Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Chương 144: Ai làm lãnh đạo

Nam Ca lại bắt đầu ảo tưởng, dị năng hệ không gian đấy. Vũ lực đặc biệt lợi hại nhá, nếu đã muốn đi theo cô thì cô đành miễn cưỡng thu nhận anh vậy!

Trong lòng suy nghĩ không thôi, Nam Ca còn lỡ nói ra miệng. Lệ Sâm từ từ nâng cằm cô lên, nhìn chằm chằm môi cô nói: "Em nói thì cần phải giữ lời."

Nam Ca không có phát hiện ra Lệ Sâm muốn làm cái gì, cô chỉ cảm thấy một loại tâm tình mang tên "Căng thẳng". Giống như là anh điều khiển tất cả, cô chỉ có thể thuận theo anh nói: "Về sau tôi khẳng địnhsẽ bao bọc anh..."

"Còn phải thỏa mãn tôi."

"Thỏa mãn anh!" thật ra Nam Ca cũng không có cẩn thận nghe xemanh đang nói cái gì.

Lệ Sâm thực hiện được ý đồ cười một tiếng: "Thân thể em đã triệt để khỏi chưa?"

Nam Ca "Hả?" một tiếng, mới vừa ngẩng đầu lên thì mặt Lệ Sâm trong nháy mắt phóng đại. Môi cô cũng đã bị mút vào.

thật ra ngày đó lúc ôm Nam Ca trở lại anh đã muốn làm như vậy rồi. Hai ngày qua, mỗi một khắc chờ đợi đều là sự giày vò. hiện tại thân thể Nam Ca đã khỏi hẳn, tất cả quấn quýt si mê của anh đều gia tăng ở trên người Nam Ca.

Máu của mình có một lực hấp dẫn với Nam Ca, cảm giác của Nam Ca đối với mình không phải là một loại nghiện □□. Biết rõ cô là Zombie, biết rõ con đường phía trước gian nan nguy hiểm lại như cũ khôngmuốn buông tha cô.

Nam Ca không có xúc giác nhưng mà cô có thể cảm giác được hương vị hô hấp của Lệ Sâm, từ lạnh thấu xương trở nên nóng bỏng. cô dần dần bị sự nóng bỏng này lây nhiễm cũng chầm chậm nhắm mắt lại, hôn trả Lệ Sâm.

Thời điểm đám người tiểu Đường vừa mới đến liền phát hiện cửa phòng Nam Ca không có đóng lại. Hai người ở bên trong còn không coi ai ra gì mà hôn môi.

Tinh thần lực của Nam Ca rất nhạy cảm, cô xác thực biết rõ có người đến nhưng mà cô lại không đẩy Lệ Sâm ra. Dù sao bản thân cũng là vợ Lệ Sâm mà, hai vợ chồng làm cái loại sự tình này cũng là danh chính ngôn thuận chứ?

Tiểu Đường lắc đầu, mang theo người lại một lần nữa xuống lầu. Vừađi còn vừa sâu kín nói: "Ban ngày ngược cẩu mà."

Phía sau cô ấy có không ít người đều còn đang độc thân, lúc này đềuđang suy nghĩ: Ngọt chết người mà!

Căn cứ mười bảy đang xây dựng lại, lúc xế chiều Nam Ca còn cõng theo thanh đao cùng Lệ Sâm đi lại trong căn cứ. cô đến sớm hơn nên tương đối rõ ràng với bố trí trong căn cứ, vì vậy cô liền xung phong nhận việc mang Lệ Sâm đi dạo.

Về sau Lệ Sâm phát hiện Nam Ca còn nhớ tương đối sâu với chỗ gọi là "Ký túc xá nữ sinh" này, dùng lời Nam Ca đến nói, cô đối với những emgái thơm thơm mềm mại rất là không có sức chống cự.

Lệ Sâm giận đến tái mặt, khẩn cấp túm Nam Ca đi. Còn ở trong lòng thề về sau anh sẽ không bao giờ đến phụ cận ký túc xá này đi dạo đâu. Tình địch của anh thật sự là càng ngày càng nhiều mà.

Đứng ở cửa lớn căn cứ còn có thể nhìn thấy phía ngoài lưới điện cómột chút Zombie lang thang. Bọn chúng phần lớn là cấp thấp, trong căn cứ có ai rảnh thì sẽ ra tay dọn dẹp một chút.

Nam Ca hướng bên trái nhìn nhìn, vậy mà còn nhớ đến ngày đó bản thân mình cưỡi mô tô. Vì vậy cô lập tức rủ rê Lệ Sâm: "Chúng ta đi dạo ở bên ngoài một chút đi, tôi còn chưa được thấy không gian cuồng bạo của anh giết Zombie như thế nào đâu."

Lệ Sâm bị Nam Ca dùng ánh mắt sùng bái nhìn chằm chằm, đột nhiên hiểu ra vì sao thu nhận một đống tiểu đệ lại có thể làm cho Nam Ca vui vẻ như thế.

"Được thôi."

đi lên phía trước kiểm tra mô tô một chút, đã được sửa tốt rồi, có thể lái. Nam Ca liền ngồi ở sau lưng Lệ Sâm ôm thắt lưng rắn chắc củaanh.

Lệ Ngạn còn đang cổng kiểm tra mạch điện, Lệ Sâm liền phất tay: "Mở cửa cho bọn anh đi."

Năng lựccủa Lệ Sâm cùng Nam Ca đều rất dũng mãnh, Lệ Ngạn bởi vì tín nhiệm hai người cho nên cũng không dặn dò nhiều.

Cửa lớn bị mở ra, Lệ Sâm khởi động mô tô mang theo Nam Ca xông ra ngoài. Tốc độ xe cũng không nhanh đi dạo qua một vòng xung quanh căn cứ, gặp phải Zombie thì Nam Ca sẽ dùng thanh đao xử lý sạch sẽ.

Chờ đến lúc đi xa, Nam Ca còn cảm khái: "Nếu mà ngày đó anh ở đâythì tốt rồi, tôi sẽ không cần phải chạy mô tô đến nửa đường lại vứt bỏ."

Lệ Sâm buông một tay lái xe ra vuốt ve ngón tay Nam Ca: "Về sau chúng ta đều phối hợp như thế."

"Ừ!"

Mô tô của Lệ Sâm chạy một đường đến phụ cận Bắc Hải chìm. Từ nơi này nhìn lại, các loại kiến trúc bị chôn dưới một khoảng biển rộng mênh mông. Chỉ có những tòa nhà đặc biệt cao mới có thể lộ ra mộtchút ngọn. Zombie ở phụ cận cảm giác được có nhân loại lại gần đều rục rịch lên, từ từ leo ra khỏi Bắc Hải chìm.

Lệ Sâm ý bảo Nam Ca hơi lùi ra sau một tý, đợi đến lúc Zombie tụ tập tới một trình độ nhất định. Nam Ca phát hiện ra Lệ Sâm cũng chưa hề động đậy nhưng không gian quanh thân đã bị gấp khúc, sau đó khuếch trương thành một quả cầu không gian lớn. Cảnh tượng trong quả cầu không gian vặn vẹo kia, bất kể là Zombie hay là vật gì đó khác cũng đều bị nghiền nát!

Nam Ca kinh ngạc trừng to mắt, không khỏi sờ sờ cái cổ của mình. Đối mặt với Lệ Sâm cường hãn dạng này, cô nhớ đến lúc trước tại sao bản thân phải tìm đường chết chạy trốn chứ. Có thể sống đến bây giờ thậtsự là trời cao chiếu cố mà!

Lệ Sâm vẫn nhìn chằm chằm vào Nam Ca đấy, nhìn trên mặt cô dần xuất hiện vẻ mặt sợ hãi, tim cũng không khỏi trầm xuống. anh khôngtiếp tục thúc giục dị năng mà là bước nhanh lên trước, ôm Nam Ca vào trong lòng.

"Nam Ca..." anh gọi tên cô.

Năng lực quá mạnh mẽ cũng là một nguyên nhân khiến anh ẩn giấu thực lực. Người khác có thể sợ hãi anh, nhưng riêng Nam Ca thì tuyệt đối không được!

Nam Ca cái người đầu toàn cơ bắp kia không biết rõ Lệ Sâm đang suy nghĩ gì, cô chỉ run rẩy nói một câu: "Lệ Sâm, anh thật sự là quá lợi hại..."

Lệ Sâm ôm chặt cô hơn: "Tôi sẽ không dùng dị năng lên người em, em đừng sợ..."

Còn chưa nói hết, Nam Ca đã cắt đứt anh: "Về sau nếu ai lại bắt nạt tôi, anh sẽ dùng dị năng nghiền ép bọn họ! Nghiền ép toàn bộ căn cứ! Ha ha ha!"

Lệ Sâm đầu đầy hắc tuyến. thì ra Nam Ca run rẩy không phải là bởi vì sợ hãi, mà là quá kích động?

anh cúi đầu nhìn qua Nam Ca, quả nhiên cô đã đắm chìm ở trong ảo tưởng tốt đẹp của bản thân. "Dù sao anh là tiểu đệ của tôi, tôi chỉ chỗ nào, anh liền đánh chỗ đó nhá... Ha ha ha..."

A, còn bắt đầu muốn công chiếm thiên hạ cơ đấy.

Lệ Sâm khẽ thở dài, lấy ngón tay vuốt từng cái lên mái tóc dài của Nam Ca.

Nam Ca vui thích nghĩ một hồi lâu mới ngẩng đầu hỏi Lệ Sâm: "Như thế nào? Ý tưởng của tôi có phải là siêu cấp tốt hay không?"

Lệ Sâm giơ ngón tay cái lên: "Đương nhiên."

Chờ nói xong anh liền mím môi hôn Nam Ca một cái. Từ trước đến nay chưa từng nói qua tình yêu nhưng hiện tại dụ dỗ Nam Ca lại thuận tay như thế. Hai người lại đi dạo ở bên ngoài trong chốc lát, giết không ít Zombie cấp thấp, tinh hạch thu thập được chuẩn bị giao cho Thẩm Cầm Nhã.

Mà Lệ Sâm giờ phút này không nghĩ tới, về sau bản thân còn thật sựsử dụng dị năng ở trên người Nam Ca.

…… 

Sau khi trở về căn cứ, Thẩm Cầm Nhã liền thông báo bọn họ muốn mở đại hội. Đến trình diện cơ bản đều là người lãnh đạo của căn cứ mười bảy, trừ Nam Ca cùng Lệ Sâm ra thì Diệp Thiệu cũng tới.

Phòng họp của căn cứ rất rộng rãi, Thẩm Cầm Nhã để mọi người ngồi xuống rồi mới giới người mới đến cho bọn họ. Mọi người lại đứng lên thân thiện vỗ tay.

Thẩm Cầm Nhã còn khom người chào ba người: "Lần này căn cứ mười bảy có thể tránh thoát tai họa lớn, sau tai họa lại thuận lợi xây dựng lại như thế cũng nhờ mấy người. Tôi đại biểu cho mọi người trong căn cứ cảm ơn các cậu."

Nam Ca hiển nhiên có chút không thích ứng được tình huống này, Lệ Sâm liền không biến sắc tiếp nhận lời Thẩm Cầm Nhã nói: "Chúng tôi cũng là tự cứu bản thân, về sau trên dưới đoàn kết lại thì căn cứ mười bảy khẳng định sẽ cường đại hơn nữa."

hiện tại căn cứ mười bảy cũng đã rất cường đại. Vốn là đám người Thẩm Cầm Nhã săn giết Zombie nhưng cơ sở chính vẫn luôn lừa gạt, tự xưng là công lao của họ. Kết quả Zombie trong Bắc Hải chìm vây công căn cứ mười bảy không chỉ không có phá hủy căn cứ, mà còn tạo thành tựu bọn họ.

Thẩm Cầm Nhã đơn giản thống kê qua, hôm đó bọn họ ít nhất đã giết được mười vạn con Zombie, Nam Ca là người bỏ ra sức lực lớn nhất.

Lấy được đến mấy vạn viên tinh hạch, một bộ phận dựa theo chiến tích phân phối, một bộ phận khác cất giữa trong căn cứ. Diệp Thiệu đãnói qua, có không ít thuốc đều cần tinh hạch làm nguyên liệu.

Người trong căn cứ dùng tinh hạch khiến năng lực tăng lên không chỉmột cấp bậc, các căn cứ khác cũng không dám tiếp tục khinh thị căn cứ mười bảy nữa.

Thậm chí gần đây người của cơ sở chính cũng không dám đáp lại sựkiện này. Các người không phải là nói chiến tích kia đều là nhờ người của cơ sở chính sao? Vì cái gì căn cứ mười bảy của người ta lợi hại như thế? Các người đến trợ giúp căn cứ mười bảy, kết quả Doãn anh Nam còn bị Zombie cắn. Người trong cơ sở chính không cứu được sao?

So sánh hai căn cứ như thế tất nhiên tình thế căn cứ mười bảy mạnh hơn, những người vốn cố vót đầu cho nhọn muốn tiến vào cơ sở chính giờ đây ào ào thay đổi tuyến đường đi đến căn cứ mười bảy.

Thẩm Cầm Nhã phái người xét duyệt qua, nếu như không có vấn đề gìthì có thể tiến vào căn cứ.

Phương thức quản lý trong đây không khác các trụ sở khác, mặc dù có thể cung cấp một chút giúp đỡ nhưng cơ bản đều là phân phối theo lao động.

Cho dù hiện tại vật tư của căn cứ chẳng hề đầy đủ, Thẩm Cầm Nhã cũng đã cảm thấy tiền đồ bừng sáng.

Giờ phút này bà cảm kích nhìn Nam Ca, lại nói với mọi người: "Lần này đến đây vẫn là muốn cùng mọi người thương lượng một chuyện, người lãnh đạo của căn cứ mười bảy này tôi đã quyết định để cho Nam Ca đến làm."

Thời điểm Nam Ca mới vừa đến họp cho rằng cô chỉ đến để góp đủ số, bởi vì cô cái gì cũng không hiểu nha.

Thẩm Cầm Nhã nói xong, cô cũng đã làm tốt công tác chuẩn bị vỗ tay. Ai biết Thẩm Cầm Nhã thế nhưng nói cho cô đến làm người lãnh đạo?cô mới không làm đâu nhé!

Lúc Nam Ca trợn mắt há hốc mồm, những người khác trong căn cứ thế nhưng đều nghiêm túc suy tư. Tại tận thế, người mạnh làm vua. Các căn cứ khác không phải là người có giá trị võ lực lợi hại nhất làm lão đại sao?

Mặc dù bây giờ nhìn lại, Lệ Sâm vẫn mạnh hơn Nam Ca một chút, nhưng dù sao bọn họ cũng tiếp xúc với Nam Ca lâu hơn. Hơn nữa tất cả mọi người đều biết rõ Lệ Sâm cùng Nam Ca là một đôi, vậy thì bọn họ ai đến làm người lãnh đạo đều không có vấn đề gì nha.

Vì vậy sau khi mọi người suy tư xong liền chuẩn bị đồng ý với ý kiến của Thẩm Cầm Nhã.

"Nam Ca không sai..."

"Có cô ấy làm người lãnh đạo, sau này ai cũng đừng nghĩ đến bắt nạt căn cứ mười bảy..."

"Chúng ta không thiếu tinh hạch, còn có thể xây dựng thêm căn cứ..."

Nam Ca lờ mờ, qua một hồi lâu cô mới nói: "không phải là... Các người muốn cho tôi làm người lãnh đạo chứ, các người đã hỏi qua ý kiến của tôi chưa?"

Mọi người nhìn chằm chằm Nam Ca trong chốc lát, Thẩm Cầm Nhã mớinói: "cô không muốn sao?"

Nam Ca vỗ bàn một cái: "Đương nhiên không muốn! Tôi không hiểu phải quản lý căn cứ như thế nào đâu!"

Thẩm Cầm Nhã tựa lên trên ghế, nhu hòa cười một cái: "Cái này đơn giản, nếu cô đã không hiểu cách quản lý căn cứ. Vậy hãy để cho Lệ Sâm đảm đương người lãnh đạo đi."

"A?" Nam Ca lắc đầu: "Kia càng không được, Lệ Sâm là tiểu đệ của tôi mà."

Nam Ca nói quá đương nhiên, Thẩm Cầm Nhã nhịn không được phùmột tiếng bật cười.