Ma Thiên Ký

Chương 808: Hiện thân

Dịch giả: nila32

MA THIÊN KÝ

Quyển 5: Kiếm Khí Cửu Tiêu

̣n Thân

Dịch: nila32

========================================

Tốc độ của vòng xoáy màu bạc nhanh đến chóng mặt, giống như vô số lưỡi dao sắc bén bằng gió tụ lại một chỗ, thỉnh thoảng lại có vài xúc tu bị cuốn vào đó nên bị xoáy nát thành đống máu thịt bầy nhầy.

Nhưng làm cho nam tử xấu xí kia không ngờ tới là mặc dù vòng xoáy trên tay có khả năng khắc chế nhục tu từ trên tường thịt bắn ra nhưng tốc độ sinh sản của những xúc tu này cũng không chậm tí nào cho nên hắn đối với việc phá vòng vây vẫn là lực bất tòng tâm.

Thời gian dần trôi qua, dưới sự ăn mòn của huyết thủy, vòng xoáy trắng bạc so với ban đầu đã thu nhỏ không ít.

...

"Thứ quái dị này thật khó đối phó, xem ra chỉ còn cách sử dụng Doanh Nguyệt Giác mà sư phụ đã ban thưởng", thanh niên ngân xa nhìn khôi lỗi cự quy màu bạc trước người đã dính không ít máu tươi, lắc đầu lẩm bẩm.

Vừa dứt lời, hắn đã nhanh chóng từ bên hông lấy ra một cái ngọc bội trong suốt óng ánh, nắm chặt trong tay.

Tuy khuôn mặt tràn đầy vẻ tiếc nuối nhưng hắn vẫn quyết đoán đánh ra một đạo lam mang về phía ngọc bội.

Một tiếng "Phốc" trầm đục vang lên, ngọc bội óng ánh lập tức phát ra ánh sáng chói mắt, mặt ngoài ngọc bội liền hiện ra một phù văn trắng nhạt chớp nháy sau đó nổ tung trong không khí.

Ngay lập tức quang hà màu bạc đã bắn ra bốn phía xung quanh, một vầng trăng sáng liền đó lơ lửng trong hư không.

Trăng sáng tỏa ra từng làn sóng bàng bạc, trong phạm vi mấy trượng xung quanh, nơi mà làn sóng kia đi qua bất kể là nhục tu màu máu hay là tường thịt đều nhanh chóng trở nên héo rũ.

Theo sự tăng trưởng về kích trước của mặt trăng, hào quang phát ra cũng dần dần tràn ngập, nhanh chóng bao trùm toàn bộ không gian huyết sắc quanh người thanh niên ngân xa.

Chỉ thấy tường thịt màu máu bốn phía đã trở nên héo rũ, những xúc tu quỷ dị kia liên tục rơi rụng, mà huyết sắc trên bức tường kia cũng dần trở nên nhợt nhạt, gần như chỉ còn lại một lớp da mỏng.

Chính vào lúc này, thanh niên ngân xa vỗ một cái trước ngực, một tiếng "Phần phật", cơ quan chiến giáp sau lưng liền phát ra ánh sáng màu vàng kim, ba đôi cánh từ sau lưng hắn hiện ra, cũng nhanh chóng vỗ vỗ trong không khí.

...

Liễu Minh vào lúc này lại đang tĩnh tọa trong không gian huyết nhục, bên cạnh hắn là chín tên đồng tử áo xanh đang không ngừng phun ra uế diễm tối tăm, mãnh mẽ chống cự nhục tu màu máu liên tục bắn tới.

"Phi Nhi, lần này ngươi giúp ta tranh thủ được không ít thời gian." Liễu Minh đột nhiên mở to hai mắt, nhẹ nhàng lên tiếng.

"Đây là bổn phận của ta mà chủ nhân!"

Đồng tử áo xanh sắc mặt vô cùng nhợt nhạt nhưng nghe được Liễu Minh lên tiếng khích lệ liền hưng phấn đáp lời.

"Nghỉ ngơi một chút đi, chuyện kế tiếp giao cho ta là được."

Liễu Minh sau khi cười cười liền vỗ lên Túi Dưỡng Hồn bên hông, chín tên đồng tử đồng loạt biến thành sương mù cuồn cuộn chui vào túi da.

Tuy Phi Nhi chỉ giúp hắn rảnh tay một chút nhưng trong thời gian đó Liễu Minh đã tranh thủ dùng ba viên Kim Nguyên Đan nhập phẩm, khôi phục không ít pháp lực.

Hắn sau khi thu hồi Phi Nhi, ánh mắt lạnh lẽo quan sát xung quanh, trong tay đã có kiếm quyết ngưng tụ, pháp lực trong cơ thể cuồn cuộn chảy vào Nguyên Linh Phi Kiếm trong người.

Chỉ nghe một tiếng ngâm vang trong trẻo, tiểu kiếm màu vàng kim trong cơ thể hắn đã rục rịch chuyển động, bay ra từ mi tâm của hắn, sau đó hóa thành một thanh kiếm màu vàng kim dài năm sáu trượng xoay tròn trong không trung, dũng mãnh xộc thẳng vào bức tường màu máu.

Một tiếng "Phốc".

Sau khi một nửa kiếm hồng cắm ngập vào bức tường thịt, pháp quyết trong tay Liêu Minh một lần nữa đã có biến đổi.

Âm thanh "Xuy xuy" vang lớn, từng đạo kiếm khí sắc bén đã từ trên kiếm hồng bắn ra, hóa thành những sợi tơ vàng lơ lửng trong không khí.

Giữa làn sóng kim mang không ngừng chớp động, máu thịt trên bức tường kia mặc dù cứng cỏi cũng không ngừng bong tróc, tốc độ nhanh chóng mắt thường có thể dễ dàng nhận ra.

Chỉ là sau đó không lâu, trên tường thịt bỗng xuất hiện một lỗ hổng sâu hoắm màu máu không ngừng bổ sung huyết nhục bị tổn hại xung quanh, khiến cho phi kiếm mặc dù thế tới mạnh mẽ vẫn thủy chung không thể hoàn toàn xuyên thủng.

Một tiếng "Phanh", đã thấy Liễu Minh biến mất tại chỗ, tránh né công kích của mấy cái xúc tu đang quật tới.

Sau một khắc, đã thấy Liễu Minh xuất hiện phía trước bức tường màu máu, hắn khẽ quát một tiếng, cánh tay đã mạnh mẽ đánh về phía trước, một hư ảnh Vụ Hổ màu đen theo đó gào thét mà ra, đâm sầm vào cự động trước mặt, lập tức một tầng sương đen cuồn cuộn tán ra xung quanh.

Một tiếng vang ầm ầm thật lớn!

Hào quang từ trong lỗ hổng lóe lên, chỉ thấy xung quanh đã bất ngờ nhiều thêm một vết nứt dài vài xích.

Liễu Minh thấy thế tức thì trở nên vui vẻ, một tay khẽ vẫy Hư Không Kiếm đang phát ra ánh sáng vàng kim chói mắt, phi kiếm liền biến thành một đạo kim hồng lấp lánh nương theo lỗ hổng vừa hình thành, thoát khỏi sự trói buộc.

Sau khi thu hồi kiếm quang, Liễu Minh hiện ra giữa không trung, hắn một tay cầm kiếm, ánh mắt nhanh chóng quan sát tình hình xung quanh.

Chỉ thấy trên mặt đất la liệt những kén thịt màu máu lớn chừng mười trượng, giống như trái tim người sống không ngừng nhúc nhích, mặt ngoài huyết kén còn có một xúc tu quấn quanh giúp huyết kén không ngừng biến lớn.

Có thể đoán được, thời gian trôi qua càng lâu, huyết kén này sẽ càng trở nên chắc chắn, người bị nhốt bên trong lại càng khó có thể thoát ra ngoài.

Cách đó vài chục trượng là một huyết kén không lành lặn nằm co quắp trên mặt đất.

Trên không trung, nam tử tóc tím của Bắc Đẩu Các sớm đã thoát khỏi vòng vây, tử nhận trong tay hắn đang không ngừng chém về phía những nhục tu huyết sắc xung quanh.

Hắn nhìn thấy Liễu Minh xuất hiện, chỉ lạnh lùng liếc qua, sau đó lại không ngừng huy động tử nhận trong tay.

Đúng lúc này, bên người Liễu Minh liên tiếp có tiếng xé gió vang lên, chỉ thấy bốn phía xung đã có vô số nhục tu màu máu lao đến.

Liễu Minh hừ lạnh một tiếng, Hư Không Kiếm trong tay khẽ động đã đem nhục tu bên cạnh xoắn thành sương máu.

Đúng lúc này, từ trong một huyết kén khổng lô nằm giữa hai người bất chợt phóng lên một luồng khí tức âm lãnh.

Liễu Minh liền trở nên cẩn trọng hơn, cúi đầu nhìn lại, mà nam tử tóc tím cũng lập tức bị thu hút sự chú ý, trong mắt lóe lên quang mang kỳ lạ.

Sau một khắc, huyết kén đã trở nên căng phồng, bỗng nhiên "Ầm ầm" nổ vang, từng đạo hào quang màu trắng nhạt từ đó bắn ra. Chỉ thấy một vầng trăng bạc óng ánh hiện ra, sau đó một người mặc khôi giáp vàng kim, sau lưng có ba cặp cánh đã vọt ra từ trong huyết kén.

Thì ra là thanh niên ngân xa của Thiên Công Tông. Chỉ thấy toàn thân hắn máu me nhầy nhụa, hiển nhiên là phải trải qua một phen kịch chiến mới có thể thoát ra.

Thanh niên ngân xa vừa xuất hiện, thấy Liễu Minh và nam tử tóc tím, trong lòng không khỏi đề phòng.

"Chậc chậc, huyết lao vậy mà lại bị ba gã tiểu bối Hóa Tinh phá tan. Xem ra đại lục Trung Thiên những năm gần đây không thiếu nhân tài."

"Bằng hữu nơi nào không ra gặp mặt lại làm trò lén lén lút lút!"

Nam tử tóc tím nghe vậy sắc mặt phát lạnh, một tay giơ lên, dao găm màu tím liền bay vút đi.

Một tiếng "Vèo" qua đi.

Dao găm xé gió hóa thành một dải cầu vồng máu tím dài chục trượng, phát ra tiếng rít quái dị, bay thẳng lên trời.

Giọng nói thần bí bỗng phát ra tiếng cười lạnh, trên bầu trời thoáng rung động, một ngọn lửa đen đã hiện ra, đánh lên cầu vồng màu tím!

Một tiếng nổ rung trời chuyển đất!

Chỉ thấy dao găm màu tím gào thét từ trên cao rớt xuống.

Nam tử tóc tím không khỏi giật mình, hắn vươn tay lên trời tuôn ra lực hút vô hình lập tức thu dao găm vào trong tay.

Đúng lúc này, nhục tu màu máu chằng chịt xung quanh ba người bỗng tán loạn, hóa thành sương máu biến mất trong không trung.

Liễu Minh trong lòng run sợ, nắm chặt Hư Không Kiếm trong tay, hai mắt tập trung nhìn về nơi vừa phát ra giọng nói thần bí kia.

Khuôn mặt thanh niên ngân xa cũng đầy vẻ khó tin, lập tức nhìn về phía xa trên bầu trời.

Một tiếng vang trầm đục, sương máu trên trời đã tách ra làm hai, lộ ra một thân hình quái vật màu máu, đôi mắt hung ác nhìn ba người phía dưới, đồng thời một tiếng cười quỷ dị vang lên.

Quái vật này cao chừng một trượng, trên đầu còn có sừng nhọn đỏ nhạt dài hơn thước, sau lưng là đôi cánh màu máu khổng lồ, trong tay hắn là cây tam xoa kích đen nhánh tỏa ra từng sợi khí diễm màu đen lơ lửng trong không khí.

Liễu Minh sau khi nhìn qua đoàn khí diễm kia, vẻ nghi ngờ trên mặt càng đậm, tia khí màu đen kia không ngờ lại có vài phần tương tự với Chân Ma chi khí.

Đúng lúc này, bên cạnh quái vật màu máu bỗng có hai luồng sương mù một lục một xám hiện ra.

Sau khi sương mù màu lục tiêu tán, có thể thấy một cô gái xinh đẹp áo vàng, vô cùng khả ái, chỉ là nửa thân dưới của cô ta vô cùng mập mập, lại trong suốt như băng tằm. Ả ta vừa xuất hiện đã lấy tay che miệng, cười mỉm nhìn về ba người Liễu Minh.

Nơi sương mù màu xám vừa tắt đã xuất hiện một sinh vật có hơn chục cái chân, vừa giống Rết lại có nét tương tự cự trùng, hai chân trước vừa thô vừa to không ngừng vung vẩy.

Cự trùng có thân hình xấu xí nhưng lại mang diện mạo của nhân loại, cặp răng nhanh hai bên không ngừng đóng mở, tiết ra chất lỏng màu xám kì dị.

Liễu Minh mắt thấy hai quái vật dữ tợn vừa xuất hiện, trong lòng thầm hô không ổn, thần thức lẳng lặng quét qua những kẻ vừa đến kia.

Quả nhiên, hắn dùng tinh thần lực dò xét ba người kia lại không thể dò xét tu vi của đối phương.

Đúng lúc này, bên trong một huyết kén khác phía dưới ba người, một âm thanh trầm đục truyền đến, mặt ngoài huyết kén đột nhiên bắn ra từng đạo ánh bạc, sau đó nổ tung, một thân ảnh màu bạc nhanh chóng thoát ra.

Hào quang thu lại hiện ra một bóng người, chính là La Thiên Thành.