Dịch giả: pr0vkl1102
Biên: nila32
Hai ngày sau, một chiếc phi chu màu xanh lẳng lặng lơ lửng trên không một mảnh sơn mạch kéo dài ngàn dặm, chung quanh mây mù trắng như tuyết, cảnh sắc xanh biếc dị thường, xinh đẹp tuyệt trần.
Nhưng mà, trên lối vào phi chu một gã thanh niên hơn hai mươi tuổi đang đứng yên, sắc mặt hơi có chút âm trầm, áo bào xám trên người không gió mà bay, phía trước người có bảy tám khối hỏa cầu đỏ thẫm đang lẳng lặng lơ lửng.
Người này vừa mới rời khỏi thành Cốc Nam thành không bao lâu, đúng là Liễu Minh.
Mà ở phía trước phi chu có một mảnh biển lửa cuồn cuộn, bên trong mơ hồ có thể thấy được mấy tên tu luyện giả Dị tộc dốc sức liều mạng giãy dụa, nhưng vài tiếng kêu thảm thiết vang lên liền nhao nhao hóa thành tro tàn không còn bất luận tiếng vang gì truyền ra nữa. Lúc này, tay áo Liễu Minh hất lên, hỏa cầu trước người tất cả đều tán loạn tiêu thất. Dọc theo con đường này đi tới, hắn cuối cùng thấy được đảo Miết Nguyên, miền đất hỗn loạn và vô pháp vô thiên.
Trải qua sự việc tu sĩ mất tích ở thành Cốc Nam, vì không muốn làm cho người khác chú ý, Liễu Minh liền che giấu tu vi của mình, chỉ thể hiện ra tu vi Linh Đồ hậu kỳ đại viên mãn. Kết quả là cứ một đoạn đường, lại gặp một số gia hỏa đui mù đến gây hấn. May mà thực lực của những người này cũng không cao, liền bị hắn dùng thủ đoạn lôi đình đánh chết.
…
Một ngày, trên phi chu Liễu Minh nheo hai mắt, nhìn xa xa phía dưới có một tòa phường thị quy mô khổng lồ.
“Rút cuộc đã đến Thiết Hỏa Cốc rồi.” Liễu Minh tự thì thầm một tiếng, điều khiển phi chu từ từ đáp xuống.
Sau nửa canh giờ, một thanh niên áo bào xám tướng mạo bình thường xuất hiện ở bên trong Thiết Hỏa cốc, lẫn vào cùng tu luyện giả Dị tộc, không làm ai nghi ngờ.
Trên đường đi, Liễu Minh thông qua những người khác đối với Thiết Hỏa cốc cùng Viêm Quyết cũng có hiểu biết đại khái. Thiết Hỏa cốc đúng là một trong những phường thị lớn nhất của đảo Miết Nguyên do Hắc Diễm cung trực tiếp khống chế. Về phần Tinh Hỏa – Viêm Quyết tộc được xưng là một trong ba vị Thương Hải luyện khí đại tông sư, cũng là tồn tại cao cấp nhất tọa trấn phường thị Thiết Hỏa cốc này.
Ánh mắt hắn quét qua, liền phát hiện kiến trúc trong Thiết Hỏa cốc này đều là do Thiết Quáng thạch tạo thành, dưới ánh mặt trời chiếu xạ, mặt ngoài mơ hồ hiện lên từng vầng sáng màu xám, thoạt nhìn những kiến trúc này cứng rắn và dày đặc dị thường. Ở những nơi đi qua, nhiều đội giáp sĩ uy phong lẫm lẫm, khôi giáp có khắc tiêu chí Hắc Diễm cung đi lại tuần tra. Tất cả những giáp sĩ này mặt không biểu tình, cơ bắp trên mặt như là đá tảng cứng ngắc xám xịt, dường như không phải thân thể huyết nhục bình thường.
Tinh thần lực Liễu Minh quét qua liền phát hiện những Hắc Diễm cung giáp sỹ này tu vi đều là Ngưng Dịch cảnh, nhưng khí tức trên người cổ quái dị thường, để cho người ta cảm giác quỷ dị như là không phải người sống. Đây chính là Thiết Huyết vệ sĩ tiếng tăm lừng lẫy của Hắc Diễm cung, nghe nói tuy rằng tu vi không cao, nhưng thân thể đều được ngâm trong linh dịch đặc thù, một thân thần lực có thể xé xác hổ báo. Liễu Minh cũng đã sớm nghe nói qua tiếng tăm lừng lẫy của Thiết Huyết vệ sĩ, giờ phút này tận mắt nhìn thấy, không khỏi có chút giật mình, thầm nghĩ Hắc Diễm cung này quả nhiên không đơn giản.
Hành tẩu trong Thiết Hỏa cốc một lát, Liễu Minh phát hiện cửa hàng luyện khí ở đây tương đối nhiều, hầu như chỉ cần đi vài bước là có thể gặp được một cái. Mà mỗi cửa hàng luyện khí tất nhiên sẽ có một gã Luyện khí sư trấn giữ. Nói chung, điều kiện để trở thành một tên luyện khí sư cực kì hà khắc, không có ai mà không phải thông qua thời gian dài tích lũy kinh nghiệm cùng vô số tài liệu bị hỏng. Như tại Man Quỷ tông, luyện khí đại sư chính thức cũng chỉ vẻn vẹn có vị Hoàng sư huynh kia mà thôi, đây cũng là kết quả do tông môn toàn lực bồi dưỡng mới có được. Đây chính là một trong những nguyên nhân khiến cho số lượng luyện khí sư tương đối ít. Hiện nay, Liễu Minh tại bên trong Thiết Hỏa cốc có thể gặp được một lần nhiều luyện khí sư như thế, điều này làm cho hắn không khỏi bất ngờ. Sau đó, hắn còn phát hiện các cửa hàng hai bên đường cũng chủ yếu bán ra các loại linh khí, hơn nữa thu mua phần nhiều là các loại tài liệu luyện khí, mà linh dược hay các loại tài liệu khác cũng không gặp quá nhiều.
Thiết Hỏa cốc dùng luyện khí mà nổi danh quả nhiên là danh bất hư truyền!
Hai canh giờ sau, Liễu Minh dạo qua một vòng một ít cửa hàng trong cốc, thuận tiện hỏi thăm giá cả một ít hàng hóa, ghi nhớ vào trong lòng. Vì vậy, hắn liền đi tìm một chỗ nghỉ ngơi.
…
Một tòa lầu các vắng vẻ dựa vào núi.
Liễu Minh khoanh chân ngồi trên giường, hai mắt nheo lại, nội tâm dường như đang suy nghĩ gì đó.
“Thiết Hỏa cốc sở hữu nhiều luyện khí sư như vậy, nhu cầu về tài liệu luyện khí hẳn là không cách nào đáp ứng đủ, nhất là đối với một số ít tài liệu cực kỳ hi hữu.”
Liễu Minh nghĩ thầm như vậy, một tay khẽ đảo lấy ra một cái hộp màu đỏ cỡ bàn tay. Pháp quyết nhoáng lên, cái hộp mở ra, hơn mười cương mao bị một tầng phù lục trấn áp không thể nhúc nhích hiện ra.
Đây chính là hơn mười sợi lông cứng Liễu Minh lấy được từ chỗ phong ấn Cự Ma.
Sau khi có được mấy thứ này, hắn đã từng mấy lần dành thời gian tra xét, phát hiện những cương mao này dưới sự cấm chế của phù lục, dường như là một vật thể sống vặn vẹo không thôi, tựa như là một con rắn nhỏ. Về phần tự bản thân tài liệu có linh tính như thế này, tuy rằng Liễu Minh cũng chỉ là lần đầu tiên nghe thấy nhưng mà không cần hỏi cũng khẳng định đây là loại tài liệu luyện khí cực kì quý hiếm. Bất quá, vì tranh giành linh khí Trấn Hồn tỏa của Viêm Quyết trong đấu giá đại hội, Liễu Minh đành phải xuất ra dùng để đổi lấy lượng lớn linh thạch hoặc là trực tiếp đổi lấy cái Trấn Hồn tỏa kia cũng chưa hẳn là không thể. Ít nhất, làm như vậy hắn liền không cần đánh chủ ý lên cái trứng Thánh Thú và miếng kim binh giáp phù. Nội tâm Liễu Minh nghĩ như vậy, tay khác lật lên xuất ra một cái hộp ngọc, nhẹ nhàng đem một cương mao bỏ vào trong hộp này.
Hiện nay mặc dù biết cương mao này giá trị xa xỉ, nhưng hắn không cách nào dự đoán chuẩn xác giá trị của nó, bởi vậy liền quyết đinh trước tìm một cửa tiệm ở trong cốc để bán ra. Sau đó Liễu Minh thay hình đổi dạng thành một đại hán mặt đen rời khỏi phòng, tìm một cửa hàng có chút khí khái tiến vào. Bên trong cửa hàng này khá đông người, bày ra bộ dạng sinh ý không kém.
“Vị đạo hữu này muốn mua linh khí hay bán ra tài liệu luyện khí?” Vừa thấy Liễu Minh tiến vào, một gã tu sĩ cổ ngắn bộ dáng như trưởng quầy hướng tới hắn nhiệt tình chào mời.
“Ta muốn bán thứ này, mời chưởng quầy nhìn qua một chút.” Sau khi nói xong, Liễu Minh xuất ra hộp ngọc chứa cương mao từ trong tay áo, nhẹ nhàng mở ra, hướng về chưởng quầy cho mình hắn xem xét.
Chưởng quầy vừa thấy Cự Ma mao tựa như vật còn sống, quá sợ hãi, vội nói:
“Đạo hữu, kính mời tới phòng khách quý ngồi tạm, thưởng trà nghỉ ngơi một lát, ta lập tức mời đại sư giám định của tệ các đến xem xét tài liệu này.”
Liễu Minh gật gật đầu, mặt không biểu tình theo chưởng quầy tới phòng thượng khách.
Chỉ chốc lát sau, một lão giả râu ria hoa râm đẩy cửa bước vào, hướng về phía Liễu Minh khẽ cười, chắp tay nói:
”Hẳn là vị đạo hữu này muốn xem xét tài liệu, lão hủ tuy rằng tuổi cao sức yếu, nhưng đối với nhãn lực của mình vẫn có vài phần tự tin, nếu đạo hữu không chê, mời đem bảo vật ra để cho lão hủ nhìn qua một chút.”
Liễu Minh gật đầu, tay phải đánh một đạo pháp quyết về phía hộp ngọc, nó liền tự hành mở ra.Lúc cương mao màu đen đang vặn vẹo như vật còn sống đập vào mắt lão giả, đồng tử của lão co rụt lại, mặt lộ vẻ hưng phấn nhưng cố gắng kiềm chế.
Tinh thần lực Liễu Minh cường đại ra sao, tự nhiên là đem dị sắc chợt hiện trên mặt lão giả thu lại toàn bộ.
Sau đó, lão giả chậm rãi đi đến bên người Liễu Minh, tay áo run lên, một hạt châu màu vàng bay ra, một tay bấm niệm pháp quyết, đồng thời miệng lẩm bẩm.
"Phốc” một tiếng!
Hạt châu màu vàng lập tức xuất ra đạo đạo ánh sáng màu vàng, rất nhanh đem hộp ngọc đựng cương mao bao bọc lại. Chỉ thấy bên trên cương mao lưu chuyển ra một đạo ánh sáng đen, hạt châu màu vàng do lão giả ném lên không trung bắt đầu chậm rãi chuyển động. Thấy một màn này, lão giả không cách nào che giấu nỗi khiếp sợ trong lòng, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ cùng cuồng nhiệt. Sau đó, pháp quyết trong tay lão liên tiếp không thôi khiến kim quang trên hạt châu càng trở nên rực rỡ.
…
Sau mấy hơi thở, lão giả chậm rãi thu hồi hạt châu, trên mặt vẻ khiếp sợ không giảm, hắn biết dị sắc trên mặt mình đã rơi vào trong mắt Liễu Minh, dứt khoát nói thật:
“Đạo hữu, hắc sắc cương mao này đích xác không phải là tài liệu bình thường, tuy rằng lão phu đã xem xét rất kĩ nhưng cũng không cách nào nhìn ra lai lịch, nhưng nhất định là tài liệu tốt nhất luyện chế cực phẩm linh khí không thể nghi ngờ. Như vậy đi, nếu đạo hữu nguyện ý bán nó cho tệ các, lão hữu ra giá hai mươi vạn linh thạch mua nó.”
"Hai mươi vạn Linh Thạch?" Liễu Minh nghe vậy, cũng hơi có chút kinh hãi, nhưng mà trên mặt không chút dị sắc, khẽ cười nói:
“Giá này không tệ nhưng phải để cho ta suy nghĩ kĩ một phen.”
Lão giả nghe vậy gật đầu, nội tâm cười khổ không thôi, thầm nghĩ đều do mình thất thố lúc xem xét tài liệu, để cho đối phương nhìn thấy, xem ra muốn có được vật này, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Bất quá, cực phẩm tài liệu quý hiếm bực này, mặc cho là ai nhìn thấy đều sẽ như vậy thôi.
“Đúng rồi, ta nghe nói luyện khí đại sư Viêm Quyết thời gian tới sẽ tổ chức linh khí đấu giá hội, không biết tham gia nó còn cần yêu cầu đặc thù gì?” Liễu Minh suy nghĩ một chút, sau đó hướng lão giả hỏi.
“Yêu cầu đặc thù? Cái này thật sự là có. Tham gia đấu giá hội này có hai điều kiện hoặc là đạt tới Ngưng Dịch cảnh hậu kỳ trở lên hoặc là bản thân có tài lực lớn lao, hơn nữa còn phải được thương gia địa phương bảo lãnh thân phận mới được.” Lão giả không chút do dự nói, dù sao đây cũng không phải bí mật gì, tự nhiên không cần phải giấu diếm Liễu Minh.
Nghe xong, nội tâm họ Liễu hơi động. Thực lực của hắn bây giờ chỉ ở Ngưng Dịch trung kỳ, tự nhiên là không phù hợp với điều kiện thứ nhất. Chỉ còn cách thỏa mãn điều kiện thứ hai. Vì vậy, hắn không khách khí nói với lão giả:
“Thực không dám giấu, tại hạ lần này đến Thiết Hỏa cốc chính là vì muốn đấu giá một kiện linh khí do Viêm Quyết đại sư luyện chế. Đạo hữu nếu có thể bảo lãnh thân phận cho ta, vật trong tay ta có thể cân nhắc bán cho quý các.”
Lão giả nghe xong lời này, không khỏi nhíu mày, nội tâm thầm cân nhắc:
"Đồ vật trong tay người này có thể dẫn động ánh sáng màu vàng hiếm thấy của Giám Bảo châu, nhất định không phải là phàm vật, cũng không thể tiện nghi cho mấy lão gia hỏa khác được.”
Lão giả nghĩ tới đây, vân vê chòm râu nói:
“Lão hủ có thể đáp ứng bảo lãnh thân phận cho đạo hữu, không biết đạo hữu muốn bao nhiêu linh thạch cho thứ đồ vật trong tay
“Ba mươi vạn.” Liễu Minh không cần suy nghĩ nói.
“Ba mươi vạn? Giá này vượt qua mức cực hạn của lão phu, như vậy đi, đạo hữu cùng lão phu mỗi người nhượng một bước, hai mươi lăm vạn, thế nào?” Cơ bắp trên mặt lão giã giật giật, đề nghị như vậy.
Liễu Minh im lặng suy nghĩ một lát, nhẹ gật đầu:
“Được, ta đồng ý.”