- Chuyện gì chứ, ta đã nói xong, mọi người tự bảo trọng! Tiểu Thất, nếu như ta không về, ngươi tìm người gả đi!
Diệp Lãng trên không trung trả lời.
- Cút! Lại muốn vung lắc ta! Ta cho ngươi biết, cả đời này ta đều phải dựa vào ngươi, ngươi đừng hòng vứt bỏ ta!
Thất công chúa nhìn không trung hô to. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Hắc hắc, vậy ngươi cứ đợi đi, ta nhất định sẽ không chết!
Diệp Lãng cười trả lời, mà hắn cũng không biết chính vì câu nói này của mình đã luôn luôn cấp lòng tin chờ đợi cho thất công chúa bọn họ, vô luận chuyện gì phát sinh, họ đều tin tưởng Diệp Lãng còn sống.
- Cho dù ngươi có chết, ta cũng sẽ đi địa ngục bắt ngươi trở về!
Thất công chúa hô.
- Tạm biệt…
Diệp Lãng nói lời tạm biệt, chiếc thuyền nhỏ của hắn lập tức hướng Tường Không bay đi.
Cứ như vậy Diệp Lãng ly khai mọi người, mà mọi người cũng không biết ly biệt lần này cơ hồ thành vĩnh biệt, mà đối với kết quả này Diệp Lãng cũng đã nghĩ qua, vì thế hắn mới dặn dò mọi người nhiều chuyện như thế.
Triệu Nhã Nhu thật sự có giết Diệp Lãng hay không?
Chuyện này chính Diệp Lãng cũng không biết, nàng không bình thường, sự tình gì cũng có thể làm ra được, chuyện trước kia chưa từng làm qua, cũng không có nghĩa sau này nàng sẽ không làm.
Chuyện này Diệp Lãng không nói với mọi người, chính là vì không muốn làm cho mọi người lo lắng cho hắn.
Nếu nói cho họ biết, Triệu Nhã Nhu sẽ bất lợi với mình, họ còn để cho Diệp Lãng đi hay sao? Khẳng định là không thể nào.
Nhưng nếu như Diệp Lãng không đi, hai người Diệp Huy nên làm sao bây giờ?
Cho nên nói Diệp Lãng phải đi, hắn nói như vậy để miễn đi tình huống sinh li tử biệt.
- Triệu Nhã Nhu, rốt cục ngươi muốn ta đi làm gì…
…
- Không đúng! Chúng ta bị tiểu tử kia đùa giỡn, vừa rồi cứ bị hắn lấp liếm cho qua, chúng ta đều không suy nghĩ lại! Triệu Nhã Nhu muốn hắn đi qua làm gì?
Ngay khi Diệp Lãng rời đi không bao lâu, có người liền kêu lớn lên.
Người này tựa hồ chính là tam ca, dù sao hiện tại mọi người đều đang nhìn về phía hắn.
Tam ca có chút ngưng trọng nói:
- Nếu như ta không đoán sai, sau khi thập tam tiểu tử đi, nhất định sẽ không trở về!
- Cái gì? Ngươi đang nói gì, đừng nói lung tung!
Diệp Lam Vũ trừng mắt nhìn tam ca, tựa hồ không muốn đề cập tới ý nghĩ này.
- Lão tam, lời này của ngươi là có ý tứ gì?
Diệp Dực hỏi.
- Mọi người ngẫm lại, vì sao Triệu Nhã Nhu phải phí nhiều công sức công phá đệ nhất học viện, chuyện này đối với nàng mà nói cũng không có chỗ tốt gì, mà nàng làm như vậy giống như chỉ vì bắt đại ca, mục đích cuối cùng chính là vì thập tam!
Tam ca chậm rãi nói:
- Phí nhiều công phu như vậy, nếu muốn nói nàng chỉ vì muốn hắn đến gặp mặt, đó là chuyện không có khả năng!
- …
Mọi người bắt đầu trầm mặc, bọn họ kỳ thật đều đã nghĩ qua chuyện này, chỉ là vừa rồi bọn họ bị Diệp Lãng hướng qua một mặt lạc quan, nên không nhớ tới.
- Vậy ngươi nói rốt cục vì sao nàng phải làm như vậy? Đệ đệ không có thù oán gì với nàng, nàng có cần dùng nhiều công sức lớn như vậy để đối phó hắn sao?
Diệp Lam Vũ nhìn tam ca hỏi, nàng hi vọng tam ca có thể giải thích.
- Thập tam cũng không phải gây trở ngại tới nàng, mà là có uy hiếp đối với nàng! Nếu như nói nàng muốn dùng thượng cổ di tích thống nhất đại lục, đầu tiên cần phải giải quyết thập tam, bởi vì thập tam rất có thể phá giải được vũ khí luyện kim mà nàng thật cực khổ mới lấy được.
Tam ca nói.
Theo trên góc độ quân sự, tam ca nhìn thấy thật thấu đáo, nếu hắn đang ở vị trí của Triệu Nhã Nhu, muốn thống nhất thiên hạ, nhất định phải xử lý chướng ngại như Diệp Lãng.
Nói Diệp Lãng là chướng ngại, bởi vì hắn không đi ngăn cản, nhưng sự tồn tại của hắn nhất định sẽ làm người khác biết có được năng lực chống cự, sẽ làm kế hoạch không thể tiến hành.
- Hơn nữa cho dù thập tam không đi phá giải, chỉ bản thân thập tam chế tạo ra nhiều loại đồ vật, nhất định không kém hơn thượng cổ di tích, thập tam còn ở đây một ngày, nàng liền cảm thấy bị uy hiếp một ngày.
Tam ca tiếp tục nói.
- Những lý do này đã đầy đủ để cho nữ nhân biến thái kia lưu lại thập tam, sẽ không cho hắn rời khỏi phạm vi khống chế của nàng, nếu cần thiết nàng nhất định sẽ giết…
- …
Mọi người tiếp tục bảo trì trầm mặc, mà trong lòng họ tựa hồ trở nên thật khó chịu, khó chấp nhận.
- Có thể thập tam đã biết chuyện này, cho nên vừa rồi hắn giống như dặn dò hậu sự, đem chuyện cần thiết đều giao cho chúng ta, cũng an bài tốt đường rút cho chúng ta! Nếu không hắn có thể chờ sau khi quay về tự mình hoàn thành…
Giờ khắc này mọi người không nói gì, nhưng trong mắt mấy nữ nhân tràn ngập lo lắng, đồng thời còn mang theo vẻ kiên định.
Nếu như Triệu Nhã Nhu dám làm gì Diệp Lãng, họ nhất định phải đem nàng bầm thây vạn đoạn!
Trong lòng các nàng âm thầm thề, nếu hắn xảy ra chuyện gì, các nàng nhất định không bỏ qua Triệu Nhã Nhu, cho dù nàng có trở thành bá chủ đại lục.
…
Nói đi thì nói lại, Diệp Lãng vẫn mãi bay trên trời không hề hạ xuống, cho dù ngủ cũng cho thuyền tiếp tục bay đi không hề ngừng lại.
Trên không trung cũng không gặp phải chướng ngại vật gì, tự nhiên có thể yên tâm phi hành trong lúc đang ngủ.