Dịch giả: nila32, Hàn Lâm Nhi
Nghịch dại gây ra Cửu Thiên Thần Lôi ngũ sắc!
Vận may biến dị Thập Tam Khiếu Chân đan.
(andreyquoc)
Giữa không trung cao hơn trăm trượng, từng dòng khí lưu bỗng nhiêu chen chúc tụ lại tạo thành vòng xoáy nguyên khí hình phễu cực lớn. Tiếp đó, vô số quang điểm chói mắt lập tức hiện ra từ đó mang theo thật nhiều màu sắc lúc sáng lúc tối như có Chư Thiên Tinh Đấu hạ xuống trần thế. Xen lẫn mây trời và muôn vàn ánh sao, có thể nhìn thấy mười hai đốm sáng nổi lên rực rỡ đồng thời tản ra từng ánh hào quang chói mắt.
Nếu có tu sĩ Chân Đan nào khác trùng hợp nhìn thấy tất nhiên sẽ nhận ra đây chính dị tượng trời đất phát sinh khi có người Kết Đan thành công, hơn nữa còn là cực phẩm Chân Đan thập nhị khiếu nghìn năm khó gặp!
Trong phạm vi chừng trăm dặm, thiên địa nguyên khí đột nhiên hỗn loạn kích liệt kéo theo dư chấn lan rộng ra xa hơn nữa còn không ngừng phóng thẳng lên trời, khiến cho Âm thú sinh sống phụ cận Minh Hà sợ hãi đến mức đồng loạt run rẩy. Cũng may, hiện tượng siêu nhiên kia chỉ kéo dài chừng một nén nhang sau đó liền chậm rãi tan biến.
Gần như cùng lúc, hào quang hai màu đen trắng lơ lửng giữa không trung cũng mau chóng tản đi, để lộ thân hình mang theo vầng sáng nhàn nhạt tinh thuần của Liễu Minh. Họ Liễu lúc này tuy rằng thoạt nhìn không hề thay đổi chút nào thế nhưng mỗi một động tác đơn giản của hắn đều giống như mang theo uy thế lớn lao, hoàn toàn khác biệt so với trước. Sau khi khoan khoái thở nhẹ một hơi, hắn mới chậm rãi mở mắt sau đó duỗi thẳng hai tay, trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng đến phát điên.
Giờ phút này, bên trong Linh Hải của hắn, một trăm bốn mươi bốn viên tinh thể màu tím cùng chín đạo kết tinh màu trắng tạo thành ‘Giả Đan’ sớm đã biến mất không thấy bóng dáng, thay vào đó là Chân Đan hai màu đen trắng kỳ dị đang chậm rãi lưu chuyển. Hơn nữa, có thể thấy được mặt ngoài Chân Đan là không ít lỗ hổng lớn chừng hạt đậu, khoảng chừng mười hai cái!
Rốt cuộc hắn đã thành công tiến cấp Chân Đan, hơn nữa bản thân còn ngưng tụ thành Chân Đan Thập Nhị khiếu!
Lúc này, tình cảnh trước kia lần lượt hiện lên trong đầu Liễu Minh: từ thời niên thiếu mưu cầu đường sống trên Hung Đảo đến lúc ngẫu nhiên bước lên con đường tu luyện mang theo bao bất lực bàng hoàng cùng vô số cục diện gió tanh mưa máu. Trài qua bao nhiêu trắc trở, gian nguy, hắn cuối cùng đã tạo thành Chân Đan của riêng mình!
Ban đầu tại khu vực Thương Hải, hai tộc Nhân Yêu dù sở hữu số lượng thành viên đông đúc cũng chỉ có được một gã tu sĩ Chân Đan là Hải Yêu Hoàng thế nhưng chỉ bằng tư chất Chân Đan Tam khiếu của mình, gã đã có thể ngạo khiếu quần hùng, không chỉ khiến đại quân Hải tộc kiêng kỵ đến mức rút lui khỏi đảo Vân Xuyên mà còn gián tiếp thúc đẩy Nhân tộc hiệp thành liên minh hơn nữa còn không tiếc hao phí tài vật khổng lồ tuyển chọn ra Tam Chân Lục Tử để có được cường giả Chân Đan thuộc về Nhân tộc. Cho dù tại đại lục Trung Thiên, nơi được xưng tụng là vùng đất khởi nguyên của Nhân tộc, tu sĩ Chân Đan cực phẩm cũng mang địa vị vô cùng cao quý.
Trong lúc cao hứng, Liễu Minh không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng.
Lúc trước, La Hầu đã từng khuyên hắn nhất định phải ngưng kết Chân Đan trong vòng sáu mươi năm, nếu không sẽ bị tinh huyết Thiên Yêu ảnh hưởng đến mức triệt để biến thành Ma Nhân. Trải qua nhiều năm liều mạng khổ tu, hắn rốt cuộc đã hoàn thành mục tiêu đề ra. Hơn nữa, tinh huyết Thiên Yêu trải qua quá trình tinh lọc đã hoàn toàn sáp nhập vào máu thịt của hắn giúp họ Liễu chính thức kế thừa sức mạnh của Thiên Yêu. Bên trong Linh Hải lúc này, Chân Đan hai màu đen trắng đang không ngừng vận chuyển pháp lực toàn thân giúp hắn khôi phục tình trạng khô kiệt lúc trước.
Đột nhiên, Liễu Minh chợt nhướng mày, trên mặt lộ ra một tia dị sắc. Thì ra chính giữa Chân Đan đen trắng là một đạo phù văn hình dạng lôi điện ngũ sắc khiến họ Liễu không khỏi tấm tắc kêu lạ. Khi trước để trấn áp Ma tính bên trong thần niệm, hắn đã phong ấn một đám ngũ sắc Cửu Thiên Thần Lôi bên trong Linh Hải. Tại thời điểm ngưng kết Chân Đan, không biết vì lí do gì, đám lôi điện kia lại bất ngờ chuyển hóa thành hình dạng phù văn. Trong khi suy nghĩ, Liễu Minh liền xuất ra một ít pháp lực tinh thuần nhẹ nhàng tiếp xúc mặt ngoài phù văn lôi điện.
Ầm ầm!
Một đạo điện quang năm màu bất chợt hiện ra sau đó nhanh chóng truyền dọc kỳ kinh bát mạch của hắn. Gần như cùng lúc, tay phải của hắn liền được lôi quang ngũ sắc bao bọc, phát ra từng tràng ầm ầm bạo tác.
“Cái này…” Liễu Minh thấy vậy không khỏi kinh ngạc.
Ầm ầm!
Liền tại lúc này, bầu trời vốn đã khôi phục sự tĩnh lặng lại bất chợt hiện lên mây đen cuồn cuộn. Ngay sau đó, vòng xoáy màu đen liền theo đó hiện ra, hơn nữa còn nhanh chóng xoay tròn.
Chính giữa vòng xoáy, có thể thấy từng đạo quang điện năm màu rực rỡ!
“Xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ Lôi Kiếp lại kéo đến nữa sao? Hơn nữa còn là ngũ sắc Cửu Thiên Thần Lôi!" Liễu Minh thấy vậy lập tức cả kinh.
Mặc dù hiện tại bản thân đã là tu sĩ Chân Đan thế nhưng hắn vẫn không nghĩ bản thân có thể đối mặt với nhiều ngũ sắc Thần Lôi như vậy.
“Chẳng lẽ…” Họ Liễu bỗng nhiên nhìn xuống bàn tay được bọc trong quang điện năm màu.
Dường như nhận ra gì đó, hắn liền gấp rút tản đi Thần lôi rực rỡ trong tay. Thế nhưng tất cả đều đã muộn!
“Oanh!”
Nương theo một tràng sấm dậy rền vang, vòng xoáy trên cao lập tức lóe hiện quang mang. Rất nhanh sau đó, một chùm lôi điện đã mạnh mẽ bắn ra, tiếp đó đan xen thành hình mãng xà ngũ sắc lao thẳng về phía tu sĩ nhân loại bên dưới. Không đợi Liễu Minh làm ra phản ứng, tia sét trên cao đã thình lình đánh xuống trong nháy mắt. Cũng may hắn hiện tại đã mạnh hơn nhiều so với trước, dẫn đến cảm giác cùng phản xạ đều được đề cao, hơn nữa Pháp lực trong cơ thể đến lúc này đã được khôi phục không ít. Tâm niệm vừa động, thân thể hắn lập tức lại hiện ra màn hào quang màu vàng đất. Thế nhưng không chờ hắn kịp tế ra Sơn Hà Châu thì giữa không trung, ngũ sắc lôi điện đã nhanh chóng xuất hiện ở đỉnh đầu Liễu Minh, dường như chỉ trong chớp mắt sẽ đánh xuống. Ngay lúc nguy hiểm này, Liễu Minh liền không chút do dự uốn lượn hữu thủ khiến cho ngũ sắc quang điện trên tay nhanh chóng tụ lại vào giữa, tạo thành lưới điện năm màu che chắn đỉnh đầu
Một tiếng nổ rung trời!
Hai đạo ngũ sắc lôi điện gặp nhau giữa không trung, đồng thời nổ tung ra!
Hiện tại, lấy Liễu Minh làm trung tâm, một luồng xoáy ngũ sắc cực lớn tràn ra bốn phía xung quanh. Ngũ sắc điện hồ bao phủ thân thể hắn lúc trước cũng nhanh chóng co lại. Lúc này, trên người hắn tỏa ra dày đặc khói đen, rơi thẳng xuống Minh Hà như một viên Thiên thạch.
Còn đám lôi vân vừa xuất hiện khi nãy dường như cũng mất hết năng lượng, sau một kích của Ngũ sắc Thần lôi liền tản ra nhanh chóng. Từ khi nó xuất hiện đến khi Cửu Thiên Thần Lôi đánh xuống rồi tiêu tán cũng chỉ kéo dài hai ba hơi thở mà thôi. Quả nhiên là đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Bầu trời phía trên Minh Hà rất nhanh liền trở lại như bình thường giống như chưa có chuyện gì xảy ra vậy.
Khá lâu sau đó, đột nhiên có hai đạo độn quang màu đen từ đằng xa bay nhanh tới rồi dừng lại giữa không trung. Sau khi bọn họ thu lại hắc quang thì thấy rõ đó là hai tên U Tộc. Một người đàn ông mặc trường sam màu đen, nhìn qua khoảng trên dưới năm mươi tuổi, xương gò má nhô cao lên. Người còn lại toàn thân khoác một chiếc áo choàng rộng màu xám che kín cả khuôn mặt. Từ chấn động khí tức mà hai người phát ra có thể thấy họ đều ở cấp Chân Đan. Trong cái rét thấu xương ở Minh Hà mà bọn họ lại không tỏ ra một chút nào khó chịu cả.
"Từ rất xa đã cảm ứng được Pháp lực chấn động mạnh mẽ quanh đây, không biết là chuyện gì xảy ra nữa?" Tên U Tộc trung niên nhìn ra xung quanh, đồng thời cũng thả ra thần thức đi dò xét khắp nơi.
"Nơi này còn cảm ứng được một ít lôi điện chi lực, xem ra là có thể do người ở đây tiến cấp Chân Đan và dẫn tới Lôi Kiếp, cũng có thể là một đầu Âm thú trong Minh Hà tiến giai đưa tới hóa hình Lôi Kiếp." Một giọng nói thanh thúy truyền ra ngoài chiếc áo choàng xám, đúng là giọng của một cô gái.
"Khu vực Minh Hà này tràn ngập nguy hiểm nên có lẽ rất ít U tộc ở nơi này độ Lôi Kiếp, xem ra là có Âm thú tiến giai rồi. Ài, đến chậm một bước, bây giờ nó đã lẻn vào trong Minh Hà rồi thì rất khó có thể tìm ra tung tích. Mà nói đi cũng phải nói lại, Âm thú vừa độ Lôi Kiếp nhất định là vô cùng suy yếu, nếu như có thể bắt được rồi đem đến thành Bích U thì ít nhất cũng đổi được vài vạn Linh Thạch." Tên U Tộc trung niên ảo não nói.
Cô gái U Tộc nghe vậy dường như có chút không đồng ý. Sau đó hai người chỉ nói thêm vài câu liền rời đi.
Cùng lúc đó, trong vòng xoáy cấm chế màu đen dưới đáy Minh Hà, Liễu Minh thở phào một hơi, may mà hắn núp ở đây, nơi này có công hiệu che giấu thần thức, nếu không rất có thể sẽ bị hai tên U Tộc cấp Chân Đan kia phát hiện. Nếu là bình thường thì không sao, nhưng bây giờ lại là thời điểm cực kỳ suy yếu của hắn. Khi nãy, sau khi hắn bị uy lực còn lại của Cửu Thiên Thần Lôi đánh xuống thì toàn thân đã không nhúc nhích được nữa, may mà Hạt nhi và Phi nhi ở bên cạnh đã đưa hắn xuống cấm chế ở đáy sông. Bây giờ hắn đang nằm trong cấm chế, nửa người trên đã cháy đen, lúc này còn tỏa ra một chút khói đen, trên thân thể còn vài vết thương hình tròn lộ ra cả xương màu vàng nhạt, đặc biệt là một vết thương lớn kéo từ ngực phải xuống, thiếu chút nữa là đến trái tim. Thế nhưng khi máu huyết của hắn còn đang chảy ra thì ngay lập tức được phủ bởi một tầng huyết vụ, trong các vết thương, cơ thịt nhúc nhích liên tục rồi nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu.
"Khả năng khôi phục của huyết mạch Thiên Yêu quả thực kinh người!" Liễu Minh thấy vậy có chút khó tin nói.
"Chủ nhân, ngài không sao chứ." Hạt nhi và Phi nhi một trước một sau ngồi xổm cạnh Liễu Minh lo lắng hỏi thăm.
"Vừa nãy may mà có các ngươi, ta không sao, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi." Liễu Minh nhẹ nhàng nói.
Lần này có thể coi như lần bị thương nặng nhất của hắn từ khi tiến vào tu luyện giới đến nay, chỉ xém chút là vẫn lạc tại đây nên trong lòng vẫn vô cùng hoảng sợ. May mà hắn đã dùng Cửu Thiên Thần Lôi triệt tiêu một phần Thần lôi đánh xuống, lại kịp thời di chuyển thân thể, nếu không Cửu Thiên Thần Lôi mà trực tiếp đánh xuống đầu thì giờ này sợ là hắn đã tan thành mây khói rồi. Bên trong Linh Hải, viên Chân Đan hai màu đen trắng vừa ngưng tụ, giờ phút này đã ảm đạm đi rất nhiều, đây cũng là do hắn vừa trọng thương gây nên.
"Đây là?" Liễu Minh cẩn thận nhìn Chân Đan của mình rồi khẽ giật mình.
Chỉ thấy viên Chân Đan đen trắng bây giờ trừ mười hai khiếu ra còn có thêm một khiếu.