựng đứng khó có thể trèo lên, hắn quyết định gọi Lang chu vương ra. Là Phi thiên Tri thù, Lang chu vương tầm bay mặc dù còn kém chim kền kền, cũng kém Song túc Phi long, nhưng bay qua nhịn núi tuyết này còn không có vấn đề.
Ma Thú Lĩnh Chủ.