- Ông chủ, nếu muốn ăn thêm, có thể gọi nữa, cần gì giành với trẻ con?
Liễu Phi Yên gọi xong, tức giận nói với Diệp Lãng.
- Đúng vậy, Khả Lâm, muội muốn ăn thì gọi, sao lại giành với ta, lần sau không được như vậy, nếu không ta sẽ không đưa muội đi nữa.
Diệp Lãng mặt dày chuyển câu chuyện sang phía tiểu công chúa, hơn nữa còn giáo huấn nàng.
-...
Liễu Phi Yên và Lãnh Huyết Ngũ chẳng biết nói gì, thực sự rất muốn xả giận cho tiểu công chúa, ném Diệp Lãng xuống lầu.
Tiểu công chúa không nói gì, chỉ nhìn Diệp Lãng, nắm chặt gấu áo hắn, lắc lắc đầu, hình như muốn nói, ca ca đừng giận, muội biết lỗi rồi.
Nhìn bộ dạng tiểu công chúa, bọn Lãnh Huyết Ngũ càng giận hơn, cảm thấy Diệp Lãng rất đáng ghét!
- Hừ! Chỉ giỏi bắt nạt trẻ con, có bản lĩnh thì đấu tay đôi với chúng ta.
Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói.
- Hứ, nàng biết đấu tay đôi sao? Ám sát thì được, chính diện đối chiến nàng còn kém lắm, ta dùng một ngọn tay cũng có thể giết chết nàng!
Diệp Lãng khó chịu nói.
- Ra ngoài! Chúng ta đấu tay đôi!!
Lãnh Huyết Ngũ đứng bật dậy, giận dữ đập bàn, làm cho mấy chiếc đĩa trên bàn nảy lên loảng xoảng.
- Không cần ra ngoài, ta chỉ dùng một ngón tay, là đủ bóp chết nàng!
Diệp Lãng lắc lắc ngón tay trỏ, trực tiếp xông vào Lãnh Huyết Ngũ.
Lãnh Huyết Ngũ khó chịu hừ mấy tiếng, cảm thấy Diệp Lãng khoác lác hơi quá, một ngón tay, ta để ngươi bóp, xem ngươi làm gì được ta.
Lãnh Huyết Ngũ khinh địch,nhưng, cũng chỉ là đối với một mình Diệp Lãng mà thôi. Những người khác cho dù dùng một sợt tóc công kích nàng, cũng sẽ bị nàng giết chết.
Ngón tay Diệp Lãng điểm lên người Lãnh Huyết Ngũ, lúc này, Lãnh Huyết Ngũ đang chuẩn bị lên tiếng chế giễu Diệp Lãng, chứng minh mình không có vấn đề gì.
Chỉ là, Lãnh Huyết Ngũ phát hiện, bây giờ có một vấn đề nho nhỏ, đó chính là, nàng hoàn toàn không thể cử động!!
-??
Rốt cục đã xảy ra chuyện gì, lúc nãy hắn chỉ chạm nhẹ vào mình thôi mà, đến đau cũng không cảm thấy đau, còn tưởng hắn không nỡ, kết quả hắn lại giở thủ đoạn.
- Đê tiện! Ngươi làm gì với ta?
Lãnh Huyết Ngũ thân thể bất động, nhưng trí não thì vẫn có thể hoạt động, miệng cũng vậy.
- Cũng chẳng làm gì, chỉ là điểm huyệt đạo của nàng mà thôi.
Diệp Lãng khoát tay nói,
- Để xem nàng còn dám hoài nghi ngón tay của ta nữa không, một ngón tay, vẫn có thể giết chết người khác! Chỉ cần ta muốn nàng chết.
Lãnh Huyết Ngũ trực tiếp hỏi:
- Một điểm vừa rồi là gì?
Diệp Lãng trả lời:
- Là một loại kĩ năng, có thể khiến người ta không thể động đậy, giống như nàng bây giờ, còn có thể khiến người ta tắc thở mà chết, có thể khiến người ta bật cười, có thể khiến người ta khóc, có thể khiến người ta toàn thân đau đớn, như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến cắn, cảm giác đó, đúng là...
- Là sống không bằng chết.
Liễu Phi Yên lên tiếng bổ sung.
- Ừm, không sai, là sống không được mà chết cũng không xong, sống không bằng chết.
Diệp Lãng gật đầu nói.
- Còn có một số công năng khác, ví dụ tạm thời ngừng vận hành khí huyết ở một bộ phận khu vực...
- Đừng nói nhiều như vậy, thứ này có thể dạy ta không?
Lãnh Huyết Ngũ nói.
- Không thể!
Diệp Lãng lắc đầu.
- Vậy ngươi phí lời nhiều như vậy làm gì, mau giải cho ta, nếu không ta sẽ cho ngươi biết tay!
Lãnh Huyết Ngũ nhìn Diệp Lãng nói, không dạy cũng chẳng sao, dù sao những thứ một người có thể học là có hạn, nàng cảm thấy chỉ cần tinh tiến những gì mình đã biết là được.
Bây giờ những thứ nàng muốn học còn rất nhiều, chút này đối với kĩ thuật ám sát của mình, không có quá nhiều giúp đỡ.
- Ờ...
Diệp Lãng trả lời một tiếng, sau đó lập tức giải huyệt cho Lãnh Huyết Ngũ.
Lãnh Huyết Ngũ sau khi được giải huyệt, thả lỏng gân cốt, sai đó đánh một quyền về phía Diệp Lãng.
- Á!
Diệp Lãng bị đánh ngã xuống đất, sau đó lại ngồi bật dậy, chỉ Lãnh Huyết Ngũ giận dữ nói:
- Nàng đánh lén ta, không phải nói ta giải huyệt cho nàng sao, vậy mà nàng... đúng rồi, nàng vẫn chưa nói giải huyệt xong thì thôi, ta thật ngốc...
- Biết mình ngốc thì tốt, chứng tỏ ngươi vẫn còn thuốc chữa!
Lãnh Huyết Ngũ phẩy phẩy tay, dùng khăn tay chùi chùi, sau đó bắt đầu ăn chỗ điểm tâm vừa được đưa lên.
- Ực ực...
Diệp Lãng uống một ngụm canh vây cá, sau đó súc súc miệng, phụt một tiếng nhổ lên đĩa đựng thức ăn thừa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
-?? Ngươi làm gì vậy?
Nhìn động tác của Diệp Lãng, những người khác đều ngây ra, Liễu Phi Yên đang nghĩ đến một khả năng, không lẽ hắn lấy canh vây cá súc miệng thật.
Câu trả lời rất nhanh được đưa ra, đúng như Liễu Phi Yên đoán, quả nhiên là vậy.
- Không phải nàng nói, dùng canh vây cá súc miệng sao?
-...
Đúng là, ta chỉ nói vậy, đâu có ai dùng canh vây cá súc miệng, đúng là đồ ngốc.
- Ôi, hôm nay coi như ta được mở rộng tầm mắt, thì ra còn có người dùng canh vây cá thượng hảo súc miệng, đúng là đại khí! Không biết, có phải là trọc phú, muốn đế thể hiện ở Vạn Hoa Lầu hay không?
Liễu Phi Yên vẫn chưa kịp nói gì, một giọng nói âm dương quái khí đã truyền đén, trong ngữ khí hình như chút địch ý đối với Diệp Lãng, khẳng định là người bất thiện.
Lãnh Huyết Ngũ cảnh giác nhìn về phía giọng nói, đang suy nghĩ nếu đối phương đến sẽ dùng cách gì giết chết đối phương.
Nếu như nói, có ai biết được suy nghĩ của Lãnh Huyết Ngũ, có lẽ sẽ lập tức cách xa Diệp Lãng, càng xa càng tốt, tuyệt đối không dám lại gần.
Nhưng, sự khắc nghiệt đó không được thể hiện ra hình dáng bên ngoài của Lãnh Huyết Ngũ, đồng thời, những người đó coi Lãnh Huyết Ngũ như một cô nương, một cô nương xinh đẹp tuyệt mỹ, muốn được lại gần vuốt ve nàng.
Sở dĩ họ có địch ý với Diệp Lãng, kì thực một nửa là vì Lãnh Huyết Ngũ, một nửa còn lại đương nhiên là vì Liễu Phi Yên.
Trong thanh lâu, rất sẽ xuất hiện việc ghen ăn tức ở, Diệp Lãng dẫn theo hai thiếu nữ tuyệt sắc, nếu bị người ta phát hiện, nhất định sẽ mất bình tĩnh, nếu như trong đó có những người không biết phân biệt phải trái, vậy thì sẽ có trò vui xảy ra.
Rõ ràng, kẻ âm dương quái khí vừa rồi chính là một trong những người không biết phân biệt phải trái!!
-..., đồ khốn, người này không đơn giản, ta nhớ, hắn là thiếu gia của Chu Tước đệ nhất thế gia Vệ gia phân gia Vệ Tinh, mặc dù nói là là phân gia thiếu gia, nhưng hắn bây giờ đã vào tông gia, nắm bắt quyền lợi rất lớn.
Lãnh Huyết Ngũ lập tức đọc ra tư liệu người này, thân là Lãnh huyết tổ, không những phải hiểu quốc gia đối địch với mình mà càng phải hiểu về quốc gia của mình.
Cũng chính vì nguyên nhân này, Lãnh Huyết Ngũ biết Vệ Tinh trước mắt khẳng định là người bất lợi đối với Diệp Lãng, chí ít, hắn không biết thân phận Diệp Lãng.
Vệ gia nếu Chu Tước đế quốc đệ nhất thế gia, chắc hẳn phải có quan hệ rất tốt với Chu Tước hoàng tộc, nếu không, sao họ có thể ngồi lên vị trí đệ nhất thế gia.
Nếu như vậy, Vệ gia sao lại đối với Diệp Lãng, đồng thời Vệ Tinh - người muốn gây dựng chỗ đứng trong Vệ gia càng không thể đắc tội Diệp Lãng, như vậy sẽ khiến tiền đồ của hắn trở thành một vũng bùn không có lối thoát.