Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 802: Chân mệnh thiên tử (2)


- Ngươi muốn làm gì?

Thấy Diệp Lãng phân phó như vậy, Triệu Nhã Nhu cảm thấy Diệp Lãng tựa hồ muốn làm chuyện gì, rất có khả năng thật có tuyệt chiêu gì đó.

- Ngươi xem rồi sẽ biết.

Diệp Lãng cười cười, sau đó liền phóng người, bước lên tiểu phi thuyền trong phi thuyền, hắn một lần nữa bay lên không.

- Tường Không hoàng đế đâu rồi, ra đây một chút, ta có chuyện muốn thương lượng cùng ngươi.

Diệp Lãng lên tới không trung, nói tới phía bầu trời.



- Đừng ẩn náu nữa, ta biết ngươi ở đó, ta có thể cảm giác được.

Diệp Lãng nói.

- Sao ngươi cảm giác được?

Thanh âm Tường Không hoàng đế xuất hiện, hắn cũng không giấu diếm gì.

- Bởi vì dù sao ngươi cũng là phụ thân của Tiểu thất, bằng hữu của phụ thân ta, khí tức ngươi rất quen thuộc.

Diệp Lãng mỉm cười nói, nhìn về phi thuyền Tường Không hoàng đế trong một đoàn phi thuyền hoàn toàn giống nhau.

Tuy Tường Không hoàng đế hành sự có chút điên cuồng, nhưng mà hắn thật sự có đảm lược, tự mình ra tiền tuyến.

- Đừng nói những lời này, hiện tại ngươi muốn lấy lòng ta cũng không được đâu, ngươi có biết vì ngươi mà ta phải trả giá rất nhiều không.

Tường Không hoàng đế nói.

- Cái giá mà ngươi phải trả rất dáng. Chúng ta không nên ở đây nói chuyện, đi xuống phía dưới đi, ta và Tường Không ngươi.

Diệp Lãng mỉm cười nói.

- Tiểu Diệp Lãng, đầu óc của ngươi có vấn đề sao. Ngươi tưởng ta không biết, lấy năng lực của ngươi, ta và ngươi cùng một chỗ nhất định sẽ bị ngươi bắt.

Tường Không hoàng đế đề phòng nhìn Diệp Lãng.

- Ngươi cũng nhìn ra được sao, hắc hắc, vậy ngươi gọi người đi cùng với ta, còn nữa, ngươi cũng xuống đi, trên này gió lớn.

Diệp Lãng mỉm cười nói.


- Ở chỗ đó đi, Sở Cửu đang chờ ngươi, hắn vừa lúc cũng muốn nói chuyện với ngươi đó.

Tường Không hoàng đế chỉ về phía dưới nói, đó là một nơi cách không xa thành thị, nơi đó có đại đa số người của Tường Không.

- Còn nữa, người thề đi, ngươi chỉ muốn đi với ta, không có dị tâm.

- Ta thề, ta sẽ đi cùng Tường Không, không có chút dị tâm không đúng với Tường Không.

Diệp Lãng lập tức thề, mà giọng nói làm cho lời thề tựa hồ không có chút tác dụng.

Chỉ là sẽ không có ai hoài nghi lời thề của Diệp Lãng, bởi vì Diệp Lãng chưa từng nuốt lời, chỉ cần hắn đã nói, nhất định sẽ thực hiện.

- ?

Lúc người phía dưới nghe được lời thề của Diệp Lãng, liền nghĩ chuyện tình có chút khác, tất cả mọi người cho rằng, Diệp Lãng đã thỏa hiệp, hy sinh bản thân, thành toàn cho mọi người.

Lúc trước hắn nói có tuyệt chiêu, lẽ nào chỉ có vậy sao?

Tuy rằng mọi người đều thấy phiền muộn, nhưng hiện tại chuyện đã đến nông nỗi này, cũng không có biện pháp gì.

- Tốt, ngươi có thể tới, quân đội ta sẽ rút lui khỏi đây.

Tường Không hoàng đế tựa hồ cũng không muốn tiếp tục uy hiếp Diệp thành, chuyện này đối với hắn mà nói, cũng là một chuyện không tốt.

- Rút lui vẫn là chờ một chút nữa đi, ta không phải còn chưa chân chính ly khai sao.

Diệp Lãng cười cười nói

- Chúng ta cùng nhau đi xuống, ta sẽ không làm chuyện gì đối với ngươi, ngươi cứ yên tâm đi.

- Được…

Tường Không hoàng đế vẫn nghĩ Diệp Lãng còn thứ gì đó, nhưng tựa hồ cảm thấy cũng không cần sợ nữa. Bởi vì cho dù Diệp Lãng đổi ý, chính mình cũng có thể tùy thời tiến hành công kích Diệp thành.

Chỉ là cho dù như vậy, Tường Không hoàng đế cũng bảo trì cự ly với Diệp Lãng, hạ xuống địa phương cách Diệp Lãng một trăm mét có hơn, mà khi đó, Diệp Lãng đang nói chuyện cùng Sở Cửu.

- Sở Cửu, ngươi có gì muốn nói với ta?

Lúc Diệp Lãng hạ xuống, một mặt nhìn Tường Không hoàng đế, một mặt thuận miệng hỏi.

- Ta muốn nói một việc với ngươi, một chuyện có thể cho đại lục được yên bình, chuyện tình này, chỉ có ngươi mới làm được.

Sở Cửu nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn


- Đừng xem trọng ta như vậy, ta chịu không nổi đâu.

Diệp Lãng nhíu mày.

- Nhưng quả thật là vậy, bởi vì chỉ có ngươi là có quan hệ cùng các phương, đồng thời lại có các phương chống đỡ, chỉ cần ngươi chịu, việc này không phải không có khả năng.

Sở Cửu tiếp tục nói, thời điểm hắn đang muốn nói tiếp, Diệp Lãng đã nói chuyện cùng Tường Không hoàng đế, mà còn nói lời làm người ta không sao hiểu nổi.

- Hoàng thượng, kỳ thực có một chuyện ta muốn nói cùng ngươi. Ngươi có biết không, Luyện Kim Thuật rất thần kỳ, toàn bộ vật mà trời đất sở hữu đều có thể trở thành vật phẩm cho Luyện Kim Thuật tạo ra, tựa như đại địa…

Tay Diệp Lãng nhẹ nhàng chuyển động, dưới chân hắn sinh ra một cây cột khổng lồ, đây là thổ nguyên tố kết hợp thành, cứng rắn cực kỳ.

Mà cây cột cũng đội Diệp Lãng từ đất bằng lên cao, tới nơi những người khác tạm thời không tiếp cận được.

Cũng không biết là may mắn hay bất hạnh, Sở Cửu vốn bên cạnh Diệp Lãng cũng bị Diệp Lãng mang lên.

- Ngươi muốn làm gì, ngươi đừng nghĩ đến chuyện ngu xuẩn…ta sẽ lập tức phát lệnh tấn công.

Tường Không hoàng đế cảm thấy có khả năng phát sinh chuyện không ổn, mà cảm giác này cũng là cảm giác mọi người nhận thấy.

Vào lúc này, bọn người Triệu Nhã Nhu nhìn về phía Diệp Lãng, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong, bọn họ chờ mong Diệp Lãng có thể sáng tạo ra kỳ tích, có thể giải quyết hết những người này.

Tuy rằng chuyện như vậy nói ra làm người ta khó tin, nhưng nếu mà Diệp Lãng nói, bọn họ tin tất cả đều có khả năng.

- Đừng nóng vội, đó chỉ là bắt đầu, chẳng qua mới thay đổi hình trạng thôi, kế tiếp mới đặc sắc nhất, Luyện Kim Thuật có thể thay đổi cả phân tử vật chất, tỷ như trong không khí…

Diệp Lãng thản nhiên nói.

Không khí? Có ý gì? Không khí có thể làm cái gì?

Tất cả mọi người không rõ, chỉ thấy Diệp Lãng dùng tay vẽ lên một bức tranh Luyện Kim trận ở không trung, mà Luyện Kim trận này càng lúc càng lớn, mỗi lần Diệp Lãng khắc lên bức tranh lại lớn hơn một chút, nếu không để ý thứ khác, chỉ nói đến cảnh tượng này, thì đó là cảnh tượng cực sắc, cực đẹp làm suốt đời khó quên.

Luyện Kim trận mỹ lệ giữa không trung, dưới ánh mắt mọi người, xuất hiện tựa hồ rất thong thả, nhưng thực tế quá trình này cũng rất ngắn, chỉ trong nháy mắt liền hoàn thành.

Trong không trung, thời điểm Luyện Kim trận hoàn thành, liền phát sinh quang manh mãnh liệt, đồng thời giống như muốn vặn vẹo vỡ tan.

- Bạo.

Diệp Lãng nhẹ nhàng nói.

Ở khắc này, có lẽ bởi vì ngữ khí của Diệp Lãng, nên mọi người đều nghĩ, bạo tạc này sẽ không quá lớn, chỉ rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng…

Chỉ là, sự tình lại ngoài dự liệu của mọi người, cho dù là có người nghĩ bạo tạc này sẽ rất lớn, cũng không nghĩ đến lại mạnh mẽ như vậy.

Tại thời điểm Luyện Kim trận bạo liệt, ngay từ đầu cũng không bạo phát ra ngoài, mà nó hút toàn bộ phụ cận lại, một khắc đó, trên mặt phi thuyền, tất cả mọi người có thể cảm nhận được hấp lực này rất khủng bố.

Mà trong nháy mắt, Luyện Kim trận bạo liệt, bạo liệt giống tai họa kia liền hiện ra trước mặt mọi người, giờ khắc này, mọi người cảm thấy được trời đất tựa hồ cũng bị hủy diệt theo.

Bạch quang chói mắt kia, phá hủy tất cả mọi thứ phụ cận, ngay lúc tiếp cận phi thuyền liền hóa thành hư ảo, chỉ là đó mới chỉ một bộ phận nhỏ, chân chính làm cho mọi người cảm nhận được khủng bố là trùng kích kế tiếp.

Bạo liệt mạnh mẽ nhất định sẽ mang theo sóng trùng kích, mà sóng trùng kích này có uy lực của đạn trái phá.

Sóng trùng kích long trời lở đất bừa bãi tàn sát mọi thứ chung quanh, loại sóng trùng kích này, so với cơn lốc mà mọi người biết còn mạnh mẽ hơn mấy trăm lần, trong nháy mắt, phi thuyền vốn tụ tập khắp bầu trời toàn bộ tách ra, dùng tốc độ cực nhanh tán đi bốn phương.

Tin tưởng, những phi thuyền này dưới sóng công kích, không thể tránh né được, mà người trên nó, tại một khắc sóng trùng kích kia, đã tử vong.