Lý Đại nguyên soái ho khan nói: "Khụ khụ, tốt lắm, không nói cái này, tiểu Diệp Lãng, ngươi có thể lấy cái hòm mà ngươi mua ra cho chúng ta nhìn xem không."
"Hổ Nữ, đưa cái hòm cho hắn." Tiểu bại gia tử rất hào phóng đáp ứng, nguyên bản hắn cũng không phải thực để ý, tuy rằng đây là hắn mua nhưng hắn cũng không ngại cho người khác, cũng không ngại có báo đáp hay không.
Dùng lời của hắn mà nói, một cái bại gia tử làm sao đi quan tâm mấy cái đó.
Khi Lý Đại nguyên soái hưng phấn tiếp nhận cái hòm, mà mọi người thì đang kiển chân chờ đại, đột nhiên phát hiện một sự kiện làm cho người ta buồn bực. Bên trong cái hòm này hóa ra có... một cái hòm nữa.
Điều này làm cho mọi người nghĩ đến một khả năng, trong cái hòm này có phải lại chứa một cái hòm hay không, cứ lặp lại mãi đến khi bút ký xuất hiện thì thôi.
Nghĩ thử mà coi, bút ký thôi, thể tích có thể lớn đến bao nhiêu đây? Mà thể tích cái hòm này rõ ràng quá lớn. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Kết quả coi như tốt, nguyên lai cái hòm này cũng không phải như vậy, chỉ là bây giờ lại xuất hiện vấn đề khác, cái hòm này cần phải có một vài "thủ tục" để mở ra, mà "thủ tục" này lại rất khó...
"Ta kháo, tên Ban này thực con mẹ nó có bệnh, làm một cái hộp khóa bút ký mình lại, thế này thì làm sao mà người ta có thể lấy ra được đây?" Lý Đại nguyên soái là người đầu tiên mở miệng mắng to.
Đúng vậy, cái hòm này không phải là một cái hòm bình thường, mà là một cái hòm có chứa cơ quan, Ban mất rất nhiều tâm huyết vào nó. Mà những cơ quan này cần phải có tri thức luyện kim rất cao siêu mới có thể phá giải. Đây là một bài kiểm tra của hắn với người hữu duyên, hắn không hy vọng bút ký của mình bị một kẻ không biết gì về luyện kim lấy được, nếu muốn nhìn bút ký của hắn nhất định phải có luyện kim kỹ thuật đủ để hắn chấp nhận được.
Mà cái hòm này chính là "đề thi" để kiểm tra người ta.
Đối với việc này, những người ở đây ai mà chẳng phải thành tinh nên rất dễ dàng có thể đoán ra ngay, lập tức gọi nhóm luyện kim thuật sĩ cường đại nhất đế quốc đến phá giải, may mắn sao những người này cơ bản đều ở gần đây.
Vì cái hòm này, lực chú ý của mọi người tựa hồ cũng bị nó hấp dẫn, do đó quên mất một việc, tỷ như hai "tiểu thọ tinh(*)"... May mắn là hai tiểu thọ tinh này rất rộng lượng, cũng không so đo mấy cái này, vẫn ở một bên chơi đùa khoái hoạt.
Tiểu hài tử thôi, người lớn không chú ý đến mình mới tốt, mình có thể chơi đùa thoải mái.
"... , ý ngươi là, trong khoảng thời gian ngắn các ngươi cũng phá giải không được?" Hoàng đế nhíu mày, có điểm ngoài ý muốn hỏi.
"Đúng vậy thưa Hoàng Thượng, hòm này cần phải có thủ tục rất phực tạp để mở ra, nếu có chút sai lầm, chỉ sợ sẽ khởi động cơ quan bên trong, hủy diệt bút ký, cho nên chúng ta cần phải có thời gian để từ từ nghiên cứu." Đám luyện kim thuật sĩ nói.
"Nói cũng đúng, nếu là cái hòm của Ban tất nhiên là sẽ không đơn giản như vậy. Các ngươi có thể từ từ nghiên cứu, phương diện này tin rằng các ngươi hiểu rõ và sốt ruột hơn cả ta." Hoàng đế nói.
Nói cũng đúng, bên trong là thứ mà tất cả luyện kim thuật sĩ muốn nhìn thấy nhất, bọn họ sốt ruột hơn bất cứ ai, nghĩ muốn nhìn thấy được tâm đắc của Ban.
"Ha hả..." Đám Luyện kim thuật sĩ đều cười cười, cười có điểm ngu ngu, bất quá loại ngu ngu cười này làm cho rất nhiều người cảm thấy đáng yêu nha.
"Hoàng Thượng, mạo muội hỏi một câu, như thế nào có thể lấy được cái hòm này vậy?" Đám luyện kim thuật sĩ vui vẻ cười "ngu ngu" một lúc, sau đó rất tò mò hỏi một câu.
"Cái này phải cảm tạ tiểu thọ tinh hôm nay của chúng ta - Diệp gia tiểu công tử, các ngươi cũng đến chúc hắn một câu sinh nhật vui vẻ a." Hoàng đế chỉ vào giữa quảng trường, nơi mà Thập Tam tiểu công tử và Thất công chúa đang chơi một trò chơi không biết tên mà nói.
"? ?" Ngay từ đầu đám luyện kim thuật sĩ còn chưa hiểu rõ việc này cùng với tiểu bại gia tử kia có quan hệ gì? Bất quá rất nhanh liền nhớ lại, nhất định là trong truyền thuyết siêu cấp bại gia tử này ở đâu mua được cái hòm này. Đã sớm nghe nói vận khí của hắn thực thần kỳ nha.
Lại nói, chuyện này quả thực là rất rất rất may mắn. Kỳ thật mấy trăm năm qua, cái hòm này cứ một thời gian ngắn sẽ xuất hiện ở bán đấu giá hội và tạp hóa điếm, bất quá giá cả đều làm cho người ta không thể nào chấp nhận.
Theo cách nói của những người làm việc này, còn có bản thân Ban nữa, đồ vật này ngoại trừ hy vọng người có luyện kim kỹ thuật cao nhìn thấy, cũng hy vọng là một người hữu duyên lấy được nó nữa. Mà trước đó không có bất cứ tin tức gì được lộ ra.
Nhưng mà, một khi có người lấy được, bọn họ sẽ lập tức thông cáo thiên hạ, hình như là vì phòng ngừa người hữu duyên này không biết giá trị của nó mà uổng phí một đoạn duyên phận này.
Cũng may là bọn hắn thông cáo thiên hạ, nếu không cái hòm này nhất định sẽ ngủ say trong không gian giới chỉ của Hổ Nữ, rất khó có cơ hội lại được nhìn thấy mặt trời.
Vì đáp tạ "công lao" của tiểu bại gia tử, đám luyện kim thuật sĩ quả nhiên đi tới chúc mừng sinh nhật hắn. Nhưng bọn họ lại đau đầu một vấn đề là, tựa hồ bọn họ cần phải có một món quà sinh nhật nha.
Chỉ có điều bọn hắn đều vội vội vàng vàng tới đây, nào có chuẩn bị cái gì trên người. Bất quá rất nhanh sau đó có người nghĩ đến một biện pháp tốt..
"Tiểu Diệp công tử, chúc ngươi sinh nhật vui vẻ, ta cũng không có thứ tốt gì đưa ngươi, cũng chỉ có mỗi quyển sách này." Một luyện kim thuật sĩ lấy ra một quyển sách đưa cho tiểu bại gia tử. Mà sách do luyện kim thuật sĩ đưa tặng, đương nhiên là sách về luyện kim rồi.
Sách là suối nguồn tri thức. Tuy đưa cái này không tính là rất quý, nhưng vĩnh viễn sẽ không lỗi thời, cũng sẽ không có ai nói là không thích hợp, hơn nữa bất luận là già trẻ gái trai đều được.
Có một người mở đầu, những người khác cũng bắt đầu đưa sách ra, bọn họ tùy thời tùy chỗ đều mang theo sách luyện kim, mà bọn họ cũng tránh việc đưa sách trùng nhau.
Những người này đều là luyện kim thuật sĩ đỉnh cao của đại lục, tuy chỉ đưa sách, nhưng sách này cũng cực kì có giá trị, có một ít là "có thể ngộ không thể cầu".
Mặc dù tiểu bại gia tử thực không rõ vì sao những người này đột nhiên tới đây, lại đưa sách cho mình, nhưng hắn cũng không chút khách khí tiếp nhận tất cả lễ vật.
"Cái hòm này... Đưa cho ta xem..." Đột nhiên, tiểu bại gia tử nhìn thấy cái hòm trong tay đám luyện kim thuật sĩ. Nhất thời sâu trong mắt hắn hiện lên một chút vẻ mê mang.
Lúc này, mọi người tựa hồ lý giải vẻ mặt mê mang của hắn là hắn đang hoài nghi cái hòm này có phải là cái hòm lúc nãy hay không.
Nếu là những người khác yêu cầu, đám luyện kim thuật sĩ chắc chắn sẽ cự tuyệt. Nhưng bọn hắn biết chủ nhân thực sự của cái hòm này là tiểu bại gia tử, bọn họ có chút do dự đưa cái hòm cho tiểu bại gia tử, đồng thời còn cẩn thận dặn dò.
"Đây là cái gì vậy?" Tiểu bại gia tử nhìn một hồi, sau đó chỉ vào một cái luyện kim trận hỏi.
"Đây là một loại luyện kim trận phòng ngự, tương tác với các luyện kim trận cạnh đó, bảo phủ cả cái hòm, có thể bảo vệ cái hòm không bị hư tổn, đồng thời cũng có thể bảo chứng cái hòm chưa bao giờ bị mở ra bằng phương pháp khác. Kiểu quy luật trên luyện kim trận này là lần đầu tiên ta nhìn thấy, cụ thể ra sao chúng ta còn phải nghiên cứu một chút." Luyện kim thuật sĩ trả lời thực chuyên nghiệp.
"Ừ..." Tiểu bại gia tử nhìn hòm đáp.
------------------------------
(*) thọ tinh: người được chúc thọ.