Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 427: Trở lại như cũ (2)


- Chúng ta chờ các ngươi để cùng đi phòng nghị sự, mọi người đã đợi lâu rồi!

Athena nhẹ nhàng nói, ngữ khí rất bình thản, không tức giận gì.

- Phòng nghị sự? A, ta quên mất, hình như hôm qua phụ thân có gọi ta đến...

Hổ Nữ nghe thấy phòng nghị sự mới nhớ đến chuyện bị nàng bỏ quên. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn

- Cũng vì vậy nên chúng ta mới đến gọi ngươi, đương nhiên chúng ta xung phong nhận việc chạy chân này, không ngờ lại bị người chặn ngoài cửa!

Athena lắc lắc đầu bất đắc dĩ nói.

- Vậy thì thật làm phiền các ngươi rồi, cám ơn nhiều!

Tuy Hổ Nữ rất không thích nhưng cũng không thất lễ, bảo trì khí chất trước sau như một của mình.

Lúc này Athena nói một câu làm cho người ta khó hiểu:

Tiểu hổ nữ, ta nghĩ ngươi hiểu lầm rồi, ta nói bị người chặn ngoài cửa cũng không phải nói ngươi!

- ?

Hổ Nữ không rõ, nếu không nói nàng thì nói ai, vừa rồi hành vi của mình không phải chặn người ngoài cửa sao?

Chẳng lẽ nàng đang nói mát? Thoạt nhìn không giống nha.

- Chính là tiểu cô nương nhân tộc này, rốt cuộc nàng là ai, không cho chúng ta đến gần, khi chúng ta muốn mạnh mẽ xông đến thì nàng liền công kích chúng ta... May mà chúng ta chạy nhanh nếu không thì kết cục cũng giống như gia cụ nhà ngươi...

Athena nhìn tiểu Nhị đứng một bên, lòng còn sợ hãi nói.

Lúc này Hổ Nữ mới xem như hiểu được, hóa ra người phá sạch nhà mình không phải cường đạo mà là bảo bối của Diệp Lãng - tiểu Nhị!

- Đúng rồi, hôm qua ta lệnh cho tiểu Nhị không cho bất cứ ai quấy rầy chúng ta, chẳng trách không ai làm ồn cả!

Dường như bây giờ Diệp Lãng mới nhớ đến tối qua hắn ra lệnh cho tiểu Nhị, bắt nàng đứng ở cửa trông dùm.

Nghe thấy Diệp Lãng nói, Athena ngẩn ra, nhìn nhìn Diệp Lãng, sau đó nhìn tiểu Nhị đang trầm mặc không nói, có điểm kinh ngạc hỏi:

- Nàng là người cùa ngươi?

- Ừ!

Diệp Lãng gật đầu nói.

- Ngươi thật đúng là ghê gớm, mình và tiểu hổ nữ khoái hoạt ở trong, còn bắt người ta ở ngoài trông chừng hộ!

Athena lập tức lộ ra biểu tình khinh bỉ.

Đối với lời nói của Athena, đổi thành người khác nhất định sẽ phản bác một chút, làm cho Athena chú ý lời nói nhưng Diệp Lãng cùng Hổ Nữ lại không thèm để ý, hoàn toàn coi nhẹ những lời này, tiếp tục chuyện cùa mình.


Hổ Nữ là vì nàng không muốn đi giải thích, nàng lười giải thích, vốn quan hệ giữa nàng và Diệp Lãng cũng rất khó giải thích. Mà Diệp Lãng thì căn bản không biết Athena đang nói gì, hắn cảm thấy mình rất hạnh phúc khi được ngủ cùng một chỗ với Hổ Nữ.

- Có thể đi được chưa?

Athena nhìn Hổ Nữ rửa mặt chải đầu xong liền hỏi, nàng đã chờ ở đây rất lâu rồi, có điểm không kiên nhẫn.

- Không được, thiếu gia còn chưa ăn điểm tâm, phiền các ngươi chờ một chút! Thiếu gia, ngươi muốn ăn cái gì?

- Ngư hoàn thô diện!

- Món này hôm qua cũng đã nếm qua rồi, ngư hoàn cũng dùng hết rồi...

Hổ Nữ biết ngay Diệp Lãng sẽ nói vậy nhưng ngư hoàn đã ăn hết rồi, nàng không có cách nào làm được.

(ngư hoàn: cá viên, mọi người có thể tìm chú thích kỹ hơn ở những chương trước.)

Mà khi nàng nói đến lời này lại nhớ đến lần trước thiếu gia ở trong tửu điểm tại Tường Không gọi món ăn, không khỏi muốn bật cười, tất nhiên cuối cùng cũng nhịn được.

- Vậy cho ta ngưu đỗ thô điện!

Diệp Lãng nói.

- Ha ha... biết ngay mà...

Nghe vậy Hổ Nữ không nhịn được nữa, bật cười rất vui vẻ.

- ?

Athena hai người khó hiểu, cái này có gì mà buồn cười, hơn nữa người cười lại là tiểu hổ nữ...

- Các ngươi có muốn dùng một chén không?

Khi Hổ Nữ đi vào tùy tiện hỏi một câu, đúng là tùy tiện bởi nàng nói xong cũng không đợi đáp án, trực tiếp đi vào bếp.

Athena trầm mặc một hồi, lập tức hô:

-Có, cho chúng ta hai chén, chúng ta còn chưa ăn trưa mà!

- Ta cũng chưa ăn trưa, ta muốn thêm hai chén!

Diệp Lãng tiếp lời.

...

Thiếu gia à, bây giờ ngươi đang ăn trưa đấy, chẳng lẽ ngươi muốn ăn bù cả bữa sáng à...

- Nàng là ai?


Khi Hổ Nữ xuống bếp, Thái Dã đi vào hỗ trợ mà Athena lại bồi Diệp Lãng, nhìn tiểu Nhị bên cạnh Diệp Lãng có điểm tò mò hỏi.

Dù sao lúc trước, dưới mí mắt của nàng, bên cạnh Diệp Lãng có một thiếu nữ như vậy không thì sao có thể không biết được, mà nàng cũng khẳng định bên người Hổ Nữ cũng không có nhân tộc thiếu nữ này.

Nói chính xác hơn, trong Hổ tộc bộ lạc này có mấy nhân tộc thiếu nữ nàng đểu biết cả, tuyệt đối không có tiểu Nhị.

- Tiểu Nhị.

Diệp Lãng trả lời, trả lời xong cũng không giới thiệu tiểu Nhị.

Khi chưa chiếm được đáp án, Athena tiếp tục gắng hỏi:

- Nàng là ai?

- Tiểu Nhị chứ ai!

Diệp Lãng trả lời.

- Ta hỏi là hỏi thân phận của nàng, vì sao lại ở đây?

- Nàng là tiểu Nhị của ta, vì ta nên ở đây.

...

Athena phát hiện mình hỏi tới hỏi lui cũng được một đáp án thôi, cơ hồ không có gì khác, chỉ biết tiểu cô nương này gọi là tiểu Nhị, là người của Diệp Lãng, ngoài ra không biết thêm gì cả.

Điểm này Athena được chứng thực, dù nàng hỏi thế nào thì Diệp Lãng vẫn trả lời một cái đáp án như vậy!

Lúc sau nàng tìm cơ hội đi hỏi tiểu Nhị nhưng sao tiểu Nhị lại trả lời nàng được nên vẫn chỉ biết chừng đó thông tin mà thôi.

Mà ngay khi Athena bất đắc dĩ, đã không muốn nói gi nữa thì đột nhiên Diệp Lãng hô to một tiếng -

- Sao vậy thiếu gia? Có chuyện gì vậy?

Hổ Nữ mặc tạp dề chạy ra, trên tay còn cầm một đôi đũa lớn, rất rõ ràng đang nấu mì ở trong.

- Vì sao ghế ớ đây đều hỏng cả rồi, ta muốn ngồi cũng không có chỗ để ngồi!

Diệp Lãng chỉ vào cái ghế đã hỏng, sụp trên mặt đất nói.

...

Tam nữ trầm mặc, sửng sốt một hồi, sau đó đồng thời lắc đầu, vô lực nói:

- Bây giờ ngươi mới phát hiện sao?

Nãy giờ đứng ở đây lâu như vậy mà bây giờ ngươi mới có phản ứng, dây thần kinh phản xạ của ngươi cũng dài quá a...

- Cái gì?

- Cái gì mà cái gì, thiếu gia, đây là bị tiểu Nhị của ngươi đập gãy, bất quá nàng vì ngăn cản hai cái người tạp vụ quấy rầy chúng ta.

Hổ Nữ nói xong liền lại quay về bếp.

- Cái gì mà người tạp vụ, chúng ta không phải, chúng ta là đến gọi các ngươi đến tham dự hội nghị, đã bắt đầu tổng kết thành quả diễn tập lần này, ngươi cũng cần trình diện!

Athena lãnh đạm nói, tựa hồ không tức giận, mà nói xong những lời này còn nhỏ tiếng bổ sung thêm một câu :

- Chỉ biết khoái hoạt với thiếu gia của ngươi, ngay cả lão ba cũng quên!

Diệp Lãng mơ mơ hồ hồ nghe được một chút, thuận miệng hỏi:

Ngươi nói cái gì?