"Lúc đó thái độ của Thập Tam thiếu gia không được tốt lắm, cái này hẳn mọi người đều biết, khi Thập Tam thiểu gia thấy người mình không thích thì trên cơ bản sẽ chẳng có chút lễ phép nào. Mà lúc đó, tất cả mọi người đều cảm thấy đây là bất kính với tiểu Nữ Hoàng, bọn họ đều cảm thấy lấy tính cách của tiểu Nữ Hoàng nhất định sẽ bão nổi, nhưng kết quả lại ra ngoài dự kiến, tiểu Nữ Hoàng chẳng những không bão nổi, hơn nữa còn đi theo Thập Tam thiểu gia tham gia vây săn..."
"Lúc sau bọn họ vẫn luôn luôn ở cùng nhau, thuận tiện nói một chút, lúc đó nghe nói Thập Tam thiếu gia đều vẫn ôm Lý Nguyệt tiểu thự không biết vì sao mà toàn thân nàng vô lực, đều do Thập Tam thiểu gia chiếu cố."
"Đương nhiên, hiện tại Lý Nguyệt tiểu thư cũng không phải trọng điểm, sau đó Thập Tam thiếu gia vẫn ở cùng một chỗ với tiểu Nữ Hoàng, thái độ rất ám muội, tuyệt không giống hai đối thủ một mất một còn. Sau lại, nghe nói ở giữa còn có một sự tình, Thập Tam thiếu gia cùng tiểu Nữ Hoàng, Lý Nguyệt ba người mất tích trong một thời gian ngắn, cho dù là vậy nhưng họ vẫn không phát sinh chuyện gì cả, điều này làm cho người ta thấy rất kỳ quái"
"Sau đó càng kỳ quái hơn là, tiểu Nữ Hoàng đột nhiên tuyên bố phải cử báo sinh nhật yến hội, nàng có mời Thập Tam thiếu gia tham gia, trước đó mọi người còn đang mê hoặc vì sao đột nhiên nàng có hứng thú với chuyện này, bây giờ mới hiểu ra hóa ra là vì Thập Tam thiếu gia!"
"Sau đó... sau đó, tiểu Nữ Hoàng còn nói trước mặt mọi người bắt Thập Tam thiếu gia lấy nàng, bất quá Thập Tam thiểu gia cự tuyệt..." Nói đến đây, rất nhiều người cảm thấy tiếc hận, trong lòng bọn họ, tựa hồ Diệp Lãng cưới Triệu Nhã Nhu là một chuyện rất tốt.
Làm bình dân dân chúng, tất nhiên bọn họ không nghĩ đến cảm giác giữa hai người có phải là tù địch hay không mà họ chỉ cảm thấy chuyện như thế là hoàn mỹ nhất, nếu Triệu Nhã Nhu gả cho Diệp Lãng thì tuyệt đối là chuyện tốt.
Cái này từ góc độ nào đó cũng coi như là một loại hôn nhân chính trị, là kết quả dân chúng muốn thấy nhất!
"Sau đó..."
Kế tiếp, người nọ nói một vài chuyện giữa hai người ra, đều là một ít chuyện mà mọi người cảm thấy có chút vấn đề, cảm thấy có chút ám muội trong đó, đương nhiên, đây đều là đám dân chúng tự nhận.
Vì thế, cố sự tình yêu giữa Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu bắt đầu truyền lưu ra ngoài, từ thuần túy chỉ là đối thủ một mất một còn biến thành có quan hệ phức tạp đối thủ một mất một còn.
Lại có người giỏi hơn, lấy chuyện tình hai người biên soạn thành một câu chuyện tình yêu, chuyện này còn được truyền lưu ra ngoài, cũng xuất hiện rất nhiều bản khác nhau, mà làm cho người ta cảm thấy thần kỳ là, chuyện này lại biến thành câu chuyện tình yêu kinh điển.
Chuyện kể rằng, một tiểu công chúa trong thâm cung, cùng vị hôn phu của tỷ tỷ nàng...
Khụ khụ, trở lại chính để!
Lời đồn đãi này rất nhanh truyền vào tai Triệu Nhã Nhu, nàng chỉ lạnh nhạt cười, cũng không ngăn cản.
Tuy Triệu Nhã Nhu không ngăn cản nhưng mọi người cũng không cảm thấy chuyện này có thể nói trước mặt nàng, có lẽ nàng cảm thấy nó chỉ là chuyện nhò, không đáng để nàng chú ý.
Mặc kệ sự việc phát triển như thế nào, tin tức Diệp Lãng ở đây đều bị cả thành biết đến!
"A, hắn đúng là hắn mà, sao ta lại đần độn như vậy, sao không nhìn ra được chứ, ta còn muốn nói một chuyện với hắn, không biết hắn đang ở đâu nữa! Thật là!" Sau khi Trúc Diệp Nhi biết tin tức Diệp Lãng, sửng sốt một hồi mới kịp phản ứng, bắt đầu oán trách. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mà giống Trúc Diệp Nhi, rất nhiều người đều muốn biết Diệp Lãng đang ở đâu, là chạy ra Hoàng Thành rồi hay vẫn còn ở lại đây, nếu ở lại đây thì hiện tại đang ở nơi nào?
Bất quả, đại bộ phận mọi người cảm thấy khả năng Diệp Lãng còn ở lại là rất thấp, sự tình cũng đã bại lộ, hơn nữa còn từng bị Triệu Nhã Nhu vây bắt, sao hắn còn ở đây được, chẳng lẽ hắn ngồi chờ Triệu Nhã Nhu tới bắt sao?
"Lý Nguyệt, ngươi muốn đi ra ngoài?"
Lúc này Lý Thiên Quân đang muốn tìm Lý Nguyệt nói chuyện, lại phát hiện Lý Nguyệt lại chuẩn bị đi ra ngoài như bình thường, bây giờ sao hắn có thể để nàng đi được, tất nhiên sẽ tiến đến ngăn cản.
"Ừ, ta muốn đi ra ngoài!" Lý Nguyệt tựa hồ không phát hiện được ý tứ của Lý Thiên Quán, gật gật đầu nói.
"Bây giờ là lúc nào rồi mà ngươi còn đi ra ngoài, ngoan ngoãn ở nhà đi!" Lý Thiên Quân lập tức nói.
"Lúc nào? Vì sao không thể đi?" Lý Nguyệt lãnh đạm hỏi.
Lý Thiên Quân khẽ nhíu mày, nói: "Hiện tại Diệp gia Thập Tam không biết lúc nào sẽ xuất hiện, ai biết hắn có ý đồ gì với ngươi không, ngươi hay là ở nhà vài ngày đã rồi tính sau."
"Hắn đến thì tốt quá, không phải các ngươi đã an bài tốt rồi sao?" Lý Nguyệt vẫn bình thổn như vậy, tựa hồ trải qua một đêm, cái nhìn của nàng với Diệp Lãng lại bình thản hơn nhiều, dường như cũng không tức giận nữa.
Có điều nàng thật sự không tức giận sao? Tin rằng rất nhiều người muốn biết chuyện này, lấy tính cách của Lý Nguyệt, bọn họ cảm thấy rất có thể sẽ như vậy.
Bất quá đó là vì bọn họ không biết một số chuyện, nếu bọn họ biết chuyện phát sinh giữa Diệp Lãng và Lý Nguyệt, tin rằng bọn họ sẽ không cảm thấy khả năng này rất cao, chỉ cảm thấy rất có thể.
ừ, chỉ là có thể, nhưng cũng có thể không phải!
"An bài là an bài, nhưng nếu ngươi đi lại ở bên ngoài thì sẽ yếu bớt đi sự chuẩn bị của chúng ta, đến lúc đó có thể ngươi sẽ gặp phiền toái." Lý Thiên Quân nói.
"Nếu ta không đi lại ở ngoài thì hắn có hoải nghi chúng ta có chuẩn bị không?" Lý Nguyệt nói.
"Này... hẳn là sẽ không, ngươi cũng biết đôi khi hắn cũng mơ mơ màng màng..." Lý Thiên Quân có điểm xấu hổ, chuyện này đúng như lời hắn nói, là đôi khi.
"Nếu vạn nhất hắn trở nên khôn khéo thì sao?" Lý Nguyệt hỏi.
"Này..." Lý Thiên Quân nói không ra lời.
"Kỳ thật phụ thân ngươi cũng không cần khẩn trương, mặc dù hắn lừa gạt ta nhưng cũng sẽ không làm ra chuyện bất lợi với mình, hắn sẽ không thương tổn ta, ít nhất sẽ không xúc phạm đến cơ thể của ta..." Lý Nguyệt lãnh đạm nói, mà lần này, trong ngữ khí lãnh đạm còn có một tia ưu sầu.
"Cái này cũng đúng, tuy tiểu tử kia rất đáng giận nhưng sẽ không thương tổn ngươi, hắn cũng không phải người như thế. Còn có, nói thế nào đi nữa chúng ta cũng coi như là thế giao, dù sao cũng sẽ cho chúng ta một ít mặt mũi." Lý Thiên Quân gật đầu nói.
Về việc Diệp Lãng có thương tản Lý Nguyệt hay không thì tin rằng tất cả mọi người đều có thể khẳng định rằng đó là chuyện không thể.
Lý Nguyệt và Diệp Lãng cũng không phải quan hệ đối địch, hơn nữa nói thế nào đi nữa Diệp Lãng cũng từng theo đuối qua Lý Nguyệt, mà lấy tính cách khá tốt của Diệp Lãng tất nhiên sẽ không làm chuyện gì với Lý Nguyệt, trừ phi tự Lý Nguyệt đi chọc giận Diệp Lãng.
"Cho nên, ta đi ra ngoài cũng chẳng sao cả." Lý Nguyệt nói, cũng bắt đầu bước đi, muốn rời khỏi cửa.