Dịch giả: lizziehuongnguyen
Tứ tông liên hợp mượn phân thân
Minh Trùng chi hận trả Thông Huyền.
(Duy Trúc)
"Đây rốt cuộc..." Liễu Minh rất nghi hoặc, trong trí nhớ Thiên Tượng cảnh Minh Trùng, hắn cũng không có tìm được bao nhiêu manh mối có quan hệ với vật ấy.
Tiến vào nơi đây qua phiến cửa đá là vừa rồi một đầu Thiên tượng cảnh Minh Trùng mở ra, bên trong hắn cũng chỉ phát hiện truyền tống pháp trận này, cũng không có cái gì khác.
"Được rồi, chờ về sau có cơ hội lại chậm rãi nghiên cứu." Liễu Minh nghiên cứu qua một chút trận văn bên trên phiến đá, đáng tiếc với tri thức về trận pháp của hắn thì căn bản không tìm ra đầu mối.
Sau khi vung tay thu phiến đá màu xanh vào Tu Di Giới Chỉ, hắn lại dạo qua một vòng thạch thất, đến khi không tìm thấy thêm gì nữa mới không nán lại lâu mà theo đường cũ quay lại. Sau đó không lâu, Liễu Minh liền trở lại khu mạch khoáng. Lúc này, chiến đấu đã chấm dứt, mấy ngàn Minh Trùng ngoại trừ số ít thừa dịp loạn chạy thục mạng, số Minh Trùng còn lại bị Côn Ngọc dẫn đầu đoàn Thái Thanh Môn đệ tử tiêu diệt hầu như không còn. Các tộc nhân Diệp gia dưới sự chỉ huy của Diệp gia gia chủ hiện đang thu dọn chiến trường, những thi thể Minh Trùng cấp thấp này cũng có giá trị nhất định, tuy không là gì với đệ tử Thái Thanh Môn nhưng đối với Diệp gia mà nói thì vẫn có chút tác dụng.
"Liễu sư huynh, ngươi trở lại rồi!"
"Liễu sư đệ "
"Liễu đạo hữu "
Vừa nhìn thấy Liễu Minh trở lại, Thái Thanh Môn tu sĩ còn có Diệp gia gia chủ lập tức nhao nhao bay lên không nghênh đón.
"Tại hạ bởi vì một chút chuyện nhỏ nên chậm trễ một lát, kính xin chư vị thông cảm. Xem ra những Minh Trùng chiếm đóng khu vực này cũng đã bị quét sạch rồi.” Liễu Minh hướng ánh mắt nhìn ra xung quanh, vừa chắp tay vừa nói.
“Có chừng hai ba trăm con trốn thoát, nhưng bọn chúng có lẽ đã không thể gây hại thêm nữa, sư đệ không cần lo ngại.” Côn ngọc vừa cười vừa nói.
"Như thế là tốt lắm rồi. Đúng rồi, ta mới thi triển sưu hồn bí thuật với đầu Thiên Tượng cảnh Minh Trùng. Biết được những Minh Trùng này là từ một chỗ tên là Quỷ Khốc Hạp địa phương chạy trốn tới, số lượng cũng chỉ có chừng này, có lẽ không còn Minh Trùng nữa rồi.” Liễu Minh hướng Côn Ngọc chắp tay, đem những tin tức trong trí nhớ Minh Trùng nói ra.
"Ta bên này cũng sưu hồn mấy cái khác Minh Trùng tinh phách, lấy được tin tức đại khái là giống nhau. Xem ra lần này nhiệm vụ đã có xem như hoàn thành một cách viên mãn." Côn Ngọc gật đầu nói.
Côn Ngọc lời vừa nói ra, Thái Thanh Môn tu sĩ trên mặt đều lộ ra vẻ vui mừng. Nhiệm vụ hoàn thành cũng có nghĩa bọn họ lại có một số điểm cống hiến cùng tông môn ban thưởng tới tay. Diệp gia gia chủ cũng là vui mừng quá đỗi, kể từ giờ, ít nhất một thời gian ngắn, gia tộc của chính mình chỗ sơn mạch Thanh Tang chắc sẽ không lại bị Minh Trùng quấy rầy.
Chỉ trong một thời gian ngắn, với nội tình cùng nhân mạch của gia tộc bọn họ, liền có thể thong dong bố trí một cái phòng ngự đại trận lợi hại, đến lúc đó, mặc dù có bị Minh Trùng xâm phạm, cũng đủ kiên trì đến khi cứu viện tới.
Thời gian tiếp theo, Diệp gia gia chủ có kiệt lực mời Thái Thanh Môn tu sĩ đến Diệp gia bảo ở một đêm, lại tận tình dùng nghĩa chủ nhà, nhưng bọn người Liễu Minh không có ở lại, lên đường trở về rất nhanh, thần thái trước lúc phản hồi có phần cảm giác vội vàng.
Mấy ngày sau, bọn người Liễu Minh liền trở về sơn mạch Vạn Linh. Nghe Liễu Minh đánh chết một gã Thiên Tượng Minh tộc, mặc dù chỉ là Thiên Tượng Sơ giai Minh Trùng, trong mắt Thiên Qua Chân Nhân cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Tính cả Liễu Minh, tất cả mọi người đều nhận được ban thưởng một số lượng lớn điểm cống hiến. Trong đó công lao của Liễu Minh là lớn nhất, cũng không uổng phí hắn vất vả xuất lực. Chia tay mọi người, Liễu Minh lại cùng Già Lam đồng hành một đường. Sau khi tiễn đưa nàng về Phiêu Miểu Phong, hắn liền không dừng lại mà đi tới Tàng Kinh Các.
Lại nói tiếp, sau khi trở thành Bí Truyền đệ tử, hắn cũng đã có thể tiến vào Phù Đồ Cung để tìm đọc một ít điểm tịch chỉ có Bí Truyền đệ tử mới có thể đọc, về phần đến Tàng Kinh Các xem điển tịch thì là hoàn toàn miễn phí rồi. Hơn nữa, chỉ cần trả một lượng điểm cống hiến nhất định là có thể phục chế điển tịch tại đây nữa. Liễu Minh bỏ ra một lượng điểm cống hiến. Sau khi phục chế một ít điển tịch có liên quan đến Truyền Tống Trận cùng trận pháp chi đạo, hắn liền lập tức quay trở về động phủ của mình. Mục đích của hắn tự nhiên chính là phiến đá thần bí có được trương Ngọc Phong Lĩnh. Bởi vì hắn cảm nhận được vật này có lẽ không phải là một cái truyền tống trận bình thường đơn giản như vậy.
Sau khi đóng của nghiên cứu mấy ngày, Liễu Minh đối với trận văn bên trên phiến đá hiểu rõ rất ít, cho dù có thi pháp thúc dục như thế nào thì trận văn cũng không có dấu hiệu khôi phục chút nào. Ngược lại, những Tụ Linh Thạch xung quanh phiến đá kia, tác dụng thu nạp thiên địa nguyên khí không có biến mất, chỉ có điều cổ quái là những linh khí được Tụ Linh Thạch hấp thu đến lại như bị động không đáy cắn nuốt, không có cách nào tồn trữ.
Nhưng qua mấy ngày nghiên cứu cũng không phải không thu hoạch được gì, Liễu Minh tra được màu lục trận văn trên phiến đá màu xanh cũng không phải vật tầm thương, mà là một loại có tên Lam Phỉ Thúy thượng cổ linh tài, là một loại tuyệt hảo linh tài dùng để chế tác trận bàn, ở Trung Thiên đại lục có lẽ đã sớm tuyệt tích rồi.
Vài ngày sau, Liễu Minh đang ở trong động phủ lại nhận được nhiệm vụ khác từ Thiên Qua Chân Nhân, đồng thời tin tức hắn chém giết Thiên Tượng Minh tộc cũng đã truyền khắp toàn bộ Thái Thanh Môn.
Từ Thông Huyền Thái Thượng trưởng lão, cho tới mới nhập môn Ngoại Môn Đệ Tử, có lẽ không người không biết "Liễu Minh" rồi.
…
Hơn hai tháng sau, tại biên giới khu vực Thiên Mã Thảo Nguyên thuộc Trung Thiên Đại Lục trên không trung chấn động nổi lên, toàn bộ không gian đều tràn ngập tiếng kêu tê minh.
Hai mươi mấy vị Hóa Tinh kỳ, Giả Đan kỳ Thái Thanh Môn đệ tử kết thành một cái trận pháp, chống cự một mảnh đông nghịt đại quân Minh Trùng.
Giữa không trung, năm tên Chân Đan tu sĩ đang cùng bảy tám đầu Chân Đan cảnh Minh Trùng kịch chiến lại với nhau, một người trong đó đúng là Liễu Minh. Chỉ thấy hắn thao túng Khổ Luân Kiếm, huyễn hóa ra từng đạo kiếm quang hình bán nguyệt cực lớn, dùng sức một người giao đấu với hai đầu Minh Trùng có tu vi Chân Đan hậu kì cao nhất của đối phương cùng một đầu Chân Đan trung kỳ Minh Trùng.
Khổ Luân Kiếm biến ảo ra kiếm quang mang theo từng đạo vừa thô vừa to điện mang, đối với ba đầu Minh Trùng điên cuồng tấn công không ngừng, còn mang một bộ dáng thành thạo.
Ba đầu Minh Trùng này tuy da dày thịt béo, trùng giáp cứng rắn, nhưng đấu với Ngự Kiếm bí thuật vô cùng tinh diệu của Liễu Minh, cộng thêm vô số Lôi điện điên cuồng giáng xuống, lập tức phải xuất lực phòng ngự, căn bản không có cơ hội trở tay rồi.
Sau đó không lâu, bị Liễu Minh bắt được một sơ hở, thúc dục Long Hổ Minh Ngục Công, đem đầu Chân Đan trung kỳ oanh thành thịt nát.
Có Liễu Minh trong truyền thuyết có thể đánh chết Thiên Tượng cảnh tồn tại Bí Truyền Đệ Tử ở đây, cá đệ tử Thái Thanh Môn còn lại tự nhiên là tinh thần đại chấn, càng đánh càng hăng, thanh thế càng là sóng sau cao hơn sóng trước, khiến đại quân Minh Trùng liên tiếp bại lui.
…
Một năm sau, phía Tây Nam đại lục Trung Thiên, trên không vùng biển tại một chỗ vô danh tiếp giáp Nam Hải chi vực, mấy trăm tu sĩ nhân tộc cùng một số Minh Trùng kịch chiến phát ra tiếng pháp lực va chạm vang vọng cực lớn khắp tinh không. Nước biển phía dưới cũng giống như sôi trào, tóe lên vô số bọt nước.
Mấy trăm tu sĩ nhân loại đại khái phân thành Xanh – Trắng hai loại màu sắc quần áo cùng trang sức, đúng là liên quân Thái Thanh Môn cùng Hạo Nhiên Thư Viện, dùng hai gã Thiên Tượng tu sĩ, hai ba mươi tên Chân Đan tu sĩ làm chủ, Liễu Minh cũng ở trong đó.
Kịch chiến đã tiến hành trọn vẹn mấy canh giờ, vùng biển lớn này mới khôi phục lại trật tự.
…
Thời gian trôi qua, nháy mắt liền qua năm sáu năm.
Đại chiến giữa Nhân tộc và Minh tộc tại đại lục Trung Thiên ngày càng trở nên thảm trọng.
Tứ đại Thái Tông cầm đầu tu sĩ Nhân tộc, trải qua thời gian hỗn loạn ban đầu, hiện này cũng dần dần nắm giữa được phương pháp đối kháng nhất định. Các thế lực loại vừa và nhỏ thì hoặc là liên kết lại với nhau tạo thành liên minh nhỏ cùng chung mối thù, hoặc là phụ thuộc vào Tứ đại Thái Tông giống như Thái Thanh Môn. Cho nên toàn bộ đại lục hiện tại tuy rằng chiến hỏa không ngừng nhưng lại xuất hiện rất ít sự tình thế lực nhân tộc bị diệt môn.
Dùng tất cả lực lượng của tất cả các đại Thái Tông cầm đầu liên minh Trung Thiên, phái ra không ít tu sĩ mang theo khí cụ bày trận mang đến tất cả các thành trì cỡ lớn tập trung nhân tộc, bố trí một cái đại trận hộ thành cùng với truyền tống pháp trận cự ly ngắn chống cự Minh tộc xâm lấn.
Phàm nhân đến từ các thành trì loại vừa và nhỏ dưới sự trợ giúp của tu sĩ Nhân tộc, bắt đầu di chuyển đến các thành trì cỡ lớn dưới sự bảo hộ của các thế lực tông môn cũng dần dần ổn định lại.
Đối mặt với sự phản kháng có tổ chức của tu sĩ Nhân tộc, đại quân Minh tộc cũng không buông tha cho phương pháp chiến tranh bao vây bốn phía, một lượng lớn Minh tộc sau khi vượt giới liên hợp lại với nhau, chiếm cứ mấy khu vực làm trận địa, muốn cùng Nhân tộc Trung Thiên đại lục chiến tranh lâu dài.
Hai bên trải qua mấy lần đại chiến thăm dò lẫn nhau.
Một năm trước. Tứ đại Thái Tông liên hợp xuất kích, tụ tập mấy vạn tinh anh đệ tử. Tập kích một chỗ bị Minh tộc chiếm cứ khu vực, một lần hành động đem khu vực Minh tộc chiếm đóng công phá, cũng đem thông đạo không gian nơi này phong ấn.
Trong lúc đó, mấy vị Thông Huyền đại năng của tứ đại Thái tông đồng loạt liên thủ, lần nữa hợp lực chém giết một đạo phân thân của Minh Trùng Chi Mẫu, tin tức truyền ra khiến sĩ khí tu sĩ Nhân tộc nhất thời tăng mạnh.
Minh tộc ăn phải một cái thiệt thòi lớn như vậy, sau một thời gian ngắn co rút lại, nhiều lần quấy rối tất cả các thế lực trên đại lục, tại thời điểm tất cả thế lực lớn phân tán phòng ngự, lại dùng thế sét đánh đem vạn quân đột nhiên tập kích Ma Huyền Tông.
Tứ đại thái tông ba tông môn còn lại sau khi biết được tin tức, lúc này hoả tốc chạy tới cứu viện, cuối cùng có thể đánh tan cuộc tiến công của Minh tộc nhưng Ma Huyền Tông vẫn như cũ thương vong thảm trọng, một vị Thông Huyền cảnh Thái Thượng trưởng lão bị mấy tên Minh Mẫu phân thân vây công, bất hạnh vẫn lạc, nguyên thần đều chưa kịp chạy ra, đệ tử bình thường càng là thương vong vô số, chỉ sợ cần thời gian mấy ngàn năm mới có thể khôi phục nguyên khí.
Mà Liễu Minh với tư cách Thái Thanh Môn Bí Truyền Đệ Tử thanh danh truyền xa, một mực chiến đấu các nơi bên trong chiến trường, nhiều lần cùng Minh tộc cấp cao chiến đấu, tâm cảnh, cảm ngộ, than thể hay là pháp lực từng cái phương diện đều tăng tiến một bước, sắp chạm đến cơ hội đột phá Chân Đan hậu kì.
…
Ở trong động phủ tại Phù Đồ Sơn, trong một gian mật thất ảm đạm ánh sáng, Liễu Minh khoanh chân ngồi ở trên giường đá, mặt ngoài thân thể tản mát ra nhàn nhạt hắc quang.
Trên mặt đất của mật thất có khắc một cái pháp trận phức tạp, một cái bình ngọc màu đen đặt trước người hắn, từng đợt hơi nước ngưng trọng màu đen theo bình xông ra, quấn quanh người Liễu Minh, chậm rãi thẩm thấu tiến vào trong cơ thể của hắn.
Bên trong bình ngọc đúng là Minh Hà Trọng Thủy mà hắn mang theo về từ Cửu U Minh Giới, dưới sự gia trì của trận pháp, hơi nước màu đen khiến cho toàn bộ mật thất âm hàn rét thấu xương như hầm băng nhưng trong hoàn cảnh như vậy đối với Liễu Minh tựa hồ không có ảnh hưởng.
Đột nhiên, lông mày Liễu Minh nhíu lại, bỗng nhiên mở hai mắt ra, hai tay vung lên, hơi nước màu đen xung quanh thân thể lập tức quay tròn rồi cuồn cuộn chui vào trong cơ thể hắn. Từ khi cảm ngộ đến sau khi có cơ hội đột phá, hắn liền hướng xin tông môn, tạm thời không ra tiền tuyến, chuyên tâm bế quan trong động phủ. Trải qua hơn một tháng bế quan tu luyện, Liễu Minh cảm giác bên trong Linh Hải có một loại cảm giác xao động không rõ, tựa hồ như có đồ vật gì đó tùy thời xuất hiện. Sau khi thở nhẹ một hơi, hắn mới thu lại bình ngọc trên mặt đất tiếp đó đứng dậy, đi ra phía ngoài động phủ.