Tô Viễn Hàng nói được thì làm được, ngày hôm sau, ông thật sự phái rất nhiều vệ sĩ đến canh giữ bên ngoài biệt thự, không cho Ân Huệ bước ra ngoài cửa một bước, ngay cả đến công ty đi làm cũng không được, có rất nhiều người giám sát cô. Hôn lễ vẫn sẽ được cử hành sau hai ngày nữa.
Ân Huệ cũng không phản kháng, lặng lẽ ở nhà, nên Hạ Uyển Như và Vận Nhi nghĩ rằng cô đã nghĩ thông suốt, chờ đợi làm cô dâu.
“Mẹ, không cần thử, ánh mắt của Âu Thừa Duẫn rất chính xác.” Ân Huệ có chút không kiên nhẫn khi Hạ Uyển Như đưa áo cưới tới trước mặt cô.
Áo cưới do Âu Thừa Duẫn đưa đến ,được thiết kế đặc biệt dành riêng cho cô,cao quý thanh lịch, có mười hai viên kim cương Nam Phi, làm cho chiếc áo cưới tăng thêm giá trị ngàn vạn lần. Ân Huệ cũng nhìn ra được áo cưới này là do một nhà thiết kế nổi tiếng tạo ra,chỉ là hiện giờ thật sự cô không có tâm trạng để chiêm ngưỡng vẻ đẹp độc đáo của nó.
“Ân Huệ,có thể kết hôn với một người đàn ông như vậy, chắc là con cảm thấy rất vui, mẹ có thể thấy được anh ta rất quan tâm đến con.” Hạ Uyển Như nhẹ nhàng khuyên bảo, bà đang bay bổng với ý nghĩ con gái bà được thừa hưởng di truyền từ bà, có thể gả cho một người đàn ông vĩ đại như vậy,thật rất hiếm có.
Âu Thừa Duẫn chỉ đích danh muốn kết hôn với thiên kim nhà họ Tô, làm cho bọn họ vô cùng hãnh diện.
“Hừ.” Ân Huệ cũng không trả lời ,hừ lạnh một tiếng, quay người đi.
Quan hệ giữa bọn họ cũng không đơn giản như vậy. Bàn tay cô vô tình lật lật vài trang tạp chí đang cầm, tầm mắt nhìn đến khuôn mặt đẹp trai của Thừa Duẫn trong quyển tạp chí, tim cô lại nhói lên, đập loạn nhịp. Cô tự hỏi, cô thật sự không muốn lấy anh sao? Âu Thừa Duẫn, Thừa Duẫn, Duẫn….
“Vận Nhi, mẹ đưa cho con tấm vé máy bay,đợi sau khi hôn lễ của Ân Huệ kết thúc, con đi qua chỗ Thượng Đông đi, anh ấy sẽ dẫn con đi chơi khắp nơi.” Hạ Uyển Như nhìn Vận Nhi điềm đạm nói.
“Hôn lễ của chị,anh không về tham dự sao?” Vận Nhi hỏi, ánh mắt tròn xoe thắc mắc nhìn Hạ Uyển Như.
Tô Thượng Đông là đứa con cả của Tô gia, quản lý công ty chính đặt tại Mỹ, lâu lâu mới trở về một chuyến, chuyện đại sự như vậy,anh chắc là sẽ trở về .
“Không cần,đừng nói cho anh biết.” Tô Ân Huệ hạ chân đang bắt chéo xuống, cô không muốn Tô Thượng Đông biết chuyện cô kết hôn với người kia, huống hồ trong lòng cô đã có quyết định của mình. Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.
“Ừ,Thượng Đông tạm thời cũng không thể phân thân ra ở hai nơi được, sau này nó trở về nói sau cũng không muộn.” Hạ Uyển Như nhớ tới lời nói của Tô Viễn Hàng, cho Thượng Đông biết lúc này càng thêm loạn. Anh em chúng nó tình cảm khắng khít, ông không dám đảm bảo rằng Thượng Đông sẽ không giúp đỡ con gái đào hôn, ông không dám mạo hiểm. Bây giờ chỉ chờ cho đến khi hôn lễ kết thúc, thì ông mới có thể định tâm được.
“Ồ.” Vận Nhi ngạc nhiên , không nói gì nữa, lén quan sát sắc mặt của Ân Huệ, cô luôn cảm thấy chị mình không phải loại người chấp nhận sự áp đặt, huống hồ còn có Phạm Tu Vũ nữa mà.