Dịch giả: Thienthan200
Biên: nila32
Cùng lúc đó, hư ảnh bọt khí óng ánh hơi chao đảo một cái, khiến cho ánh sáng bạch sắc thả ra có chút ảm đạm, để cho người tí hon màu xanh lục do tinh hồn cự thủ biến thành tránh thoát vài phần.
Người tí hon màu xanh lục thấy vậy vui mừng quát lên một tiếng chói tai rồi lao nhanh về phía Ma hóa Lam Tỳ!
Ngay khi thân hình sẽ phải đụng vào vách động phía sau, Liễu Minh kinh ngạc phẫn nộ, thúc giục pháp lực bên trong, đình chỉ thân hình bay ngược, lại cúi đầu xem xét bên dưới, thình lình phát hiện vùng ngực đã trở thành một mảnh máu thịt be bét.
Mấy miếng lân phiến Xích Giao bảo vệ những nơi hiểm yếu đã bị chấn cho vỡ vụn.
Họ Liễu gặp tình hình này không khỏi hoảng hốt, nhưng vừa mới ngẩng đầu, liền bắt gặp Ma hóa Lam Tỳ lại lần nữa quỷ mị nhào tới chỗ phụ cận, cánh tay duỗi ra, ra sức vồ cái thứ hai vào ngực hắn. Bất quá, cũng may lúc này, hắn cuối cùng cũng kịp đem lân phiến che kín quả đấm, đón lấy trảo này. Kết quả vừa nghe một tiếng "Phanh", hắn chỉ cảm thấy nắm đấm nóng lên, tầng tầng lân phiến mặt ngoài, lại bị năm ngón tay đối phương ngạnh sanh cào nát tầng phía ngoài cùng, đồng thời một cổ sức lực lớn cuồng bạo từ đối diện bay vọt mà đến, đánh cho cả người họ Liễu bay ngược về sau.
"Phốc" một tiếng!
Thân hình Liễu Minh nặng nề bị ném tới vách động đằng sau, sau đó rơi về phía mặt đất. Cũng may thân thể hắn cường hoành dị thường. Va chạm vừa rồi cũng không thể gây nên vết thương gì nghiêm trọng, nhưng tâm thần lại bị chấn động, đã có một tia choáng váng. Dựa vào thân thể của hắn lúc này, dù có cộng thêm Long Hổ Minh Ngục công cùng Xích Giao lân phiến phụ trợ, căn bản không hề có lực hoàn thủ đối với Ma hóa Lam Tỳ trước mặt.
Điều này thật sự là chuyện bất khả tư nghị!
Như thế, hắn chẳng phải là muốn đem mạng nhỏ bàn giao tại đây. Đúng lúc này, trong tai Liễu Minh bỗng nhiên vang lên thanh âm trong trẻo, lạnh lùng khó có thể nghe thấy:
"Ma hóa!"
Liễu Minh lập tức chỉ cảm thấy hai tai "Oanh" một tiếng. Trong chốc lát cảm giác trong cơ thể có cái gì đó thoáng một phát đốt lên, bên ngoài thân lại toát ra một tầng hắc diễm cuồn cuộn, rào rạt bốc cháy. Sau một khắc, trên mặt hắn liền lộ ra một tia thống khổ. Chỉ nghe tiếng bạo liệt "Tích tích ba ba" vang lên tí tách, thân thể của hắn lại tăng vọt một mảng lớn, thương thế chỗ ngực cũng lập tức khôi phục như lúc ban đầu, da thịt tức thì hiện ra một đám linh văn màu tím nhạt. Nhìn từ xa, bộ dáng biến thân dữ tợn của Liễu Minh giờ phút này, lại giống Lam Tỳ đến kinh ngạc. Lúc này chính hắn, chỉ cảm thấy trong đầu đang không ngừng tuôn ra một cổ khát máu giết chóc thô bạo, trong thân thể đã tràn đầy lực lượng vô cùng vô tận, lại không tự chủ ngửa đầu phát ra một tiếng thét to!
Giờ phút này, Liễu Minh, tuy thần thức bản thân vô cùng thanh tỉnh, nhưng không cách nào nữa khống chế thân thể của mình.
Đang ở lúc Liễu Minh vừa hoàn thành biến thân trong nháy mắt, lần nữa, Lam Tỳ với vẻ mặt cuồng bạo đã xuất hiện trước mặt hắn, cũng một bả như thiểm điện hướng đỉnh đầu của hắn chộp xuống, trong hư không thoáng một phát nhiều ra từng đạo vết đen. Liễu Minh sau ma hóa, trong mắt hung quang lóe lên, cơ hồ không chút nghĩ ngợi, cánh tay khẽ động liền hóa thành một đạo tàn ảnh hướng đối phương hung hăng một trảo, phát sau mà đến trước, hung hăng đánh vào trên ngực Lam Tỳ.
"Oanh" một tiếng nổ mạnh!
Bóng xám Liễu Minh lóe lên trước mắt, thân hình Ma hóa Lam Tỳ run lên, hắn lại bị một kích bay xéo ra xa mấy trượng.
Một màn này, không chỉ khiến Hải Yêu Hoàng cùng với Tân Nguyên khẽ giật mình, hư ảnh người tí hon màu xanh lục ở giữa bạch quang cũng không kìm được đại biến sắc mặt!
Còn chưa kịp phân phó Lam Tỳ, một màn kế tiếp càng khiến nó cảm thấy hoảng sợ.
Lam Tỳ vừa mới ổn định thân hình, thân hình Liễu Minh liền trở nên mơ hồ sau đó lần nữa xuất hiện ở trước mặt đối phương, không nói hai lời, đánh tới một quyền. Ma hóa Lam Tỳ thấy vậy, một tiếng gầm nhẹ, đột nhiên hai cái cánh tay đồng dạng nhanh như tia chớp vung về phía trước một cái, một bàn tay nắm trảo liền đón nhận quả đấm Liễu Minh, một cái trảo khác lại hơi nghiêng quét về bên hông Liễu Minh.
Một màn quỷ dị xuất hiện!
Cả người Liễu Minh lóe lên hắc quang, liền không có chút trở ngại nào, từ trong lòng bàn tay đối phương xuyên qua, lập tức đánh nát toàn bộ cánh tay thành mảnh vụn mang theo huyết nhục xương cốt bắn ra bốn phía. Cùng lúc đó, trảo còn lại của Lam Tỳ mới khó khăn xuyên thủng cương khí hộ thể Liễu Minh, bắt được vị trí phần eo, nhưng sau đó lại phát hiện da thịt đối phương chỉ khẽ nhảy lên, lập tức trở nên trơn trượt vô cùng. Năm ngón tay nhìn như vô cùng sắc bén khẽ lướt qua thân thể của hắn, tựa như không có chút lực tác động nào.
Một cánh tay khác của Liễu Minh đột nhiên phát ra tiếng nổ vang "Rắc...", bỗng nhiên lần nữa nhấc lên, dùng một cái góc độ bất khả tư nghị, vòng quanh phần gáy Lam Tỳ, một phát bắt được bộ phận này, lại như tia chớp ném lên không trung. Đầu lâu của Ma hóa Lam Tỳ bỗng nhiên xoay ngược về sau một vòng. Lão chỉ cảm thấy thân hình chợt nhẹ, cả người đã lơ lửng giữa không trung.
Sau đó Liễu Minh giẫm mạnh hai chân một cái, nghe "Vèo" một tiếng, lại phát sau mà đến trước, xuất hiện ở trước mặt Lam Tỳ, khóe miệng cười cười toát ra vẻ dữ tợn, hai cánh tay đột nhiên mơ hồ một cái, cả hai bàn tay bắn ra mười móng tay sắc bén như lưỡi dao, liền hóa thành vô số trảo ảnh chụp xuống.
Thanh âm "Rốp.." không ngừng phát ra giữa không trung, trên thân Ma hóa Lam Tỳ lúc này máu tươi văng khắp nơi. Sau mấy hơi thở thời gian, trên không trung, bóng người Liễu Minh nhoáng một cái liền hiện thân với máu me khắp người. Mà trong hư không phía trên, Ma hóa Lam Tỳ thình lình đã bị hắn xé thành mảnh nhỏ, chân gãy tay cụt, huyết nhục xương cốt, giống như hạt mưa rơi xuống. Toàn bộ trong hư không động quật, lập tức khắp nơi đều là mùi máu tanh nồng nặc.
Từ lúc Liễu Minh tiến vào trạng thái ma hóa đến khi bắt đầu phản kích, tiếp đó phân ra thắng bại, trước sau bất quá mấy hơi thở công phu. Mà chính bản thân Liễu Minh đứng ngoài quan sát một góc đọ quỷ dị, mắt thấy toàn bộ quá trình của trận huyết tinh tranh đấu giữa "chính mình" cùng Lam Tỳ. Quá trình tranh đấu thật sự là cực kỳ đơn giản, cơ hồ chỉ là quyền đến trảo đi, bụng dạ thẳng thắn, nhưng lại thiên về những thủ đoạn hạ thủ vô cùng sắc bén, khiến cho họ Liễu hãi hùng khiếp vía, chấn động vô cùng!
Hắn lần thứ nhất biết rõ, lực lượng thân thể có thể cường đại đến tình trạng như thế, trong nội tâm một cái cánh cửa lớn ẩn sâu nào đó, bất tri bất giác lặng yên mở ra.
Mà phụ cận tế đàn, Tân Nguyên sớm trợn mắt há mồm nhìn trận tranh đấu hung mãnh đến mức khát máu mà kinh hãi. Cường đại như Hải Yêu Hoàng, ánh mắt nhìn về phía Liễu Minh cũng không khỏi tràn đầy vẻ kiêng dè, kinh nghi bất định.
"Bất!"
Hư ảnh người tí hon màu xanh lục bị bạch quang bao phủ, quát to một tiếng, thanh âm thê lương cực kỳ.
Bạch sắc quang hà tắc thì một hồi chấn động mãnh liệt, khiến nó không có cách nào ổn định thân hình, lại bị một vòng ánh sáng bảo vệ cuốn lên, ngạnh sanh lôi kéo tiến vào trong hư ảnh bọt khí óng ánh trên tế đàn.
Trong nháy mắt, hư ảnh người tí hon màu xanh lục biến mất, ánh mắt "Liễu Minh; lạnh như băng hướng chung quanh khẽ quét qua.
Giờ phút này, dù cho tồn tại cấp cao như Hải Yêu Hoàng, bị ánh mắt không chút cảm tình của "Liễu Minh" nhìn qua, sắc mặt cũng không khỏi đại biến. Thần sắc Tân Nguyên càng là thoáng một phát biến trắng vài phần, cả người bỗng nhiên giống như rơi vào hầm băng, mồ hôi lạnh ròng ròng sau lưng. Thời điểm lúc này, hai người tự nhiên cũng nhìn ra, tâm trí Liễu Minh đã bị mất phương hướng, mà xem biểu hiện tính tình tàn bạo sau khi hắn biến thân, hắn nếu ra tay xé vụn bọn họ thành mảnh nhỏ, cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ.
Bất quá, "Liễu Minh" chỉ khẽ lướt qua hai người cùng với Già Lam đang hôn mê bất tỉnh bên cạnh Hải Yêu Hoàng, cuối cùng ánh mắt vẫn là rơi vào tế đàn phía trước. Lúc nàym Đầu lâu cực lớn đang bị phong ấn trong đại trận vẫn không nhúc nhích.
Lúc trước, Ma đầu Phi Lâu cùng Cốt Hạt bị ném đến trước mặt Ma đầu khổng lồ nhưng khi người tí hon màu xanh lục bị hấp thu, bọn chúng đều đã khôi phục năng lực hành động.
Nhưng Ma đầu Phi Lâu giờ phút này nhìn về phía Liễu Minh ánh mắt tràn đầy kính sợ. Thân thể thình lình run rây không dám nhúc nhích mảy may, ngược lại Cốt Hạt bên cạnh, hai luồng lục mang có chút lóe lên nhìn qua "chủ nhân" phía trước, tựa hồ liền muốn nhào tới, nhưng xuất phát từ bản năng e ngại, lại chậm chạp không dám tiến lên.
"Liễu Minh" cũng không nhìn thêm hai đầu linh sủng mà khẽ động thân hình, bước vài bước đi lên tế đàn, cánh tay khẽ động, lại như thiểm điện đâm vào bên trong cặp mắt vĩ đại của Đầu lâu cực lớn tiếp đó trảo ngược một trảo về sau, thình lình móc ra bảy tám viên tinh thạch màu tím lớn chừng quả đấm. Liễu Minh một tay run lên, liền đem từng viên từng viên tinh thạch màu tím để vào trong miệng mình, miệng lớn nhai nhai nhấm nháp, thuần thục nuốt vào trong bụng. Mỗi khi nuốt vào một viên tinh thạch màu tím, linh văn màu tím trên thân thể "Liễu Minh" sau một hồi tử mang lưu chuyển càng rõ ràng một phần.
Tuy Liễu Minh như trước không cách nào khống chế thân hình, nhưng mà có thể cảm ứng một cách rõ ràng, chính mình mỗi khi nuốt vào một viên tinh thạch màu tím, trong thân thể, cái cổ ý thức khát máu kia cũng liền đồng thời lớn mạnh một phần. Mặc dù, hắn còn không rõ ràng tình hình trước mắt là như thế nào, cũng biết tiếp tục như vậy cũng không phải là điềm tốt, nhưng mặc cho hắn điên cuồng thúc giục tinh thần lực, lại như cũ là sự tình vô ích, căn bản là không có cách đoạt lại quyền khống chế thân thể sau khi ma hóa. Trong lòng của hắn hoảng sợ, nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ quan sát chính mình đem từng khỏa tinh thạch màu tím, tất cả đều nuốt vào trong bụng. Mấy lần về sau, cánh tay "Liễu Minh" lần nữa chộp tới một cặp mắt vĩ đại khác, lại móc ra ba bốn viên tinh thạch màu tím cuối cùng, tinh thạch loại lớn một chút ở bên trong Đầu lâu cực đã bị hắn cắn nuốt sạch sẽ.
Sau khi ăn vào tất cả tinh thạc, "Liễu Minh" liền không thèm để ý đến Ma đầu cực lớn ở trước mặt. Làn da của nó, tựa hồ bởi vì chút ít tinh thạch bị lấy hết mà trở nên có chút ảm đạm. Hắc khí vốn lượn lờ chung quanh cũng biến thành như có như không.
Đúng lúc này, linh văn màu tím bên ngoài thân "Liễu Minh" một hồi tinh quang lưu chuyển, hắn bỗng nhiên ngửa đầu hướng về phía không trung phát ra vài tiếng gầm nhẹ làm cho lòng người lạnh ngắt, thân hình xoay lại, ánh mắt phi tốc quét xung quanh một cái, cuối cùng rơi vào trên thân thanh niên áo bào trắng đang nằm trên mặt đất cách đó không xa. Ma hóa Liễu Minh, giờ phút này toàn bằng một loại ý hung tàn quấy phá, căn bản không có linh trí gì đáng nói, nhưng theo bản năng sinh ra địch ý cực lớn đối Hải Yêu Hoàng. Khi hung quang lóe lên trong mắt, "Liễu Minh" liền bay nhanh như gió tới trước mặt đối phương.
Hải Yêu Hoàng thấy vậy, sắc mặt có chút phát xanh!
Còn chưa chờ Liễu Minh tới gần, bỗng nhiên trong đôi mắt y, ánh sáng màu lam lưu chuyển, trong cơ thể bộc phát ra một cổ yêu khí cực kỳ cường đại, phù liệm màu đen quấn quanh trên thân đã mơ hồ, "Phanh" một tiếng, hai tay giãy giụa mà ra.
Thanh niên áo bào trắng khẽ động thân, từ từ đứng dậy khỏi mặt đất.