Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 391: Nam nhân (1)


Mà tựa hồ nàng đã phát hiện được cách giải quyết, sau khi phát giác vấn đề, Phi Phi liền nhắm hai mắt lại, tập trung tinh lực loại bỏ tiếng trống của Diệp Lãng, đặt tất cả tập trung lên hai người Diệp Lam Vũ.

Rất nhanh Phi Phi mở ra cặp mắt đỏ sậm kia, trong ánh mắt chỉ có chiến ý kiên định, nàng đã thành công!

"Thiên Vân Lưu Hỏa Trảm!"

Đại diện tích hỏa kích lại xuất hiện, phóng về phía Diệp Lam Vũ hai người, hai nàng lập tức kết xuất ma pháp phòng ngự.

"Phong Sa!"

(Phong sa: bão cát)

Sau khi Phi Phi công kích, công kích của Tạp Toa cũng theo đến, đấu khí của nàng thuộc hệ thổ, đấu khí kỹ khống chế hạt cát.

Bất quá lúc này Phi Phi có điểm không rò, kỹ năng bão cát này thuộc loại như sương khói muốn che khuất tầm mắt của mọi người, tiến hành kế hoạch "không cho ai biết",

Rất nhanh mọi người liền hiểu được quả thật đây là một kế hoạch không thể cho ai biết..., bất quá lúc này tuy cảm thấy kỳ quái nhưng Phi Phi cũng mặc kệ, nàng lợi dụng bão cát này để súc lực, điều chính đấu khí đến trạng thái đỉnh phong, nàng muốn sử dụng chiêu cực manh kia!

Có điều tựa hồ nàng không có cơ hội sử dụng chiêu này, cũng không phải không có cơ hội phát ra mà vì một việc làm nàng không sử dụng.

Thất công chúa dùng một hỏa hệ ma pháp thổi đi bão cát ừ, nàng lợi dụng hỏa hệ ma pháp chế tạo làn gió đối lưu làm bão cát biến mất.

Làm một cái Ma Pháp Sư phải lợi dụng được hết thảy hiệu quả từ ma pháp, phải hiểu biết bản chất của nó, nhờ đó có thể làm được một ít việc mà người khác cho rằng không thể, cảm thấy không thể tưởng tượng được!

Rất nhanh tầm mắt mọi người trở nên rõ ràng, hai người Diệp Lam Vũ cũng xuất hiện trong tầm mắt mọi người, đồng thời tầm mắt của hai nàng cũng trở nên rõ ràng hơn.

Mà lúc này mọi người có thể nhìn thấy biểu tình trên mặt hai nàng chuyển biến, từ cái loại thong dong bình thân đột nhiên trở thành phẫn nộ! Là điều gì làm bọn họ cảm thấy phẫn nộ?


Mọi người rất kỳ quái vì sao lúc này lại xuất hiện phẫn nộ? Mà tầm mắt các nàng cũng không nhìn về phía đối thủ mà lại nhìn về một bên khác, cái này lại càng làm người ta tò mò hơn!

Rất nhanh trong mắt một số người cũng xuất hiện phẫn nộ, số còn lại là khinh bỉ! Tuy rằng lúc này Phi Phi cũng muốn bắt lấy cơ hội nhưng chuyển biến này làm nàng cảm thấy có điểm quái dị, đồng thời trong lòng nàng cũng có một thanh âm nhắc nàng quay đầu lại, nhìn theo tầm mắt của hai người Diệp Lam Vũ.

"Ái Đức Hoa!" Khi Phi Phi quay đầu lại, trên mặt cũng xuất hiện phẫn nộ, hơn nữa nghiến răng kêu tên Ái Đức Hoa.

Không cẩn hỏi- người tạo nên sự phẫn nộ của Phi Phi và hai người Diệp Lam Vũ chính là Ái Đức Hoa, là việc hắn đang làm!

Tất cả mọi người nhìn thấy lúc này Ái Đức Hoa đang lao về phía Diệp Lãng, ý đồ hắn rất rõ ràng, hắn muốn làm cho Diệp Lãng dừng trống!

Lúc này Phi Phi đã hiểu được hóa ra bão cát của Tạp Toa là để chế tạo thời gian cho Ái Đức Hoa, để Diệp Lam Vũ hai nàng không thể ngăn cản Ái Đức Hoa được.

Nếu nói Ái Đức Hoa vẻn vẹn chỉ bắt Diệp Lãng dừng lại thì kỳ thật cũng không làm người ta phẫn nộ cùng khinh bỉ, đó cũng là chuyện thực bình thường nhưng vấn đề là hắn lại đi công kích Diệp Lãng, hơn nữa còn không phải công kích bình thường mà là đấu khí kỹ đắc ý nhất của hắn.

Kỳ thật cũng vì đầu óc Ái Đức Hoa lúc này có điểm mơ hồ, tâm lý phiền táo khi bị vây ở hạ phong, hơn nữa hận ý Diệp Lãng làm hắn bị hoài nghi khiến hắn làm ra chuyện không có lý trí như vậy!

Mà nếu hắn thanh tỉnh một chút thì hắn sẽ không làm như vậy!

Nhưng lúc này Diệp Lãng vẫn gõ trống, giống như không cảm giác được nguy hiểm đang đến vậy!

Kỳ quái vì sao hai nàng cũng không động, chẳng lẽ vì không có cách nào đuổi tới sao? Vốn Phi Phi muốn động nhưng lại phát hiện Diệp Lam Vũ hai nàng không có động tác gì nên cũng dừng lại.

Nói cũng đúng, khoảng cách xa như vậy, hơn nữa Ái Đức Hoa cũng coi như cao thủ, hiện tại đã đến nước này rồi thì dù dùng tốc độ nhanh nhất cũng không có cách nào vượt qua, ma pháp của các nàng cũng vậy!

Nghĩ thông suốt điểm này, Phi Phi nhìn ra được một ít thứ khác, dù trên mặt Diệp Lam Vũ hai nàng có phẫn nộ nhưng lại không có nhiều lo lắng, chẳng lẽ các nàng không lo lắng cho Diệp Lãng sao?

Rất nhanh Phi Phi liền hiểu được, hóa ra là vì...


"Công tử cẩn thận!"

Tuy Diệp Lam Vũ hai người không hề động nhưng người quan sát lại lo lắng, có người hô to nhắc nhở, không cần phải nói những người này đều là người của Thánh Thành và người quan tâm đến Diệp Lãng!

Mà Quang Minh Ky Sĩ ở gần đó đã lao xuống, cho dù không có thời gian cũng không có nghĩa là họ sẽ không động, lúc này Quang Minh Ky Sĩ cũng không có lo lắng đến đây là trận đấu, trong lòng họ cũng chỉ có an nguy của Diệp Lãng!

Ngoài Quang Minh Ky Sĩ ra cũng có mấy người có điều ý tứ xuất hiện…

Mặc kệ nói gì thì nói hiện tại lực chú ý của toàn trường đều đặt trên người Diệp Lãng, đều lo lắng thay hắn, có điều Diệp Lãng như không nghe thấy tiếng lòng của mọi người, vẫn tiếp tục đánh trống. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Kiếm của Ái Đức Hoa từng chút tiếp cận, Phong Hệ đấu khí kỹ đã xé rách không gian gần đó, đã ảnh hưởng đến bên cạnh Diệp Lãng.

Lúc này Ái Đức Hoa đột nhiên cảm thấy dường như mình không tính cái gì đó, nhưng trong nhất thời hắn không thể nhớ nổi, đây cũng vì đầu óc hắn đã hồ đồ rồi! "Phanh!"

Một bóng người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Ái Đức Hoa, một quyền đánh trúng thân thể Ái Đức Hoa, oanh hắn bay ra ngoài mà trên mặt Ái Đức Hoa lại hiện ra sự thống khổ, đồng thời hắn cũng hiểu được mình đã quên điều gì!

"Tiểu Nhị, tiểu Nhị bên cạnh hắn!"

Đạo nhân này chính là tiểu Nhị, nàng là bảo tiêu rất dễ dàng bị người coi nhẹ, mà đến khi nàng xuất hiện thì mọi người mới đột nhiên nhớ tới còn nàng ở đó.

Lúc này rốt cục Phi Phi cũng hiểu vì sao Diệp Lam Vũ hai người không lo lắng, hóa ra vì tiểu Nhị, nàng cũng từng nhìn thấy thực lực của tiểu Nhị, tuy cảm thấy kỳ quái nhưng hoàn toàn đủ đánh lui Ái Đức Hoa, bảo hộ Diệp Lãng rồi!

Quang Minh Ky Sĩ cũng thầm nghĩ trong lòng, sao lại quên mất nàng...

"Tiểu nữ này là ai? Đẹp quá, thực lực cũng rất mạnh..."

Người không biết tiểu Nhị có chút tò mò trong lòng, muốn biết rốt cuộc tiểu Nhị này là ai.

"Thật sự là đáng ghét!" Diệp Lãng nhíu mày, tiếp tục đánh trống, hắn cũng lười để ý, "Khụ khu... Phốc..."

Ái Đức Hoa xoay người một cái, rất miễn cường rơi xuống đất, ho khan hai tiếng liền phun ra một búng máu, xem ra một quyền kia của tiểu Nhị cũng không nhẹ.

Lúc này Ái Đức Hoa phát hiện giữa mình và Diệp Lãng, ngoài tiểu Nhị ra còn có mười mấy Quang Minh Kỵ Sĩ, còn có mấy thiếu nữ nữa.