Dịch giả: Hàn Lâm Nhi, tieukinh
"Một lát nữa đường hầm Trùng Động mới có thể hoàn thành, lúc này, phân thân của đại nhân Minh Mẫu đang ở trong đó bảo vệ trận pháp, nơi này cũng không thể không để người trông coi được." Một nam tử Minh Tộc Thiên Tượng Cảnh sau lưng có ba lớp giáp xác đỏ như máu nói.
"Hắc hắc, vậy làm phiền Minh Trùng huynh ở lại trông coi vậy, ba người bọn ta ra ngoài thư giãn gân cốt một chút." Nghe thấy âm thanh hò hét dồn dập bên ngoài, nam tử Minh tộc trên đầu có hai xúc tu đen trắng cuốn vào nhau liếm đầu lưỡi, nói.
Rất nhanh chóng, mấy tên Minh Tộc Thiên Tượng cảnh này đã thỏa thuận xong với nhau. Sau đó, ba tên kia ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng rồi lập tức hóa thành ba đạo lưu quang lao nhanh về hướng đông, chỉ để lại một mình nam tử lưng mọc giáp xác. Tuy rằng Liễu Minh nghe không hiểu ngôn ngữ của Minh tộc, thế nhưng qua biểu hiện trên khuôn mặt của bọn họ, hắn cũng có thể đoán được bảy tám phần. Các ý niệm trong đầu hắn lập tức quay trở lại. Từ khi ba tên Thiên Tượng Cảnh Minh Tộc rời khỏi, mấy tên Minh Tộc cấp thấp thấy vậy cũng nhao nhao bay theo ba thủ lĩnh của bọn chúng. Chỉ chừng nửa nén hương sau, trong sơn cốc to lớn ngoại trừ nam tử Thiên Tượng mang huyết giáp thì chỉ còn hơn vạn Minh Trùng khác mà thôi. Đối với mấy tên Minh Tộc này, Liễu Minh cũng chẳng bận tâm, điều lo lắng duy nhất của hắn là luồng linh áp cường đại của Minh Trùng Thông Huyền đang tản mát ra từ trong thông đạo đã làm Phong Tổ phải sợ hãi rút lui kia.
Ngay khi trong lòng Liễu Minh bắt đầu có chút lo lắng thì đột nhiên, không gian bỗng vặn vẹo kịch liệt, một bóng người lóe lên rồi hiện ra thân ảnh của thanh niên áo xám. Thấy vậy, Liễu Minh hơi đổi sắc, thế nhưng lập tức trở nên cực kỳ vui mừng, người áo xám này chính là một trong tứ đại Thông Huyền Lão Tổ của Thái Thanh Môn, Huyền Ngư Lão Tổ. Huyền Ngư Lão Tổ vừa xuất hiện, lập tức giơ tay bấm quyết, một bàn tay hai màu đen trắng mang theo khí tức cường đại hiện lên, chậm rãi đập xuống lối vào thông đạo.
"Mơ tưởng!"
Phản ứng của tên Minh Trùng Thiên Tượng kia cũng cực nhanh, y kinh ngạc một lát rồi lập tức phẫn nộ quát lên một tiếng, thân hình mờ đi rồi đánh về phía Huyền Ngư Lão Tổ, đồng thời ba lớp giáp xác trên lưng y cũng lóe lên huyết quang chói mắt, ngưng tụ thành một cây Cự Kiếm đỏ tươi, hùng hổ chém xuống. Những nơi Cự Kiếm huyết sắc đi qua không gian liền chấn động, mang theo vô số gợn sóng đỏ rực lan đi như muốn phá vỡ hư không vậy. Huyền Ngư lão tổ hừ lạnh một tiếng, một tay giơ lên, hai luồng khí một đen một trắng liền lóe ra, hòa quyện vào nhao tạo thành một đồ án bát quái cực lớn, đón lấy Cự Kiếm.
Oanh!
Cự Kiếm kia thoạt nhìn đầy uy lực như vậy nhưng vừa chạm vào Bát Quái Đồ đã nhanh chóng tán loạn rồi biến mất, Bát Quái Đồ cũng nương theo hướng bay, mạnh mẽ đập xuống người nam tử Minh Tộc. Giống như đập một con ruồi, tên Minh Trùng kia liền bắn ngược trở lại, nện thẳng xuống nền sơn cốc. Sau một tiếng vang cực lớn, mặt đất đã xuất hiện một hố sâu lớn cỡ vài trượng, bên trong đen thui không nhìn thấy đáy. Trốn trong một góc, Liễu Minh thấy vậy thì vô cùng vui vẻ. Sau khi Huyền Ngư Lão Tổ tiện tay đánh bay tên Minh Tộc Thiên Tượng một lát, một bàn tay hai màu đen trắng cực lớn liền xuất hiện, lớn hơn vài lần, chậm rãi bay tới, đập xuống lối vào thông đạo.
Đúng lúc này, dị biến nổi lên!
Trong thông đạo đột nhiên truyền tới một tiếng kêu cực kỳ chói tai, một cột sáng đen kịt bắn ra, lóe lên rồi hiện ra một con rắn lớn toàn thân xanh biếc, thân thể nó run lên nhè nhẹ rồi lao tới, quấn lấy bàn tay khổng lồ kia. Bàn tay đang mạnh mẽ ập tới vừa bị cự mãng quấn lấy liền lập tức dừng lại trên không trung, không cách nào tiến thêm một chút. Tiếp theo, không gian thông đạo liền chấn động mãnh liệt rồi lộ ra thân ảnh một thiếu phụ tuyệt sắc vận đồ đen. Người phụ nữ này có khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, nhưng sắc mặt lại khá lạnh lùng, thân thể yếu ớt được bao phủ bởi một lớp hắc khí nhàn nhạt, thoạt nhìn không khác mấy với người bình thường, chẳng qua là có một đôi cánh tay dài gấp đôi với người thường cho thấy nàng không thuộc Nhân Tộc. Trên người thiếu phụ tản mát ra uy áp cực kỳ mạnh mẽ, dường như còn kinh khủng hơn Huyền Ngư Lão Tổ một chút, từng luồng linh áp như một con sóng dữ liên tục khuếch tán ra xung quanh, làm cho một số Minh Trùng còn sống sót run rẩy kịch liệt, nằm bẹp xuống đất.
Liễu Minh chỉ liếc qua thiếu phụ áo đen kia rồi lập tức rời ánh mắt, thân thể không dám nhúc nhích chút nào, đến cả hô hấp cũng cứng lại. Thiếu phụ áo đen tản mát ra khí tức cực kỳ cường đại, dường như còn hơn cả đám người Nam Hoang Khôi Đế hay U Thủy Vương Bích U mà hắn từng được gặp. Thiếu phụ áo đen đưa mắt nhìn Huyền Như Lão Tổ, hừ lạnh một tiếng, tay vẫy nhẹ, trên đỉnh đầu Huyền Ngư lập tức hiện lên một vòng xoáy màu xanh lá. Bên trong đó hiện lên một cái xương tay xanh biếc đang duỗi ra, chộp mạnh xuống đầu y. Huyền Ngư lão tổ vung hai tay lên, sau lưng bay ra hai đạo kiếm khí một đen một trắng, cũng không biết lão thi pháp cách nào mà hai đạo kiếm khí phóng to mấy chục lần thành hai đạo kiếm khí to lớn một đen một trắng. Chúng như cá lượn giao nhau một cái liền chặt cốt thủ màu lục thành mấy đoạn Tiếp theo lão lại cong ngón tay búng ra mấy lần, hai đạo kiếm khí nhoáng lên, mỗi đạo từ một hóa hai, từ hai hóa bốn, nháy mắt đã biến thành mấy trăm đạo kiếm khí hai màu đen trắng rợp trời rợp đất chém về phía thiếu phụ áo đen.
Nhất thời cả sơn cốc biến thành một thế giới hai màu đen trắng do kiếm khí tạo thành
Gần như đồng thời, từ trong tay áo một cánh tay khác của Huyền Ngư lão tổ bay ra một viên cầu màu đen dưới sự yểm hộ của kiếm khí không một tiếng động bay tới thông đạo không gian sau lưng thiếu phụ. Viên cầu màu đen sau khi xoay tít thì quang mang đại thịnh mang theo linh áp đáng sợ đánh về phía không gian thông đạo. Một kích này đã sắp đắc thủ thì thiếu phụ áo đen lại không hề coi kiếm khí vào đâu mà giương một cánh tay đâm vào hư không, trước viên cầu màu đen đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy màu lục rồi một quỷ thủ màu lục như quỷ mị xuất hiện, năm móng tay lóe lên hàn mang cào một cái, liền có năm đạo quang mang cực nhỏ màu lục đánh lên viên cầu màu đen.
Ầm!
Viên cầu màu đen giống như bị tổn hại nặng, quang mang ảm đạm đi rất nhiều liền bay ngược lại. Quỷ trảo màu lục nhoáng lên liền tóm lấy viên cầu. Giây lát sau liền có một tràng âm thanh đinh tai nhức óc truyền tới. Thân hình nhỏ nhắn của thiếu phụ áo đen liền bị kiếm khí hai màu đen trắng che lấp. Từng vòng khí xoáy hai màu đen trắng tỏa ra xung quanh, Minh trùng xung quanh không kịp đề phòng liền bị đánh thành bột mịn, cả sơn cốc cũng bị hớt đi một tầng.
Sau thời gian nửa nén hương thì kiếm khí hai màu đen trắng mới thu lại. Núi non xung quanh lúc này đã chẳng còn, dưới một chiêu này cả sơn cốc đã bị quét thành bình địa. Lúc Huyền Ngư lão tổ nhìn rõ tình hình trước mắt liền biến sắc. Chỉ thấy thiếu phụ kia lúc này vẫn đứng yên chỗ cũ, trên người không biết từ lúc nào đã xuất hiện một chiến giáp ẩn ẩn tỏa ra tử quang, dưới một kích vừa rồi vẫn không chút tổn hại. Hai quỷ thủ xuất hiện lúc nãy không ngờ là tay của thiếu phụ, hai cánh tay khác thường của y thị lúc này đã biến thành hai quỷ thủ đáng sợ, tỏa ra ánh kim như kim loại. Nhìn thấy viên cầu màu đen nằm trong tay thiếu phụ, ánh mắt Huyền Ngư lão tổ ẩn ẩn hiện lên vẻ sốt ruột, miệng lão niệm chú khiến viên cầu giãy giụa muốn thoát khỏi bàn tay y thị.
“Dùng Ma Tủy Tinh luyện chế thành pháp bảo, ngươi muốn dùng thứ này để phá hoại Trùng Động thông đạo, ngươi tưởng ta sẽ để ngươi đắc thủ sao?”
Thiếu phụ nhìn viên cầu trong tay liền cười lạnh một tiếng rồi nói tiếng người. Tiếp đó quỷ thủ kia liền phát ra hắc quang mãnh liệt rồi bóp chặt lại.
“Đừng có mơ!”
Huyền Ngư lão tổ kinh hãi hừ nhẹ một tiếng xông đến, một ngón tay điểm ra, sau lưng lão hai lần bay ra mấy chục đạo kiếm khí hai màu đen trắng, kiếm khí hợp lại thành một cự kiếm trăm trượng chém về phía thiếu phụ. Thiếu phụ cười khinh miệt, hai cánh tay nháy mắt xuất hiện ánh kim, cánh tay đang nắm viên cầu bóp mạnh.
Rắc rắc!
Viên cầu màu đen xuất hiện từng đường nứt, đột nhiên tỏa ra một luồng quang mang rồi vỡ vụn. Một bàn tay khác của y thị ném ra một luồng vụ khí màu lục che trời lấp đất, ngưng tụ thành một ma trảo khổng lồ. Ma trảo này to đến mười mẫu, che cả bầu trời, trên móng tay không ngờ toàn là một loại lân phiến hình dáng kì lạ, nó chỉ chụp một cái đã bắt được đạo kiếm khí to lớn kia. Ma trảo khổng lồ lại định khép lại muốn bóp vỡ luôn đạo kiếm khí này. Thân hình Huyền Ngư lão tổ đột ngột dừng lại, vẻ kinh nộ trên mặt đã không còn mà thay vào đó là một nụ cười quỷ dị. Thiếu phụ áo đen thấy vậy không khỏi bất an, ngay lúc đó, từ trong viên cầu màu đen bị bóp vỡ kia đột nhiên xuất hiện một điểm đen nho nhỏ. Điểm đen đột nhiên biến lớn, hóa thành một vòng xoáy lớn một trượng, mấy chục xúc tu màu đen liền từ trong đó vươn ra quấn chặt người thiếu phụ.
"Vù" một tiếng, thiếu phụ áo đen chưa kịp phản ứng đã bị lôi vào vòng xoáy màu đen kia. Tiếp theo vòng xoáy kia mở ra rồi hút luôn cả Huyền Ngư lão tổ vào. Lúc bị hút vào, lão quay đầu đầy thâm ý nhìn về phía hang động nơi Liễu Minh ẩn thân một cái rồi thân hình mơ hồ biến mất trong hắc quang. Lúc này, vòng xoáy kia phát ra một tiếng trầm đục rồi nhanh chóng thu nhỏ, sau cùng hóa thành một luồng hắc quang rồi biến mất.