Hôm nay trang sẽ kể cho bạn tiếp câu truyện nhé.
***
Đó là tiết thứ 2 đầy mệt mỏi, nhưng nhờ có bộ não ghi nhớ tốt nên tôi không cần học bài. Nằm gục xuống bàn.
"Reng......"
Như vị cứ tin bay thẳng ra ngoài, chạy ngay xuống căn tin. Mua ngay một suất cơm, ăn cho no bụng. Đứng dậy đi về lớp.
Không may đụng trúng phải ai đó, ngước lên, ôi trời, từ một con nhỏ không bao giờ có tính mê trai chuyển thành mền yếu thật rồi. Người gì đâu mà đẹp dã mang vậy trời? Thôi bỏ đi. Tôi cúi đầu xuống như hối lỗi.
- Ùm không sao? tại mình không đi đứng cẩn thận ấy mà ?
Tôi lại cuối đầu như cảm ơn rồi bướt tiếp.
- À này! bạn tên gì thế?
- Ùm, Lan.
- Oh tên lạ thế? Vậy bạn đến từ đâu.
- Việt Nam.
- Àk vậy thì....!
Tôi đi mất dạng rồi, không thì lại chết vì trai đẹp.
Tại cầu thang lại bị đâm trúng cô bạn nào đó. Xui thế không biết. Nhưng nhìn cô ấy nhìn rất chanh chua, chét cả lớp phấn son trên mặt. Cô ta nhìn tôi, tôi chỉ biết gật đầu rồi đi tiếp.
- Con nhỏ câm này, bà không để yên đâu.
Cô ta chua thật đấy. Đi dạo một lúc thì quên mất mình để quên điện thoại trên lớp, chạy lên thì lấy thì thấy một đóng nữ sinh đứng ngoài lớp nhìn vào.
"Họ làm gì mà đông vậy? bộ có biến à? thôi quan tâm là gì."
Cửa trước bị bu kính rồi nên tôi phải vào bằng cửa sau thì bị một nữa sinh kéo áo lại.
- Cô bạn làm gì thế? cô nghĩ cô là ai mà vào lớp vậy hả? cô có biết cô vào đấy hành động xúc phạm các hotboys không? đúng thật là?
Tôi hiểu tất cả họ nói gì, nhưng đây là lớp tôi, tôi có quyền vào chứ. Gỡ bỏ tay cô bạn đó ra đi vào tiếp thì bị ghị lại mạnh hơn. cô bạn đó quát lớn.
- Này không nghe à? lì lợm thế?
Như thu hút được sự chú ý của nhiều người. Một cô bạn cao to, nhưng ẻo lả thấy phát ớn đến gần tôi.
- Mày làm cái gì thế? con nhỏ này là...? Àk! Fan cuồng! đi đi bạn chổ này không chắp nhận người lạ, à không nói người xấu thì đúng hơn. Mặt thì lem luốt, đen, tóc còn bù xù nữa chứ. Thật là kinh tởm. Vạy mà cũng đòi làm Fan girl của hotboys.
- Vụ gì thế? - Tôi ngước lên, thì ra là cô bạn ở cầu thang lúc nãy.
- Àk! con nhỏ câm.
Cả bọn - Câm? haha, đã xấu còn câm hahahahaha...
Tôi không thèm quan tâm bước thẳng vào lớp, đang mãi cười thì không khí của bọn họ đột nhiên yên ắng hẳn ra. Chuyện gì thế nhỉ.
Ngồi xuống bàn, thì bỏng có một cánh tay giật đầu tôi lôi té xuống ghế. Đau lắm nhưng chỉ la được vài từ tiếng Việt. Mà có ai hiểu đâu.
- Thả ra, á, thả ra.
- "Thả" là gì hả? thôi kệ. Đánh tiếp mấy đứa.
Vẫn liên tục đánh. Đau lắm nhưng vẫn cố gắn không khóc. Gần như tôi sắp kiệt sức rồi.
- Stop đủ rồi.
- Why? con bé này...?
Chỉ vào tôi, nói với giọng ngọt như mía lao vậy. GIẢ TẠO.
- Tôi cho các cô vào à? còn gây chuyện!
Bọn họ cố lôi tôi ra ngoài lớp. Thì hắn lại nói tiếp.
- Cô ta thì ở lại! các cô về đi!
Mở to mắt ngạc nhiên vì lần đầu tiên Hưng nói thế.
- What? Đây là lớp nam sinh mà?
Đáp một cách lạnh lùng.
- Tôi phải giải thích à?
Nge thấy hắn răng đe hốt hoảng gọi bọn nữ sinh đi về.
- A không! em đi, em đi.
Kết thúc cuộc nói chuyện, tôi ghi nhớ rất nhanh, và nguồn thông tin tôi nhận được là LỚP HỌC NAM SINH. Chuyện gì thế này có ai giúp tôi không?