Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 290: Băng cùng hỏa (1)


Một khối băng nện thật mạnh lên người Công Tước, hiện tại hai chân hắn đã bị đóng băng, chỉ có thể đứng im làm bia ngắm, bị Diệp Lam Vũ dùng băng hành hạ.

"Diệp Lam Vũ, đánh ngực của hắn ấy, đừng đánh tứ chỉ làm gì, cho hắn chút thương tích chơi!" Thất công chúa rất yên tĩnh nói, đương nhiên, lời của nàng không có quan hệ gì đến hai chữ yên tĩnh này.

"Ngực, bụng, còn có chỗ kia, đúng vậy, ba chỗ này đi..." Diệp Lam Vũ gật gật đầu, khống chế khối băng gõ vào "thượng trung hạ" của Công Tước...

"Nữ hài tử phải ôn nhu một chút, chuyên đánh ngực là được rồi!" Thất công chúa nói.

"Ngươi quản được ta à! Ta thích thế thì sao!" Diệp Lam Vũ vẫn tiếp tục vui vẻ dùng khối băng đùa giỡn Công Tước.

"A... a..." Hiện tại Công Tước thật sự vô cùng thảm, thể xác và tinh thần đều đang rơi lệ. Lúc này hắn đang hối hận, mình không nên chọc nữ sát tinh này sớm, hẳn là chờ người của mình đến rồi nói.

Mẹ nó, sao còn chưa tới, chẳng lẽ đợi ta bị người khác đánh chết rồi mới xuất hiện sao?

Công Tước rất căm tức viện binh của mình, đã lâu vậy còn chưa đến, mà tựa hồ hắn cũng quên mình đã để lại viện binh ở ngoài thành bởi hắn không muốn để người khác biết mình có bệnh.

"Oanh!"

Khối băng đang bay về phía Công Tước lại bị một cỗ kình khí bạo vỡ, mà người phát ra nó đang che chở trước người Công Tước, là một Kiếm Sĩ thoạt nhìn không lớn tuổi lắm.

Không lớn tuồi lắm, kỳ thật cũng không nhỏ, mà chức nghiệp Kiếm Sĩ này trên cơ bản cũng giống những chức nghiệp khác, tuổi càng lớn, thực lực càng mạnh.

Mà sau Kiếm Sĩ này còn có vài Ma Pháp Sư và Vũ Giả lục tục kéo đến, tuy rằng thoạt nhìn kém hơn Kiếm Sĩ này một chút nhưng thực lực cũng rất phi phàm, cho dù là nhất đẳng cao thủ cũng phải né qua một bên.

Công Tước này dù sao cũng là Công Tước, đương nhiên có không ít thủ hạ là cao thủ! "Công Tước đại nhân, người còn sống không?" Một Vũ Giả lắc lắc Công Tước đang hấp hối, rất khẩn trương hô, có điều lời này của hắn lại làm người ta cảm thấy có điểm quái dị.

"Ta còn sống! Tí nữa ta lại tính sổ với ngươi sau, bắt nha đầu phía trước lại cho ta, ta muốn nó sống!" Công Tước đại nhân vừa "hấp hối" vừa chỉ vào Diệp Lam Vũ nói.


"Hiểu được!" Kiếm Sĩ kia gật đầu, khi chuẩn bị động thủ lại phát hiện Diệp Lam Vũ

cũng đã chuẩn bị xong, một Băng Hệ ma pháp siêu xa hoa đã hình thành, cũng bắt đầu công kích.

Ta kháo, sao nữ hài tử này không chút khách khí vậy! "Băng Tiền Phong Bạo!"

Trên bầu trời, trong một đám sương trắng mịt mù bộc phát ra từng đạt vũ tiền, những thứ này tuy đều tạo thành từ băng nhưng trình độ sắc bén lại tuyệt đối không thua với cung tên bằng sắt thép.

"Hát, hát..."

Kiếm Sĩ hét lớn vài tiếng, quơ trường kiếm, mỗi lần múa kiếm đều bộc phát ra một cỗ đấu khí, sau khi tiếp xúc với băng tiền sẽ làm nó tiêu tán đi, còn đấu khí vẫn mạnh mẽ như bão táp.

Tốc độ múa kiếm của Kiếm Sĩ càng lúc càng nhanh, mà đấu khí thường thường bộc phát từ trên người hắn ra ngoài hình thành một đạo phong nhận phóng về phía Diệp Lam Vũ.

Sau đó, thân thể Kiếm Sĩ chỉ có thể nhìn thấy được mờ mờ, không gian gần đó tràn ngập đấu khí cuồng liệt của hắn!

"Hỏa Hệ đấu khí kỹ Hỏa Vũ Cuồng Sa!"

Khí kình Hỏa Hệ đấu khí thật như bão cát điên cuồng đáp úp về phía Diệp Lam Vũ, đây là một loại đấu khí kỹ có điều thông thường một chút, nhưng uy lực cũng không nhỏ.

"Băng Thuẫn!"

Tay Diệp Lam Vũ xẹt qua, một đạo tường băng thật dày xuất hiện trước mặt nàng, vì nàng mà ngăn cản hết thảy công kích, kể cả đấu khí kỹ như bão cát trước mắt.

"Xèo xèo..."

Hỏa Hệ đấu khí đánh lên tường băng, lập tức phát ra một âm thanh như băng gặp lửa, bất quá tường băng này không yếu ớt như vậy, vẫn dày như thế, lớn như thế.

Lực phòng ngự của Băng Thuẫn Thuật này trong tất cả những ma pháp phòng ngự cũng xem như cầm cờ đi trước, hơn nữa Diệp Lam Vũ có thuộc tính Băng đặc thù, càng thêm tăng mạnh lực phòng ngự của Băng Thuần Thuật này.


Mà lúc này Diệp Lam Vũ cũng không dừng lại, tay nàng còn đang ngưng kết một ma pháp khác, đương nhiên, một loại ma pháp công kích. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn

"Toàn Chuyền Băng Tập!"

Diệp Lam Vũ phóng ra một loại băng nhận (nhận là dao, phong nhận là lưỡi dao bằng gió, tương tự, - DG), sau khi băng nhận bay ra ngoài liền xoay tròn, lấy lộ tuyến hình cung phóng về phía Kiếm Sĩ, đây cũng là đặc tính lớn nhất, đồng thời cũng là khó khống chế nhất của băng nhận.

Lộ tuyến hình cung không chỉ cần ma pháp mà còn cần kỹ xảo cực cao khống chế mới có thể đánh trúng mục tiêu.

Mà tình hình chung, số lượng băng nhận xoay tròn tuyệt đối sẽ không ít, như vậy lực sát thương mới cao, đương nhiên, số lượng càng nhiều càng khó khống chế!

Rất nhanh, số băng nhận xoay tròn trên bầu trời ngày càng nhiều, đã gần mười cái, hơn nữa vẫn còn đang tụ tập thêm. Trường hợp này làm người ta cảm thấy thực mỹ lệ, có điều bên trong ẩn dấu nguy hiểm khó lường.

"…"

Kiếm Sĩ cũng phát hiện chuyện này, đấu khí của hắn lập tức bắn về phía không trung, hắn cũng không muốn để số lượng băng nhận ngày càng nhiều, như thế rất nguy hiểm.

"Thình thịch thình thịch..."

Đấu khí và băng nhận xoay tròn va chạm làm cho một đám băng nhận bị tiêu tan, nhưng lại có thêm nhiều băng nhận khác được sinh ra, xoay tròn trước mắt mọi người, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn bị diệt.

Điều này làm Kiếm Sĩ có điểm mệt mỏi, mà lúc này hắn không thể phân tâm công kích Diệp Lam Vũ, không chỉ vì Băng Thuẫn chống đỡ, quan trọng nhất là nếu hắn không chuyên tâm tiêu diệt băng nhận, lúc đó sẽ rất phiền toái rất có thể bị băng nhận này giải quyết.

Hiện tại hai bên đang so xem ai phát ra ma pháp hoặc giải quyết ma pháp nhanh hơn!

Vốn chuyện này chỉ xảy ra khi hai bên có thực lực ngang nhau, đều không chiếm được tiện nghi gì, tình huống này làm cho rất nhiều người cảm thấy giật mình với thực lực của Diệp Lam Vũ.

Bọn họ đều thầm nghĩ trong lòng: Không ngờ rằng tiểu cô nương này trẻ tuổi, người lại xinh như thế mà có thực lực đáng sợ thật.

Càng làm người khác giật mình là, đây vẫn không phải cực hạn của Diệp Lam Vũ, bởi vì rất nhanh sau đó, tốc bộ băng nhận đột nhiên gia tăng, hơn nữa không phải gia tăng một chút mà là hoàn toàn nhanh vượt bậc.

"?!"Kiếm Sĩ tựa hồ có chút hoang mang, chẳng lẽ nãy giờ nàng chỉ thử thôi sao?

Không, đương nhiên không phải- vừa rồi là thực lực bình thưởng của Diệp Lam Vũ, có điều đừng quên vừa rồi nàng dùng một tay phòng ngự, một tay công kích!

Bây giờ Kiếm Sĩ đã không công kích nữa, tập trung ngăn lại băng nhận thì Diệp Lam Vũ không cần phải phòng ngự nữa, có thể công kích bằng cả hai tay, tốc độ tự nhiên sẽ gia tăng vượt bậc!