- Mau đi theo!!
Tam công chúa quyết định kéo bọn Đại Tỷ đi theo hai người Diệp Lãng, bất luận là Diệp Lãng hay Tiểu Phi, đều có giá trị để nang đi theo, nàng không muốn cứ vậy bỏ qua hai người.
- Nàng cũng đi theo, ta thì không được tiện cho lắm, nàng cũng biết Vân Cảnh tiểu thư hình như không thích nam nhân.
Đại hoàng tử cũng rất muốn biết thân phận Diệp Lãng, muốn biết quan hệ giữa Diệp Lãng và Tiểu Phi, nhưng hắn không tiện đi cùng, nên đành phía Hồ Mi đi.
- Các ngươi theo ta làm gì, muốn ăn chực sao?
Diệp Lãng phát hiện ra bọn Đại Tỷ, trực tiếp nói.
- Cái gì ăn chực, ta chỉ là đói bụng, muốn cùng ăn mà thôi, thuận tiện kể cho ta nghe, ngươi rốt cục là ai, tại sao lại thân với Vân Cảnh như vậy?
Đại Tỷ rất thẳng thắn, không hề che giấu mục đích của mình.
- Nói thì phải nói rõ một chút, ta với nàng ấy thân nhau lúc nào, con mắt nào của nàng nhìn thấy! Diệp Lãng lập tức phủ quyết.
- Con mắt trái và con mắt phải! Nếu như không thân, tại sao ngươi lại đến sống ở nhà Vân Cảnh, không sống nhà ta, chúng ta là thế giao cơ mà!
Đại Tỷ chất vấn.
- Thế giao?
Phi có chút nghi hoặc nhin Diệp Lãng, sao nàng không biết Diệp gia từng có thế giao với Cáp Đức gia, họ hình như một chút quan hệ cũng không có.
- Đây là một hiểu lầm! việc ta đến sống ở nhà nàng ấy rất đơn giản, bởi vì nàng ấy biết thân phận của ta, không cảm thấy ta đang lợi dụng.
Diệp Lãng nói.
- Nói vậy, Cáp Đức gia cảm thấy ngươi lợi dụng họ?
Phi có chút hiếu kì hỏi.
- Đây cũng là một sự hiểu lầm, ta giúp người ta mang nửa miếng ngọc bội đến trả cho Mễ Căn, nửa miếng ngọc bội đó là hôn ước, chỉ cần mang nửa miếng ngọc bội đó đến, là có thể cưới được một trong số họ, Ngải Tỷ ("Đại Tỷ" ai đó giải thích nói) và Hề Nhi tiểu thư đều được.
Diệp Lãng nói.
- Nhưng, ta cự tuyệt, còn có thể đổi thành ba điều kiện, ta vẫn cự tuyệt.
- Ta hiểu! Họ nhất định sợ ngươi dùng ngọc bội uy hiếp họ, kết quả ngươi cái gì cũng không cần! Ha ha, họ đúng là ngốc. Bao nhiêu người tranh nhau gả cho ngươi, vậy mà họ lại sợ ngươi có mưu đồ gì... ha ha, cho dù cho ngươi cả Cáp Đức gia tộc, ngươi cũng không cần...
Phi mặc dù chỉ nghe một chút, nhưng nàng đã đoán ra đại khái câu chuyện, biết thái độ của Cáp Đức gia tộc, nàng cảm thấy rất buồn cười.
- Phí lời, đương nhiên không cần, ta còn chưa tiêu hết tiền của mình đây này!
Diệp Lãng lắc đầu.
- Hắn rốt cục là ai?
Tam công chúa nghe đến đây, đã biết thân phận Diệp Lãng không đơn giản, Phi không bao giờ nói đùa, những gì nàng nói đều là sự thật.
Nếu như đó là sự thật, vậy thân phận Diệp Lãng phải rất khủng bố, Cáp Đức gia là một trong những gia tộc lớn nhất đế quốc, một gia tộc như vậy mà hắn cũng chẳng cần.
- Ta chính là Diệp Lãng.
Diệp Lãng có chút kì quặc nhìn Tam công chúa, cảm thấy Tam công chúa hỏi vậy rất ngốc.
- Phi, ngươi nói xem, hắn là ai?
- Hắn chính là Diệp Lãng.
Ai mà không biết điều này, cần các người phải nói sao.
- Phi, ý của Tam công chúa là, Diệp Lãng là người thế nào, thân phận ra sao, đương nhiên, nếu như không tiện nói thì không cần phải nói!!
Lúc này, Hồ Mi mới lên tiếng, hình như nàng cũng rất muốn biết thân phận Diệp Lãng.
- Không phải ta nói, Diệp Lãng chính là thân phận của hắn sao, hắn chỉ cần dùng cái tên này là được.
Phi thản nhiên nói, ngưc khí hình như có chút kính trọng.
Ngữ khí của Phi khiến mọi người có chút không hiểu.
Cái tên Diệp Lãng có thể thay thế thân phận sao?
Lúc này, trong não hải mọi người đột nhiên xuất hiện một cái tên, một nhân vật.
- Không lẽ, hắn chính là Diệp gia thập tam thiếu trong truyền thuyết, phá gia chi tử siêu cấp, luyện kim thiên tài...Ta biết, chẳng trách Hải Na lại bị đuổi khỏi Thánh Thành...
Tam công chúa lẩm bẩm nói.
Lúc này, những ánh mắt nhìn Diệp Lãng đã bắt đầu thay đổi, họ không ngờ Diệp Lãng trước mắt lại là Diệp Lãng trong truyền thuyết.
- Cái gì? Các ngươi nói xong chưa, Tiểu Phi, đi mau lên, các ngươi muốn đến ăn chực thật đấy à?
Diệp Lãng chẳng quan tâm đến những ánh mắt đó, chỉ thuận miệng nói.
Lúc này, đã có một số người muốn rút lui, họ đã biết được thân phận thật của Diệp Lãng, không còn mục đích gì để lưu lại nữa.
Nhưng lúc này, Đại Tỷ - người vô tâm nhất đã thẳng thắn nói:
- Ừm! Ta muốn đi, ta cũng đói!
- Dù sao cũng không có việc gì, ta đương nhiên cũng phải đi.
Tam công chúa và Hề nhi cũng nói, bây giờ họ không phải làm gì nữa.
Cứ như vậy, Diệp Lãng mang theo một cảnh tượng mỹ lệ, đi đến Vân Cảnh gia tộc!
Cái gì gọi là cảnh tượng mỹ lệ? Đừng quên, các thiếu nữ kia còn mặc váy cô dâu, họ chưa kịp thay y phục.
Ai không biết chuyện nhất định sẽ nói:
- Hừ, tên tiểu tử kia là ai vậy, sao lại có bằng ấy cô dâu...
- Tiểu thư, người về rồi... họ là...
Hộ vệ của Vân Cảnh gia tộc nhìn thấy cảnh tượng tuyệt mỹ ấy, có chút ngơ ngẩn, nhưng may mà người dẫn đầu là đại tiểu thư nhà họ, nên họ lập tức hồi lại thần.
Lúc hỏi câu này, điều khiến họ hiếu kì không phải các cô dâu, họ biết hôm nay có hoạt động cướp cô dâu, điều khiến họ hiếu kì là, Diệp Lãng bên cạnh Tiểu Phi.
Đại tiểu thư lại đưa nam sinh về nhà, đúng là quá kì lạ, hơn nữa nam sinh này còn đứng gần tiểu thư lại càng thần kì hơn.
Phải thông báo ngay cho lão gia và phu nhân... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Chính vì có đám hộ vệ lắm chuyện này mà bọn Diệp Lãng còn chưa bắt đầu ăn cơm, trưởng bối Vân Cảnh gia tộc đã đến, không chỉ lão gia phu nhân, đến thái lão gia thái phu nhân cũng đến.
- Tiểu Phi, con mang bạn về à, chiêu đãi cho tốt nhé.
Phi mẫu nhìn thấy Diệp Lãng ngồi cạnh Tiểu Phi, nhãn thần bắt đầu có chút khác lạ.
Ở Vân Cảnh gia, chuyện hôn nhân của Tiểu Phi đã trở thành vấn đề khiến tất cả mọi người đều phải đau đầu, bởi vì căn bệnh đó, Tiểu Phi không thể tiếp cận bất cứ nam nhân nào, đừng nói chuyện yêu đương.
Bây giờ, họ phát hiện, có nam sinh có thể lại gần Tiểu Phi, mà Tiểu Phi không hề kháng cự, tình huống này bảo họ không mừng sao được, ánh mắt nhìn Diệp Lãng đương nhiên phải khác.
- Xem ra, có người sắp bị đặt câu hỏi.
Tam công chúa thì thầm với người bên cạnh.
- Ai?
Đại Tỷ mơ hồ hỏi.
- Thì Diệp Lãng đó, hắn sẽ không thoát khỏi ải mẹ vợ chọn con rể này đâu.
Tam công chúa cười nói.
- Mẹ vợ chọn con rể? Là ý gì?
- Ngươi không phát hiện ra, Phi có chút kì lạ sao? Vừa rồi hình như Phi có tiếp xúc với Diệp Lãng, lúc hai người nói chuyện, tay cũng chạm vào nhau, mà chẳng thấy Phi có phản ứng gì?
Tam công chúa hỏi.
- Không có phản ứng, không có phản ứng gì, đâu có phải cố ý.
Đại Tỷ nói.