Nhưng cũng phải biểu hiện một điểm, đó là hoàng đế không cho mẫu tử bọn họ làm việc quan trọng, bởi vì hắn đã biết hết chi tiết của bọn họ, biết rõ bọn họ không thể xuất ra chuyện gì ngoài ý muốn, kể cả chuyện trước đó, hắn cũng đã biết rõ thì có gì phải sợ bọn họ.
Lúc này, hoàng đế chỉ nhìn Diệp Lãng trên sân khấu, lắng nghe Diệp Lãng khảy đàn tỳ bà, thật sự không nghĩ tới, không nghĩ tới Diệp Lãng lại làm cho hắn bất ngờ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Chuyện vừa rồi, vốn là tử cục, không nghĩ tới lại bị hắn mơ hồ hóa giải, sau khi giải quyết xong chuyện này mà tất cả mọi người cứ ngỡ như trong mơ, không có chút cảm giác thực tế nào.
Những người của tam đại thế gia bị kéo ra ngoài, bọn họ cũng không thể tin đây là sự thật, không tin được sự chuẩn bị vài thập niên của mình, hao phí bao nhiêu sức lực để bố trí, ẩn giấu sâu như vậy, vậy mà bị Diệp Lãng nướng cánh gà ăn, tiện tay phá giải.
- Rốt cuộc Diệp Lãng là dạng tồn tại gì?
Dù là người này nhìn Diệp Lãng bây giờ, đã thấy hắn hoàn toàn không giống trước kia, trong lòng bọn họ đều nghĩ tới vấn đề này, nghĩ đến rốt cuộc Diệp Lãng là dạng tồn tại gì, tại sao mỗi lần đều mang đến cho người ta cảm giác ngoài ý muốn như vậy.
Bọn người hoàng đế là những người vui mừng nhất, vui mừng và may mắn lần này có Diệp Lãng ở đây, bọn họ cảm thấy nếu không có Diệp Lãng ở đây vào lúc này, thì chắc chắn bọn họ sẽ không còn cơ hội để mà vui mừng như hiện giờ.
Mà vào lúc đó, mọi người cũng không muốn làm cái gì cả, chỉ nghe âm nhạc, cảm nhận ý cảnh vui sướng trong lòng.
- Đàn tỳ bà của hắn làm cho người ta khoái hoạt như vậy, nhưng nếu hắn mất hứng, hắn sẽ làm cho các ngươi bi thương, làm cho các ngươi muốn khóc, nhưng nếu ngày ngày hắn khảy đàn bên tai các ngươi, cảm giác kia, đúng là sống không bằng chết!
Lúc này, bọn người Diệp Lam Vũ và Thất công chúa ngồi ở phía trước, ngồi cách vị trí Long Cát công chúa không xa, nói cho Long Cát công chúa nghe những lời này.
Không chỉ có bọn người Diệp Lam Vũ, một ít hoàng thân quốc thích vương tử công chúa, vốn không có tư cách ngồi ở phía trước, hiện tại đều ngồi ở phía trước, bởi vì sự kiện vừa rồi, đã làm cho vị trí phía trước trống trải không ít.
Đã không có được cảm giác hào khí như vừa rồi, vì vậy hoàng đế liền an bài bọn người Diệp Lam Vũ tiến lên phía trước, những người này đều là thân thích của hoàng thái hậu, làm như thế sẽ góp phần tăng thêm hào khí cho thọ yến, mà đây cũng không phải là quốc yến.
- Các ngươi sống trong hạnh phúc mà không biết phúc mà, nếu mỗi ngày hắn đều khảy đàn cho ta nghe, ta thà rằng sống không bằng chết còn hơn!
Long Cát công chúa nói.
...
Diệp Lam Vũ và Thất công chúa trầm mặc, làm sao mà các nàng không muốn chứ, các nàng thà rằng sống không bằng chết, cũng không muốn Diệp Lãng ở bên ngoài cả ngày, không thấy bóng dáng của hắn.
Rất nhanh, tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Lãng trên sân khấu, nhìn Diệp Lãng nhẹ nhàng khuấy động dây đàn, thần sắc đắm chìm trong âm nhạc, làm cho tất cả mọi người mê muội.
Lúc trước, có người không tin Diệp Lãng có thể đàn ra khúc nhạc gì cả, cảm thấy Diệp Lãng dùng thân phận ngoại tôn để lên sân khấu, tạo nghệ âm nhạc của bản thân chỉ là bình thường, thậm chí có khả năng rất thảm hại, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều không nghĩ như vậy, bởi vì nghĩ như vậy, bọn họ cảm thấy mình là đồ ngu xuẩn.
- Tốt, chấm dứt! Cám ơn các vị.
Diệp Lãng bỏ đàn tỳ bà vào trong giới chỉ, sau đó khom người chào mọi người, chuẩn bị rời đi.
- Ah, tiểu hỗn đản, ngươi nói chấm dứt? Không phải ngươi nói có một khúc nhạc đặc biệt muốn tặng cho ta sao.
Hoàng thái hậu nhìn thấy Diệp Lãng muốn xuống, lập tức nói ra.
Nàng cho rằng, Diệp Lãng và bọn người Liễu Phi Yên sẽ ở một chỗ biểu diễn cùng nhau, mà trước đó Liễu Phi Yên đã có chuẩn bị, là thuộc về Liễu Phi Yên, mà không phải Diệp Lãng.
- Ta quên mất, thật đúng lúc, thế nào, có phải cảm thấy rất vui sướng hay không?
Diệp Lãng cười trả lời:
- Ta đặc biệt lựa chọn lúc hào khí lên cao nhất như thế này, hiện tại vừa vặn, phải chuẩn bị thỏa đáng, có phải mọi người rất thích nhạc hay không?
- Đúng là rất vui sướng, khúc nhạc này rất có ý tứ, nhưng không phải các nàng sắp biểu diễn sao?
Hoàng thái hậu gật đầu, đồng thời hỏi lại.
Diệp Lãng lắc đầu nói ra:
- Không phải, đây là ta muốn biểu diễn cho mọi người xem, các nàng là chuyện khác! Ta định sẽ diễn lúc sau cùng, nhưng mà, vừa mới xảy ra tình huống lúc nãy, mà ta cảm thấy thời gian chuẩn bị chưa đủ.
Đúng vậy, vốn tiết mục của Diệp Lãng không sớm như vậy, phải đợi thêm thời gian, nhưng lúc nãy hào khí không đúng, cho nên Diệp Lãng mới dùng khúc nhạc này kéo hào khí trở lại.
Mà khúc nhạc lúc nãy là hắn muốn biểu diễn qua loa một chút, dựa theo chương trình bình thường, biểu diễn vừa rồi sẽ không có bao nhiêu người nhớ kỹ, tuy cảm thấy có quái lạ, nhưng nếu hắn biểu diễn quá xuất sắc, thì tiết mục của bọn người Liễu Phi Yên sẽ bị xem nhẹ.
Nhưng không nghĩ tới, nơi này vừa phát sinh biến cố, mà hắn lại làm ra một khúc nhạc nổi bật như vậy, thành ảnh hưởng rất sâu đến trí nhớ của mọi người, khiến cho khúc nhạc này bắt đầu thịnh hành, thịnh hành cả đại lục.
Đây là chuyện mà Diệp Lãng chưa từng nghĩ qua, mà tất cả mọi người cũng không nghĩ tới!
...
- Cũng được, ít nhất khúc nhạc này cũng không tệ, ta rất thích.
Hoàng thái hậu bất đắc dĩ gật đầu, nàng cảm thấy Diệp Lãng biểu diễn còn chưa đủ, nhưng chỉ như thế thì đã rất không tồi rồi.
- Hắc hắc, ta liền lui xuống, tiết mục kế tiếp tiếp tục!
Diệp Lãng và bọn Liễu Phi Yên cáo lui, sau đó quay trở lại chỗ ngồi, tiết mục kế tiếp đã được trình diễn.
- Diệp Lãng, đến đây một chút.
Thời điểm Diệp Lãng muốn ngồi trở lại vị trí cũ, hoàng thái hậu lại ngoắc hắn đi qua, sao đó chỉ chỉ vào bên cạnh người, ý tứ rất rõ ràng là bảo Diệp Lãng ngồi bên cạnh mình.
Lúc này có rất nhiều người cảm thấy hâm mộ Diệp Lãng, bởi vì điều này trước nay chưa từng có, dù hoàng thái hậu nói thế, nhưng từ trước tới nay chưa từng có người nào ươợc ngồi ở bên người nàng, dù là tử tôn được nàng yêu thích nhất.
Đó là vì nàng không muốn làm cho người ta hiểu lầm, hiểu lầm chính mình ủng hộ người nào đó!
Nhưng Diệp Lãng là một tồn tại đặc thù của Chu Tước đế quốc, dù là nàng ủng hộ Diệp Lãng, cũng không thể ảnh hưởng gì đến quốc gia, bởi vì Diệp Lãng không có khả năng tiến vào vòng tròn quyền lực của Chu Tước đế quốc.