Ma Thiên Ký

Chương 1038: Ác chiến lại nổi lên

Dịch giả: Gia Nguyễn

Thành Kim Quang lúc này đang bị vô số ác quỷ và Âm thú mang hình thù kỳ quái vây chật như nêm cối.

Hết thảy Âm thú Quỷ tốt ở quanh đây phát ra những âm thanh gào thét rung trời, đánh sâu vào kim quang hộ trận bên ngoài thành trì hết đợt này đến đợt khác.

Lúc trước bởi vì Kim Quang Quân bỏ qua không ít thành lũy bên ngoài, rất nhiều đệ tử đóng giữ rút vào trong thành, trong Kim Quang Thành hiện giờ đã tập hợp được khá nhiều quân lực cường đại.

Trên tường thành phía ngoài, những đội quân đệ tử đóng giữ mang thần sắc khẩn trương dưới sự chỉ huy của đội trưởng đóng giữ đã sớm tập hợp thành những trận địa phòng thủ kiên cố sẵn sàng đón tiếp quân địch.

Theo sau một âm thanh ra lệnh của đội trưởng!

Tên nỏ đầy trời, những quả cầu đỏ tươi, nhiều cột sáng bắn ra từ phía trên tường thành, kéo lê những vòng trăng khuyết trên không trung rồi hung ác đánh thẳng vào bên trong đám quỷ quân xung quanh, phát ra từng cơn gió mạnh tỏa sáng khổng lồ.

Trong lúc nhất thời, tiếng gào thét cùng tiếng kêu thảm thiết vang lên lẫn lộn.

Dù cho quân đoàn Ác quỷ tấn công mạnh bằng mọi giá nhưng Kim Quang Thành đã có sự chuẩn bị đầy đủ cả nên vẫn vững như bàn thạnh, ngược lại bên dưới tường thành thì có rất nhiều thi thể ác quỷ với Âm thú chồng chất mỗi lúc một nhiều.

Ngoài thành thì âm thanh ầm ĩ khắp trời đất, nhưng bên trong một gian phòng kín mít nào đó thuộc chủ tháp trong thành, lại yên tĩnh không tiếng động.

Lão già họ Diêu cùng Nam tử tóc xám, đang sóng vai đứng ở một góc pháp trận với sắc mặt nghiêm túc.

Nơi khoảng không trước mặt hai người, ba bức tường phát ra ánh sáng xanh mờ, cường giả Thiên Tượng Cảnh của ba đại quân đoàn còn lại đều tụ tập ở đây, nhưng nhất thời không ai mở miệng nói một câu.

Sau một lúc lâu, Lão già họ Diêu khẽ ho khan một tiếng, mở miệng nói trước:

“Chắc hẳn chư vị đều nhận được báo cáo tình hình chiến đấu từ Thái Thiên rồi nhỉ! Những quân đoàn Ác quỷ này lại bức bách chúng ta co cụm nơi phòng tuyến, rồi sau đó nhân cơ hội tập kích cứ điểm Thái Thiên, ngay lúc này tình hình vô cùng không ổn, một khi cứ điểm Thái Thiên bị chiếm giữ. Chỉ e bốn thành trì lớn chúng ta cũng phải bị cô lập một cách triệt để rồi.”

Nghe được lời ấy, sắc mặt mọi người ở đây có chút ngượng ngập.

Lúc trước quân đoàn Ác quỷ ồ ạt tấn công thành lũy bên ngoài bốn thành trì lớn, đa phần bọn họ chỉ chủ trương co cụm lại phòng tuyến, bởi vậy mới tạo thành cục diện bị động ngày hôm nay.

“Bây giờ nói những lời này cũng vô dụng, bốn thành trì lớn của chúng ta đang gặp rất nhiều quỷ quân vây công. Chỉ sợ cũng không cách nào tiến vào xuất thủ trợ giúp cứ điểm Thái Thiên.” Mỹ phụ trung niên của Ma Huyền Tông trầm giọng nói ra.

“Theo tại hạ nhìn thấy, quỷ quân vây công thành trì chúng ta phần lớn là một ít Âm thú và ác quỷ cấp thấp, xem ra quân đoàn Ác quỷ đã tập trung toàn bộ chủ lực vào cứ điểm Thái Thiên, vậy ta có nên phái một ít đệ tử tinh anh phá vòng vây tiếp viện nhanh cho cứ điểm Thái Thiên hay không?” người nói chuyện chính là nam tử anh tuấn của Hạo Nhiên Thư Viện. Bên cạnh hắn hiện giờ có thêm một vị bạch bào nhân, thấy không rõ dung mạo, thế nhưng dù cách một lớp áo dài, vẫn có thể nhìn ra y có vóc dáng uyển chuyển đường cong hấp dẫn, hẳn là một vị nữ tu.

“Hành động lần này có chút mạo hiểm. tuy thứ vây công thành trì của chúng ta là một ít quỷ vật cấp thấp, nhưng số lượng quá nhiều nên thực lực vẫn không thể xem thường được. Hơn nữa lần này quân đoàn Ác quỷ có chuẩn bị mà đến, rất có thể bên ngoài có quỷ tu cao giai mai phục, một khi làm không tốt, ngược lại sẽ trúng bẫy bọn chúng, tổn thất nhân thủ vô ích.” Nam tử tóc trắng Thiên Công Tông lắc đầu nói ra.

Nam tử anh tuấn của Hạo Nhiên Thư Viện nghe thế sắc mặt chợt động, rồi cũng không nói gì thêm nữa.

“Tình huống tuy bất lợi cho chúng ta, thế nhưng chư vị cũng đừng lo lắng quá mức. Cứ điểm Thái Thiên có bốn tu sĩ Thiên Tượng Cảnh canh giữ, trước hết chúng ta cũng nên phái một ít đệ tử tinh anh đi giúp đỡ bảo vệ, trong khoảng thời gian ngắn, hẳn là quân đoàn Ác quỷ cũng không thể chiếm lĩnh cứ điểm Thái Thiên đâu.” Mỹ phụ trung niên Ma Huyền Tông cảm thấy hào khí nơi này có chút bị kềm nén nên lên tiếng buông lời trấn an.

“Theo ta thấy quân đoàn Ác quỷ cùng lúc vây công bốn thành trì lớn lẫn cứ điểm Thái Thiên của ta thì binh lực nhất định đã giảm rất nhiều, không cách nào chống đỡ quá lâu, hẳn là chúng ta nên thử tổ chức phản kích, nhanh chóng quét sạch quỷ quân vây công thành trì, một khi có khe hở thì tiến vào tiếp viện cho cứ điểm Thái Thiên. Các vị, nói không chừng đây cũng là một cơ hội tuyệt hảo của chúng ta đó, có thể nhân cơ hội này đem quân đoàn Ác quỷ diệt sát toàn bộ dưới cứ điểm Thái Thiên.” Trong ánh mắt của Lão già họ Diêu chợt lóe lên vẻ tàn khốc, đề nghị nói.

“Lời của Diêu huynh nói chí phải, vậy trước hết cứ làm như thế đi, hôm nay cũng không còn biện pháp gì tốt hơn nữa.” Ánh mắt của nam tử tóc trắng Thiên Công Tông chợt lóe, gật đầu nói.

Những người khác phần lớn đều gật gật đầu, mỹ phụ trung niên của Ma Huyền Tông chợt lên tiếng nói ra.

“Nghe nói mấy hôm trước Diêu đạo hữu đã phái trận pháp đại sư của quý quân là Tào sư điệt đi cứ điểm Thái Thiên để chủ trì Kim Quang đại trận, chẳng lẽ Diêu huynh đã sớm dự đoán được tình trạng lúc này rồi?”

“Lão phu nào có bổn sự liệu sự như thần vậy chứ, chỉ là vì đề phòng vạn nhất mới phái Tào Trường Hạc qua đó, không nghĩ đến thật sự phát huy tác dụng.” Lão già họ Diêu thản nhiên trả lời.

“Khanh khách, đạo hữu thật nhìn xa trông rộng, chúng ta đều xa không bì kịp.” mỹ phụ trung niên cười khúc khích nói với Diêu Thiên Phú.

Ánh mắt những người khác nhìn sang Lão già họ Diêu thì lại mang theo thần sắc khác nhau.

Những người này lại tùy ý thảo luận thế cục hiện giờ một phen, sau đó bèn ngắt ngang thông tin, bắt đầu chia ra hành động.

Sau khi Lão già họ Diêu cùng với Nam tử tóc xám đi ra khỏi mật thất thì xuất hiện trên hành lang hình tròn nơi tháp cao, từ nơi này có thể thấy rõ binh lính Quỷ quân đông nghịt xung quanh Kim Quang Thành.

Lão già họ Diêu nhìn khắp bốn phía, sau đó ánh mắt lộ ra chút thâm trầm.

“Diêu huynh, sao vậy?” Nam tử tóc xám chú ý đến sự biến hóa trên nét mặt của Lão già họ Diêu, mở miệng hỏi.

“Không có gì, chỉ cảm thấy có hơi kỳ quái mà thôi, ai ngờ quân đoàn Ác quỷ lại có thể chia ra năm đường, đồng thời bao bọc chung quanh bốn thành trì lớn và cứ điểm Thái Thiên của ta, binh lực thật sự nhiều ngoài dự đoán lúc trước của chúng ta.” Lão già họ Diêu thản nhiên nói.

“Hiện giờ không phải là lúc để bận tâm những chuyện này, việc cấp bách là phải nghĩ ra cách để đối phó với đám Quỷ quân ngoài thành, khi cần, cả ta và ngươi đều phải xuất thủ.” Nam tử tóc xám nhìn ra phía ngoài thành, thản nhiên nói.

“Ngươi nói cũng đúng.” Lão già họ Diêu khẽ gật đầu.

“Tình hình hiện nay, phải chăng ta nên báo cho Hỏa Diệp sư thúc biết một chút?” Ánh mắt Nam tử tóc xám chợt lóe, dường như nghĩ đến việc gì đó.

“Vẫn nên đợi thêm một khoảng thời gian nữa, tình hình hiện nay tuy nguy cấp nhưng vẫn chưa đến mức để cho Hỏa Diệp sư thúc xuất thủ…” Sau khi Lão già họ Diêu suy nghĩ, mở miệng nói ra.

Nam tử tóc xám nghe vậy bèn im lặng một lúc, rồi nhẹ gật đầu.

Sau đó hai người cũng không nói gì nữa, bước nhanh rời khỏi nơi này.



Bầu trời phía trên cứ điểm Thái Thiên, hư ảnh ngọn núi khổng lồ bao phủ trời đất ấy dẫu cho chỉ còn lại không đến một phần ba, nhưng khí thế của nó vẫn nguy nga to lớn như trước, khiến cho Quỷ tốt bốn phương tám hướng chỉ có thể ngừng bước nhìn về nơi xa mà không dám tùy tiện vượt qua Lôi Trì một bước.

Xung quanh cứ điểm có vô số thi thể Quỷ tốt chồng chất như núi, quỷ vụ xám xịt cuồn cuộn tích tụ không tiêu tan khiến cho cả cứ điểm Thái Thiên giống như đặt mình vào trong mây mù vậy, thoắt ẩn thoắt hiện.

Cứ thế lại trải qua nửa ngày sau, hư ảnh ngọn núi khổng lồ bao phủ trên cứ điểm cuối cùng đã bắt đầu trở nên mơ hồ không rõ, rồi từ từ tan biến mất.

Điều này khiến cho trái tim của những đệ tử tứ đại quân đoàn trú thủ bỗng chốc nâng đến cổ họng.

Ai ai cũng mang theo vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng đều biết rõ hư ảnh núi lớn biến mất, cuối cùng mang ý nghĩa gì!

Dường như chỉ một khắc sau khi cự phong hoàn toàn biến mất, tiếng hô hét lập tức vang lên rung trời từ bên trong quỷ vụ cuồn cuộn xung quanh.

Ác chiến đã hoàn toàn nổ ra một lần nữa, đội hình của hằng hà sa số Quỷ tốt từ bốn phương tám hướng đánh sâu vào cứ điểm Thái Thiên tựa như thủy triều, âm thanh quỷ khóc vang lên liên tục, thế công mạnh hơn hẳn lúc trước.

May thay sau khi trải qua thời gian chữa trị ngắn ngủi, màn sáng màu bạc bảo vệ cả tòa cứ điểm đã trở nên ngưng thực rất nhiều, khiến cho tâm trạng của những đệ tử đóng quân thêm được vài phần nhẹ nhõm.

Trên quảng trường trung tâm cứ điểm, vô số luồng kim sắc quang trụ lại kích bắn ra từ bên trong Tạo Hóa Bát trên tháp cao chính giữa, trải qua sự khúc xạ của sáu ngọn tháp cao xung quanh rồi quét bắn đi ra bên ngoài thành, nơi quang trụ chiếu rọi, vô số quỷ vật nhất thời tan thành mây khói.

Bất quá giờ phút này ở phía trên đài cao, người đang ngồi không phải là đám tu sĩ Giả Đan, Chân Đan kỳ Liễu Minh mà là ba mươi sáu tên đệ tử Hóa Tinh bình thường mà Tào Trường Hạc tạm thời chiêu mộ từ trong Kim Quang Quân và Hạo Khí Quân.

Tuy kể từ bây giờ, uy lực của Kim Quang Thành không lớn bằng lúc trước nữa nhưng dưới sự chỉ huy của Tào Trường Hạc, nó vẫn có thể phát huy được một nửa uy năng.

Suy cho cùng vừa mới trải qua một trận đại chiến, đã tổn hao không ít khôi lỗi và đệ tử, hiện tại chiến lực trong thành thiếu thốn, đám người thực lực mạnh Liễu Minh sớm đã được phân chia đến thành lũy xung quanh, cùng với những đệ tử khác chống chọi lại sự tập kích của quỷ vật.

Nơi Liễu Minh, Hiểu Ngũ, và thêm một số người khác phụ trách vẫn là khu vực phía bắc.

Hắn đứng trên tường thành, ánh mắt liếc qua bảy tám con Âm thú hình sói đang chạy nhanh đến phía trước tường thành, cánh tay vung lên, tử sắc điện quang quấn quanh Khổ Luân Kiếm hiển hiện ra, khi kiếm quang lóe lên liền thấy vô số tia điện màu tím bắn xuống dưới giống như một tấm lưới lớn.

Âm thanh xé gió vụt vụt truyền đến!

Bảy tám chiếc đầu của Âm thú hình sói trong nháy mắt đã bay lên trời dưới những tia tử điện giăng đầy khắp nơi, trong hắc khí cuộn trào, thân thể to lớn của chúng ngã xuống bên dưới tường thành.

Liễu Minh vừa thúc giục Khổ Luân Kiếm thay đổi phương hướng bay sang phía đội hình của lũ Quỷ tốt, vừa quét mắt nhìn bốn phía, chân mày hắn hơi nhăn một chút.

Từ lúc bắt đầu đại chiến hắn đã phát hiện ra, lần này trong Quân đoàn Ác quỷ có thêm nhiều con Âm thú đủ mọi hình dáng.

Hơn nửa, số lượng quỷ vật lần công thành này mặc dù nhiều hơn rất nhiều nhưng cao giai trong đó lại rất ít. Ác quỷ thống lĩnh Chân Đan cảnh cơ hồ không nhìn thấy.

Trên một tòa tháp lâu nào đó ở thành lũy phía bắc của cứ điểm Thái Thiên, có bốn bóng người đang đứng yên trên đấy, đó đúng là bốn gã tu sĩ Thiên Tượng Cảnh tọa trấn thành này.

“Dường như tình hình có chút kỳ lạ, tuy lần công thành này số lượng quỷ vật đông đúc nhưng cao giai quỷ vật lại rất ít!” Lão già họ Phòng của Thiên Công Tông buông lời nói.

“Quân đoàn Ác quỷ cuối cùng muốn làm gì nhỉ? Dựa vào những con quỷ vật cấp thấp này, dù cho số lượng đông đúc cũng không thể công phá được tòa cứ điểm này được.” Đại hán đen đúa vác cự thạch của Ma Huyền Tông chậm rãi nói ra.

“Chẳng lẽ là… chúng lại đang chuẩn bị mưu kế gì rồi?” Lão đầu mũi đỏ của Thái Thanh Môn cũng nhăn mày lại nói.

Nghe được lời ấy, những người khác đều biến sắc cả.

Từ lúc bắt đầu trận chiến trăm năm mới xảy ra một lần này, quân đoàn Ác quỷ đã có thái độ khác thường liên tục thi triển đủ loại âm mưu quỷ kế, lần vây công này, hiển nhiên cũng tuyệt không phải đơn giản như thế.

“Dù cho nói thế nào đi nữa, trước khi có viện binh khác đến đây thì chúng ta hãy bảo vệ tòa thành này thật tốt, cứ nên làm như vậy đi.” Đại hán của Ma Huyền Tông lại từ chối cho ý kiến mà nói.

Ba người khác liên tục gật đầu đồng ý.