Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 117: Linh hồn nắm trong tay

Dưới sự liên hợp tấn công của ma thú đại quân, rất nhanh, Thực nhân ma đều bị đánh bại. Sau trận chiến thống kê, ngoại trừ chết tại chỗ hoặc mất chân mất tay không còn giá trị lợi dụng, thì còn có hơn 400 Thực nhân ma.
Hơn 400 Thực nhân ma thân thể cao lớn cường tráng, có thể tạo thành một đội công nhân đốn củi hiệu quả cao, có thể khai thác một mỏ quáng thạch với quy mô nhỏ, cũng có thể trở thành đội quân cảm tử xông lên đánh giặc…
Nắm đại cục trong tay, Dương Lăng phân phó mọi người trói lại đám Thực nhân ma tù binh, cầm máu và băng bó vết thương cho bọn chúng. Sau đó, đi nhanh tới trước mặt Thực nhân ma hai đầu bị điện giật cháy đen cả người.
Mặc dù hơi thở monng manh, bị thương rất nặng, nhưng Thực nhân ma hai đầu vẫn đang mở hai con mắt nhìn chằm chằm, cắn răng nghiến răng, dường như đang cố hết sức để đứng lên. Nhưng chân tay đang bị vài tên khô mộc chiến sĩ giữ chặc, căn bản là không có cách nào để nhúc nhích.
Sách sách, lợi hại.
Nhìn Thực nhân ma hai đầu đang mở to hai con mắt, Dương Lăng không khỏi bội phục sự mạnh mẽ của hắn. Ma thú bình thường bị thú một sừng toàn lực công kích vậy chỉ có con đường chết, không nghĩ tới hắn bị điện đánh cháy đen cả người mà vẫn còn có thể lưu lại một hơi thở.
Hay là, quyết định lấy máu thuần hóa hắn?
Sau cơn ngoài ý muốn, nhìn Thực nhân ma hai đầu cường hãn, lai nhìn một đám Thực nhân ma bị trói lại cách đó không xa, Dương Lăng trong lòng vừa động đột nhiên trong đầu nghĩ ra một ý niệm tà ác.
Máu huyết có chứa vu lực có thể thuần hóa ma thú, nhưng cho tới bây giờ chưa thí nghiệm trên sinh vật trí tuệ hình người bao giờ. Nếu có thể thành công thuần hóa Thực nhân ma hai đầu, vậy tương đương với việc mở ra được một cánh cửa mới.
Sau một lát trầm tư, hắn cắn chặt răng, quyết định đánh bạc một phen.
Thực nhân ma bản tính cuồng bạo, cho dù có biện pháp thuần phục bọn họ, khiến cho chúng trở thành những tên công nhân trung thực, nhưng cũng cần phải có một khoảng thời gian. Nhưng nếu có thể lấy máu thuần hóa Thực nhân ma hai đầu, thông qua hắn gián tiếp chỉ huy đám Thực nhân ma tù binh, vậy đó là một biện pháp vô cùng hiệu quả.
Ngoài ra, bây giờ Thực nhân ma hai đầu bây giờ hơi thở mong manh cũng là lúc suy yếu nhất. Lúc này lấy máu thuần hóa sẽ giảm rất nhiều chuyện tiêu hao vu lực và máu huyết, nếu mà không thành công tin tưởng cũng có thể thu tay lại, để tránh bị vu thuật cắn trả.
Khoanh chân ngồi xuống, Dương Lăng hít vào một hơi thật sau, Thực nhân ma hai đầu hoảng sợ nghi hoặc, từ tư đặt đầu ngón trỏ lên trên trán của nó.
Ngao ……
Vừa tiếp xúc với máu của Dương Lăng, Thực nhân ma hai đầu cả người chấn động, thống khổ rít gào lên. Theo sát sau đó, con mắt đỏ bừng từ từ mờ nhạt đi, nổi lên màu xanh biếc quỷ dị, tất cả cơ bắp toàn thân đều trở lên run rẩy.
Đau nhức, Thực nhân ma hai đầu ra sức giãy dụa, sức lực càng ngày càng nhiều, mỗi khi giãy dụa một lần, lại không thể khống chế được mà lớn tiếng rít gào, hình dạng trông rất điên cuồng. Âm thanh trầm thấp, khản đặc, phảng phất như không phải từ yết hầu phát ra mà là từ mỗi khớp xương, từ linh hồn tản mát ra.
Chẳng lẽ, không có cách nào thuần hóa sinh vật có trí tuệ?
Nhìn Thực nhân ma hai đầu ra sức dãy dụa, Dương Lăng nhíu mày. Nhớ tới tình huống mạnh mẽ tăng lên cấp bậc của Tà nhãn bạo quân, trong lòng đột nhiên hơi động, cắn chặt răng rồi đồng thì đưa vào cả vu lực và sinh mệnh năng lượng, từ từ gia tăng nhiều hơn.
Khác với người bình thường, Thực nhân ma hai đầu không chỉ có hai đầu còn có hai trái tim giống nhau như đúc. Sau khi tìm kiếm, Dương Lăng thậm chí còn phát hiện trong hai óc của hắn còn có hai cái tuyến yên giống nhau như đúc.
Vu lực kích thích tinh hạch, sinh mệnh năng lượng kích thích tuyến yên.
Sau nửa ngày tìm kiếm, không tìm được tinh hạch trong cơ thể Thực nhân ma hai đầu, Dương Lăng trong lòng vừa động, dẫn cho vu lực màu đỏ máu chia làm hai, đánh sâu vào hai quả tim của hắn. Đồng thời, sinh mệnh năng lượng cũng chia làm hai, kích thích tuyến yên của Thực nhân ma hai đầu.
Quả nhiên, thực hiện theo phương pháp này, Thực nhân ma hai đầu không hề điên cuồng giãy dụa nữa. Theo việc Dương Lăng điều chỉnh tỉ lệ vu lực và sinh mệnh năng lượng đưa vào, dần dần trở lên bình tĩnh, từ từ bắt đầu chủ động hấp thu năng lượng trong cơ thể Dương Lăng.

Hết thảy, có chỗ giống như làm bên trong Ngõa Luân Á sơn cốc.
Nhìn thấy Thực nhân ma hai đầu hô hấp càng ngày càng đều, Dương Lăng thở dài một hơi. Song chính khi hắn chuẩn bị gia tăng lực độ thì đột nhiên Thực nhân ma hai đầu vô ý thức rít gào. Theo sát sau đó, một vầng ánh sáng màu đỏ hiện lên, chung quanh đột nhiên xuất hiện một quang hoàn màu máu đỏ, Thực nhân ma hô hấp cũng theo đó mà trở lên dồn dập.
Thị huyết cuồng hóa?
Tắm rửa trong ánh sáng đỏ, Dương Lăng cảm giác được cơ thể không thể kiềm chế được mà căng phồng lên, cả người tràn đầy lực lượng. Cùng lúc đó, đầu càng ngày càng nặng, ý thức càng lúc càng mơ hồ.
Ngao ……
Sau khi rít lên một tiếng, các khối cơ bắp của Thực nhân ma hai đầu đều trương lên, cả người phồng lên. Hai cái đầu không ngừng run rẩy, trái tim kích liệt nhảy lên, tuyến yên cũng tản mát ra một cỗ ba động khác thường, như con cá voi điên cuống hấp thu vu lực và sinh mệnh năng lượng trong cơ thể Dương Lăng, tứ chi ra sức giãy dụa.
Không tốt.
Nhìn thấy chuyện lớn không xong, và nhanh chóng ra khỏi sự khống chế của mình, Dương Lăng kinh hãi, ngón trỏ thu hồi theo bản năng. Nhưng không ngờ, mặc kệ thế nào cũng không thể rút ngón trỏ ra, dính chặt trên trán Thực nhân ma hai đầu. Theo vu lực và sinh mệnh năng lượng cuồn cuộn trôi ra, ý thức cũng dần dần mất đi.
Nhìn thấy Thực nhân ma hai đầu thống khổ kêu gào, tứ chi giãy dụa, mà sắc mặt Dương Lăng càng lúc càng tái nhợt, A Cổ Tô gấp đến độ đi lại xung quanh, giống như con kiến chạy tới chạy lui trên miệng cái bình nóng bỏng. Sau khi thương lượng với trưởng lão địa tinh vẫn không có cách nào.
"Nguyền rủa, đây là lời nguyền rủa của ma thần địa ngục"
"Đúng, đúng, đúng, đây là lời nguyền rủa của ma thần địa ngục, lời nguyền rủa khiến kẻ khác sống không bằng chết, chạy mau"
Nghe tiếng kêu thảm thiết như phát ra từ linh hồn của Thực nhân ma hai đầu, lại nhìn Dương Lăng trong nháy mắt không còn chút máu, lảo đảo muốn ngã, đám địa tinh bản tính nhát gan run hết cả người. Sau khi thét chói tai vài câu đều chạy trốn ra khắp nơi, chạy còn nhanh hơn con thỏ, cho dù trưởng lão địa tinh lớn tiếng ngăn cản cũng không có tác dụng.
"Thống lĩnh đại nhân, ta mời tế tự của bộ lạc chúng ta tới đây"
"Không, bộ lạc chúng ta quá xa, trước hết cưỡi thú một sừng trở về mời Cổ Đức đại nhân đến đây"
Nhìn thấy chuyện lớn không xong, tinh linh vô cùng lo lắng, đối với tình huống quỷ dị như thế này, bọn họ cũng không giúp được gì, trừ phi trở về gọi trưởng lão về tế tự đến đây.
"Được, ta ngay lập tức trở về Duy Sâm Trấn, các ngươi phải bảo vệ quanh đại nhân, tuyệt đối không được rời khỏi trận địa" Do dự một lát, A Cổ Tô quyết đoán hạ lệnh, sau đó nhảy lên người thú một sừng lao đi.
Bình thường, thú một sừng tuyệt đối không để ai khác ngoài Dương Lăng cưỡi lên. Nhưng là một con ma thú cao cấp có trí tuệ nhất đinh, nó cũng hiểu được bây giờ Dương Lăng rất không ổn. Nên toàn lực phối hợp với hành động của A Cổ Tô.
A Cổ Tô vừa đi khỏi, mọi người càng khẩn trương hơn, tinh linh bất an cầm chặt cây cung trong tay, Dã man nhân thì lau lau cây búa lớn trong tay. Đám địa tinh trời sinh đã nhát gan, càng thêm lo lắng, nếu không có trưởng lão áp chế thì đã sớm bỏ chạy hết.
Một cơn gió lạnh thổi qua, tuyết càng ngày càng nhiều, trời càng ngày càng lạnh.
Không biết trải qua bao lâu, khi hai mắt Dương Lăng càng lúc càng nặng nề, vu lực và sinh mệnh năng lượng trong cơ thể cũng dần cạn kiệt, thì đột nhiên ấn ký hình tháp ở trên trán nhảy lên, tản mát ra hỗn độn năng lượng khổng lồ. Vận chuyển trong cơ thể theo một quỹ tích huyền ảo, một vòng rồi đến một vòng, cứ thế lưu chuyển trong cơ thể Dương Lăng.
Được sự kích thích của lượng lớn năng lượng, linh hồn giới chỉ đeo ở ngón trỏ tay phải cũng tản mát ra một cỗ năng lượng lạnh như băng, cùng chuyển động với hỗn độn năng lượng. Chỗ chúng nó đi qua thì cơ thể đang bành trướng liền nhanh chóng co rút lại, tiêu trừ ảnh hưởng của thị huyết cuồng hóa, ý thức cũng dần dần tỉnh táo lại.

Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng đưa vào cơ thể Thực nhân ma hai đầu hỗn độn năng lượng. Rất nhanh, Thực nhân ma hai đầu kêu gào đến dộ yết hầu chảy máu nhanh chóng yên tĩnh trở lại. Quang hoàn màu đỏ máu càng ngày càng nhạt, cơ thể bành trướng lên cũng theo đó từ từ co rút lại.
Theo năng lượng hỗn độn đưa vào, bùn đất trên người Thực nhân ma hai đầu nhanh chóng rơi ra, từ từ mọc lên một tầng lân giáp. Nếu nhìn kỹ thì có thể thấy mặt trên còn có một bức bản đồ phức tạp mờ ảo, hoặc như là một đám ma thú hung mãnh, vô cùng huyền ảo.
Ngao ……
Sau tiếng rít gào, Thực nhân ma hai đầu thừa lúc vài tên khô mộc chiến sĩ không chú ý, liền dùng sức tránh thoát khỏi sự trói buộc của chúng mà đứng lên, vô cùng mạnh mẽ, dường như lực lượng lại được tăng thêm không ít.
"Bố Lạp Tư Gia ra mắt chủ nhân"
Ngay khi Dương Lăng chăm chú đề phòng, tưởng rằng thuần hóa đã thất bại, thì Thực nhân ma hai đầu quỳ mọp xuống trước mặt.
Khổ tận cam lai.
Nhìn Thực nhân ma hai đầu quỳ trước mặt, Dương Lăng vô cùng kích động. Ngồi xếp bằng một lát, hấp thu và dung hợp hỗn độn năng lượng, trong cơ thể tràn đầy vu lực, có thể rõ ràng nắm được ý nghĩ của Thực nhân ma hai đầu.
Khác với Tà nhãn bạo quân và lang chu vương, Thực nhân ma mặc dù vẫn còn khá ngu muội, nhưng dù sao vẫn là một loại sinh vật có trí tuệ. Khi trao đổi thì Tà nhãn bạo quân và lang chu vương chỉ có thể phát ra một cỗ ba động khó hiểu, nhưng Thực nhân ma hai đầu không chỉ có thể nhanh chóng hiểu được mệnh lệnh mà còn có thể nói ra ý kiến và ý nghĩ của mình.
Đây là sức mạnh của lấy máu thuần hóa.
Nhìn trước còn cắn răng nghiến răng, nhưng sau khi bị thuần hóa lại vô cùng ngoan ngoãn Thực nhân ma hai đầu, Dương Lăng hiểu được mình đã thắng bạc. Cẩn thận tìm hiểu linh hồn và trí nhớ của nó, từ từ hiểu được không ít bí mật mà người ngoài không hề được biết của Thực nhân ma.
Hóa ra, Thực nhân ma có một khả năng thần bí, mỗi một tộc trưởng khi chết đều đem trí nhớ, và phương pháp tu luyện đấu khí hị huyết truyền cho tộc trưởng đời sau. Đấu khí khi tu luyện đến một trình độ nhất định thì tộc trưởng sẽ mọc thêm một cái đầu.
Chính mình có hai cái đầu và hai quả tim, Thực nhân ma thực lực sẽ tăng rất nhiều, không những chỉ có lực lượng và tốc độ tăng hơn mười lần mà còn có khả năng thị huyết cuồng hóa. Tu luyện đến cấp cao, thậm chí còn có thể giống như trong truyền thuyết, nếu không phải đồng thời cả hai quả tim và hai cái đầu cùng bị đánh nát, thì có thể sống lại, cận chiến vô cùng lợi hại.
Sau khi tiến hóa ra hai cái đầu, thực lực của Thực nhân ma hai đầu vô cùng cường hãn, nhưng cũng có nhược điểm trí mạng.
Ở giữa hai cái đầu mọc lên một khối thịt, thực lực càng mạnh thì khối thịt càng lớn, tư duy sẽ càng ngày càng hỗn loạn. Nếu nghiêm trọng thì cứ cách một khoảng thời gian hai cái đầu sẽ giống như bị đao chém, đau đớn vô cùng, Cho nên mỗi tộc trưởng thành công tiến hóa ra hai cái đầu đều nói sống không bằng chết, và nhiều người đau đớn không chịu nổi mà phải tự tử.
Sau khi bị Dương Lăng lấy máu thuần hóa, Thực nhân ma hai đầu Bố Lạp Tư Gia phát hiện khối thịt giữa hai đầu đã biến mất không thấy, khốn khổ nhiều năm cũng theo đó mà biến mất. Vô cùng mừng rỡ, mặc dù hiểu được linh hồn từ nay về sau sẽ chịu sự khống chế của Dương Lăng, nhưng cũng cam tâm tình nguyện.
"Cảm tạ chủ nhân đã giải quyết nỗi thống khổ cho Bố Lạp Tư Gia"
Xác nhận lại khối thịt giữa hai đầu đã hoàn toàn biến mất, Bố Lạp Tư Gia mừng rỡ như điên, cung kính quỳ trước mặt Dương Lăng.
Ngoài ý muốn một lát, Dương Lăng hiểu được ý tứ của Dương Lăng, nghĩ đến khối thịt trên người hắn có lẽ là một di chứng.
Cẩn thận tìm hiểu trí nhớ của Thực nhân ma, Dương Lăng từ từ hiểu được điểm mấu chốt ở đây.
Thực nhân ma sau khi tiến hóa, sở dĩ tư duy hỗn loạn có lẽ do hai cái đầu tranh đoạt quyền khống chế cơ thể, thời gian dài sẽ sinh ra bệnh ở não, cũng như dẫn đến bệnh đau đầu kịch liệt. Tình huống nghiêm trọng có thể dẫn đến bệnh thần kinh,
Không nghĩ tới, lấy máu thuần hóa còn có tác dụng như vậy.
Cảm giác được tư duy càng ngày càng rõ ràng của Thực nhân ma Bố Lạp Tư Gia, lại so sánh với đoạn trí nhớ vô cùng hỗn loạn của hắn, Dương Lăng sợ hãi không thôi. Căn cứ theo bản ghi chép, thì vu thuật tu luyện đến hậu ký sẽ từng bước nắm giữ lực lượng linh hồn huyền ảo trong tay, tiếp xúc với lực lượng bổn nguyên trong trời đất.
Xem ra, chính mình còn một đoạn đường rất xa phải đi, tu luyện đến cảnh giới linh vu cường đại hơn huyết vu nhiều lắm, khi đó mới chỉ là tiếp xúc đến cánh cửa vu thuật mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Dương Lăng suy nghĩ mông lung, còn Thực nhân ma hai đầu Bố Lạp Tư Gia quỳ gối không nhúc nhích, vô cùng chờ đợi vào tương lai tươi sáng.
Nếu được Dương Lăng trợ giúp, thì hầu hết tộc nhân cũng tu luyện đấu khí thị huyết và thuận lợi tiến hóa ra hai đầu và hai quả tim, vậy bộ lạc sẽ trở lên cường thịnh. Cái khác không nói, mà chỉ cần mỗi mùa đông không cần lo lắng vì lương thực tích trữ ít ỏi.
Ma Thú Lĩnh Chủ.