Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 169: Vị Trí (1)


"Có ý tứ, chỉ riêng đề mục đã không uổng công lần này đến đây rồi." Diệp Lãng có chút ngoài ý muống với đề mục này, thầm nghĩ. Hắn chỉ có thể thầm nghĩ mà thôi, vì Lãnh Huyết Ngũ đã cấm hắn nói chuyện.

Mà đúng như "tiếng lòng" của Diệp Lãng, những đề mục này quả thật rất hay, chính nó đã là một loại học vấn rồi, là tinh hoa của Lãnh Huyết Tổ trong từng ấy năm.

Nhưng mà, muốn nhìn ra "chiêu" trong đó cũng không phải người bình thường có thể làm được, chỉ có người có tài năng, có trình độ nhất định mới có thể hiểu được, nhưng cũng chỉ có thể hiểu được đại bộ phận chứ không phải hiểu rõ hết.

Đương nhiên những đề mục này cũng là cơ mật, không bị người ngoài biết được. Diệp Lãng cũng rất may mắn có thể nghe được mấy đề mục này trong tình huống đặc thù như thế.

" Lãnh Huyết 160, Lãnh Huyết...."

Lại đọc tên những người còn xót lại một lần nữa, sau đó lập tức tiến vào vòng sau.

"Các ngươi cũng biết Lãnh Huyết Tổ chúng ta sinh ra để làm gì, có một số thứ vô dụng với chúng ta, luyện kim tiểu tổ các ngươi tồn tại chỉ là giúp cho Lãnh Huyết Tổ chúng ta nghiên cứu ra vũ khí và công cụ phụ trợ mà thôi. Cho nên, một vòng này các ngươi có ba cái khảo nghiệm"

"Thứ nhất, phá được khối thử luyện Hắc Diệu Thạch này, theo tình huống mà phân cao thấp."

"Thứ hai, nghĩ biện pháp phá giải luyện kim trận này."

"Thứ ba, lợi dụng luyện kim thuật của mình tránh thoát khỏi công kích của Lãnh Huyết Thập Nhất đại nhân, đương nhiên, nếu ngươi có tin tưởng vào năng lực của mình cũng có thể đánh lại Lãnh Huyết Thập Nhất đại nhân."

Vừa nói xong, bên trong phòng thí nghiệm xuất hiện một khối Hắc Diệu Thạch rộng chừng 5 thứơc, cao 8 thước, dấu vết ở trên nói cho mọi người biết rằng, khối Hắc Diệu Thạch không chỉ bị tàn phá một lần, bất quá, dấu vết để lại ở trên đó cũng không phải rất sâu.

Hắc Diệu Thạch la một loại đá được công nhận là cứng rắn nhất, lại có thể hấp thu đại bộ phận ma pháp. Vì đặc tính này mà nó được dùng làm đá thử luyện trên toàn đại lục, vô luận là xác định lực phá hoại của ma pháp, đấu khí hay luyện kim đều dùng nó để thử luyện.


Đối với Diệo Lãng thì hiển nhiên chả là gì cả, cũng không hứng thú đi phá, hắc chỉ có hứng thú với thành viên của luyện kim tiểu tổ này, hứng thú với biện pháp mà họ sử dụng.

Mà bây giờ hắn lại nghe thấy phá giải luyện kim trận làm hứng thú hắn bị dời đi ngay lập tức.

Phá giải luyện kim trận cũng là môn học vấn rất quan trọng trong luyện kim thuật, ý nghĩa của nó la chậm rãi phá giải một cái luyện kim trận, mà trong quá trình này hiển nhiên không thể để luyện kim trận này xuất hiện những tình huống dị thường như nổ mạnh, hỏng mất.... Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Trừ phi những luyện kim trận này thân mình có trận pháp phòng nhự, thân mình la phòng ngừa người khác phá hư thì khác. Lúc đó có thể trực tiếp phá hư, làm cho thứ ở trong đó hỏng mất.

Nhưng nếu có người phá giải được luyện kim trận mà không lam hư hỏng vật gì, vậy có thể nói là trình độ người đó cao hơn một bậc

Phá giải luyện kim trận cần chú ý đến trình độ quen thuộc của luyện kim thuật sĩ với luyện kim thuật và năng lực vận dụng của họ, , à luyện kim trận là một chỉ tiêu quan trọng trong việc khảo nghiệm trình độ của một luyện kim thuật sĩ.

Về phần quyết đấu với Lãnh Huyết Thập Nhất thì Diệp Lãng hoàn toàn không để ý tới, ngay cả Lãnh Huyết Thập Nhất là ai hắn cũng không biết thì để ý kiểu gì.

Đầu tiên là thử luyện với Hắc Diêu Thạch, muốn tim ra Luyện kim thuật sĩ có lực phá hoại mạnh nhất. Thứ hai là phá giải luyện kim trận , muốn tìm ra luyênk kim thuật sĩ có thể phá giải hết thảy luyện kim trận phòng ngự. Mà cuối cùng, tự nhiên là muốn tìm ra luyện kim thuật sĩ chiến đấu, có thể quyết đấu với cao thủ.

Thực tế thì mục đích của Lãnh Huyết Tổ cũng hướng đến luyện kim công cụ trên 3 mặt này.

Muốn hỏi vì sao không trực tiếp dùng 3 phương pháp này thử luyện ngay từ đầu ? Đây là cũng là vì muốn có được một luyện kim thuật sĩ toàn diện nhất. Trên thực tế, đề mục đấu loại phía trước mới là trọng điểm, thông qua cũng đã có tư cách làm Lãnh Huyết Thập Tam rồi.

Có lẽ rất nhiều người đều không thể tưởng được điều này, người bình thường đều cho răng, đấu loại là một cánh cửa chặn lại những kẻ bất tài, mà Lãnh Huyết Tổ lại đưa ra tuyển hạng quan trọng nhất trước,

Cái này cũng khó trách, Lãnh Huyết Tổ không phải tổ chức bình thường, bọn họ không cần thứ tự tỷ thí, chỉ cần biết ai thắng, ai đạt được thắng lợi cuối cùng mà thôi.


Cái gì mà 16 cường, bát cường.... chắc là không xuất hiện trong Lãnh Huyết Tổ rồi.

Cũng vì vậy mà sau khi đào thải chỉ còn lại ba bốn người, mà những người này đều có tư cách trở thành Lãnh Huyết Thập Tam, phải phân thắng bại từ 3 hạng tỷ thí cuối cùng.

Diệp Lãng cũng hiểu được như vậy, chả trách đề mục phía trứơc có ý tứ hơn 3 mục này nhiều, trong 3 hạng này hẳn là cái luyện kim trận kia mới tình là quan trọng nhất.

Tin rằng cái luyện kim trận này nhất định sẽ rất phức tạp, đồng thời cũng là một cái luyện kim trận mà mọi người chưa thấy qua hay gặp qua, vẫn không bị người khác phá giải, rất có thể là thượng cổ luyện kim trận.

Đối với Diệp Lãng mà nói, tốt nhất là thượng cổ luyện kim trận, nếu là luyện kim trận nổi danh vẫn chưa bị người khác phá giải thì hắn cũng đã xem qua rồi, cũng không có hứng thú.

Nếu là thượng cổ luyện kim trận, vậy rất có khả năng hắn chưa từng thấy qua, bởi thượng cổ luyện kim trận đều là tài sản trân quý, chắc là không để người khác nhìn thấy.

"Oa thật là..." Diệp Lãng thực hưng phấn kêu lên, luyện kim trận này quả nhiên là một cái hắn chưa từng thấy qua, xem từ phong cách kết cấu, hẳn là một thượng cổ luyện kim trận.

Mà không chờ Diệp Lãng vui vẻ hô to, Lãnh Huyết Ngũ cũng đã bịt miệng hắn lại ghé vào lỗ tai hung hăng nói:" câm miệng, ngươi muốn chết à?"

Lúc này, một ít người có lỗ tai linh mẫn gần đó, tỷ như đám người Lãnh Huyết Nhị, có chút nghi hoặc nhìn về phía con rối Lãnh Huyết Ngũ, bọn họ đều hoài nghi có phải mình nghe nhầm hay không, sao có thanh âm nam nhân truyền ra từ trên người Lãnh Huyết Ngũ.

Diệp Lãng rất không thích kéo tay Lãnh Huyết Ngũ ra nói:" Làm gì vậy, ta muốn ra ngoài.."

"Im, đừng nói nữa.Mấy người Lãnh Huyết Nhị đã có điều phát hiện, ta không nên cho ngươi tới đây." Lãnh Huyết Ngũ nhẹ giọng nói, nàng cũng nhận ra ánh mắt hoài nghi của mấy người Lãnh Huyết Nhị, đó cũng là chuyện nàng lo lắng, nhưng không sợ hãi.

Ừ, chỉ là lo lắng mà thôi, sợ hãi à? Nàng chưa biết sợ bao giờ.

".." Diệp Lãng trầm mặc, mượn ánh mắt con rối mà vụng trộm quan sát, phát hiện ánh mắt có điểm nghi hoặc của đám người Lãnh Huyết Nhị.

"Lãnh Huyết Ngũ, ngươi cất giấu cái gì trên người vây? Sao lại có thanh âm nam nhân?" Lãnh Huyết Thất nhìn Lãnh Huyết Ngũ, rất nghi hoặc, cũng trực tiếp hỏi.

Tuy bọn họ nghe thấy âm thanh của Diệp Lãng, bất quá cũng không nghĩ tới hai người bọn họ giấu trên người con rối Lãnh Huyết Ngũ, chuyện như vậy có điểm khó tưởng tượng ra nổi.