Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 452: Tái ngộ tiểu Linh (2)


"Có phải các ngươi cho rằng ta không tồn tại không!" Lúc này Lý Ngạn bị ghẻ lạnh ở một bên có điểm khó chịu, chuyện phát triển đến bây giờ là hắn đuối lý, hắn cũng không muốn bị người ta coi khinh như vậy.

"Ta không phải cho rằng ngươi không tồn tại mà là căn bản coi khinh sự tồn tại của ngươi, hiện tại ngươi còn gì muốn nói? Không ngờ đến cả nàng ngươi cũng lừa được, ta còn chưa tìm ngươi tính số đã là khách khí lắm rồi!" Diệp Lãng nhìn Diệp Lãng nói, lạnh lùng nói thêm, "Còn không cút ra ngoài cho ta!"

"..."

Sắc mặt Lý Ngạn trở nên rất khó coi, hắn không thể tưởng được ở đây mình còn bị người khác tống ra ngoài.

"Người đến, bắt tiểu tử này lại cho ta, ta muốn hảo hảo giáo huấn hắn!" Lý Ngạn rống lên một tiếng, sau đó có vài tên hộ vệ nhảy ra.

"Tất cả mọi người nghe kỹ cho ta, nếu các ngươi cho Diệp Lãng mặt mũi thì toàn bộ rời khỏi đây đi, Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu, nơi này sớm hay muộn Diệp Lãng cũng quay về lấy, đến lúc đó lại mời mọi người đến chơi, bây giờ thì không cần!" Diệp Lãng cảm thấy mình cần thanh minh một chút, lời này của hắn vẻn vẹn chỉ là thanh minh, không phải uy hiếp vân vân.

"..." Mọi người trầm mặc một hối, sau đó một số người từ từ lui về.

"Các ngươi về làm gì, hiện tại chỗ này không phải của Diệp Lãng, là của ta, ta nói được là được!" Lý Ngạn cả giận nói.

Nhưng như vậy cũng không thể ngăn đám người lại, thậm chí không thể làm chậm lại!

"Xin lỗi! Lý công tử, mặt mũi của Thập Tam công tử ta vẫn phải cho, nếu về sau hắn biết ta giúp ngươi chiếm thứ của hắn thì sao ta có thể đối mặt hắn đây." Có người nói thẳng.

"Cáo từ, chỗ này trừ phi Thập Tam công tử trở về mở lại, nếu không ta sẽ không đến nữa!"

"..."

Lập tức trường hợp vốn đang vô cùng náo nhiệt trở nên hết sức lạnh lùng, đám khách tìm vui lui hơn một nửa, xem ra lực ảnh hưởng của Diệp Lãng ở đây vẫn rất lớn.

"Hồ ly tiểu tử, ta muốn giết ngươi!" Lý Ngạn nhìn thấy tình hình như vậy đã không nhịn được lừa giận, một kiếm rực đầy lừa giận chém về phía Diệp Lãng như muốn xé mở Diệp Lãng ra vậy.

Diệp Lãng đối mặt với nó rất bình thản, không có động tác gì cả, khi Lý Ngạn đến gần mới vươn một nắm tay, một quyền nặng nề đấm vào mặt Lý Ngạn, cũng trực tiệp oanh hắn ra ngoài.

Sau đó Diệp Lãng đi đến bên cạnh Lý Ngạn đang thống khổ vặn vẹo, lãnh đạm nói: "Một quyền vừa rồi là đánh vì tiểu Linh, mà bây giờ là vì ngươi chiếm chỗ này... đá..."


Diệp Lãng nói xong chân đã phát lực, trực tiệp đá bay Lý Ngạn ra ngoài, lăn lốc trên đường cái.

"..."

Tĩnh lặng, tuy mọi người biết Lý Ngạn này không có bao nhiêu phân lượng nhưng bị giải quyết đơn giản như vậy cũng có điểm ngoài ý muốn.

Mà điều càng ngoài ý muốn hơn là lúc này thật sự có người ra tay với truyền nhân của Lý

gia!

Tất cả mọi người ngơ ngác xuất thần nhìn Diệp Lãng...

"Đều cút cho ta!"

Diệp Lãng gầm lên một tiếng làm cho tất cả những người còn lại chạy đi, bọn họ không muốn bị cuốn vào, cũng không muốn đối mặt thiểu niên Hồ tộc thoạt nhìn đẹp trai nhưng rất cường hãn này.

"Đám nữ nhân các ngươi tốt nhất cũng nên rời đi, nếu ngày mai còn ở đây thì sẽ rất khó rời đi!" Diệp Lãng nhìn các cô nương nól

"Ngươi đuổi chúng ta đi thì sau này chúng ta sống thế nào đây?" Đinh Lâm đau đầu nói.

"Đi tìm đám Liễu Phi Yên các nàng, nói tình hình lại cho các nàng biết thì hẳn sẽ thu lưu các ngươi." Diệp Lãng thuận miệng nói, "Nhớ kỹ, nhất định đêm nay phải rời đi, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!"

"Là ngươi muốn khu đuổi chúng ta sao?" Đinh Lâm hỏi.

"Không, không phải ta! Nếu là ta thì hậu quả sẽ không nghiêm trọng như vậy, nhiều nhất chỉ bắt các ngươi thu dọn đồ đạc đi mà thôi." Diệp Lãng lắc đầu nói. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn

"Vậy là ai? Người của Lý gia? Dường như chuyện này không liên quan đến chúng ta, người phải trốn là ngươi mới đúng!" Đinh Lâm nói.

Diệp Lãng lắc đầu nói: "Cũng không phải Lý gia, hẳn là Nữ Hoàng phái người tỏi."

"Nữ Hoàng? Vì sao?" Đinh Lâm ngây người ra, nàng không rõ chuyện này có quan hệ gì đến Nữ Hoàng.


"Ta không biết!" Diệp Lãng thuận miệng hồi đáp.

"?! Cái gì, ngươi không biết?" Đám người Đinh Lâm ngạc nhiên hỏi.

"Ừ, ta không biết!" Diệp Lãng gật đầu nói.

"Nếu ngươi đã không biết thì sao ngươi lại khẳng định Nữ Hoàng sẽ phái người qua, sẽ làm chúng ta gặp tai ương?" Đinh Lâm rất khó hiểu, hoàn toàn không đúng đạo lý.

Diệp Lãng lắc đầu nói: "Ta không biết, ta chỉ có cảm giác như vậy thôi, nữ nhân biến thái kia không thể dùng lẽ thường để đoán được!"

"..."

"Tốt lắm. ta cũng lăn đây (mọi người chảy mồ hôi. không ngờ ngay cả chính minh Diệp

Lãng cũng dùng từ lăn...), bây giờ ta vẫn không thể gây sự chú ý nhiều được, rất bất lợi với ta!" Diệp Lãng nói xong liền kéo tiểu Linh đi, để lại một đám người đầu đầy nghi hoặc.

Là nghe lời hắn hay là coi như hắn nói sảng?

Vấn đề này là vấn đề mà đám người Đinh Lâm đang cân nhắc, đại bộ phận người cảm thấy Diệp Lãng đang nói mớ bởi chính hắn cũng đã trốn rồi, nhất định là sợ Lý gia báo thủ, mà chỉ cần có người của Lý gia ở thì nơi này không có vấn đề gì cả.

Cũng vì vậy mà rất nhiều người đều ở lại, mà rất nhanh các nàng sẽ hối hận, đồng thời cũng không rõ vì sao Nữ Hoàng lại nhúng tay vào chuyện này, hơn nữa phương thức xừ lý không ai có thể cân nhắc được.

Đương nhiên người rời đi cũng không ít, giống như Đinh Lâm và tiểu cô nương kia chẳng hạn, các nàng tiếp xúc qua Diệp Lãng, không biết vì sao lại cảm thấy nên tin lời Diệp Lãng

Mà trong đó rất nhiều người là đi theo Đinh Lâm, các nàng chỉ muốn đi theo Đinh Lâm mà thôi!

Nhóm người này đi tìm Liễu Phi Yên làm nơi nương tựa, làm cho đoàn đội Liễu Phi Yên gia tăng không ít nhân tài...

"Lão sư, lỗ tai và đuôi của ngươi là sao?" Sau khi thoát đi, tiểu Linh bắt đầu sờ sờ lỗ tai và cái đuôi của Diệp Lãng.

"Đây là giả, dùng luyện kim thuật tạo ra, ngươi cũng có thể làm được, là..." Diệp Lãng bắt đầu giải thích cho tiêu Linh, mà tiểu Linh cũng mong đợi giờ phút này đã lâu rồi, nàng chỉ muốn đi theo học tập Diệp Lãng, nàng là đệ tử duy nhất của hắn.

Trên nửa đường Diệp Lãng mua lấy một chiếc xe ngựa, sau đó chạy về Bách Thú Khu, vốn hắn định đêm nay không quay về chỗ Athena nhưng phát sinh nhiều chuyện như thể. hơn nữa sự xuất hiện của tiểu Linh làm hắn cần phải có người chiếu cố nàng.

Lúc này Diệp Lãng không nghĩ qua là kỳ thật có thể tìm Lãnh Huyết Tố đến đón tiểu Linh về, mà nhất định Lãnh Huyết Tổ sẽ có phân bộ che dấu trong đây, nếu không thì Lãnh Huyết Tổ sẽ không là Lãnh Huyết Tổ.

Nhưng điều Diệp Lãng không ngờ nhất là, tiểu Linh vẫn nắm dưới sự giám thị của Lãnh Huy á Tổ, Lãnh Huyết Tổ cũng không yên tâm để tiểu Linh đi một mình, bọn họ đã chuẩn bị tốt khi tiểu Linh xuất hiện nguy hiểm sẽ đến giải cứu nàng.

Kết quả là Diệp Lãng lại mạc danh kỳ diệu xuất hiện làm Lãnh Huyết Tổ giấu trong chỗ tối cảm thấy hoang mang, bọn họ không thể ngay lập tức nhận ra Diệp Lãng là ai.

Mà lúc sau khi Diệp Lãng cắt đuôi những người khác cũng nhân tiện quăng Lãnh Huyết Tổ trong chỗ tối đi một bên, Diệp Lãng lành nghề nhất là thứ này, hắn có thể hoàn toàn biến mất dưới sự giám thị nghiêm mật của một đám người.