Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 388: Trống trận vang rền (1)


Diệp Lam Vũ đang bay ngược đột nhiên dừng lại trên không trung, lơ lửng giữa không trung —

"Khụ khụ, tiểu Thất, không cần lo lắng, ta không sao cả, không ngờ Vân Ảnh tiểu thư lại mạnh đến vậy quả thật làm ta có chút ngoài ý muốn, bất quá ta cũng chưa xuất toàn lực mà!"

Người cẩn thận sẽ phát hiện băng giáp trên người Diệp Lam Vũ nát thì nát nhưng bên trong còn một kiện băng giáp mỏng manh mà chắc chắn hơn nhiều.

Nếu nói kiện băng giáp khi nãy là võ trang đầy đủ thì kiện này chỉ võ trang vài bộ phận, phòng ngự tất cả nhưng vị trí trọng yếu mà thôi.

"Trước cho ngươi một ít mưa băng!"

Diệp Lam Vũ tùy tay xuất chiêu, mưu băng bắt đầu trót xuống đầu Phi Phi.

Đối với chiêu số đơn giản như vậy tất nhiên Phi Phi giải quyết rất nhanh, không có vết thương gì, cũng không có khó khăn gì cả.

"Lại đến một chút."

Diệp Lam Vũ vẫy tay một cái, tiếp tục mưa băng...

Phi Phi cũng tránh thoát.

"Lại đến một chút..."

Rốt cuộc ngươi muốn làm gì, chẳng lẽ vẫn cứ dùng mưa băng sao? Phi Phi nhăn mặt nhíu mày, tiếp tục trốn.

Sau vài lần, Diệp Lam Vũ cười nói: "Được rồi."

Cái gì mà được rồi?

Không ai hiểu được lời nàng có ý gì, chỉ hiểu được dường như nàng đã hoàn thành một cái gì đó, hẳn là có mưu kế gì thì phải.

"Băng Phong Đại Địa!"

Băng Phong Đại Địa này dường như không có gì lợi hại thì phải? Phi Phi nhíu mày, tránh thoát tất cả những nơi Băng Phong Đại Địa lan đến, chiêu này chỉ đóng băng lại những ai đứng trên mặt đất, nếu địch nhân không đứng trên mặt đất thì ma pháp này không có hiệu quả là mấy ngoài việc làm lạnh hơn một chút...

Mà nói như vậy, ma pháp Băng Phong Đại Địa này đều dùng trong tác chiến quy mô lớn, thuộc loại hành quân đại chiến.


Đồng thời vì Phi Phi còn muốn tiếp tục chiến đấu, không thể cách Diệp Lam Vũ quá xa nên khi Băng Phong Đại Địa lan đến cũng chỉ nhảy lên mà né thôi.

"Hì hì, Băng Lao!"

Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một nhà giam hình thành từ băng tuyết, từ trên trời chụp xuống Phi Phi.

Phi Phi lập tức hạ người xuống, chuẩn bị đào tẩu từ bên dưới, bất quá rất nhanh nàng phát hiện ra Băng Lao của Diệp Lam Vũ không chỉ xuất hiện ở trên đầu mà dưới đất cũng có.

Bây giờ Phi Phi mới hiểu ra vì sao Diệp Lam Vũ lại dùng mưa băng rồi dùng Băng Lao, hóa ra tất cả chỉ làm chăn đệm cho ma pháp này.

Chỉ thấy băng trên mặt đất đột nhiên đứng lên từ bốn phương tám hướng, cũng nháy mắt áp súc, biến thành một cái Băng Lao không gì có thể phá nổi.

"Thành công!"

Phi Phi bị Diệp Lam Vũ thành công nhốt vào Băng Lao, mà khi Diệp Lam Vũ hô thành công, đồng thời cũng gia cố Băng Lao bởi nàng biết Phi Phi ở trong nhất định sẽ tìm cách đột phá, nếu không gia cố thì nhất định sẽ bị nàng đánh dập nát.

"Đang đang..."

Phi Phi vẫn dùng đấu khí cố gắng phá cái Băng Lao này nhưng rõ ràng không thành công, điều này làm khuôn mặt nàng hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó nàng nhắm hai mắt lại, tựa hồ đang chuẩn bị cái gì đấy. Nguồn truyện: Truyện FULL

Chẳng qua lúc này đội hữu của Phi Phi cũng không biết nàng muốn làm gì, chỉ cảm thấy nàng bị giam vào Băng Lao thì chắc là đã bị đánh bại.

Bị một Ma Pháp Sư nhốt ở một chỗ thì trên cơ bản cũng giống như bị Vũ Giả gần người vậy, bại cục đã định, ừ, tình hình chung là vậy.

Bởi vậy Ái Đức Hoa cùng Tạp Toa liền dẫn đầu xông lên, cũng không phải vì hai người quan tâm Phi Phi mà vì hai người họ đều là Vũ Giả, hai người còn lại là Ma Pháp Sư.

Hai cái Ma Pháp Sư đồng học rất nhanh đã tạo thành một trận hình hai người, đồng thời phóng ra ma pháp công kích của họ, đánh về phía Diệp Lam Vũ.

"Úc, xem ra lần này rất đau đầu đây, đội ngũ này rất mạnh..." Thất công chúa có điểm đau đầu nói.

Thân pháp của hai người Ái Đức Hoa, còn có ma pháp của hai cái Ma Pháp Sư kia đều nói cho mọi người biết rằng bốn người bọn họ cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, đều thuộc loại cao thủ trong đám thiếu niên.

Xem ra mấy người này đều thuộc loại tinh anh của Tử La Lan Học Viện, mà tinh anh như vậy xuất hiện ở hổn hợp tổ này quả thật rất hiếm thấy bởi không có mấy người nhàm chán như Diệp Lam Vũ cả.

Hơn nữa nếu ở hổn hợp tổ xuất hiện tổn thương thì sẽ ảnh hưởng đến những tổ thi đấu khác nên đa số tinh anh đều bỏ qua tổ đấu không mấy trọng yếu này.

Mà lúc này Thất công chúa đã đứng cùng một chỗ với Diệp Lam Vũ hơn nữa căn cứ tình huống này thì hai người cũng sẽ không nói thêm gì nữa, trực tiếp phóng ra tổ hợp kỹ năng.


"Song Long Hí Châu!"

Băng Long cùng Hỏa Long đồng thời rít gào lao ra, đây là một cái tổ hợp kỹ đơn giản của hai nàng, mà tên là từ Diệp Lãng đặt bởi hai con rồng này cuộn vào nhau, hơn nữa phía trước còn có một băng hỏa cầu, hình tượng này hoàn toàn giống như Song Long Hí Châu vậy.

Mà băng hỏa cầu này ở trong là băng cầu, bên ngoài được bọc bởi ngọn lửa màu trắng, là một nghịch lý tồn tại.

Băng hỏa cầu đã bạo nổ trước khi hai con rồng lao tới, băng vụ màu trắng bao trùm hai người Ái Đức Hoa trong nháy mắt, đồng thời cũng làm cho Ma Pháp Sư phía sau không nhìn thấy hai người Diệp Lam Vũ, cũng làm cho ma pháp không còn mục tiêu công kích nữa.

Không thấy được đối thủ nhưng Diệp Lam Vũ lại có thể cảm giác được đối thủ ở đâu, có thể nhìn ra được điều này từ sự tấn công của nàng nhưng mọi người lại không rõ vì sao lại như thế.

"Ngao..."

Băng hỏa song long đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người Ái Đức Hoa làm hai người cả kinh, lập tức né qua một bên.

Băng hỏa song long bị tránh né cũng không quay đầu lại mà trực tiếp lao ra băng vụ, giương nanh múa vuốt oanh kích hai cái Ma Pháp Sư kia.

"Tường đất!"

Một Ma Pháp Sư trong đó lập tức thi triển tường đất, ngăn trở hai con rồng này, mà không cần phải nói cũng biết, hắn là một Thổ Hệ Ma Pháp Sư.

"Oanh!"

"?"

Sau khi băng hỏa song long va chạm lên tường đất, tường đất liền sụp đổ, mà băng hỏa song long vẫn còn tiếp tục rít gào.

"Tường Đồng Vách sắt!"

Thổ Hệ Ma Pháp Sư trong nháy mắt thi triển ra một cái ma pháp nữa, đây là bản thăng cấp của tường đất, dùng nham thạch cứng rắn nhất để ngăn cản băng hỏa song long, hơn nữa cũng dày hơn rất nhiều.

"Oanh!"

Rốt cuộc băng hỏa song long cũng dừng lại dưới ma pháp có lực phòng ngự cực cao này.

Mà rất nhanh mọi người liền phát hiện, tuy rằng băng hỏa song long tiêu thất nhưng trên sàn đấu lại xuất hiện càng nhiều băng hỏa vật, đó là đầy trời Băng Toàn Nhận, còn có Hỏa Điểu khiêu Vũ trên không.

"Đây mới là thực lực chân chính của hai người họ sao?"

Mọi người giật mình nói bọn họ từng nhìn thấy Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa ra chiêu nhưng chưa từng thấy hai người dùng tổ hợp kỹ, tổ họp kỹ này quả thật quá mạnh mẽ, hoàn toàn không thể so sánh với khi hai người tách ra chiến đấu được.

Vốn, một người bị áp chế, bây giờ hai người đứng cùng một chỗ lại có thể thoải mái áp chế bốn người, chiếm hết thượng phong.

"Không thể để cho đám sương mù này ngăn trở mình được." Ái Đức Hoa tránh thoát Hỏa Long nhưng phía sau còn có Băng Toàn Nhận cùng Hỏa Điểu, hắn biết nếu tầm mắt mình bị ngăn cản thì nhất định sẽ thua.

Hắn không muốn thua bởi hắn thua không dậy nổi!