Dịch giả: lizziehuongnguyen
Biên: Luyện Khí Tiểu Tử
Bốn ngày sau, trong một bãi đá màu xám trắng ngổn ngang, Liễu Minh im lặng đứng trên một khối cự thạch. Hai mắt nheo lại nhìn một động huyệt cách đó không xa. Miệng hang không ngừng phun ra hàn khí mờ ảo lượn lờ, thậm chí cạnh hang động còn đóng thành một lớp băng óng ánh, có thể thấy được bên trong lạnh đến mức nào.
“Nơi này là một cứ huyệt Tuyết Trảo Tri Chu chiếm giữ.” Liễu Minh dù biết đại khái khu vực hoạt động của yêu thú này nhưng vẫn hao tổn không ít thời gian mới tìm được nơi đây.
Tay áo Liễu Minh run lên, xuất hiện mấy cây trận kỳ rồi kéo nhau bay đến gần cửa động, rồi biến mất không thấy bóng dáng. Sau đó hắn lại bấm niệm pháp quyết, thả ra một hỏa cầu đỏ thẫm lớn như đầu người, bắn vào huyệt động. Hỏa cầu phát ra khí tức cực nóng, lập tức quét sạch hàn khí trong huyệt động khiến cho băng sương trong động giảm đi vài phần. Hỏa cầu bay thẳng vào sâu trong huyệt động.
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, hỏa diễm cuồn cuộn trong huyệt động. Nhưng chỉ trong tích tắt, “Phốc” một tiếng, một hồi khí lạnh băng hàn từ sâu trong huyệt động tuôn ra. Lớp băng đóng trên vách đá gần của cửa động vừa bị hòa tan lập tức ngưng tụ lần nữa. Liễu Minh thấy vậy, suy nghĩ chốc lát, lập tức thu liễm khí tức, lóe lên ẩn nấp sau một tảng đá lớn gần đó.
“Xì…Xì…” tiếng vang truyền ra, năm con nhện màu tím, sương lạnh lượn lờ quanh chân chạy ra từ huyệt động. Thần thức Liễu Minh quét ra, thấy hình dáng những Tri Chu này giống với Tuyết Trảo Tri Chu trong điển tịch. Nhưng thân hình những Tri Chu này lớn khoảng một trượng, con chính giữa còn lớn hơn gấp đôi so với bốn con còn lại, khí tức cũng mạnh hơn không ít.
Những con nhện này vừa xuất hiện vẫn chưa phát hiện có điều dị thường, cặp nanh cực lớn trước miệng loạn đảo đám đá vụn xung quanh. Những đá vụn này một khi tiếp xúc với khí lạnh bên ngoài thân những con nhện lập tức hóa thành từng khối băng rơi xuống, rồi vỡ vụn dưới móng vuốt sắc bén của chúng.
Tâm niệm Liễu Minh vừa động, tay áo run lên, nắm trong tay kiếm nhỏ màu bạc. Niệm kiếm quyết, thân kiếm khẽ run lên hóa thành một luồng ánh sáng bạc phóng về con nhện lớn ở giữa. Con Tuyết Trảo Tri Chu này cũng phản ứng cực nhanh, tám cái chân lập tức thu lại, thân hình hạ xuống. Kiếm nhỏ màu bạc bay sượt qua lưng nó. Đồng thời, con nhện phát ra thanh âm tê tê, trên lưng nó xuất hiên một tầng giáp băng, phi kiếm chỉ để lại trên lưng nó một dấu vết thật sâu, cũng không mảy may tác động đến bản thể của nó.
Liễu Minh thấy vậy, ánh mắt lạnh lẽo, một tay chỉ vào hư không. Kiếm màu bạc lập tức phát ra một tiếng thanh minh, rồi vòng ngược trở về. Đột ngột hóa thành một cầu vồng màu bạc nhằm vào một con Tuyết Trảo Tri Chu bên cạnh con Tuyết Trảo Tri Chu khổng lồ phóng tới.
“Phốc” một tiếng!
Ánh sáng bạc lóe lên, con nhện kia không kịp đề phòng, bốn chân bên trái đều bị cắt xuống. Dịch máu màu tím từ trong thân thể Tri Chu bắn ra, lúc này nó nằm sấp trên mặt đất không mảy may nhúc nhích. Lập tức mấy con nhện còn lại rít lên từng hồi, từ miệng phát ra một dòng khí lạnh.
Liễu Minh ngẩng đầu phát hiện một tầng sương màu trắng đang nhanh chóng bay về phía mình. Thân hình mấy con nhện nhảy dựng lên mang theo vuốt nhọn trắng như tuyết, lại sắc bén bay nhào đến. Hắn không cần suy nghĩ dẫm mạnh hai chân, thân hình lập tức bắn ngược về phía sau.
“Phanh” “Phanh” hai tiếng.
Hai con nhện nhào đến trước tiên bị một tầng hào quang màu xanh da trời vây vào trong. Đúng là hai bộ trận kỳ Liễu Minh đã bố trí lúc trước. Hai con nhện kinh hãi, lập tức khí lạnh ngoài thân cuồn cuộn tuôn ra, liều mạng dùng trảo khổng lồ công kích màn hào quang, phát ra âm thanh bén nhọn chói tai.
Lúc này hai con nhện, một lớn một nhỏ cũng hùng hổ lao tới.
“Đi!”
Liễu Minh quát khẽ một tiếng, từng đoàn từng chùm những quả cầu lửa đỏ thẫm hiện ra trước người, tay áo run lên biến thành từng đoàn từng vệt sáng đỏ quét tới.
Một hồi nổ vang!
Dưới tình hình thuộc tính tương khắc, lúc này hai con nhện ở trong ngọn lửa mãnh liệt bị buộc lùi lại nhưng trên thực tế cũng không bị bất kỳ tổn thương gì. Tuy nhiên, cầu vồng bạc lại lóe lên lập tức chém đứt đôi con nhện nhỏ hơn, sau đó đánh một vòng rồi phóng tới con Tuyết Trảo Tri Chu khổng lồ có tu vi Ngưng Dịch Trung Kỳ.
Con nhện khổng lồ há miệng phun ra mạng nhện cực lớn bề mặt được ngọn lửa tím chập chờn bao phủ, hào quang quỷ dị, kèm theo một dòng khí hôi thối khó ngửi.
Cầu vồng bạc chỉ dừng lại một chút rồi tiếp tục hóa thành kiếm nhỏ màu bạc xé rách mạng nhện nhưng cũng lập tức trở nên ảm đạm, tốc độ cũng đồng thời giảm mạnh. Nhện khổng lồ chỉ khẽ huy động chân trước, đã dễ dàng đánh bật tiểu kiếm ra rồi sau đó vung vuốt nhọn, lóe lên mấy luồng sáng trắng bay về phía Liễu Minh.
Liễu Minh kết pháp quyết, một tay giơ lên, thả ra một cầu lửa màu đỏ tía nghênh đón ánh sáng trắng. “Phanh” một tiếng, sau khi tia sáng trắng đụng vào cầu lửa lập tức tan rã, hóa thành một đám hơi nước màu trắng tiêu tán không còn. Tia sáng trắng có chút tương tự với băng trùy. Liễu Minh mừng thầm trong bụng, hai tay huy động liên tục, những cầu lửa nhỏ bằng nắm đấm ồ ạt bắn về phía Tuyết Trảo Tri Chu khổng lồ.
Tuyết Trảo Tri Chu khổng lồ lúc đầu còn thả ra ánh sáng trắng và mạng nhện độc để đối kháng với cầu lửa nhưng thấy không có chút hiệu quả nào thì liền cuộn tròn thân hình. Sương trắng cuồn cuộn kết thành một thân giáp băng bao phủ bản thân ở trong. Cầu lửa xẹt qua khiến giáp băng có chút hao mòn, nhưng sương mù bao lại một vòng liền hoàn hảo trở lại.
Đột ngột, Liễu Minh đánh ra pháp quyết, một cầu lửa khổng lồ xấp xỉ cái chậu rửa mặt hiện ra gào thét bay ra. Những nơi cầu lửa khổng lồ đi qua, mặt đất kết băng lập tức tan ra hóa thành sương trắng mờ mịt.
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, một đám lửa lớn hình cây nấm phóng lên trời bao nhện khổng lồ vào trong đó.
Cùng cầu lửa khổng lồ nhưng uy lực thi triển khi Liễu Minh tiến giai Ngưng Dịch Trung Kỳ tự nhiên cách biệt một trời một vực với khi còn là Linh Đồ Kỳ.
Nhện khổng lồ liên tục gào rú, không ngừng phát ra những tia sáng trắng muốn xua đi hỏa diễm nhưng bề mặt giáp băng bị ánh lửa từ từ nung luyện hầu như không còn. Lúc này hung quang lóe lên, nó bổ nhào đến Liễu Minh, có vẻ muốn đánh cược một lần cuối cùng.
Sắc mặt Liễu Minh trầm xuống, bàn tay chộp một trảo vào hư không, cánh tay ngưng tụ ra sương mù màu đen cuồn cuộn hóa thành xúc tu màu đen bắn ra. Nhện khổng lồ không kịp đề phòng bị xúc tu màu đen cuốn lấy, mấy cái vuốt khổng lồ huy động vài cái đã xé rách xúc tu nhưng thân hình không khỏi ngừng lại một chút trong hư không.
Đúng lúc này, Liễu Minh đánh một trảo vào hư không, kiếm nhỏ màu bạc liền hiện ra hóa thành cầu vồng màu bạc bay tới.
“PHỐC” một tiếng!
Đầu của con nhện khổng lồ bị cầu vồng màu bạc khẽ quấn qua rồi rơi xuống, thân thể không đầu lập tức nằm trên mặt đất co giật vài cái, rồi nằm yên trong vũng máu không còn chút hơi thở. Hai đầu Tuyết Trảo Tri Chu nhỏ trong trận kỳ vẫn đang liều mạng dốc sức công kích màn sáng không thôi. Liễu Minh mặt không biểu tình thúc giục cầu vồng màu bạc giết hai con còn lại trong trận kỳ.
Hắn nhặt vuốt nhọn cùng tinh hạch của mấy con nhện, rồi thu lại trận kỳ, rồi thả tinh thần lực quét qua huyệt động, xác định bên trong không còn khí tức đám nhện thì liền tiến vào trong.
Huyệt động này nằm bên dưới mấy khối đá khổng lồ, thật sự khá kín đáo. Bên trong rộng tầm mười trượng, khi hắn bước vào thì một hồi khí lạnh xen lẫn mùi tanh hôi liền cuộn tới. Liễu Minh cẩn thận tìm tòi trong huyệt động một phen, cuối cùng tìm được sáu quả trứng côn trùng óng ánh trong suốt to như trứng gà dưới một khối đá khổng lồ màu xám. Liễu Minh thấy vậy thì mừng rỡ dị thường, không cần đoán cũng biết đây là trứng của Tuyết Trảo Tri Chu.
Liễu Minh lập tức lật tay lấy ra một túi da chuyên dùng để đựng trứng côn trùng, cẩn thận từng li từng tí đem những quả trứng này đặt vào túi rồi thu vào trong tay áo. Hắn cũng dò xét những nơi khác trong huyệt động mấy lần, đáng tiếc không phát hiện được gì nhưng sáu quả cũng coi như gặt hái không nhỏ rồi. Liễu Minh phục dụng mấy viên thuốc rồi đơn giản điều tức một phen, sau đó bắt đầu tìm kiếm những huyệt động của đám nhện khác.
Nửa tháng sau, một thanh niên mặc áo xanh đi ra từ núi Hắc Dương, nhằm hướng phường thị ở biên giới dãy núi mà đi. Người này chính là Liễu Minh, túi da bên hông hắn có hơn mười quả trứng côn trùng. Sau khi tìm khách sạn nghỉ ngơi liền đến phường thị Hắc Dương để mua một ít phù lục và đan dược.
Dãy núi Hắc Dương vô cùng nguy hiểm, chỗ sâu trong dãy núi chướng khí rậm rạp. Hơn nữa, phần lớn là yêu thú Ngưng Dịch cảnh, chỉ có thể né tránh mà đi, vì vậy cần một lượng lớn phù lục đan dược khôi phục pháp lực.
Một quả trứng côn trùng lớn có thể đổi một trăm điểm cống hiến, hơn mười quả chỉ đổi được hơn một ngàn điểm cống hiến mà Ngũ hành linh huyệt tiêu hao hai trăm điểm cống hiến một ngày. Mười quả trứng chỉ đủ cho hắn tu luyện một tuần, vẫn không đủ. Hắn nghỉ ngơi và khôi phục pháp lực tại phường thị Hắc Dương hai ngày rồi lại lên núi lần nữa.
…
Ở chỗ sâu trong dãy núi Hắc Dương, Liễu Minh đang bố trí trận kỳ bên ngoài một hang động bị đóng băng. Nửa tháng vừa rồi hắn chạy qua nhiều đỉnh núi mới tìm được sào huyệt của một con nhện. Sau một hồi giết choc cũng không tìm được trứng Tuyết Trảo Tri Chu. Vì hắn muốn tránh một số yêu thú Ngưng Dịch kỳ cường đại nên cần thận từng li từng tí che dấu khi tức suốt đường đi nên tổn hao không ít thời gian. Đây là sao huyệt nhện thứ hai mà hắn tìm được phía sau núi.
Sau khi Liễu Minh bố trí xong trận kỳ liền lui lại, cách hang động hơn mười trượng rồi phóng ra một quả cầu lửa khổng lồ bay vào huyệt động, thu liễm khí tức ẩn mình vào phía sau tảng đá khổng lồ. Sau một hồi nổ mạnh liền không xuất hiện sương mù lạnh như băng mà hắn dự đoán, ngược lại hai cột nước đen như mực phóng ra. Ngay sau đó, một tiếng gầm thét truyền ra, hiện ra một con rắn hai đầu khổng lồ trong sương mù, bốn con mắt vĩ đại lập lòe ánh sáng đỏ, dường như vô cùng tức giận.
“Không tốt!”
Trong chốc lát, Liễu Minh nhận ra mình vừa trêu chọc vào một phiền toái lớn.