"Bịch bịch bịch ——" một cô gái nhỏ gầy ghé cả nửa người vào trên cánh cửa, gõ mạnh vào cánh cửa giống như là có thù oán với nhà này vậy, âm thanh chói tai phá vỡ sự yên tĩnh của buổi sáng sớm.
‘ Ken két ’ một tiếng, cửa bị người kéo ra từ bên trong, từ phía sau cánh cửa một cô gái có dáng vẻ tức giận đi ra, cô gái mặc một chiếc váy đỏ rực bó sát theo cơ thể, phía trước khoét sâu, tư thái uyển chuyển, đôi mắt quyến rũ, xinh đẹp vô cùng.
Mà cô gái nhỏ đứng ở cửa thì ngược lại, trên co thể gầy yếu mặc một chếc áo T shirt màu trắng rộng thùng thình, tóc xõa, không thoa phấn, khuôn mặt mộc sạch sẽ, nhưng điều này cũng không khiến cho khí chất của cô thua kém người con gái xinh đẹp diêm dúa lòe loẹt trước mắt chút nào, có thể bởi vì ngũ quan của cô quá tinh xảo, nên cho dù mặt mộc không trang điểm, cũng đẹp đến mức khiến cho người khác không thể rời mắt.
Trên người cô có cái loại vẻ đẹp tự nhiên, từ trong ra ngoài tản mát ra khí chất trong trẻo, dưới sự làm nền của cô gái xinh đẹp kia, càng lộ ra vẻ đẹp tinh khiết, còn cô gái xinh đẹp hấp dẫn bên cạnh, thì làm cho người ta cảm thấy mỏng manh nhạt nhẽo.
Mà lúc này, trong mắt cô gái nhỏ ngập nước, đôi môi khẽ cắn, chỉ dùng đôi mắt ưu thương không màng danh lợi nhìn chăm chú cô gái xinh đẹp trước mắt, giống như người vừa gõ cửa rất mạnh kia không phải cô.
Những cụ già tập thể dục buổi sáng đã bị cô gái nhỏ ngoài cửa hấp dẫn, không khỏi dừng chân, nhìn một lúc, lại cho rằng đây là cảnh tình địch gặp nhau, cụ già lắc đầu một cái, ngượng ngùng tránh ra, trong miệng lẩm bẩm, nhỏ giọng than thở, "Ai, đúng là thói đời bạc bẽo, đàn ông có tiền thì không chung thủy, chỉ biết nuôi phụ nữ ở bên ngoài để bản thân khoái hoạt!"
Khoảng cách quá gần, lời nói này cô gái diêm dúa lòe loẹt đều nghe vào tai, sắc mặt của cô trầm xuống, đưa tay một cái kéo cô gái nhỏ giả vờ yếu ớt trước mắt vào trong nhà, ‘ phanh ’ đóng cửa, đứng chắp tay sau lưng, đôi mắt xinh đẹp hếch lên, "Giả bộ đáng thương cũng vô dụng! Cố Tử Mạt, bây giờ bạn thật đúng là càng ngày càng được voi đòi tiên, xin mình đi quyến rũ tên đàn ông đê tiện cho hả giận không được, thì sử dụng số điện thoại của mình để đăng tin thuê chú rể giả, giỏi lắm?"
Ưu thương trên mặt Cố Tử Mạt vì đã bị đoán đúng mà phai đi, đối với lời chất vấn của bạn thân, cô cũng không biện bạch, khóe môi nâng lên, linh hoạt lách qua người bạn thân, quen thuộc bước vào phòng.
Trên màn hình Ipad của Đại Thiến, đang để bản tin thuê người mà tối hôm qua cô đã làm ——
Tôi, hiện tại cần thuê một người đàn ông, đóng giả Lục Duật Kiêu, đồng thời nhanh chóng kết hôn giả với tôi, điều kiện càng xuất chúng càng tốt, chi phí trang phục, phí biểu diễn cũng do bên tôi trả, thời hạn là một tháng. Ai có ý định xin liên lạc nói chuyện, không có ý định xin đừng làm phiền.
Phần sau lại bổ sung thêm phương thức liên lạc, là số điện thoại của Đại Thiến.
Sáng sớm, chính là bởi vì cái này mà khẩn cấp chạy tới, cô cũng không thể bỏ qua bất kỳ một ai có thể đón giả Lục Duật Kiêu! Dĩ nhiên, Đại Thiến nổi giận với cô cũng là vì chuyện này.
Người đàn ông đê tiện trong miệng Đại Thiến, chính là bạn trai cũ của cô, mà cái kẻ thứ ba không biết xấu hổ, lại chính là em gái của cô.
Đối mặt với việc bạn trai cũ phản bội cùng em gái, cô mới không cần hèn yếu tự nuốt vào nước mắt vào trong!
Trong lòng cô đã suy tính rồi, cô muốn thuê một chú rể giả, muốn kết hôn cùng một ngày với anh ta, thuê cùng một địa điểm, dùng cùng một ý tưởng đám cưới, cùng một khúc nhạc mở đầu, để người điều khiển chương trình đọc lời thoại giống nhau, phát bánh kẹo cưới giống nhau tới tất cả bạn bè người thân!
Cô chính là ngây thơ đến mức dùng hành động này khiến đôi cẩu nam nữ kia buồn lòng!
Đại Thiến theo sát sau lưng cô, khoanh tay mắt lạnh nhìn ‘ kiệt tác ’ cả Cố Tử Mạt, môi đỏ mọng đóng mở, "Đám cưới giả, chú rể giả, bạn xác định mình có đủ tiền cho việc đó sao? Phương thức liên lạc lại là số điện thoại di động của mình, bạn muốn hại chết mình đi! Được rồi được rồi, cái này để sau, mấu chốt là —— bạn muốn mời Lục Duật Kiêu? !"
Cố Tử Mạt ngồi ở mép giường, ngón tay chạm nhẹ vào trang đăng quảng cáo thuê mới hiện ra, mặc cho Đại Thiến liên tục đặt câu hỏi, cũng không phản bác, cho đến khi Đại Thiến nã pháo xong, cô mới dời tầm mắt khỏi Ipad, quy củ, nghiêm túc sửa lại một câu cuối cùng của cô ấy, "Mình mời người đóng giả Lục Duật Kiêu, cũng không phải là mời Lục Duật Kiêu thật."
Đại Thiến khoa trương hất mái tóc cuộn sóng, trên mặt lộ ra vẻ quyến rũ không thể tưởng tượng nổi, "Ông trời của tôi, bạn muốn gả cho Lục Duật Kiêu đến điên rồi?"
Cố Tử Mạt xem thường, ngón tay chạm nhẹ vào màn hình ipad, chuyển tới trang diễn đàn Nữ Bát Quái, mở trang có thông tin liên quan đến Lục Duật Kiêu cho Đại Thiến nhìn, "Nhìn đi, Lục Duật Kiêu là người đàn ông mà tất cả phụ nữ đều muốn gả cho, nếu như người mình tìm đến chính là Lục Duật Kiêu, sẽ khiến đôi cẩu nam nữ kia tức chết!"
Anh chàng Lục Duật Kiêu này mặc dù thần bí, nhưng mức độ nổi tiếng trong xã hội cũng là số một số hai. Tin đồn người đàn ông bối cảnh xuất thân không rõ mà tiếng tăm lại lừng lẫy này, phong thái trác tuyệt, tướng mạo bất phàm, khiến không ít cô gái xinh đẹp nết na gia đình thượng lưu chạy theo như vịt, nhưng chỉ đáng tiếc, bởi vì Lục Duật Kiêu trời sinh tính tình cổ quái, cho đến nay có rất ít người gặp được con người thật của anh ta.
Chỉ dựa vào những lời đồn đại hư hư thật thật, Lục Duật Kiêu vốn nổi tiếng nhất bởi vẻ đẹp trai cao to, đã trở thành một người đàn ông đầy sức hút có tiền lại có quyền.
Khi một người đàn ông cao quý bị che lên bởi một tấm khăn che mặt thần bí, thì anh ta sẽ càng lộ vẻ xa không thể chạm, càng nâng cao sự tò mò và ham muốn tìm kiếm của mọi người.
"Ngây thơ! Bạn đã từng gặp Lục Duật Kiêu chưa, bạn biết anh ta xấu hay đẹp tròn hay méo sao?" Đại Thiến nhìn cũng chưa từng nhìn một cái, từ đâu tới cuối vẫn coi thường kế hoạch của Cố Tử Mạt, ngón tay chỉ thẳng ngực cô tiếp tục đặt câu hỏi.
Đã dự đoán trước là Đại Thiến sẽ phản đối sự lỗ mãng của cô, Cố Tử Mạt vô tội nghiêng đầu, đưa tay bỏ ngón tay nhỏ nhắn của Đại Thiến xuống, trong lòng hạ quyết định, "Đúng là mình không biết, vậy bạn biết sao? Có ai biết đây? Quan tâm điều đó làm gì, dù sao tất cả mọi người đều không biết Lục Duật Kiêu là cái dạng gì, tại sao mình lại không thể tìm người đóng giả Lục Duật Kiêu!"
"Mình mặc kệ bạn, cẩn thận chơi quá rồi." Đại Thiến không quan tâm đến cô, lấy ra chì vẽ mắt, ngồi trước gương trang điểm, trực tiếp bày tỏ thái độ không để ý tới Cố Tử Mạt.
Cố Tử Mạt nhìn Đại Thiến bỏ đi, trong lòng hơi đánh trống, không có bạn tốt ủng hộ, bước kế tiếp cô nên làm thế nào cũng treo đâu rồi, cô có thể không chột dạ sao!
Cô rón ra rón rén đi đến sau lưng Đại Thiến, đoạt lấy chì vẽ mắt trong tay Đại Thiến, xoa bóp bả vai Đại Thiến nịnh nọt, "Nữ vương Thiến Thiến, thoải mái sao? Hai chúng ta thương lượng chuyện này đi."
Bên trong gương trang điểm, hiện ra một khuôn mặt xinh đẹp tươi mát đang nháy mắt ra hiệu với một khuôn mặt quyến rũ khác.
Cố Tử Mạt tập hợp mọi thủ đoạn, ra sức sử dụng tất cả vốn liếng, muốn dùng chút ơn huệ nhỏ này lôi kéo Đại Thiến cùng thông đồng làm bậy, nhưng không nghĩ, điện thoại trong túi xách vang lên, cô chỉ có thể dừng tay, lấy điện thoại di động ra nhìn một cái.
Biểu thị người gọi tới là – Bạn trai cũ!
Đôi mắt đẹp của Cố Tử Mạt trợn trừng, cơn tức bốc lên, mắt nhìn thấy Đại Thiến đã xoay đầu lại, cô khoa tay múa chân ra dấu ‘xuỵt” với Đại Thiến, đang chuẩn bị nói với cô ấy là điện thoại của bạn trai cũ, lại thấy khuôn mặt Đại Thiến cũng đang mê mẩn nhận một cú điện thoại.
Cố Tử Mạt nhìn tên hiện trên màn hình, tâm tình dần dần trấn tĩnh lại.
Nếu là ngày trước, cô hận không được lập tức bấm phím nghe mắng cho anh ta một trận, ít nhất cũng để sướng cái miệng, nhưng bây giờ, cô càng có cách tốt hơn đối phó với anh ta, khi ngón tay chạm vào cái tên đó, cố ý do dự hồi lâu, cô mới từ từ đè xuống, bắt máy.
"Tử Mạt." Rõ ràng nghe được một giọng nói quen thuộc.
Cô không nói lời nào.
"Tử Mạt?"
Bên kia lại xác nhận một lần nữa, cô nhắm mắt lại, không chút khách khí nói, "Chuyện gì!" Tên đàn ông đê tiện này, cô thật sự không muốn tiếp tục nghe giọng anh ta nữa.
"Chúng ta nói chuyện một chút."
Ôi chao, muốn nói chuyện với cô một chút?
Nói xin lỗi? Nói xin lỗi có ích gì không? Để lại cho cô, cũng chỉ là tàn nhẫn, còn không bằng không nghe.
"Tôi và anh đã không còn liên quan, bây giờ là thời gian riêng tư của tôi, anh không có quyền can thiệp, tôi muốn nghỉ ngơi, cúp!" Cũng không cho đối phương cơ hội nói gì nữa, cô liền bấm kết thúc trò chuyện, còn chưa có cất điện thoại di động, lại nhìn thấy Đại Thiến vẻ mặt mờ ám đi từ phòng ngoài vào, gian trá chớp mắt với cô, "Nhìn đi, anh ta đến rồi!"
"Anh ta nào?"
"Lục Duật Kiêu!"
"A? Thật hay giả? Bạn cũng đừng khi dễ mình lừa dối mình nhé!" Cố Tử Mạt nghe vậy, mặt mày khẽ cau, nghĩ thầm vận số của mình thật là tốt, mới post bài tối hôm qua, bây giờ đã có điện thoại đến rồi.
Nhưng, càng suy nghĩ, nỗi vui mừng này đã bị nỗi thấp thỏm che lấp mất.
Tay cô cầm điện thoại di động, xoay vòng vòng tại chỗ, trong lòng suy nghĩ phải ứng phó như thế nào, nhìn thấy cái người Lục Duật Kiêu này, cô nên mở miệng nói ý kiến kết hôn giả của mình như thế nào? Phương diện giá cả thế nào đây?
Những thứ này, tất cả đều là vấn đề, đặt tay vào vị trí trái tim, vẫn đang đập bịch bịch bịch.
Đại Thiến liếc cô một cái, chân mày hất lên, "Đương nhiên là giả! Bạn cho rằng trời sập? Trên trời rớt xuống một cái Lục Duật Kiêu thật? Bạn mau chóng sửa soạn lại đi, tối nay chúng ta sẽ gặp cái ngừoi giả mạo này để nói chuyện, chị đây sẽ trả giá giúp bạn." Dứt lời, Đại Thiến còn đá lông nheo với cô, gương mặt đắc chí.
Cố Tử Mạt kinh nghi, đây là Đại Thiến đã quyết định trợ giúp cô? Bởi vì nghe giọng nói của kẻ giả mạo, mà cứ như vậy thay đổi chủ ý?
Mắt nhìn chằm chằm Đại Thiến mấy giây, nghĩ thầm giọng nói ‘ Lục Duật Kiêu ’ khẳng định ‘ phục vụ ’ Đại Thiến cực tốt, nếu không nét mặt của Đại Thiến cũng sẽ không sảng khoái như vậy.
Đại Thiến vẫn cảm thấy âm thanh là nguồn hấp dẫn tốt nhất.
Đang suy nghĩ, cơ thể liền bị Đại Thiến đẩy quay hai vòng, "Từ đầu đến chân, cũng nên đổi!" Đại Thiến xoi mói, ném cho cô một cái kết luận.
Sáng sớm hôm nay Cố Tử Mạt đã chạy tới đây rồi, tùy tiện lôi một cái T shirt màu trắng mặc vào đã ra khỏi nhà, cho nên lúc này là một bộ mặt mộc không trang điểm, khuôn mặt hoàn toàn không có hóa trang, cũng tự biết hình tượng của mình hơi bất lợi, chỉ có thể kêu rên một tiếng, "Được."
Buổi chiều ——
Cố Tử Mạt kéo cánh tay Đại Thiến, bước từng bước nhỏ đi tới nhà hàng Tây, tấm kính trên tường phản chiếu hình ảnh Tử Mạt ăn mặc xinh đẹp, váy nhung màu trắng, mái tóc đen mềm mại buông xuống sau gáy, cả người không có bất kỳ món trang sức nào, đơn giản như vậy, nhưng lại tràn đầy một vầng ánh sáng thu hút.
Cơ hồ khi cô ngồi xuống, chàng trai ngồi ở bàn bên cạnh, không hẹn mà cùng nhìn về phía cô.
Chú ý tới điểm này, Cố Tử Mạt còn cố ý hất nhẹ tóc hai cái, hơi ngửa cằm buồn chán lật hai cái thực đơn.
Những thứ này đều là Đại Thiến dạy cô, quan trọng là – có khí chất.
Đại Thiến dùng ánh mắt ‘ khen ’ cô một cái, cô trang điểm cho Tử Mạt rất nhạt, chỉ đánh một lớp phấn lót rất mỏng, thoa mascara vào lông mi, thuận tiện vẽ lông mày một chút, tô thêm một lớp son bóng nhàn nhạt.
Có một loại người trời sinh ra đã như vậy, giống như Cố Tử Mạt, trời sinh ra đã xinh đẹp có khí chất, hơi trang điểm một chút, sẽ khiến người khác kinh ngạc.
Cô đặt thực đơn sang một bên, nghịch nghịch một bên tóc xoăn, "Chúng ta đến sớm, thừa dịp anh ta chưa tới, bạn đoán một chút, đối phương là bộ dáng gì, mình đoán anh ta nhất định là một đại soái ca, bởi vì giọng nói của anh ta cực kỳ hoàn mỹ, tiếng nói cực kỳ ngọt ngào."
Cố Tử Mạt đầu tiên là sững sờ, lòng trĩu xuống, nhưng mà cái người ‘ Lục Duật Kiêu ’ kia còn chưa tới, cô không thể tự loạn trận cước, cô suy nghĩ một chút, xuất khẩu cuồng ngôn, cố ý cười đùa lấy bản thân làm trò cười nói: " Không có yêu cầu gì khác, chỉ hy vọng anh ta có thể cao hơn Ân Chính, bởi vì cũng ít thấy ai đẹp trai hơn anh ta, về phần phong cách gì đó, mình cũng không yêu cầu quá đáng, Hà Ân Chính là làm nghệ thuật, cái phong thái kia đã không phải người thường có thể so sánh. . . . . . A, bạn cần phải giúp mình kiểm tra đo lường, xem anh ta có phải kẻ lưu manh lừa đảo hay không, mình cũng không thể bị người lừa mất thân lại lừa gạt tình cảm được, mình lên mạng điều tra, cô gái trẻ vận khí tốt giống như mình đây, cũng có kẻ ngu ngốc bỏ ra hơn một ngàn vạn mua một đêm đây, mình muốn bảo vệ cẩn thận, không thể để cho kẻ xấu chui chỗ trống được."
Cô cũng căm ghét tên bạn trai cũ Hà Ân Chính này, từ trước đến nay chưa từng có người hại cô thảm như vậy.
Đều nói những người làm nghệ thuật là không đáng tin, cuối cùng cô cũng hiểu chân lý của những lời này ở đâu.
Đại Thiến nghe được một câu cuối cùng, không nén được che miệng nở nụ cười, "Lại còn lên mạng điều tra? Cái trang Web lừa bịp nào vậy, còn có thể nói gạt bạn cái đứa trẻ thành niên này!"
Cố Tử Mạt bị cô nói đến đầu đầy hắc tuyến, thân thể vươn lên, cười nham hiểm giả bộ nhỏ giọng, cũng không sợ ngượng ngùng mà nói, "Xuỵt, ở trên mạng nói là《 Vợ yêu nhỏ bé của tổng giám đốc bá đạo, bạn nhìn mình đi, ngây thơ thuần khiết lại thiện lương, tướng mạo cũng không kém, vẫn là tự nhiên tinh khiết không bị môi trường ô nhiễm, xác suất bị tổng giám đốc bá đạo coi trọng là rất lớn đâu, quả thật phù hợp là nữ chính!"
Nói xong, ngón trỏ của Cố Tử Mạt còn quyến rũ lướt qua đường cong xinh đẹp bên dưới, ý muốn phơi bày nét đẹp trời sinh của mình.
Đang dương dương đắc ý, khóe mắt hoàn toàn không ý thức nhìn lướt qua, cô liền liếc thấy dáng người mặc tây trang đứng ở trước bàn, đầu tiên cô cho là phục vụ, đã nói nhiều lời như thế, đôi môi có chút khô, cô cầm thực đơn lên muốn gọi nước uống, chẳng qua là ngẩng đầu lên nhìn về phía người tới lấy thực đơn, lại thấy khuôn mặt quen thuộc.