Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 64: Khống chế nguyên tố

Dịch giả: Tiểu Băng
Tạ Giải cũng không nghĩ mình một kích đắc thủ, nên lúc Quang Long Nhận bay tới đối thủ, thì chính bản thân hắn cũng lao tới. Lúc Cổ Nguyệt bước lên né tránh Quang Long Nhận, hắn đã tới trước mặt Cổ Nguyệt, Quang Long Nhận giơ lên, Cổ Nguyệt như đang bước thẳng vào con dao của hắn.


Kỹ xảo công kích lần này, Vũ Trường Không cũng phải gật đầu, Tạ Giải tuy tu vi chưa tới song hoàn, nhưng đã bắt đầu lĩnh ngộ được chút áo nghĩa của Chiến Hồn Sư Hệ Đánh Nhanh.


Đường Vũ Lân nhìn trận chiến, nhận thức sâu sắc sự chênh lệch giữa mình với Tạ Giải. Lần đầu thắng hắn, là bởi vì hắn trở tay không kịp, lần thứ hai là nhờ Kim Lân, chứ thực tế Tạ Giải mạnh hơn nó nhiều.


Tạ Giải dừng lại cách Cổ Nguyệt chưa tới một mét, vị trí được tính toán cực chính xác, vừa vặn đủ tới đối thủ, nhưng lại cho mình đủ khoảng không để né tránh. Gặp phải đối thủ mạnh, hắn đã kích phát ra tiềm năng của bản thân.
Nhưng đối thủ này thực sự khó chơi.


Mũi chân vừa rơi xuống đất, Tạ Giải đã cảm thấy mặt đất truyền tới một cỗ hấp lực, như vừa bước vào đầm lầy, chân trái hụt xuống, lẽ ra là bắn lên công kích thì lại trở thành công kích tại chỗ.


Cổ Nguyệt dưới chân đảo một cái, cả người ngửa ra, vừa vặn tránh được một kích này. Ngay sau đó, một cái băng chùy xuất hiện trong tay cô bé, bắn ra.
Mục tiêu không phải Tạ Giải, mà là chân hắn.
Chỗ đất lầy dưới chân trái Tạ Giải bị đông kết, chân hắn bị đính cố định xuống đất.


Cổ Nguyệt quay người giơ tay, một quả cầu lửa bắn ra.
Khoảng cách quá gần, lẽ ra không thể nào né được.
Nhưng Tạ Giải đã thể hiện ra thực lực chân chính.
Quang Long Nhận chém ra, chuẩn xác bổ vào quả cầu lửa, tia lửa bắn ra bốn phía, hỏa cầu nổ nát vụn.


Cổ Nguyệt vung cả hai hai tay, băng chùy, hỏa cầu, không ngừng thi nhau bay ra, chỉ bằng Quang Long Nhận, Tạ Giải ngăn cản không nổi, nhưng hắn cũng giơ tay trái lên, hai con mắt sáng rực.
Thân là Chiến Hồn Sư Hệ Đánh Nhanh song sinh Võ Hồn, dù không di chuyển được, chỉ bằng vào chính diện cường công, hắn cũng cực có lòng tự tin.


Quang Long Chủy, Ảnh Long Chủy, hai thanh Chủy thủ không ngừng vung vẩy, mỗi một lần công kích, đều chuẩn xác đánh trúng công kích của Cổ Nguyệt, làm chúng vỡ tán loạn, chứng tỏ sức phán đoán cực tốt.
Vũ Trường Không mắt lấp loáng.


Băng, Hỏa, Thổ, Phong, cô bé đã dùng tới bốn loại năng lực, khả năng khống chế và kỹ năng công kích cũng không tệ.


Tuy Vũ Trường Không không giải thích được những Hồn Kỹ này từ đâu mà cô chỉ dùng một cái Hồn Hoàn nhưng lại xài chung cho tới bốn thuộc tính, nhưng đây rõ ràng là một Võ Hồn siêu cấp!


Tạ Giải cười nhạt, ngươi tuy rất mạnh, nhưng mà, Hồn Lực của ngươi không thể nào mạnh hơn ta, ta là song sinh Võ Hồn, cấp mười tám, dù có so đấu tiêu hao, ta cũng vẫn thắng.


Mọi người đều chỉ có một hoàn, hắn đã cảm giác được, mặt đất bị đông cứng dưới chân trái đã bắt đầu lỏng ra.
Nhưng Cổ Nguyệt lại mỉm cười, quả cầu tiếp theo cô bé ném ra không phải là hỏa cầu, mà là một quang cầu màu trắng.


Hào quang nổ bung trước mặt Tạ Giải, mọi thứ đều trắng xóa, chẳng còn nhìn thấy cái gì.
Không tốt! Tạ Giải vẩy mạnh hai tay, hy vọng dùng công kích dầy đặc nhất để ngăn cản công kích của đối phương.
"Tốt, ra đây." tiếng Vũ Trường Không kịp thời vang lên.


Mất mười mấy giây, Tạ Giải mới nhìn thấy lại được, nước mắt giàn giụa.
"Ngươi thắng." Vũ Trường Không nói với Cổ Nguyệt.
Tạ Giải không chịu: "Lão sư, ta không thua! Công kích của ta rất dày đặc, công kích của cô ấy chưa hẳn phá vỡ được."


Vũ Trường Không hừ lạnh, "Thua chính là thua. Lúc ngươi còn đang vung loạn Chủy thủ, cô ấy đã tới sau lưng ngươi."
Cổ Nguyệt mỉm cười, trên người ngân quang lóe lên, đột nhiên lướt ngang ba mét, Tạ Giải trợn mắt há hốc mồm, đây.. đây là năng lực gì a?


Cô bé nhìn Vũ Trường Không, "Lão sư, vậy ta bây giờ có thể nhập học không?"
Vũ Trường Không gật đầu, "Lời ta đã nói, ta nhất định sẽ làm được. Nhưng ngươi phải cho ta biết lai lịch của ngươi, và Võ Hồn của ngươi là cái gì?"


Cổ Nguyệt từ trong lòng lấy ra một phong thư, "Đây là thư đề cử của sơ cấp học viện của ta, còn Võ Hồn của ta, Võ Hồn của ta là, Nguyên Tố Sứ."
Nguyên Tố Sứ?
Vũ Trường Không chưa bao giờ nghe tới cái võ hồn này.


Trong trận chiến vừa rồi, Cổ Nguyệt đã chứng tỏ khả năng khống chế điều khiển tới sáu loại nguyên tố, Băng, Hỏa, Thổ, Phong, Quang Minh, Không Gian.


Cần phải biết, trong giới Võ Hồn, dù chỉ nắm được một loại nguyên tố, thì đó đã là đỉnh cấp. Đồng thời có được sáu loại nguyên tố, quả thực không thể tưởng tượng được.


Cổ Nguyệt thấy hắn kinh ngạc, thì không giấu giếm, "Ta có thể khống chế sáu loại nguyên tố, nhưng Hồn Hoàn của ta lại không thể kèm theo bất kì loại nguyên tố nào trong số đó. Bởi vậy, ta có thể khống chế nguyên tố biến hóa, nhưng lại không thể làm cho chúng trở nên mạnh mẽ. Hồn Kỹ thứ nhất của ta gọi là, Nguyên Tố Triều Tịch. Có thể kéo dài thời gian duy trì cho Hồn Lực của ta, và cũng giúp tăng khả năng khống chế nguyên tố."


Vũ Trường Không giật mình bừng tỉnh.


Quả nhiên, trên thế giới này tuyệt đối không có khả năng có thể khống chế tất cả các thuộc tính. Võ Hồn của cô bé chỉ có một, chứ không phải sáu cái. Đồng thời khống chế sáu loại nguyên tố, có nghĩa cô bé không thể có sở trường về một cái nào cả, không cái nào có thể giúp cô bổ sung Hồn Kỹ. Sự thi triển vừa rồi, đều là nhờ vào khả năng khống chế nguyên tố mà thôi.


Hèn gì không có cái nào mạnh mẽ, cô bé khắc chế được Tạ Giải, là nhờ cô biết kết hợp tinh tế hợp lý mà thôi.
Nhưng dù là như vậy, thì đây cũng tuyệt đối là Võ Hồn đỉnh cấp, song sinh Võ Hồn không thể nào so được.


Vũ Trường Không nói: "Tốt, ta hiểu rồi. Ngươi bây giờ chính là một thành viên lớp chúng ta, Lớp năm năm nhất."