Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 18: Thuốc cảm cúm (1)


Sau đó, ngoài cái "nghề" bại gia tử ra, Thập Tam tiểu công tử còn một chức nghiệp phụ - luyện kim thuật sĩ, tất nhiên hắn vẫn chỉ là Học Đồ mà thôi, hắn không tham gia bất cứ khảo hạch nào, chỉ ru rú ở nhà nghiên cứu luyện kim thuật.

Mà luyện kim thuật cũng làm cho hắn có thêm một cách để "bại gia", hắn có thể danh chính ngôn thuận đi mua nguyên liệu luyện kim thuật, bất luận giá cao đến đâu cũng đều mua hết.

Trường hợp của hắn làm cho rất nhiều luyện kim thuật sĩ chảy nước miếng. ngoại trừ những hoàng gia thuật sĩ được sự trợ cấp từ đế quốc, và có một ít luyện kim thuật sĩ được đại gia tộc trợ giúp ra, phần lớn luyện kim thuật sĩ đều đau đầu vì nguyên liệu. Cho dù bọn họ có kỹ năng luyện kim thuật cực cao đi nữa, nếu không có tài liệu, vậy thì chẳng nên cơm cháo gì rồi.

Có câu ngạn ngữ nói rất đúng, không bột đố gột nên hồ!

Không biết Thập Tam tiểu công tử là thiên phú trời cho hay vì có cường đại tài chính duy trì, trình độ luyện kim thuật tiến bộ rất nhanh. Điều này làm vợ chồng Diệp Thành Thiên cảm thấy cực kì hưng phấn, cũng càng trợ giúp hành vi "bại gia" của hắn nhiều hơn.

Đối với bọn họ mà nói, chỉ cần con mình có thể có một chút thành tựu, bọn họ phung phí thêm nhiều tiền hơn nữa cũng không sao cả, vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết thì đối với bọn họ hoàn toàn không phải là vấn đề nữa.

Nhưng là mặc dù Thập Tam tiểu công tử có chút thành tựu tại phương diện này, nhưng ánh mắt của người khác lại càng khinh thường hắn hơn. Bởi trước kia hắn còn chưa đủ lớn, cho nên có một số việc biểu hiện không được rõ ràng cho lắm. Nhưng hắn ngày một lớn lên, việc này sẽ càng ngày càng rõ ràng hơn.

Dựa theo gia thế của hắn mà nói, hẳn là không có mấy người dám khi dễ hắn. Nhưng dù sao cũng có, hơn nữa tuổi lại xấp xỉ với hắn, cái tuổi này được gọi là nghé con không sợ cọp, luôn coi nhẹ mấy vấn đề như bối cảnh vân vân.

Còn có một số ít thuộc loại đố kỵ, đố kỵ Thập Tam tiểu công tử. À không, bây giờ hẳn là gọi Thập Tam thiếu gia, hắn cũng không còn nhỏ nữa rồi. Bọn họ đố kỵ vì sao Thập Tam thiếu gia số tốt như vậy, có thể sinh ra ở Diệp gia.

Rất nhiều người đều có ý nghĩ như vậy, vì sao ngu ngốc này lại sinh ra ở Diệp gia làm lãng phí một cái điều kiện tốt như vậy. Nếu đổi thành mình, vậy tuyệt đối có thể trở thành nhân vật hàng đầu của đế quốc rồi.

Điều này thật sự làm cho rất nhiều người đố kỵ đến nổi điên, mà loại đố kỵ này sẽ chuyển thành oán hận. Thất phu vô tội hoài bích có tội, tình huống của Diệp gia Thập Tam thiếu gia là như thế đấy, mà cái thân phận của hắn giống như ngọc quý.

Đương nhiên, có một ít người vẫn trước sau như một chiếu cố quan tâm đến Thập Tam thiếu gia, một trong đó là Hổ Nữ. Hổ Nữ bây giờ có thể coi như duyên dáng yêu kiều, mỹ nhân cở bản đã hoàn toàn dậy thì. ân, tất nhiên là nói đến giai đoạn dậy thì ban đầu, sau này phải tiếp tục giai đoạn dậy thì tiếp theo cho đến khi thành thục thì thôi.


Mỹ nhân dậy thì, ách, lầm rồi, là Hổ Nữ, hầu như mỗi ngày nàng đều làm một số việc nhất định. Mà việc này không cần nói ai cũng biết, trên cơ bản là xoay quanh người mà làm cho người ta đố kỵ - Diệp gia Thập Tam thiếu gia.

Buổi sáng dậy, đầu tiên nàng sẽ chuẩn bị bữa sáng cho thiếu gia của nàng, sau đó là chuẩn bị quần áo, chuẩn bị nước rửa mặt, chuẩn bị...

Khi nàng chuẩn bị xong những thứ này, trên cơ bản Thập Tam thiếu gia cũng đã rời giường, thong thả "bị" Hổ Nữ hầu hạ mặc quần áo, rửa mặt, chải đầu, cạo mặt, ăn điểm tâm, sau đó ngồi trong sân đọc sách.

Nói đến đọc sách, loại sách nào Thập Tam thiếu gia cũng xem cả, nhưng chủ yếu vẫn tập trung tại phương diện luyện kim thuật, không biết vì sao càng ngày hắn càng cảm thấy mấy thứ này có điểm quen thuộc. Bất luận là luyện kim trận, tài liệu luyện kim, công thức hợp thành cũng thế.

Nhưng hắn lại cảm thấy có điểm cổ quái, giống như cũng không phải là tự mình biết những thứ này, nhưng hắn lại không biết mình biết được những thứ này. Mà lấy cá tính của hắn, cái gì nghĩ không ra tự nhiên sẽ bị ném sang một bên, vì thế hắn cũng ném qua một bên thật. Dần dần việc này cũng thành thói quen, không hề cảm thấy kỳ quái nữa.

Khi Thập Tam thiếu gia đọc sách, Hổ Nữ sẽ luyện vũ kỹ đấu khí, đây là việc mỗi ngày nàng phải làm. Mà vũ kỹ và đấu khí của nàng cũng không phải xuất phát từ Diệp gia, mà mấy cái này từ nhỏ nàng đã có rồi, phải nói là khi vừa sinh ra đã có.

Trong Thú Nhân tộc, phần lớn các chủng tộc đều có truyền thừa. Khi bọn họ vừa sinh ra, theo bản năng bọn họ sẽ có được năng lực của chủng tộc mình. Hổ tộc là một phái theo đuổi lực lượng, những gì truyền thừa đều là đấu khí, vũ kỹ.

Đương nhiên những thứ này cũng chỉ là trụ cột mà thôi. Nếu muốn tiến thêm một bước thì phải tự tu luyện vũ kỹ đấu khí của riêng mình, đi hấp thu kinh nghiệm của người khác.

Nhưng cũng không gì đáng trách, những thứ này giúp cho trụ cột của họ ngày càng tốt, càng ngày càng thâm hậu. Mà Hổ Nữ giai đoạn này cũng chỉ cần luyện tập những thứ cơ bản này, cũng không cần suy nghĩ mấy thứ khác làm gì.

Về phần năng lực bảo hộ Thập Tam thiếu gia, Hổ Nữ cũng đã thừa rồi. Trong đám cùng tuổi, thực lực của nàng xem như rất mạnh. Hơn nữa, Hổ Tộc thiên sinh thần lực làm cho nàng giống như hổ thêm cánh, đám cao thủ nhất lưu trẻ tuổi, nàng đều có thể ứng phó được.

Mà nàng cũng chỉ cần đối phó với những người này là được, người khác cũng sẽ không đi trêu chọc Thập Tam thiếu gia. Nói sau, cho dù thật sự có người đến gây chuyện, tự nhiên cũng sẽ có người ra mặt giải quyết thôi.

Kỳ thật thứ mà nàng cần đề phòng nhất là chính Thập Tam thiếu gia, hắn sẽ thường xuyên làm ra một ít chỵyện tình làm người ta đau đầu, giống như chuyện lúc này.

"Thiếu gia, ngươi đang ăn cái gì đó?" Hổ Nữ đột nhiên phát hiện Thập Tam thiếu gia đang ăn một ít thứ kỳ quái gì đó, hình như là một vài viên thuốc.


"Ta đang uống thuốc cảm ." Thập Tam thiếu gia trả lời.

"Ngươi bị cảm sao? Có phải ngày hôm qua bị cảm lạnh hay không? Ta lập tức đi gọi y sư lại đây." Hổ Nữ khẩn trương nói.

"Không cần, ta không bị cảm." Thập Tam thiếu gia lập tức lắc đầu phủ nhận.

"Không bị cảm? Vậy vì sao ngươi uống thuốc cảm ?" Hổ Nữ khó hiểu hỏi, đổi lại là người khác cũng cảm thấy khó hiểu, nếu không bị cảm thì vì sao lại uống thuốc cảm ?

Mà Thập Tam thiếu gia cho một cái đáp án, một cái đáp án làm Hổ Nữ nhất thời sững sờ .

"Mấy khỏa thuốc cảm cúm này sắp hết hạn rồi, không ăn thì lãng phí." Thập Tam thiếu gia còn thật sự hồi đáp.

...

Đây là chuyện gì a, làm sao có người vì dược sắp quá hạn, không bệnh đi uống thuốc? Hổ Nữ vô lực thầm nghĩ, phỏng chừng khắp thiên hạ cũng chỉ có bổn thiếu gia của mình mới có thể làm chuyện ngốc nghếch như vậy. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.vn

Mà hiện tại này bổn thiếu gia vẫn còn tiếp tục, không đúng, vân vân, hắn còn tiếp tục...

"Thiếu gia..." Hổ Nữ nhìn thấy Thập Tam thiếu gia đang tiếp tục uống thuốc, lập tức phi thân tới, đoạt mấy viên thuốc sắp quá hạn này lại.

"Ngươi cũng muốn ăn sao?" Thập Tam thiếu gia nhìn Hổ Nữ hỏi.

"Không ăn! !" Hổ Nữ tức giận trả lời.

"Vậy thì đưa cho ta đi." Thập Tam thiếu gia duỗi tay ra đòi.

"Không được! !" Hổ Nữ đầu tiên là nghiêm khắc cự tuyệt, sau đó ôn nhu giải thích: "Thiếu gia à, mấy thứ như viên thuốc linh tinh này không được ăn bậy, đây không phải là đồ ăn, chỉ khi thân thể ngươi bất ổn mới có thể uống vào một ít mà thôi, nếu không sẽ rất có hại."

"Không sao đâu, ta không phải vẫn đang rất tốt sao?" Thập Tam thiếu gia lấy thân thể mình ra để chứng minh, kỳ thật ăn bậy dược cũng không có vấn đề gì, đương nhiên, chỉ nói là bây giờ còn không có vấn đề.