Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 756: Cất cánh (1)


Vốn thủ hạ của Triệu Nhã Nhu còn một đám tinh binh cường tướng, theo động tác nàng vừa tiêu diệt đệ nhất học viện liền có thể làm cho người ta hiểu được điểm này, tiêu diệt đệ nhất học viện tương đương tiêu diệt một cường quốc, ai cũng đều minh bạch được đạo lý như thế.

Triệu Nhã Nhu thật nhẹ nhàng tiêu diệt đệ nhất học viện, hiện tại nhìn Triệu Nhã Nhu dường như không còn thêm động tác nào khác, nhưng thật khó bảo đảm tiếp theo nàng sẽ không tiếp tục làm như vậy.

Ở trong đoạn thời gian này, cơ hồ tất cả mọi người đều cho rằng hiện tại Triệu Nhã Nhu không tiếp tục hành động chính là vì nàng đang chuẩn bị, hoặc vũ khí của nàng chỉ sử dụng được một lần.

- Chuyện này ta biết…Kỳ thật mọi người cũng không cần lo lắng, nếu Triệu Nhã Nhu thật sự muốn tấn công một quốc gia khác, các ngươi phải xem nếu như việc đó có lợi cho Triệu Nhã Nhu, thì các ngươi có thể đàm phán được với nàng, chỉ cần bảo trì trung lập, bảo trị tính chất thành thị mậu dịch, các ngươi cũng có thể đem nơi này làm lãnh thổ của nàng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Diệp Lãng biết mọi người đang lo lắng điều gì, mà hắn cũng không dám khẳng định mình có thể làm như vậy hay không.

Diệp Lãng cũng sẽ không vì một nhân tố nào khác mà làm luyện kim thuật mai một, hắn chỉ là một luyện kim thuật sĩ, chuyện liên quan tới chính trị hắn thực sự không muốn quan tâm tới.

Kỹ thuật luyện kim có thể vĩnh viễn lưu truyền xuống, mà giang sơn cơ nghiệp không thể nào, dù ngươi có chiếm được cả thiên hạ, nhưng sớm hay muộn cũng trở thành quá khứ, trở thành lịch sử.

Cũng chính bởi vì như vậy, Diệp Lãng tuyệt không để ý Triệu Nhã Nhu có thể thống nhất được thiên hạ hay không, cũng không quản ai sẽ làm hoàng đế, chỉ cần không phải là một hôn quân, không phải bạo chúa, đều không liên quan tới hắn.

Mà hắn cũng đã sớm đánh giá qua Triệu Nhã Nhu, là một nữ hoàng đế không tệ, có người như vậy thống nhất thiên hạ, cũng chưa chắc là một chuyện xấu.

Mặc dù đối với một số người mà nói, là tai họa ngập đầu, nhưng đối với toàn bộ đại lục mà nói, có lẽ là một chuyện tốt, cho nên Diệp Lãng cũng không muốn đi ngăn cản làm gì.

Trừ phi Triệu Nhã Nhu gây nguy hiểm cho thân nhân bạn bè của hắn, như vậy thì tình hình sẽ khác.

- Chuyện này nói thật đơn giản, nhưng làm thật khó khăn, cũng không phải mỗi người đều giống như con, không quản tới chuyện này.

Diệp Thành Thiên lắc đầu nói, đồng thời trong lòng cũng hâm mộ tính cách tiêu sái của Diệp Lãng, hết thảy đều có thể nhìn được thông suốt.

- Nếu đến lúc đó mọi người không bỏ xuống được, liền khởi động phòng ngự, tin tưởng Triệu Nhã Nhu cũng sẽ không ở nơi này lãng phí nhiều thời gian, chỉ cần mọi người bảo trì trung lập là được.

Diệp Lãng nói, nơi này hắn đã sớm an bài thật nhiều đồ vật, dù có chuyện phát sinh cũng có thể ứng phó.

- Khởi động phòng ngự?

Nhóm người Diệp Thành Thiên có chút nghi hoặc, chuyện này bọn họ tựa hồ còn chưa biết.


- Chuyện này ta phụ trách!

Tam ca nói.

Ngay lúc này khi mọi người còn đang định hỏi thật rõ ràng, Diệp Lãng lại nói:

- Mọi người còn chưa nói ta biết thời gian cụ thể có hạn chế hay không?

- Thời gian hạn chế? Bọn hắn nói cho con trong vòng nửa tháng chạy tới.

Diệp Thành Thiên đáp.

- Nửa tháng tới? Là nửa tháng kể từ lúc bọn hắn nói, hay là nửa tháng khi bắt đầu nói với ta?

Diệp Lãng hỏi.

- …

Cả đoàn người chợt ngây ngẩn, bọn họ tựa hồ cũng không nghĩ qua điểm này, ở thời gian vấn đề, bọn họ nghĩ là nửa tháng từ khi Diệp Lãng nhận được tin tức mà không phải từ miệng Triệu Nhã Nhu nói ra.

Điều này cũng thật khó trách họ, từ Tường Không đế quốc đến nơi đây ít nhất phải đi mười ngày, qua lại có trì hoãn, ít nhất cần hai mươi ngày, không có khả năng trong vòng nửa tháng chạy tới.

- Người truyền tin tức đang ở nơi nào?

Diệp Lãng thấy mọi người trầm mặc, liền hiểu được chuyện này không ai hiểu rõ ràng.

- Có, là ta!

Lúc này một nữ tử chỉ lớn hơn Diệp Lãng vài tuổi xuất hiện, người này tựa hồ là một đường tỷ tương đối quen thuộc với Diệp Lãng.

- Đường tỷ, ngươi đem nguyên lời nói của Triệu Nhã Nhu lặp lại một lần.

Diệp Lãng nói.


- Nàng nói: Kêu tên hỗn đản kia nhanh tới đây, dù có bay cũng phải bay tới trong vòng nửa tháng cho ta, bằng không cứ đợi mà xem.

Đường tỷ kia lên tiếng, giọng nói có bảy tám phần giống Triệu Nhã Nhu.

- Kháo! Nữ nhân biến thái này, rõ ràng đang muốn đùa giỡn ta, bảo lão tử bay, lão tử bay cho ngươi xem!

Diệp Lãng vô cùng khó chịu nói.

Lúc này ai cũng hiểu được Triệu Nhã Nhu muốn Diệp Lãng lập tức chạy qua nên cho thời hạn cực ngắn.

- Ngươi có thể bay cũng không thể đến trong thời gian ngắn như vậy, nàng rõ ràng đang đùa giỡn ngươi, căn bản không có thành ý, hay là đừng đi, thật không biết nàng sẽ đối phó ngươi như thế nào.

Thất công chúa nhỏ nhẹ nói, lo lắng cho Diệp Lãng.

Triệu Nhã Nhu dù sao cũng là muội muội của nàng, ít nhiều làm cho nàng cảm thấy được chuyện này nàng thật xin lỗi Diệp gia, thật có lỗi với Diệp Lãng.

Diệp Lãng lắc đầu nói:

- Không có chuyện gì, cô muội muội này của ngươi thật kỳ quái, nàng ta chỉ bảo ta nhìn mà làm, liền tỏ vẻ nàng biết ta sẽ trễ, dù ta không kịp thời gian cũng không thành vấn đề, nhưng khi đó nàng càng dễ dàng mở điều kiện, hơn nữa sẽ làm chuyện gì tổn thương đại ca nhị tỷ.

- Diệp Lãng, hình như ngươi rất hiểu rõ nàng?

Thất công chúa nghi hoặc hỏi, mọi người cũng muốn biết đáp án của câu hỏi này.

- Đương nhiên hiểu biết, không biết thì ta đã sớm bị nàng bắt mất! Ngươi có thể không hiểu rõ bạn bè, nhưng phải triệt để hiểu rõ địch nhân, thậm chí còn phải hiểu rõ hơn chính mình.

Diệp Lãng nói thẳng.

- Vậy…

Thật đúng là đạo lý này, nếu không hiểu địch nhân của mình, kết quả nhất định thật bi thảm, đây là điều phải biết.

- Được rồi, nàng muốn ta muộn sao, ta sẽ hoàn thành yêu cầu của nàng, ta sẽ bay qua, ba ngày thời gian là đủ rồi!

Diệp Lãng nói, sau đó chạy đi.

- Có phải đầu óc ngươi có vấn đề không, ba ngày ngươi làm sao chạy tới! Còn nữa, nếu ngươi muốn đi thì đi bên kia, sau lại quay về?

Diệp Lam Vũ hô to.

Lúc này Diệp Lãng đang chạy trở vào trong Hạo Nguyệt Hồ, hắn đi đâu? Nếu như đi phải về hướng Diệp thành để tìm phương tiện di chuyển đi?