Mà nhóm người này trên cơ bản chính là lãnh đạo tương lai của Thú Nhân, mượn tộc trưởng Hổ tộc mà nói, hắn đã từng tu hành ở trong đó, không chỉ là hắn, còn có các tộc trưởng Hồ tộc Lang tộc vân vân cũng vậy.
- Ta biết chỗ đó rồi, nghe nói sau khi đi vào phải mười năm sau mới ra được. A, Hổ Nữ, ngươi không cần đi, nếu không ta phải đợi mười năm sau mới nhìn thấy ngươi được...
Đột nhiên Diệp Lãng kịp phản ứng, mười năm không thể ra tức là Hổ Nữ phải ở trong đó đến mười năm?
Hổ Nữ còn chưa kịp trả lời, tộc trưởng Hổ tộc đã nói chuyện:
- Mười năm mà thôi, cũng không phải một trăm năm, Hổ tộc chúng ta có thể sống hơn hai trăm tuổi, mười năm không dài! Hơn nữa nó rất quan trọng với Thái Nhã, làm gì có chỗ nói chuyện của tiểu tử ngươi.
- Mười năm, nhân sinh có mấy cái mười năm...
Diệp Lãng thầm nói.
- Hổ tộc các ngươi sống lâu, người thường chúng ta lại không sống được lâu như vậy...
- Thiếu...
Hổ Nữ nắm tay Diệp Lãng, đang muốn nói cái gì lại bị Diệp Lãng đánh gãy.
Lúc đó Diệp Lãng mang theo nụ cười nói:
- Không sao cả, Hổ Nữ, cũng chỉ mười năm thôi, ngươi đi đi!
Tuy Diệp Lãng rất luyến tiếc Hổ Nữ nhưng hắn cũng hiểu quả thật chuyện này rất quan trọng với nàng. Mười năm thì mười năm a, trong mười năm này mình có thể đi loạn khắp nơi, bây giờ đã có tiểu Nhị rồi, cũng không cô đơn!
- Không, ta không đi, thiếu gia, ta đã rời đi tám năm rồi, ta không muốn lại đợi mười năm nữa! Mười năm lâu lắm!
Hổ Nữ lắc lắc đầu, nàng không hề nghĩ ngợi buông tha cho tương lai của mình.
Tương lai? Tương lai của mình không phải ở cùng thiếu gia sao? Vậy thì liên quan gì đến việc đi Thú Thần Chi Thành? Cũng không phải là buông tha mà là chuyện này không liên quan gì đến mình cả.
Nghe thấy Hổ Nữ nói vậy, tộc trường Hổ tộc lập tức nói:
- Thái Nhã ngươi hồ đồ à, ngươi có biết tư cách đi vào Thú Thần Chi Thành là ước mơ của biết bao nhiêu người không, người khác cướp đoạt vỡ đầu vì nó, hiện tại ngươi lại vì tiểu tử này mà bỏ qua!
- Đúng vậy, tiểu hồ nữ, ngươi đã buông tha một lần rồi, ngay cả lần này cũng bỏ qua, đáng giá sao?
Lúc này Athena cũng nhịn không được nói.
Hô Nữ lắc đầu, nói:
- Không có gì có đáng giá hay không, ta chỉ biết là cả đời này phải ở cùng thiếu gia, chiếu cố thiếu gia, ngoài ra hết thảy không liên quan gì đến ta!
Mọi người trầm mặc, tuy bọn họ biết Diệp Lãng rất quan trọng với Hổ Nữ nhưng không ngờ lại quan trọng đến vậy, vì hắn cái gì cũng nguyện ý đi làm.
- Không được! Ngươi phải đi Thú Thần Chi Thành, nếu ngươi còn coi ta là phụ thân ngươi thì ngươi phải nghe lời ta nói!
Lúc này lời nói tộc trưởng Hổ tộc rất cứng rắn, không có đường nào để thương lượng.
Lời này làm Hổ Nữ do dự, nàng không muốn mất đi mười năm với Diệp Lãng nhưng cũng không muốn mất đi cha mình, hai người đều rất quan trọng với mình, nàng cũng không phải là có Diệp Lãng sẽ không cần thân nhân, chỉ là quan trọng hơn một chút thôi.
- Hổ Nữ, ngươi đi đi, mười năm cũng không dài, không phải chúng ta cũng tách ra hơn tám năm sao...
Diệp Lãng lãnh đạm nói, cũng nhìn tộc trưởng Hổ tộc một chút, mà lúc này ánh mắt tộc trưởng Hổ tộc nhìn hắn tựa hồ có điểm né tránh.
- Lại là...
- Nghe lời ba ba, hiếu thuận cha mẹ là điều mà từng đứa con phải làm, vì nó mà buông tha cho hạnh phúc của mình cũng là điều tất yếu.
Diệp Lãng bình tĩnh nói. lời của hắn cũng làm người ta có rất nhiều cảm xúc.
Cũng không phải nói không ai biết đạo lý này mà là rất khó có người có thể làm!
Lời của Diệp Lăng cũng đâm trúng tâm tộc trưởng Hổ tộc, hắn từ lời Diệp Lãng có thể nhận ra được một tầng ý nghĩa khác, vì mình mà Hổ Nữ phải buông tha cho hạnh phúc bản thân, mình có phải rất ích kỷ không?
Kỳ thật để cho nàng có một cuộc sống khoái khoái lạc lạc, làm chuyện nàng muốn làm mới là lựa chọn tốt nhất, nhân sinh cùa nàng hẳn là từ chính nàng lựa chọn.
Chẳng qua hắn vẫn phải làm như vậy, nhất định Hổ Nữ phải đi Thú Thần Chi Thành, nàng có lý do nhất định phải đi!
- Vậy thiếu gia, ngươi phái hảo hảo chiếu cố bản thân, mười năm sau nhất định phải đến đón ta...
Hổ Nữ rơi vào đường cùng, chỉ có thể tiếp nhận vận mệnh an bài mà nàng không thích này.
Diệp Lãng nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Hổ Nữ, cười nói:
- Ngốc à, cũng không phải lập tức đi, ngươi như vậy là sao? Thời gian Thú Thần Chi Thành còn một năm nữa, chúng ta còn có thể ở chung một năm mà!
- Ừ nhỉ, ta quên mất! Đều do lão ba hại, làm cho không khí khẩn trương như vậy, làm ta nghĩ như lập tức phải đi ấy...
Hổ Nữ nở nụ cười, cũng hung hăng oán trách tộc trưởng Hổ tộc một chút.
Tộc trưởng Hổ tộc muốn kêu oan nhưng hắn cũng chỉ có thể yên lặng thừa nhận, ít nhất chuyện này cũng đã định ra, hắn không hy vọng có chuyện gì phức tạp phát sinh.
- Vậy không còn chuyện gì nữa thì có phải chúng ta có thể đi không?
Diệp Lãng nhìn phòng nghị sự hỗn độn, hắn không phải rất thích trường hợp như vậy.
- Hẳn là không còn chuyện gì nữa, vậy phụ thân à, chúng ta đi trước!
Hổ Nữ cũng biết không còn chuyện gì liền nói lời từ biệt với tộc trưởng Hổ tộc.
Vốn Athena đoán, tộc trưởng Hổ tộc hẳn sẽ không để hai người đi nhẹ nhàng như vậy, nếu không sao lúc trước lại bắt hai người đến đây, còn riêng cho người gọi hai người đến nữa.
Có điều làm cho Athena cảm thấy ngoài ý muốn là tộc trưởng Hổ tộc chỉ nói một câu đơn giản:
- Không có gì, các ngươi đi đi!
Đối với tộc trưởng Hô tộc mà nói, quan trọng nhất là xem Diệp Lãng, xem hắn là hạng người gì, vừa rồi tiếp xúc qua cảm thấy Diệp Lãng cũng không tệ lắm.
Ít nhất ở đại sự thì cũng được đấy!
Việc nhỏ? Đối với Hổ tộc mà nói thì hoàn toàn không là vấn đề, không câu nệ tiểu tiết vốn là đặc điểm của Thú Nhân.
Hai người Diệp Lãng đi rồi, Athena cùng Thái Dã lại không thể đi bởi hai nàng muốn ở lại nghe kết quả cuối cùng, các nàng đều là người muốn đi Thú Thần Chi Thành.
Đương nhiên vị trí của Athena tựa hồ có điều ổn thỏa, mà Thái Dã có điều khó khăn, đối thủ nhiều lắm, nàng cũng không phải rất nổi bật!
Bất quá kết quả lại làm người ta cảm thấy kinh hỉ, Thái Dã cũng được chọn, cũng không phải đối thủ yếu mà là bản thân nàng có thực lực không ai dám khinh thường.
Chẳng qua ấn tượng của Diệp Lãng vẫn là rất yếu, là một tiểu miêu nữ yếu yếu đáng yêu!
Cũng không thể trách Diệp Lãng trì độn, cho tới nay Thái Dã đều vẫn sắm vai nữ nô của Diệp Lãng, nàng cho rằng bộ dáng của nữ nô phải rất yếu.
Nếu nói Thái Dã biết bộ dáng Hổ Nữ ở bên cạnh Diệp Lãng trước kia thì sẽ hiểu, nữ nô này rất cường hãn, có thể dọn sạch hết thảy nguy hiểm, làm cho Diệp Lãng bình an. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn
Giống như bây giờ, Hổ Nữ đang giúp Diệp Lãng bài trừ một cái tai họa bất ngờ, một quả cầu mây đang bay về phía đầu Diệp Lãng, mà khi nàng nói chuyện với hắn lại tùy tay đánh về.