Dịch giả: nhuannguyen
Biên: nila32
Những chỗ da thịt tràn ra vô cùng nghiêm trọng thậm chí nhiều nơi có thể thấy được bạch cốt óng ánh ở sâu bên trong. Bên ngoài xương trắng vốn tồn tại một ít linh văn màu bạc, lúc này từ từ nhiều ra một ít tơ mỏng màu đỏ, hai thứ đan xen vào cùng một chỗ, chỉ là tất cả thứ sau đều quỷ dị chui vào sâu trong xương cốt cho tới lúc không thấy bóng dáng.
Bất quá, huyết dịch vàng nhạt vốn chảy từ miệng vết thương của hắn chỉ một lát sau cũng theo đó đột nhiên biến mất.
"Liễu Minh" thấy vậy vẫn không nói tiếng nào chỉ lẳng lặng thúc giục pháp quyết trong tay lần nữa, khiến đoá hắc diễm lơ lửng phía trên Giao cốt kia nhảy lên một cái lại rơi vào bên trên một bộ hài cốt khác. Cây Giao cốt nhìn như vô cùng cứng rắn này cũng lập tức bị luyện hoá thành một viên bi óng ánh, cũng bị "Liễu Minh" cứng rắn hút vào trong miệng. L
úc này, xương cốt bên trong cơ thể hắn lại lần nữa truyền ra tiếng nổ vang, bên ngoài thân lập tức vỡ ra thêm những miệng vết thương cực kỳ nhỏ, mà trên mặt không còn tiếp tục biểu lộ thống khổ.
Nhìn qua thật là quỷ dị vô cùng!!!
Nửa ngày sau, cả bộ Giao cốt lớn mấy trượng toàn bộ biến thành từng viên bi óng ánh, rồi từng cái một bị "Liễu Minh" nuốt vào bụng sau đó dung nhập vào trong xương cốt của mình. Lúc này, "hắn" có thể cảm nhận rõ ràng thân thể mình đã có biến hoá nghiêng trời lệch đất, trình độ mạnh mẽ chỉ sợ tăng vọt hơn nhiều so với lúc trước. Đương nhiên, những thứ Giao cốt này luyện hoá ra tinh hoa của Xích giao cũng không thể đơn giản bị luyện hoá hết, tối thiểu phải thêm thời gian mấy năm Liễu Minh mới có thể hấp thụ hoàn toàn không thừa một giọt.
Làm xong những chuyện này, "Liễu Minh" như chưa thoả mãn, đảo ánh mắt qua bộ xác Xích giao trước người, một tay trảo một cái, liền cách không bắt được nó trong tay, cổ tay hơi run lên, tức thì một cổ sóng địa chấn màu đen nhạt bay vọt ra từ năm ngón tay.
Một màn kinh người xuất hiện.
Chỉ thấy xác Xích giao run lên một cái, truyền ra âm thanh “phốc, phốc” không dứt, tất cả lân phiến đỏ thẫm dưới tác dụng của sóng địa chấn đều từ từ tróc xuống, rồi hoá thành từng điểm ánh sáng màu đỏ kích bắn ra bốn phương tám hướng.
"Liễu Minh" run lên tay áo, mảng lớn hắc hà bay ra bao lấy tất cả toàn bộ giao lân co rụt trở về nắm trong tay.
Nhìn một tầng mấy trăm quả lân phiến dày đặc trong tay, trên mặt "Liễu Minh" hiện lên vẻ vui mừng.
Đột nhiên hắn há miệng ra, mấy chục miếng lân phiến nhảy dựng lên giống như kình ngư nghịch nước, toàn bộ đều bị "Liễu Minh" hút vào trong miệng. Những miếng lân phiến khác sau khi run lên, tự động lơ lửng trên không, không chút sứt mẻ.
Tiếp theo, hai tay họ Liễu lại không ngừng bấm niệm pháp quyết, miệng quát khẽ một tiếng ”Vạn Linh đại pháp” rồi hai mắt bỗng nhiên thả ra hai loại hào quang quỷ dị bất đồng một vàng một tím, nguyên bản vầng sáng màu đen nhạt ngoài thân tản mát ra đột nhiên tản ra biến thành từng sợi ánh sáng màu tím bắt đầu cuồng vũ quay quanh hắn giống như vật còn sống. “Liễu Minh” cứ ngồi chỗ cũ xếp bằng không nhúc nhích, nhưng trong quá trình này, cánh tay theo đó bắt đầu toát ra lân phiến đỏ thẫm.
Một miếng, hai miếng, ba miếng,...
Đảo mắt nhìn lại, tất cả lân phiến đỏ thẩm đều từ bên trong cánh tay toát ra, mỗi cái đều chớp động hào quang đỏ thẫm óng ánh, cũng giống như trời sinh ở phía trên.
Lúc này, "Liễu Minh" mới buông lỏng thần sắc, run tay một cái làm tay áo cũng cuốn lên lộ ra một cánh tay dữ tợn bị lân phiến bao phủ hoàn toàn.
“ Đúng vậy, may mắn là trước tiên hấp thụ tinh hoa xương cốt đầu Xích giao này, nếu không, với tu vi của thân thể này thật không thể nào thi pháp thành công dễ dàng như vậy”
"Liễu Minh" nhìn qua cánh tay đỏ thẫm trước mắt, lẩm bẩm nói trong miệng. Sau một khắc, ngay khi ánh sáng hai màu vàng tím trong mắt hắn loé lên một cái, lân phiến đỏ thẫm trên cánh tay chớp động một cái liền vô thanh vô thức chui vào bên trong da thịt không thấy bóng dáng, cánh tay liền trở lại trắng nõn óng ánh như thường. "Liễu Minh" thấy vậy liền mỉm cười, rũ tay áo xuống, vẫy tay một cái tới những miếng giao lân đang lơ lửng trước người kia, lúc này lại có mấy chục miếng kích bắn đến, cũng bị một cái há miệng hút vào trong bụng.
Lại bắt đầu một vòng luyện hoá nữa!
Hai canh giờ sau, một đám giao lân cuối cùng cũng bị "Liễu Minh" dùng bí thuật quỷ dị luyện hoá vào thể nội, ánh mắt hắn lại rơi trên bộ da Giao long đã trở nên trơn bóng. Trình độ bền bỉ lớp da này tuy không thể đánh đồng cùng giao lân, nhưng da thú bình thường cũng không thể so sánh với nó. Cho nên sau khi hắn suy nghĩ một chút, hai đầu lông mày liền phát ra một tiếng “Xì...lạp”, lại một đoàn hắc diễm lao ra bao lấy bộ da vào trong.
Chỉ thấy hai tay "Liễu Minh" liên tục bấm quyết không ngừng, từng đạo pháp quyết màu đen lần lượt bắn ra, toàn bộ loé lên một cái rồi chui vào hắc diễm không thấy bóng dáng.
Bộ da hồng nhạt ở trong hắc diễm một chút liền trở nên mềm mại, thỉnh thoáng có từng sợi khói xanh cực kỳ tanh hôi toát ra từ đó. Bản thân bộ da càng trở sáng long lanh, không ngừng trở nên mềm mại, diện tích cũng bị thu nhỏ lại nhanh chóng.
"Liễu Minh" nhìn thấy cảnh này, hàn quang trong mắt loé lên, pháp quyết trong tay bỗng nhiên dừng lại, cuốn tay một cái, lúc này, tu di loa lần nữa hiện ra giữa không trung. Trữ vật dị bảo quay tít một vòng, các loại tài liệu luyện khí từ đó bay ra cuồn cuộn, những thứ này chủ yếu là vật đoạt được trong những lần Liễu Minh chém giết kẻ địch.
"Liễu minh" run lên tay áo, những tài liệu này liền chui vào trong hắc diễm như ong vỡ tổ, lập tức chúng hoá thành đủ loại chất lỏng màu sắc khác nhau, rồi dung nhập vào bên trong bộ da theo từng đoàn. Tiếp theo, mười ngón tay của hắn búng ra pháp quyết vào hắc diễm, để cho bộ da bắt đầu vặn vẹo biến hình tuỳ theo tâm ý. Qua thời gian một bữa cơm, một kiện giáp da đỏ thắm minh ấn rất nhiều linh văn không biết tên ở bên ngoài xuất hiện tước mắt. Một tay “Liễu Minh” một chiêu, hắc diễm bên ngoài giáp da rời đó trở về, sau khi giáp da vang lên âm thanh” ông...ông” liền xuất hiện bên trong trường bào, mặc vào thân thể. Hắn thấy vậy liền xé đi trường bào trên người, sau khi cúi đầu nhìn giáp da trên người, bỗng nhiên đặt một bàn tay lên đó, dùng lực đè xuống.
Một tiếng “oanh” vang lên.
Ánh sáng màu đỏ trên giáp da đại phóng, từng tầng văn trận màu đỏ hiện lên, mơ hồ có hai mươi sáu tầng, trong lúc đang chớp động lại nhao nhao tán loạn không thấy.
“Ân, xem ra đây cũng là một kiện linh khí thượng phẩm. Xem ra thuật luyện chế của ta cũng không thụt lùi quá nhiều, đáng tiếc trong tay tiểu tử kia không có nhiều tài liệu tốt, nếu không chỉ cần thêm vài loại tài liệu phụ trợ, nói không chừng có thể luyện chế ra một kiện linh khí cực phẩm. Hiện tại cũng chỉ có thể tạm thời như vậy. Bất quá đồ vật phía sau phải bỏ chút tâm tư luyện chế tốt một chút. "Liễu Minh" vừa nhìn giáp y trên người vừa lắc đầu tỏ vẻ không quá hài lòng.
Tiếp theo, hắn lấy trường bào bên cạnh khoác lên người,rồi trảo một cái vào hư không, sau một chấn động nhẹ,một đoàn chất lỏng màu vàng và một khối đất sét màu vàng liền xuất hiện trong lòng bàn tay.
Đó đúng là Lưu ly dung hoả kim và Kim tinh tức thổ.
“Thật là ngu xuẩn! Lưu ly dung hoả kim là tài liệu luyện khí tốt bực này vậy mà đem dùng làm tài liệu tăng phúc đơn giản. Vậy cứ để ta lợi dụng một chút. Ngược lại, khối Kim tinh tức thổ này đúng là tài liệu cực phẩm để luyện chế đỉnh lô, nhưng ta lại không tinh thông đạo luyện đan, cũng chỉ có thể dung hợp một thể cùng Trọng thuỷ châu, luyện chế ra một món bảo vật mới không tính là lãng phí tài liệu này." "Liễu Minh" nhìn hai thứ tài liệu này, híp mắt lại tự nói hai câu.
Tiếp theo, hắn run lên tay áo, một đoàn thanh quang cùng một đoàn hắc quang bay nhanh ra, sau khi xoay quanh một cái liền phân biệt biến thành một thanh đoản kiếm màu xanh cùng một viên châu màu đen.
Đây đúng là Thanh nguyệt kiếm cùng Trọng Thuỷ châu.
“Hai thứ pháp khí này sử dụng tài liệu cũng khá nhưng thủ pháp luyện chế lại cực kỳ thấp kém, vừa vặn cho ta thuận thế điều chỉnh một thoáng cấm chế bên trong.”
"Liễu Minh" dùng ánh mắt khinh thường đánh giá Thanh nguyệt kiếm cùng Trọng thuỷ châu một cái, sau đó nhắm lại hai mắt, hắc diễm tại hai đầu lông mày sau khi cuồn cuộn ngưng tụ liền có một đám rơi trên hai vật.
Trong nháy mắt, một đoàn hắc diễm rào rạt bao vây lại hai vật.
Tiếp theo, hắn đưa tay vào hư không một chiêu.
“Phốc” “Phốc” hai tiếng, Lưu ly dung hoả kim cùng Kim tinh tức thổ bắt đầu lay động, phân biệt rơi vào bên trên đoản kiếm màu xanh cùng viên châu màu đen, cũng lại bị hắc diễm che mất.
Thần sắc "Liễu Minh" lần đầu lộ vẻ ngưng trọng, một ngón tay huy động nhanh chóng trong hư không, lúc này từng miếng phù văn màu đen tự nhiên hiện ra, chen chúc chui vào hai kiện linh khí bên trong hắc diễm.
Đoản kiếm màu xanh cùng viên châu màu đen tức thì phát ra trận trận tiếng thanh minh, một cái tuôn ra từng sợi hơi nước màu đen trong tiếng “ông...ông”...
Thời gian lần này hắn luyện chế rõ ràng dài hơn những lần trước.
Đảo mắt đã một ngày một đêm trôi qua, sau khi hai luồng hắc diễm trước mắt loé lên trở lại hai đầu lông mày “ Liễu Minh”, lại một lần nữa hiện ra một thanh kiếm màu vàng kim trên chuôi có minh ấn ký hiệu loan nguyệt cùng một viên châu màu đen có thể tích lớn hơn một chút viên châu trước kia. Mà đoàn Lưu ly dong hoả kim cùng khối Kim tinh tức thổ lại không thấy bóng dáng.
"Liễu Minh" thấy vậy, cười hặc hặc, dùng tay điểm một cái vào tiểu kiếm vàng kim, sau khi thanh kiếm chớp động một cái liền mơ hồ xuất hiện ở trước người.
“Hắc hắc, quả nhiên là phi kiếm cực phẩm! Như thế không còn gì tốt hơn, miễn cưỡng có thể quán chú Kiếm phôi chi linh từ đó cô đọng thành công một thanh Nguyên linh phi kiếm." Cánh tay "Liễu Minh" khẽ động, dùng hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy tiểu kiếm màu vàng, dùng Tinh thần lực kiểm tra tiểu kiếm màu vàng một lát, trên mặt lộ vẻ tươi cười.
Tiếp theo, hắn lại vẫy tay một cái vào một kiếm ảnh màu vàng khác đang bị hắc diễm rào rạt bao quanh trong không trung. Sau khi hắc diễm bao bọc kiếm ảnh đồng dạng bị thu vào hai đầu lông mày, kiếm ảnh mơ hồ một cái, sau một cái chấn động liền im ắng xuất hiện trước mặt. "Liễu Minh" quan sát kiếm nhỏ màu vàng kim cùng kiếm phôi chi linh trước mắt, hít sâu một hơi, liền một phát bắt lấy kiếm phôi chi linh, trực tiếp nhấn một cái vào bên trên kiếm nhỏ màu vàng kim trong tay.
Đồng thời, hắc diễm nơi hai đầu lông mày hắn chẳng qua chuyển động một chút, một đoàn Tinh thần lực cực kỳ cường đại liền tuôn ra, Tinh thần lực lập tức giống như thực chất hoá, hoá thành một cột sáng mịt mờ óng ánh trực tiếp chui vào trong kiếm nhỏ màu vàng kim.
Nhưng đúng lúc này, "Liễu Minh" bỗng nhiên hét thảm một tiếng, ánh sáng óng ánh chỗ lông mày liền tiêu tán, kiếm nhỏ màu vàng kim cùng kiếm ảnh đang cầm trong tay đều đồng thời bị vứt bỏ, thân hình hắn run lên một cái rồi lập tức ngã quỵ.