Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 480: Khối gạch lãng mạn (1)


Tuy nói rằng Diệp Lãng vừa cự tuyệt Lý Nguyệt làm nàng càng thêm tin tưởng hắn không phải đến theo đuối nàng, về sau sẽ làm nàng càng dễ tiếp thụ.

Nhưng đạo lý gần quan được ban lộc này vĩnh viễn không đối, ở cùng một chỗ cùng với Lý Nguyệt thì cơ hội luôn nhiều hơn so với bây giờ, đến lúc đó tùy thời có thể phát sinh một ít chuyện.

Theo đuổi nữ hài tử thì quan trọng nhất vẫn là ở cùng một chỗ, vô luận là lý do gì cũng được, khi ở cùng một chỗ thì cơ hội luôn rất nhiều.

"Bây giờ ngươi đuổi theo kiểu gì, vừa rồi nàng đã về trước, hơn nữa ngươi đuổi theo thì dùng lý do gì đây?" Lãnh Huyết Ngũ hỏi.

"Tùy tiện bịa lý do, chỉ cần bịa ra một cái là được!" Diệp Lãng hoàn toàn không lo lắng đến việc này, trực tiếp tính tiến rồi bỏ chạy, điều này làm cho Lãnh Huyết Ngũ và những người âm thầm đi theo cảm thấy bất đắc dĩ, muốn đi ngăn cản Diệp Lãng nhưng lại không thể hiện thản.

"Cái gì?! Hắn muốn đuổi theo Lý Nguyệt, ngốc ơi là ngốc, cự tuyệt thì cứ cự tuyệt, có gì mà phải đuổi theo, coi như nàng chưa từng mời qua là được, vốn kế hoạch cũng không nghĩ đến nàng sẽ đến mời mà!"Khi Athena thu được tin tức, vội đến nỗi dậm chân đành đạch.

Mà nàng biết bây giờ đã không thể ngăn trở bởi khi nàng thu được tin tức thì Diệp Lãng đã gặp Lý Nguyệt, đã chậm!

Hiện tại Athena chỉ có thể cầu nguyện vào sự may mắn của Diệp Lãng, cầu ông trời cho hắn một cái lý do tốt, nếu vậy thì chuyện này cũng không xuất hiện biến hóa lớn gì cả.

"Dựa vào! Lý do này là cái mẹ gì vậy!"

Mà khi Athena thu được lý do thì nàng nhịn không được chùi ầm lên, không có chút hình tượng nào. Mà lúc đó nàng có một loại đục vọng mãnh liệt muốn đánh Diệp Lãng một trận.

Mặc cho ai nghe được cái lý do như vậy cũng nải điên, không thể trách Athena được!

Lúc ấy...

Rốt cuộc Diệp Lãng cũng đuổi kịp Lý Nguyệt, hắn không nghĩ thêm gì nữa, trực tiếp vọt lên, sau đó gọi nàng.

"Lý Nguyệt!"

"?!" Khi Lý Nguyệt nghe được tiếng la của Diệp Lãng, nàng dừng bước lại, quay đầu nhìn về phía sau, nàng thấy Diệp Lãng nãy cự tuyệt mình giờ lại chạy đến đây.


Hắn tới đây làm gì? Không phải hắn đã cự tuyệt mình sao, chẳng lẽ thay đổi chủ ý?

Hừ, cho dù ngươi đổi ý ta cũng sẽ không tổ đội với ngươi, ngươi cho là cự tuyệt bổn tiểu thư xong, tùy tiện nói vài câu thì bổn tiêu thư sẽ đáp ứng sao?

Khi Lý Nguyệt còn đang miên man suy nghĩ, Diệp Lãng cũng đang suy nghĩ, hắn cần một lý do, một cái lý do nói chuyện cùng Lý Nguyệt, giải thích vì sao gọi nàng lại.

Khi hắn nhìn trên mặt đất, bỗng thấy một vật phẩm, cuối cùng hắn quyết định dùng nó!

Lúc đó Lý Nguyệt cùng đám người Lãnh Huyết Ngũ âm thẩm nhìn Diệp Lãng khom người nhặt lên một khối gạch, ai cũng không rõ Diệp Lãng muốn làm gì.

"Lý Nguyệt! Khối gạch này là ngươi đánh rơi à?"

"Oanh!"

Toàn trường té ngừa, tất cả mọi người đều bội phục Diệp Lãng, không ngờ lại dùng biện pháp này đến gần nữ hài tử, lý do này thật sự quá mạnh mẽ, mạnh đến bất khả tư nghị!

Lúc này Lãnh Huyết Ngũ rất muốn nhảy ra, hung hăng gõ đầu Diệp Lãng một cái, cũng muốn hỏi xem hắn đang nghĩ gì, ngươi lại cầm một khối gạch đi hỏi một cô gái có phải nàng đánh rơi không.

Ngươi thấy nữ hài tử nào mang gạch chưa? Ngươi đi gần đó tìm một đóa hoa còn tốt hơn, cho dù bị người nhìn thấu cũng có thể đưa cho họ.

Gạch này là có ý gì? Chẳng lẽ dùng để phòng thân sao?

"Ha ha..." Lý Nguyệt ngây người một chút, sau đó bắt đầu cười phá lên, nàng phát hiện Diệp Lãng thật sự rất khôi hài, lần nào cũng có thể làm nàng cười thoải mái cà.

Lúc này nàng cảm thấy cho dù Diệp Lãng cố ý theo đuối mình cũng không sao cả bởi hắn có thể làm nàng vui vẻ cười đùa, ở cùng hắn một chỗ làm nàng có cảm giác rất thoải mái.

Nếu đã như vậy thì những chuyện khác không quan trọng, chỉ cần hắn không có ý đồ gì khác với mình thì mình cũng không để ý ở cùng một chỗ với hắn.


"Làm sao vậy?" Diệp Lãng cầm gạch, ngơ ngác hỏi.

"Không có gì, thật sự ngươi rất có ý tứ! Nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì?" Sau khi cười một lúc, Lý Nguyệt liền hỏi Diệp Lãng, nàng tin rằng nhất định hắn có chuyện tìm nàng.

"Vừa rồi không phải ngươi mời ta tổ đội sao? Vừa rồi ta đang suy nghĩ chuyện khác, không chú ý đến ngươi, ta muốn tô đội đi vây săn với ngươi!" Diệp Lãng trực tiếp nói, điều này làm cho Lý Nguyệt cảm thấy có điểm ngoài ý muốn, nàng cảm thấy cho dù là vì chuyện này thì Diệp Lãng cũng phải nói cong quẹo một hồi chứ.

"Không được! Ai bảo vừa nãy ngươi cự tuyệt ta, rất mất mặt, ta cũng muốn cự tuyệt ngươi một lần!" Lý Nguyệt cười nói, trên mặt xuất hiện nụ cười khẽ rất ít gặp.

"Ừ, vậy sao..." Diệp Lãng có điểm thất vọng nói.

"Bất quá nếu ngày mai chúng ta có thể gặp được thì ta sẽ không ngại!" Lý Nguyệt cười

"?? Cái gì?" Diệp Lãng có điểm không hiểu, suy nghĩ xem lời nàng có ý gì.

"Cứ vậy đi, ngày mai tái kiến! Còn có, cục gạch này trả lại cho ta... Ha ha..." Lý Nguyệt cầm lấy khối gạch trong tay Diệp Lãng, lại cười cười, rất vui vẻ rời đi.

Nàng muốn khối gạch này chỉ muốn nhớ lại kỳ niệm này, nàng tin rằng khi nàng nhìn lại khối gạch này nhất định sẽ nhớ đến tình huống vừa rồi, sẽ cười thật vui.

"Tiếu Ngũ, như vậy là sao?" Diệp Lãng hỏi Lãnh Huyết Ngũ.

"Tiểu ngu ngốc, người ta đã đáp ứng đi cùng với ngươi rồi, đến lúc đó chỉ cần ngươi tìm nàng là được, thật sự là một tiểu ngu ngốc!" Lãnh Huyết Ngũ tức giận trả lời.

"Vậy không thành vấn đề a, may quá, nếu không Athena sẽ sinh khí lỗ tai ta sẽ phải chịu tội!" Diệp Lãng rất là may mắn nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"Tiểu ngu ngốc, ngươi rất để ý Athena kia à?" Lãnh Huyết Ngũ tựa hồ có điểm ghen.

"Ừ, bây giờ nàng là quân sư, ta phải nghe lời nàng, nếu không thì ta một cước đá bay nàng rồi!" Diệp Lãng hung hăng nói, cũng làm ra một động tác đá chán, giống như thật sự phải đá bay Athena vậy.

Lãnh Huyết Ngũ trầm mặc, nàng biết Diệp Lãng sẽ không ngoan như vậy, có điều không ngờ hắn lại "vong ân phụ nghĩa", trực tiếp qua sông đoạn cầu...

Khi Athena thu được kết quả cũng thấy rất ngoài ý muốn, nàng không ngờ Lý Nguyệt lại không tức giận, ngược lại rất vui vẻ, hơn nữa còn ưng thuận đi cùng, vậy tức là lại tiến thêm một bước đến thành công.

Thiếu gia cũng quá may mắn, truy nữ hài tử có thể truy được như hắn thì tin rằng khắp thiên hạ cũng không có người thứ hai!

Nghĩ đến đây Athena cũng không khỏi bật cười...

"Lý Nguyệt, có phải ngươi đánh rơi khối gạch này không..." Khi Lãnh Huyết Thất nghe được chuyện này liền làm ra động tác như vậy với Diệp Lãng, "Ta nói tiểu sắc quỷ, ngươi học được chiêu này ở đâu đấy, rất mạnh mẽ!"