Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 56: Kỳ tích được sinh ra (2)


"Lại ngẩn người , mau nói cho ta biết vì sao đến trễ như vậy?" Diệp Lam Vũ lấy ngón tay điểm nhẹ một cái lên trán Diệp Lãng.

"Còn không phải vì mụ béo này, nữ nhân a, cứ mài mài chít chít như vậy." Diệp Lãng khoát tay, nhìn cô gái bên cạnh nói.

"Mụ béo?"

Theo ánh mắt của Diệp Lãng, Diệp Lam Vũ cẩn thận quan sát cô gái kia. Đến tận bây giờ nàng vẫn không chú ý đến cô gái này, mà giờ nhìn đến thì lại không thể hiểu được ý của từ "mụ béo" mà Diệp Lãng nói là gì.

Người thiếu nữ trước mắt này mặc một thân áo bó sát người cùng váy ngắn màu đen, đem dáng người hoàn mỹ phô hiện ra trước mắt mọi người, tuyệt đối không có một chút quan hệ với cái từ "béo" kia, muốn nói béo cũng là "béo" ở bộ ngực và cái mông, là một bộ ngực cao mông nở làm cho nữ nhân đố kỵ làm cho nam nhân điên cuồng.

Phối hợp với cái eo nhỏ mảnh khảnh, cặp đùi đẹp thon dài, quả thực là ma quỷ dáng người!

Hơn nữa làn da trắng nõn tinh tế, còn có khuôn mặt nhỏ nhắn như phấn điêu ngọc mài, mái tóc dài đen bóng thướt tha, mị lực của người thiếu nữ này có thể hấp dấn bất cứ ánh mắt của kẻ nào!

Mà kiểu tóc của người thiếu nữ này cũng thực khác biệt, Diệp Lam Vũ chưa từng gặp qua bao giờ, cũng là kiểu mà bây giờ nàng thích rồi... Đằng sau cô gái cuốn lên một cái búi tóc, bên trên còn cắm một ít lông chim màu trắng. Tóc là thẳng, nhưng khi những cây lông chim này ghim vào thực tự nhiên trở thành tóc quăn.

Hết thảy hết thảy làm cho nàng giống như trở thành một tiểu công chúa xinh đẹp, bên trong vẻ cao quý còn mang theo một chút đáng yêu, một chút bướng bỉnh.

"Hừ, còn không phải vì ngươi sao, ngay cả quần áo cũng không chuẩn bị tốt cho ta, còn phải đi sửa lại!" Cô gái kia hừ nhẹ, kháng nghị.

"Kính nhờ, ta đã sớm chuẩn bị tốt cho ngươi rồi, ai mà biết bộ ngực ngươi nhỏ như vậy..." Diệp Lãng không chút khách khí nói.

Cô gái mặt đỏ lên, xấu hổ và giận dữ nói: "Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, cần tất cả bộ vị đều lớn, không phải chỉ cần bộ ngực!!"

"Cũng chẳng phải giống nhau..." Diệp Lãng một bộ không sao cả.

"Sao mà giống nhau được! !"

"Thì cũng không sai biệt lắm !"

"Không phải, không phải, ngươi luôn hồ đồ như vậy, hai các khác nhau xa! !"


Diệp Lãng cùng cô gái bắt đầu tranh luận không thôi, người nghe thì cảm giác có điểm mơ hồ, hoàn toàn không biết bọn họ cãi nhau vì cái gì, bất quá có thể khẳng định là bọn họ đang thảo luận vấn đề về bộ ngực của cô gái...

"Các ngươi khoan cãi nhau đã! Đệ đệ, làm sao ngươi lừa tới một tiểu công chúa đáng yêu như vậy, so với tỷ tỷ ngươi là ta cũng chỉ kém một chút, tương xứng với Thất công chúa này rồi!" Diệp Lam Vũ ngăn hai người lại, đồng thời, phát ra một cái đánh giá rất cao với cô gái.

"Uy uy, là kém hơn ta một chút, tương xứng với ngươi!!" Thất công chúa chữa lại.

"Nàng? Tiểu công chúa? ! Ánh mắt các ngươi nhất định có vấn đề, nàng làm gì giống tiểu công chúa? Hơn nữa làm gì có chuyện đáng yêu?" Diệp Lãng cho rằng tạo hình của cô gái kia là nóng bỏng khêu gợi, không có chút liên quan gì với từ đáng yêu cả, đây là tạo hình do hắn tự thiết kế ra để giúp nàng làm cho toàn bộ nam nhân chết mê chết mệt!

Nhưng mà trên phương diện thiết kế này hắn không phải rất chuyên nghiệp, có chút khác biệt với hắn tưởng tượng, may là vẫn còn hiệu quả!

"Tốt lắm, không nói chuyện phiếm với các ngươi nữa, phần thi của chúng ta phải bắt đầu rồi, mụ béo, tất cả nhìn ở ngươi đấy." Diệp Lãng bắt đầu tiến vào chủ đề chính của hôm nay.

"Thi? Chân Tiểu Yên cũng không có ở đây thì thi cái gì?" Diệp Lam Vũ kỳ quái hỏi.

"Ai nói không, nàng không phải ở bên cạnh ta sao?" Diệp Lãng chỉ vào cô gái bên cạnh nói, mà cô gái kia lại mỉm cười, tựa hồ phụ họa.

Nhưng lời này ở đây chẳng ai tin cả, ngay cả Liễu Phi Yên đã từng gặp qua Chân Tiểu Yên ba ngày trước cũng hoài nghi.

"Tiểu hỗn đản, dám lừa lão tỷ!" Diệp Lam Vũ thực mất hứng nói, hơn nữa hung hăng gõ một cái lên đầu Diệp Lãng.

"Diệp Lãng, ngươi không nên quá đáng như vậy, đừng cho rằng mình là Diệp gia Thập Tam thiếu gia thì có thể làm càn như vậy, tìm người qua thay thế Chân Tiểu Yên để thi! !"

"Hoàng Thượng, người nói phải bảo trì tính công chính của cuộc thi lần này, chẳng lẽ để cho hắn xằng bậy như vậy sao?"

Trong nhất thời toàn trường náo động mãnh liệt, tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Lãng tìm một người qua "thi hộ", bọn họ tuyệt đối không tin cô gái xinh đẹp như một tiểu công chúa trước mắt này là mập mạp khó coi Chân Tiểu Yên kia!

Không, điều này tuyệt đối không có khả năng!

Bởi vậy bọn họ cũng mãnh liệt phản đối Diệp Lãng lấy thủ đoạn không công chính như vậy để chiến thắng, tuy rằng trong nội tâm bọn họ cũng rất muốn nhìn màn biểu diễn của thiếu nữ này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"Diệp Lãng, tuy rằng ta cũng ủng hộ ngươi, mua độ Chân Tiểu Yên, nhưng ngươi cũng không thể dùng thủ đoạn như vậy a, điều này sẽ làm cho mọi người công phẫn." Hoàng Đế cười khổ một chút, sau đó lên tiếng nói.


"Tiểu Lãng, muốn thắng cũng phải công chính đàng hoàng!" Diệp Thành Thiên cũng lên tiếng, mà ý tứ của hắn cũng thực rõ ràng, hắn cũng không tin cô gái bên cạnh Diệp Lãng là Chân Tiểu Yên kia.

"Ta thắng thực công chính à! Bây giờ nàng không cần thủ đoạn để thủ thắng nữa!" Diệp Lãng tựa hồ không phát giác ra vấn đề, điều này làm cho mấy nữ nhân bên cạnh lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ --

Ngốc tử, ngu ngốc!

Một cái giám khảo bắt đầu tức giận quát: "Nếu nàng là Chân Tiểu Yên thì đương nhiên là không cần thủ đoạn gì, nhưng vấn đề là nàng không phải, là người thế thân ngươi tìm tới, ngươi làm như vậy là coi rẻ tất cả chúng ta và Hoàng Thượng! !"

"Nếu ngươi muốn làm như vậy thì chúng ta liền rời khỏi cuộc thi! !"

"Hoàng Thượng, ngươi không thể dung túng hắn như vậy!"

Trong nhất thời không khí lại mãnh liệt lên, đám giám khảo kia, cũng là đám người nhà của nhóm tài nữ kia đều bắt đầu hô to khẩu hiệu, thuận tiện kéo Hoàng Đế xuống nước.

"Diệp Lãng..."

"Các ngươi nói nhảm cái gì vậy, mặc dù nàng có điểm biến hóa, bất quá nàng chính là mụ béo mà... Chân Tiểu Yên! Mụ béo, mau chào hỏi mọi người đi, chú ý khí chất!" Lúc này Diệp Lãng tựa hồ mới phát hiện ra vấn đề, mới bảo Chân Tiểu Yên tự giới thiệu, mà hắn cũng thực trì độn cho rằng vì việc này mà làm người ta nghi ngờ.

Chân Tiểu Yên nhẹ nhàng hành lễ, sau đó dùng một cái âm thanh thực ôn nhu giới thiệu: "Ừ, mọi người khỏe, ta là Chân Tiểu Yên!"

"..." Khí chất thanh nhã mà cao quý, điều này làm cho mọi người cảm thấy hít thở không thông, cũng làm cho toàn trường nhất thời lâm vào trầm mặc, yên tĩnh không tiếng động!

Mà một lát sau lại bồi tiếp một tràng đại bạo phát khác! !

"Dựa vào, lão tử tuyệt đối không tin đây là Chân Tiểu Yên, cho dù giết lão tử cũng không tin! !"

"Cho dù ngươi tìm người thay thế thì cũng kính nhờ ngươi tìm một người bình thường một chút, cái này thì kém quá lớn rồi, ngươi cho chúng ta là ngu ngốc sao?"

"..."

"Diệp Lãng, ngươi quá vô sỉ ! Bất quá, ta duy trì ngươi..."

"Ta cũng duy trì ngươi!"

"? ?"

Toàn trường đang đầy tiếng mắng, cũng không biết là ai hô ra khẩu hiệu này, làm cho trong những âm thanh thảo phạt lại có thêm một loại ủng hộ "khác biệt", hơn nữa hình như loại ủng hộ này càng lúc càng lớn.

Điều này làm cho toàn trường trở nên có chút quỷ dị...