Hỏa phượng hoàng mang theo ngọn lửa cực nóng, giương cánh bay lượn, nơi nó đi qua còn để lại một đạo tàn ảnh, có thể tưởng tượng tốc độ nó nhanh đến chừng nào!
Nhưng nếu vẻn vẹn chỉ là một con Hỏa phượng hoàng thì cái tên của ma pháp này tựa hồ có điểm không hợp, đáng lẽ gọi là Hỏa Phượng Loạn Vũ vân vân chứ.
Tình huống tiếp theo làm người ta hiểu được, hóa ra đây là Bách Điểu Triều Phụng! Phía sau Hòa phượng hoàng, trong màn sương mù lại bay ra từng con từng con hỏa điểu nhỏ!
Đúng vậy, sở dĩ gọi là Bách Điểu Triều Phụng cũng không phải là vì Hỏa phượng hoàng mà là những con hỏa điểu nhỏ phía sau, tuy rằng uy lực nhỏ hơn một chút nhưng lộ tuyến công kích lại rất xảo quyệt.
Mà chiêu Bách Điểu Triều Phụng cũng không phải những ma pháp có sẵn mà là Thất công chúa tự nghĩ ra, linh cảm đến từ băng nhận xoay tròn của Diệp Lam Vũ.
Đương nhiên, khi Thất công chúa sáng chế chiêu này, Diệp Lam Vũ cũng rất khinh thường nói ngươi quá vô sỉ, sao lại đi sao chép chiêu thức của ta!
"Băng Liên Hoa!"
Ngay khi Bách Điểu Triều Phụng còn chưa đến, Diệp Lam Vũ đã phóng ra một ma pháp có tên Băng Liên Hoa. Mà vì sao gọi là Băng Liên Hoa thì rất nhanh sẽ được giải đáp, nhìn xem hình dạng ma pháp nàng thi triển trên mặt đất ấy.
Một đám băng đâm từ dưới đất vọt lên, lấy Diệp Lam Vũ làm trung tâm nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía, bao phủ nàng lại xong phóng dài về phía Thất công chúa.
Mà gần Diệp Lam Vũ, băng nhọn tạo thành hình dáng như một đóa hoa tuyệt sắc!
Loại ma pháp này không chỉ có thể công kích, còn có thể phòng ngự tốt nữa, làm không ai có thể tiếp cận, mà mình lại có thể khống chế băng nhọn công kích! Trừ phi có người có thể đánh vỡ hàng phòng ngự này.
Sau đó, Thất công chúa lại phóng ra một cái ma pháp ngăn cản, công kích...
Cứ như vậy, hai người bắt đầu đầu một tràng ma pháp đại chiến hoa lệ đẹp mắt, ngươi tới ta đi làm hiện trường trở nên băng hỏa bay loạn...
Có cần phải như vậy sao?
Chân Tiểu Yên vô lực nói rốt cuộc là các ngươi đang cộng đồng chống lại kẻ thù bên ngoài hay đang nội chiến? Biết chắc các ngươi cũng sẽ đánh nhau vào những thời điểm như vậy, nhưng trình độ này thì lớn quá a!
Đối với việc hai người Diệp Lam Vũ sẽ nội chiến trước mặt địch nhân không phải chỉ mới phát sinh một hai lần nên Chân Tiểu Yên cũng không cảm thấy kỳ quái cũng không thấy có vấn đề gì. Vấn đề chủ yếu là hạn độ của hai người hình như có điểm không khống chế được.
Bất quá lúc này Diệp Lam Vũ và Thất công chúa đều dùng một tay giao thủ- mà tay còn lại vẫn đang đả kích địch nhân nên những người đó cũng không chiếm được tiện nghi gì. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
Nếu không phải hai người còn tiếp tục đả kích thì tin rằng bọn hắn sẽ không yên lặng như vậy, sẽ nhân cơ hội đánh lên một chút, nếu đã có thể làm ra chuyện vây công nữ hài tử như thế thì chắc cũng không ngại đi đánh lén đâu!
Rơi vào đường cùng, Chân Tiểu Yên hô to về phía hai người: "Lam Vũ tiểu thư, công chúa điện hạ, tốt nhất các ngươi nên giải quyết mấy người kia trước đã, như vây các ngươi đánh nhau cũng sẽ tiện hơn một chút, càng dễ dàng buông tay ra đánh hơn!"
Biện pháp hiện tại là để hai người giải quyết địch nhân trước đã, như vậy cũng sẽ nhanh chóng quyết ra thắng bại hơn.
Mà nếu muốn ngăn cản việc đánh nhau của hai người phòng chừng là hết cách, trừ phi Diệp Lãng xuất hiện, nếu là vậy thì hai người có thể quên đi tất cả những chuyện khác! Có điều bây giờ Chân Tiểu Yên lại cảm thấy Mơ Hồ Thần Y không phải Diệp Lãng, lấy tính cách bại gia của Diệp Lãng sẽ không thu tiền khám bệnh, cho dù là người giàu cũng thế!
Nếu các nàng biết Mơ Hồ Thần Y là Diệp Lãng thì hiện tại cũng không xuất hiện trận chiến này, các nàng đã sớm vọt vào tìm Diệp Lãng!
Kỳ thật, cho dù là hoài nghi thì các nàng cũng sẽ làm như vậy, sẽ trực tiếp đi xác nhận chứ không phải đứng ở đây, vấn đề là vừa rồi chính mắt các nàng nhìn chấy việc thu tiền khám bệnh, việc này làm các nàng phủ định giả thuyết Mơ Hồ Thần Y là Diệp Lãng.
Nếu các nàng biết Mơ Hồ Thần Y chính là Diệp Lãng, nhất định sẽ hỏi vì sao ngươi phải thu tiền khám bệnh? Ngươi không tiêu tiền ra ngoài đã là không sai rồi, sao còn muốn lấy Tiền?
"Tiểu Yên nói đúng, tiểu Thất, trước tiên chúng ta giải quyết đám bỏ đi này đã, sau đó tìm một chỗ đánh một lần cho sướng!" Diệp Lam Vũ gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với đề nghị của Chân Tiểu Yên, dùng một bàn tay quả thật không thoải má.
"Ừ!" Thất công chúa gật đầu đồng ý.
Mà trong nháy mắt, hai người cùng thu hồi công kích, cảm giác vô cùng ăn ý, cho dù vừa rồi không ai trong hai người hô ngừng cũng đồng thời dừng tay.
Hai người ở cùng một chỗ lâu như vậy, loại ăn ý này đã sớm ăn sâu vào người rồi, chuyện kế tiếp càng chứng minh sự ăn ý của hai người.
"Băng Long Quần Vũ!""Hỏa Long Quần Vũ!"
Diệp Lam Vũ và Thất công chúa liên thủ phỏng ra tuyệt chiêu của các nàng, Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên! Mà Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên này cũng không phải một chiêu cố định, các nàng sẽ căn cứ tình huống mà phóng ra chiêu số khác nhau.
Chỗ duy nhất giống nhau là ma pháp của hai người sẽ đan vào một chỗ, hình thành băng hỏa cùng hỗ trợ nhau, xuất hiện tình huống mâu thuẫn đến cùng cực như vậy!
Mọi người nhìn thấy Băng Long và Hỏa Long múa may cùng một chỗ, nhưng lại không triệt tiêu lẫn sau, tình huống này làm người ta cảm thấy thực kỳ quái, đồng thời cũng cảm thấy thực mỹ lệ!
Băng hỏa dung hợp, một bộ hình ảnh làm người nào nhìn thấy đều khó có thể quên xuất hiện, tin rằng những người ở đây đều sẽ không quên, từng có hai thiếu nữ phát ra một ma pháp kỳ lạ như vậy.
Mà phạm vi gần đó, rất nhiều người đều dừng chuyện đang làm, nhìn Băng Long và Hỏa Long đang bay múa giữa không trung, rất nhiều Băng Long và Hỏa Long!
"Aa…To…"
Băng Hỏa Long rất hoa lệ va chạm lên mặt đất, chuẩn xác hơn là xuyên qua thủ hạ của Công Tước, cả bản thân Công Tước nữa mới va chạm lên mặt đất!
Người bị Băng Hỏa Long công kích tới đều kêu thảm thiết, không ai có thể ngăn cản uy lực ma pháp này, nằm lăn lóc trên mặt đất...
Lúc này hẳn là phải có người trầm trồ khen ngợi, ăn mừng vì những người này bị đánh ngã, bất quá lại không ai làm điều đó bởi họ đều bị ma pháp này chấn trụ!
Không chỉ là tính mâu thuẫn của ma pháp mà còn uy lực của nó nữa!
Nhìn xem khắp nơi đều là gồ ghề loang lổ, đấy chính là khu vực phụ cận Mơ Hồ Đường, dùng tài liệu phi thường chắc chắn, cho dù là cao thủ cũng rất khó phá hư. Mà ma pháp liên hợp của hai thiếu nữ này lại dễ dàng đánh ra một cái hố to!
"Tốt lắm, giải quyết xong, chúng ta tiếp tục..." Diệp Lam Vũ vỗ vỗ tay, cũng không thèm nhìn đám người Công Tước một cái mà nói với Thất công chúa, trên hai tay lại xuất hiện luồng khí lưu băng sương lạnh lẽo.
"Tiếp tục thì tiếp tục, ai sợ ai!" Thất công chúa lãnh đạm nói, trên tay cũng xuất hiện ngọn lửa đỏ rực.
"Ai!" Chân Tiểu Yên thở dài một hơi, lúc này nàng cảm thấy sự tình không thể cải biến được nữa, chỉ có thể đứng một bên chờ, chờ các nàng đánh xong là được.
Bất quá, lấy tình hình hai người có thực lực ngang nhau, lại hiểu biết đối phương rõ ràng như vậy thì phỏng chừng phải đánh đến tối!
"Ta đi chuẩn bị bữa tối trước vậy!" Chân Tiểu Yên hạ một quyết định, rời đi trước, để hai nàng tiếp tục đấu, đánh xong vừa lúc ăn cơm!