"Còn có gì?" Tựa hồ Lý Thiên Quân còn không hài lòng, việc này hắn cảm thấy vẫn chưa dù phân lượng.
Còn có? Như vậy rồi còn có cái gì nữa?
Điểm náy Lý Ngạn không rõ, những người khác cũng không rõ, bất quá nếu Lý Thiên Quân cảm thấy còn sai thì sẽ còn, mà tin rằng cũng không nhỏ, dù sao sai lầm nặng như chất vấn Nữ Hoàng cũng đã nói rồi, cái này đã dù nặng.
Mà nếu Lý Thiên Quân đã "nhớ thương thì nhất định sẽ nặng hơn một ít, nếu không cũng sẽ bỏ qua cho Lý Ngạn.
Rốt cuộc là cái gì đây?
"Ta không biết, cái gì ta cũng nói rồi!" Lý Ngạn lắc lắc đầu, hắn thật sự không nghĩ ra mình còn làm sai cái gì.
"Xem ra ngươi còn không biết lần này mình sai nhất ở đâu!" Lý Thiên Quân lắc lắc đầu, thở dài nói.
"Sai nhất không phải chọc tiểu Nữ Hoàng biến thái kia sao?" Lý Ngạn có điểm không hiểu hỏi.
"Ngươi thật sự là không biết hối cải, vô luận là ở đâu, lúc nào thì cũng phải bảo trì lễ phép, tôn kính với Hoàng Thượng, nàng có thể ngồi trên vị trí này tức đã có năng lực như vậy!" Lý Thiên Quân khiển trách, "Ngươi sống nhiều hơn bọn họ vài tuổi, vì sao ngươi lại như vậy a!"
"Bọn họ? Ngoài Hoàng Thượng ra còn có ai?" Lý Nguyệt rất mẫn tuệ phát giác vấn đề này.
"Còn có thể là ai, không phải tiểu Thập Tam của Diệp gia thì là ai, cũng chính là chuyện sai lầm nhất của đại ca ngươi, dám xâm chiếm Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu mà hắn để lại." Lý Thiên Quân có chút bất đắc đĩ nói, vì sao đứa con của Diệp Thành Thiên lại ưu tú như vậy.
Vốn nghĩ đến tiểu nhi từ kia sẽ là một tiểu ngốc từ, không có thành tựu gì, không ngờ lúc này người thành công nhất lại là hắn, mà đứa con cả của Diệp Thành Thiên thì hai đứa con trai mình lại không có cách nào so sảnh được.
Vì sao lại như vậy, ông trời đúng là không công bình.
May mà con gái của mình coi như vĩ đại, không, phải nói là phi thường vĩ đại.
"Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu là của Diệp Lãng?" Lý Nguyệt cũng không biết chuyện này, chỉ biết là Diệp Lãng từng đi qua nơi đó.
Lý Thiên Quân gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, ai cũng biết hắn từng ở trong một thời gian ngắn, cũng vì vậy mà Hoàng Thượng còn tra rõ từng viên gạch, từng gốc cây ngọn cò ở trong đấy, nếu không phải tìm không thấy thứ gì thì chắc rằng chỗ ấy cũng sẽ giống tiểu viện tử của Diệp Lãng ở Diệp Trạch, có điều cho dù không tìm ra thứ gì thì ngươi cũng không nên mở nơi ấy ra, hơn nữa còn tự chiếm về mình."
"Mặc kệ là vì đích thân Hoàng Thượng phong ấn hay là vì tài sản tư của Diệp gia tiêu Thập Tam thì ngươi cũng không nên xâm chiếm."
Lúc này khi nghe Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu là của Diệp Lãng, vô luận là Lý Nguyệt hay Lý Đại nguyên soái đều hiểu vì sao Lý Thiên Quân lại trừng phạt Lý Ngạn như vậy, quả thật là hắn sai quá rồi.
Có điều lúc này Lý Ngạn cũng có điểm không phục nói: "Là của hắn thì sao, trước kia không phải chúng ta cũng xâm chiếm qua sản nghiệp của Lý gia, không phải đều giống nhau sao?"
Lý Nguyệt mở miệng nói: "Sao lại giống nhau được, dù sao cũng là Diệp gia tự lấy ra, cùng với việc ngươi xâm chiếm của người khác thì hoàn toàn không giống, đừng nói là Diệp Lãng, cho dù là quý tộc bình thường thì ngươi cũng không thể làm như vậy, như vậy chỉ làm ngươi bị toàn bộ nhân tộc quý tộc trên đại lục trùng trị mà thôi."
"Mà Diệp Lãng càng không phải nói, ngươi không biết hắn có uy vọng cao bao nhiêu đâu, ngươi đi xâm chiếm thứ của hắn thì chính là đặt mình vào vị trí đối lập với đại đã số người trên thế giới."
"Hắn chỉ là một cái bại gia từ, có uy vọng gì, ta cũng có uy vọng vậy..." Lý Ngạn có điểm không chịu thua nói.
"Ngươi còn đám nói, hắn là bại gia từ nhưng vì sao hắn có thể làm cho toàn thành duy trì hắn, có thể trở thành Thánh Giáo công tử, ngươi thật sự kém quá lớn, căn bản không được so sánh nữa kìa." Lý Thiên Quân có điểm nổi giận, chuẩn bị tiếp tục chấp hành gia pháp, phải đánh chết cái thứ không biết hối cải này.
"Cái gì mà Thánh Giáo công tử?" Lý Ngạn khó hiểu hỏi.
"Ngươi đúng là ếch ngồi đáy giếng, bất trị. Chỉ biết ở một nơi tiểu địa phương này, dựa vào nhà mình tác uy tác phúc, người ta Diệp gia tiểu Thập Tam, dựa vào lực lượng của mình trở thành công tử được cả Thánh Giáo tôn kính, Hoàng Thượng nói đúng, người ta nhỏ hơn ngươi đến vài tuổi nhưng nhìn thành tựu bây giờ của hắn, cả đời này ngươi cũng không thể làm nổi." Lý Thiên Quân lại thất vọng nói.
"Thiên Quân, đừng lấy tiểu tử kia làm tiêu chuẩn, chỉ cần Lý Ngạn có thể sửa đổi, chỉ cần có thể thành thành thật thật làm tốt chuyện của mình là được rồi." Lý Đại nguyên soái trực tiếp đưa ra một loại ý tứ là Diệp Lãng căn bản không có cách nào so sánh, Lý Ngạn căn bản không thể so sánh được.
"Ta biết, ta chỉ hy vọng hắn có thể không chịu thua kém một chút, không cần ngay cả mình sai ở đâu cũng không biết. Hắn còn cho rằng Lý gia bây giờ là đệ nhất gia tộc tại Tường Không nên muốn làm gì thì làm, đến lúc đó ngay cả chết cũng biết vì sao. Triều đình vốn là một nơi đầy hung hiểm, mà đương kim Nữ Hoàng lại đáng sợ hơn bất cứ hoàng đế nào trước kia." Lý Thiên Quân lo lắng nói, ăn cơm chiếu này thì sao không rõ ràng sự hung hiểm bên trong.
"Cho nên ta luôn bắt các ngươi nhập ngũ, rời xa triều đình, vừa có thể vì quốc gia hiệu lực, vừa thống khoái!" Lý Đại nguyên soái nói.
Sở dĩ hắn không cùng Diệp Dực rời đi chủ yếu vì nguyên nhân này, nòng cốt Lý gia đều là ở trong quản, biến hóa trong triều không có ảnh hưởng mấy đến họ.
Lý Thiên Quân lắc đầu nói: "Phụ thân, không phải ta không muốn nhập ngũ, người có tư chất khác nhau, ta thích hợp theo chính hơn, Nguyệt nhi lại có điều thích hợp nhập ngũ, mà hai cái tiểu tử này chẳng biết bọn họ thích hợp cái gì, chuyện gì cũng không, ăn uống cờ bạc gái gú thì lại tinh thông mọi thứ."
"Thôi thôi, không cần nói chuyện này nữa, Lý Ngạn, Lý Bác, hai cái tiểu tử các ngươi nhớ kỹ, các ngươi đều đã trưởng thành, không cần phải dựa vào trong nhà hay muốn lấy thứ gì ở trong nhà ra ngoài, các ngươi đều đi làm một ít việc có ích cho ta, nếu không ta sẽ đuối các ngươi ra khỏi Lý gia này." Lý Đại nguyên soái nhìn hai tôn nhi trước mặt, hạ một câu tản nhẫn, mà đây tuyệt đối không phải chỉ là nói không.
Cả Lý gia đều biết, nếu Lý Đại nguyên soái nói ra thì nhất định sẽ làm được.
Nói cách khác, nếu hai huynh đệ Lý gia không có được một chút thành tích thì nhất định sẽ bị đuổi ra khỏi nhà.
"Lời gia gia các ngươi cũng nghe thấy rồi đấy, nếu còn chuyện như vậy thì không phải chỉ đơn giản là phạt thôi đâu." Lý Thiên Quân bô sung, mà chuyện lần này cũng coi như đã xong. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Bất quá chuyện này lại tạo thành ảnh hưởng không nhỏ với vài người ở đây, có người chỉ là nhất thời, mà có người lại rất đáng kể...
Sau khi chấm đứt đợt gia pháp này, trong lòng Lý Ngạn lập tức trầm tĩnh lại, mà đồng thời bắt đầu hận Diệp Lãng và Ford do Diệp Lãng giả trang, bản thân Diệp Lãng thì không cần nói rồi, mà nguyên nhân hận "Ford" cũng rất đơn giản, dường như nguyên nhân gây ra chuyện này chính là vì "Ford" đá Lý Ngạn ra ngoài, cũng khuyên bảo những người ở trong bỏ đi.