Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 152: Ma thú đồ phổ

Dương Lăng sắc mặt nghiêm trọng, cố gắng suy nghĩ một cách cẩn thận. Cùng lúc đó. Lang Chu Vương đang đứng giữa không trung nhìn chằm chằm vào Hắc y lão giả, thú một sừng thì đang thủ thế sẵn sàng tấn công, lại nhìn sang mấy khô mộc chiến sĩ đứng sừng sững, còn Hắc Y lão giả vẫn đứng im lặng, trầm ngâm suy tư .
Đây quả thật là một điều không thể xảy ra, quả là bất ngờ a!
Lúc trước, quân đoàn ma thú của Dương Lăng so với những con cùng loài sống ngoài tự nhiên không khác biệt gì lắm, nhưng bây giờ, bất luận là giác phong thú hay tà nhãn binh đoàn, quân đoàn con nhện, tất cả đều đã tiến hóa rất nhiều, lực chiến đấu cường đại hơn xa đồng loại sinh sống ngoài tự nhiên.
" Rốt cuộc là hắn đã làm gì mà tất cả ma thú cấp thấp lại có thể tiến hóa nhanh như vậy? "
Hắc y lão giả nghi hoặc không tài nào giải thích đươc nguyên nhân vì sao. Thông thường, ma thú cấp thấp rất khó để có thể tiến giai. Đừng nói là tiến hóa lên tới tam giai, cho dù là từ nhất giai lên nhị giai cũng là phi thường khó. Không thể ngờ rằng, quân đoàn ma thú của Dương Lăng tất cả đều tiến hóa đến tam giai.
Làm cho ma thú tiến giai một cách nhanh chóng như vậy, Dương Lăng, hắn tới cùng xuất thân từ gia tộc nào trên đại lục?
Mặc dù bản thân đã là thánh giai cường giả, nhưng Hắc y lão giả biết bản thân mình khó có thể làm cho ma thú trong một thời gian ngắn có thể tiến hóa như vậy, suy nghĩ cặn kẽ, lão chợt nhớ đến những thượng cổ Vu sư trong truyền thuyết.
Theo truyền thuyết, sức mạnh của thượng cổ Vu sư có thể được so sánh với sức mạnh của thần linh, không những có một cơ thể cường hãn mà còn nắm trong tay linh hồn của thiên địa vạn vật. Truyền thuyết kể rằng thượng cổ Vu sư có thể làm cho một gốc cây còn nhỏ trong vài ngày đã cao mấy trăm mét, cũng có thể làm cho một con cá nhỏ chỉ dài như chiếc đũa tiến hóa lên thành mấy trăm thước với lực lượng cường đại, đủ sức thành bá chủ của biển cả.
Trước kia, Hắc y lão giả vốn tưởng Dương Lăng đến từ một gia tộc triệu hồi sư xa xưa. Nhưng bây giờ xem ra, Dương Lăng không chỉ đơn giản là một thượng cổ triệu hồi sư thông thường. Căn cứ vào truyền thuyết Thần Ma đại chiến trước kia, thượng cổ Vu sư chia làm hai phe, một là thượng cổ triệu hồi sư, còn lại là mục thụ nhân, và chỉ có thượng cổ Vu sư mới có thể triệu hồi số lượng đông đảo ma thú và khô mộc chiến sĩ đến như vậy.
Thấy Dương Lăng lúc lâm nguy không chút sợ hãi, Hắc y lão giả chợt nghĩ, nếu có thể kết minh với một gia tộc thượng cổ Vu sư thì đối với Hắc Ám giáo đình sẽ có rất nhiều điểm tốt .
" Này người trẻ tuổi, ngươi có phải là lĩnh chủ của Duy Sâm Trấn, Dương Lăng?" Dừng lại một chút Hắc Y lão giả lại nói tiếp : " Ta là Trưởng lão của Hắc Ám giáo hội, cũng là sư phụ của Mai Lệ Tư, có lẽ chúng ta có một chút hiểu lầm chăng!"
Trưởng lão của Hắc Ám giáo đình?
Nhìn thấy nụ cười trên mặt của Hắc Y lão giả, Dương Lăng trong lòng thầm chấn động, thực lực của đối phương đã rất cường đại, thân phận cũng thật sự dọa người. Căn cứ vào thông tin tình báo mà Dương Lăng thu thập được, Hắc Ám giáo hội không có Giáo Hoàng giống như Giáo đình, tất cả mọi chuyện trọng yếu đều do ba vị trưởng lão thương nghị mà xử lý, quyền lực của một trưởng lão lớn đến mức nào cũng có thể tưởng tượng được.
Chẳng lẽ đối phương cũng coi trọng những tài nguyên của Duy Sâm trấn? Một người có thực lực cường đại, nếu lại đúng là Trưởng lão của Hắc Ám giáo hội thì căn bản không cần lừa gạt chính mình, rồi lại còn nói cho mình biết thân phận của Mai Lệ Tư.
Dương Lăng âm thầm xác định ý đồ của đối phương. Hắc Ám giáo hội phát triển thâm căn cố đế ở phía Nam của Thái Luân đại lục, dưới tình huống bình thường sẽ không bao giờ ra mặt hoạt động, để tránh cho người khác chú ý.
Không có nguyên nhân đặc biệt, bọn họ tuyệt đối sẽ không phái ra nhiều Hắc Ám kỵ sĩ và Hắc Ám ma pháp sư đến như vậy, càng không có khả năng làm cho đích thân một vị trưởng lão xuất thủ. Duy Sâm trấn mặc dù ở gần Đặc Lạp Tư sâm lâm, tài nguyên phong phú, nhưng sợ rằng cũng không đáng giá đến nỗi để Hắc Ám giáo hội huy động một lực lượng lớn đến vậy. Duy chỉ còn một khả năng duy nhất, chính là vì cự long bảo tàng mà đến!
Mơ hồ hiểu được thâm ý của đối phương, nhìn thấy Mai Lệ Tư mấp máy như muốn nói điều gì, lại nhìn thấy nụ cười của Hắc Y lão giả, Dương Lăng bắt đầu lên tiếng :

" Khắc Lỗ Y Phu trưởng lão, ta chính là lĩnh chủ của Duy Sâm Trấn, sau này người cứ gọi ta là Dương Lăng là được rồi. Người nói đúng, ta và Mai Lệ Tư tiểu thư có chút hiểu lầm mà thôi. "
Trên thế giới không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là mãi mãi!
Hồi tưởng lại những việc mà Mai Lệ Tư đã làm trước kia, mặc dù còn có chút nghi hoặc, nhưng Dương Lăng cũng có thể xác định được nàng không phải vì tính mạng của mình mà đến, càng không phải là sát thủ do phụ thân của Y Thước Á thuê để ám sát mình. Không ở tình huống khẩn cấp, hắn tuyệt đối không muốn mình trở thành địch nhân của Hắc Ám giáo hội.
"Hắc hắc, hiểu lầm, một chút hiểu lầm mà thôi !"
Thấy Dương Lăng cơ trí linh hoạt, quyết đoán nhanh nhạy, Khắc Lỗ Y Phu không khỏi gật đầu tán thưởng, lập tức khoát tay một cái, nhất thời tất cả ma thú bị thạch hóa đều khôi phục tự do.
Đối mặt với một thánh giai cường đại, ma thú cấp thấp dù có đông cũng không có tác dụng gì!
Do dự trong chốc lát, Dương Lăng chỉ để lại thú một sừng bên ngoài rồi dứt khoát thu hồi lại toàn bộ đại quân ma thú. Dù sao nếu thực sự muốn động thủ, đã sớm ra tay giết sạch ma thú rồi, không cần phải nói nhiều lời như vậy, cũng càng không khôi phục lại tự do cho quân đoàn ma thú của mình.
Nhìn thấy Dương Lăng thu hồi lại đại quân ma thú, Hắc Ám kỵ sỹ đoàn không cần phân phó của Hắc y lão giả cũng chầm chậm thu hồi lại vũ khí của mình, không khí trở nên hòa hoãn một chút. Song phương ngồi ngay xuống đất, chầm chậm bàn luận.
Ngoài suy đoán của mọi người, Hắc Y lão giả lại không hề che dấu mục đích của mình, thản nhiên thừa nhận mình vì cự long bảo tàng mà đến, từng bước làm giảm mọi nghi kỵ của Dương Lăng.
Nguyên lai từ trước tới nay, Mai Lệ Tư bọn họ cực lực tìm kiếm cự long huyệt động trong truyền thuyết, hôm nay trong lúc vô tình phát hiện sơn động của đại quân Lang chu, không nghĩ đến việc chưa kịp đi vào trong đã lọt vào trận địa vây công của đại quân con nhện, càng không nghĩ đến việc Dương Lăng xảo hợp đi ngang qua. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
" Hắc hắc, hiểu lầm, thuần túy chỉ là một ít hiểu lầm mà thôi!". Hiểu được mọi chuyện xảy ra, Dương Lăng cũng không giấu diếm nói: " Tuần phục bên trong sơn động là Lang chu vương, ta vốn muốn chiếm nơi này thành lãnh địa của mình, không ngờ lại mang đến cho các vị nhiều phiền toái như vậy. Thực là có lỗi quá a!"
Mặc dù đã sớm hoài nghi, nhưng khi nghe Dương Lăng nói xong, Hắc Ám kỵ sỹ đoàn không khỏi khó khăn nuốt một ngụm nước miếng. Dương Lăng nói khơi khơi như nói chuyện bình thường, nhưng muốn thu phục một sơn cốc đầy nhện độc cùng với vị vua của chúng là một điều dễ dàng sao?
" Dương Lăng, nếu biết là ngươi có lỗi, vậy ngươi xem làm thế nào bồi thường tổn thất cho chúng ta đây?". Nhìn sư phụ dễ dàng buông tha cho Dương Lăng, Mai Lệ Tư chất đầy một bụng hỏa khí, nếu không có Hắc y lão giả bên cạnh, nàng hận không thể tặng cho Dương Lăng một cái ma pháp biến hắn thành một bộ xương khô.
" Hắc hắc, Mai Lệ Tư tiểu thư xinh đẹp, người ta thường nói một câu châm ngôn, không đả bất tương thức a, chúng ta không đánh nhau làm sao quen được nhau. Gặp mặt nhau đã là có duyên, nói đến chuyện vật chất làm chi cho tổn thương đến tình cảm a!" Dương Lăng cười cười gian xảo đáp lại.
Tổn thương đến tình cảm?
Khắc Lỗ Y Phu trưởng lão nở nụ cười nhè nhè, rồi lại ngồi im không tỏ vẻ gì nhưng lời hắn nói lại làm cho Mai Lệ Tư tức giận đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Hai mắt trừng trừng nhìn Dương Lăng, hơi thở dồn dập, bô ngực phập phồng lên xuống dồn dập như muốn nhảy ra ngoài, làm cho Dương Lăng không khỏi nghĩ đến, nếu một khi nàng điên lên, có khi nào làm rách cả y phục che chắn trước ngực hay không a?

"Dương Lăng, chẳng biết ngươi xuất thân từ gia tộc nào trên đại lục vậy? Theo ta được biết, bây giờ những triệu hồi sư có khả năng triệu hồi một số lượng lớn ma thú tác chiến số lượng ngày càng hiếm, rất nhiều gia tộc lớn như vậy đều đã dần dần biến mất trên đại lục cả trăm ngàn năm rồi!" hắc y lão giả trầm ngâm nói.
Nghe Khắc Lỗ Y Phu nói như vậy, Dương Lăng ngay lập tức có thể hiểu được đối phương vì sao dễ dàng buông tha mình như vậy. Không nghĩ tới được cái gia tộc không có thực kia lại trở thành chổ dựa lớn cho mình như vậy a!
Trầm ngâm một chút, Dương Lăng chợt nghĩ đến một người, đoạn làm ra vẻ khó khăn nói:
" Trưởng lão, thật không dấu diếm gì, gia tộc ta có một quy định từ ngàn xưa, nam tử trưởng thành phải ra ngoài lịch lãm ba năm. Ta bây giờ có một số chuyện vẫn chưa hoàn thành được, lòng vô cùng hổ thẹn, không còn mặt mũi nào mà nói đến tên của gia tộc nữa, lại càng không thể trở về đối mặt với lão gia ở nhà.
Lão gia?
Dương Lăng trong lúc hồ ngôn loạn ngữ, chợt nhớ đến lúc mình còn đi học đại học, từng có một giáo sư cứng nhắc, mỗi lần kiểm tra đều bắt hơn phân nửa các bạn đồng học của mình ra khảo thí, được xưng tụng trong trường là "Ngàn Năm Lão xử nữ" cũng là một giáo viên dạy môn vật lý. Nhưng khi nói trước mặt của Khắc Lỗ Y Phu thì ngầm ám chỉ đó là một ẩn dật triệu hồi sư.
Tại Thái Luân đại lục, tu luyện đấu khí hoặc ma pháp, cấp bậc càng cao thì thời gian thọ mệnh cũng càng dài, nếu có thể đột phá ngưỡng cửa của thánh giai, thì có thể sống đến ngàn năm thậm chí còn lâu hơn. Cứ như vậy, thì một gia tộc càng cổ xưa thì sẽ có càng nhiều cao thủ! Theo ý từ của Dương Lăng thì hình như gia tộc của hắn không chỉ đơn giản có một hai người.
Dựa theo các truyền thuyết lâu đời, thượng cổ Vu sư tu luyện càng lâu, sức chiến đấu càng kinh khủng, không chỉ có khả năng gọi về số lượng đông đảo ma thú trợ chiến, thậm chí còn dựa vào thực lực của chính bản thân đã có thể đương cự với sức mạnh của thần.
Nếu có thể cùng với một gia tộc thượng cổ Vu sư kết minh, cho dù họ không trực tiếp tham chiến, chỉ cần khả năng gọi về đông đảo ma thú cao giai hiệp trợ Hắc Ám giáo hội kiến lập một quân đoàn ma thú cường đại, nếu được như vậy thì đây là một món hời không nên bỏ qua.
Phía ngoài Duy Sâm Trấn, chính là Đặc Lạp Tư sâm lâm. Không chỉ có thể khai thác được một lượng lớn gỗ tốt, còn có rất nhiều loại quáng thạch trân quý, kỳ trân linh vật, lại còn có thể thu được một lượng lớn ma thú tinh hạch…
Nếu phát triển nhiều tín đồ ở nơi này, không chế về kinh tế lẫn tài nguyên, lại thông qua Dương Lăng, âm thầm ký kết minh ước với gia tộc của hắn, thì đây là nhất tiễn hạ song điêu. Không những thu được một lượng lớn tài nguyên, lại còn được một lực lượng trợ thủ cường đại.
Trầm ngâm một lát, Khắc Lỗ Y Phu trưởng lão trong lòng đã có chủ ý bèn chậm rãi nói: " Dương Lăng, chúng ta chuẩn bị sẽ kiến lập một phân hội ở Duy Sâm Trấn. Có thể mang đến cho ngươi một lượng lớn nhân tài cùng kim tiền, cũng có thể trong bóng tối bí mật giúp ngươi đối phó với một ít thế lực cường đại khác, ngươi nghĩ chủ ý này như thế nào?
Kiến lâp một cái Hắc Ám phân hội ở Duy Sâm Trấn?
Một phút ngỡ ngàng qua đi, Dương Lăng âm thầm tính toán. Theo như lới Khắc Lỗ Y Phu nói, ban đầu sẽ đem đến cho mình một lượng lớn nhân lực cùng tài lực, lại giúp mình giải quyết một số vấn đề khó khăn. Nhưng nếu như vậy thì Giáo đình chắc chắn sẽ không ngồi yên, sẽ nhảy vào cuộc. Hắn tuyệt không muốn mình rơi vào vòng xoáy của hai thế lực cường đại này, hơn nữa lãnh địa của mình cũng sẽ chịu thiệt hại do hai bên tranh đấu không ngừng, ảnh hưởng đến sự phát triển sau này.
Thấy Dương Lăng tỏ vẻ do dự bất quyết, Khắc Lỗ Y Phu không ngần ngại lấy từ trong Không gian giới chỉ ra một quyển cổ thư dày cộm, rồi nói: " Dương Lăng, cái này là trong nhiều năm trước ta tìm được trong một thần miếu cổ xưa, là một quyển ma thú đồ phổ, có lẽ đối vơi ngươi sẽ có trợ giúp không nhỏ a!"
ma thú đồ phổ?
Nhận quyển cổ thư từ trong tay của Hắc Lỗ Y Phu, Dương Lăng kích động không thôi. Cái này chính là ma thú đồ phổ, nội dung cực kỳ phong phú, nói nó là một quyển ma thu đồ phổ không bằng nói chính là một quyển ma thú bách khoa toàn thư.
Đồ phổ bên trong miêu tả rất sống động về các loại ma thú, từ những đặc điểm đến nhược điểm của ma thú, những thói quen sinh hoạt thường ngày, đây là những điều chưa từng thấy bao giờ. Quan trọng hơn nó còn đề cập đến rất nhiều năng lực của ma thú cùng với cách thức tiến giai của chúng. Đối với người bình thường mà nói, quyển sách này có lẽ chỉ là một quyển sách giới thiệu về ma thú, nhưng đối với Dương Lăng thì đây là một bảo bối, so với tòa tinh quáng còn muốn trân quý hơn.
Ma Thú Lĩnh Chủ.