Lưu Kim Tuế Nguyệt

Chương 1-1: Tiết tử

Khúc kính thông u xử, tiên cảnh biệt hồng trần.(1)

Vụ Ẩn Sơn là nơi tiên sơn danh xứng với thật, nằm ở nơi hư vô mờ mịt, linh khí dư thừa tưới đều lên vạn vật trên núi, tiên thảo linh chi trải dài, thả hà(2) lượn lờ nước chảy róc rách, bốn mùa ấm áp như xuân.

Nơi này không có điểu thú(3) của trần gian, cũng không có dị thú nơi tiên giới, nó như một tiên nữ an tỉnh, yên tĩnh canh giữ nơi không gian mờ ảo không người nhìn thấy, chỉ chờ người hữu duyên quang lâm (4).


Cái gì gọi là người hữu duyên? Tất nhiên không phải là những kẻ phàm phu tục tử chốn hồng trần. Cái gọi là ở những khe núi mà biết hết chuyện đời, người đời thì chỉ có thế thấy trời mây núi, tiên cảnh linh sơn như vậy, tất nhiên chỉ có các tiên tử mới có thể dừng chân, mặc dù có giảm bớt yêu cầu thì cũng phải là các yêu tinh đã tu đạo thành công mới có thể an cư.

_(1)Khúc kính thông u xử, tiên cảnh biệt hồng trần: Chốn đường mòn quanh co tĩnh mịt, nơi tiên cảnh cách iệt trần gian.


_(2)thả hà: là màu sắc rực rỡ của ráng chiều, na ná màu cầu vòng, là một hiện tượng ánh sáng phát sinh lúc sáng sớm. Có thể gọi là ánh bình minh.

_(3)điểu thú: thú dữ

_(4)quang lâm: đến chơi