Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 584: Mục Dã xuất chiến

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --


Sứ đoàn có thể đại biểu cho hai mảnh đại lục tiến hành giao lưu, hoàn toàn là người tài ba các ngành các nghề. Mà ở trên Đấu La Đại Lục, hầu như vị trí hàng đầu của mỗi ngành nghề đều là do Hồn Sư tạo thành, bởi vì Hồn Sư có thiên phú thân thể và tinh thần lực mạnh mẽ hơn, làm bất kỳ ngành nghề nào đều có ưu thế được trời cao ưu ái hơn so với người thường.


Đường Vũ Lân và các đồng đội ở vị trí của mình, một mình chống đỡ một phương. Đừng coi thường tu vi của toàn thể bọn họ đều chỉ nằm ở khoảng trên dưới tứ hoàn, nhưng xuất thân từ Sử Lai Khắc học viện, lại có Đấu Khải tăng cường cho Võ Hồn và thiên phú mạnh mẽ của bọn họ, tác dụng mà bọn họ đem lại cũng không hề nhỏ.


"Đội trưởng, ngươi lúc nào tới tứ hoàn rồi vậy? Võ Hồn của ngươi làm sao lại có khác biệt lớn so với trước đây như vậy?" Từ Lạp Trí vừa đút bánh bao cho Đường Vũ Lân, vừa tò mò hỏi.


Còn không phải sao? Hiện tại Lam Ngân Thảo của Đường Vũ Lân so với trước đây có thể nói là một trời một vực đấy! Mỗi một cây Lam Ngân Thảo cũng giống như giao long vậy, không chỉ có uy lực cường hãn công thủ toàn diện, mà còn ngập tràn một loại linh tính trước đây không hề có.


Mỗi một cây dây leo to lớn bắn ra, không chỉ uy thế bức người, hơn nữa phạm vi khống chế rất lớn. Trong lúc nhất thời, trong toàn bộ đoàn đội, hắn là người ngăn trở được nhiều đòn tấn công của Hải Hồn Thú nhất.


Đường Vũ Lân nói: "Tiến vào tứ hoàn tự nhiên là không giống nhau mà! Đệ tứ hồn kỹ này của ta, gọi là Lam Ngân Bá Vương Biến. Có đẹp trai hay không?"


"Đẹp trai, ha ha!" Thứ mà Từ Lạp Trí bội phục nhất đối với Đường Vũ Lân chính là lượng cơm ăn của hắn. Thời điểm cái tên này đang ăn thậm chí còn có thể mở miệng nói chuyện.


Tình cảnh có chút hỗn loạn. Xa xa, trận chiến giữa Thái lão và vị Hung Thú đến từ đáy biển kia là oanh oanh liệt liệt nhất.


Chỗ đáng sợ nhất của Hải Hồn Thú là có thể điều khiển sức mạnh của biển cả, sức mạnh thiên nhiên vĩnh viễn làm cho con người kính nể. Đến tầng thứ Thập Vạn Niên Hồn Thú, liền đủ để nhấc lên sóng to gió lớn. Vì lẽ đó, bất kể là Thái lão hay là 4 vị cường giả nhân loại khác, việc đầu tiên bọn họ muốn làm, chính là ngăn chặn những con Hồn Thú khủng bố với tu vi chục vạn năm này, không để chúng mượn sức mạnh của biển làm lật úp những con thuyền. Nếu không thì, ở trong đại dương mênh mông không có chỗ dựa vào này, kết cục cuối cùng nhất định sẽ cực kỳ thê thảm.


May là, thực lực các thành viên hai đại sứ đoàn đều khá là cường hãn, một ít chính khách bình thường xem ra rất hiền lành lịch sự, vào lúc này từng người đều mặc vào những chiếc Cơ Giáp cao cấp, trôi nổi ở giữa không trung tham chiến. Hai chiếc thuyền Cự Luân tiến lại gần nhau, Hồn Đạo Pháo toàn diện triển khai, tận hết sức lực oanh kích trận doanh Hải Hồn Thú, áp chế sự công kích của bọn chúng.


"Ầm——!!" Màu sắc bầu trời xa xa biến đổi, ba động năng lượng khủng bố gào thét trên không trung. Một luồng ngân quang óng ánh hóa thành nguyệt nhận hình tròn to lớn, xuyên không bắn qua. Một chiếc xúc tu thô to từ trên trời giáng xuống, đập xuống ở trên mặt biển, tạo nên một cơn sóng thần.


Thân hình Thái lão hiện ra, sau lưng mơ hồ có hào quang toả sáng, toàn thân lại phóng ra từng luồng sáng mỏng như những sợi tơ màu bạc.


Bất quá tình hình của nàng cũng không phải là rất lạc quan, sắc mặt có chút trắng xám, ánh mắt thoáng mờ đi. Hiển nhiên, tuy rằng nàng đã chặt đứt một chiếc xúc tu của đối thủ, nhưng tiêu hao đối với chính bản thân cũng khá là to lớn.


Trên thực tế, với tu vi của Thái lão, tuyệt đối là không sợ con Hung Thú này. Nhưng vấn đề là, nơi này là đại dương, là sân nhà của nó.


Trong biển rộng, vô số quang điểm màu lam nhạt dưới sức hút của Hung Thú không ngừng tràn vào cơ thể, xúc tu đứt rời khẽ nhúc nhích, chậm rãi mọc ra lại. Tuy rằng tốc độ bổ sung còn kém xa tiêu hao, nhưng so với Thái lão hầu như không có năng lượng bổ sung, vẫn xa xa tốt hơn nhiều.


Nếu như hiện tại là buổi tối, đồng thời là ngày trăng tròn, Thái lão có thể mượn sức mạnh của ánh trăng. Như vậy, thực lực của nàng sẽ tăng thêm một phần. Nhưng rất đáng tiếc, tình huống lúc này, lại thích hợp với phương thức chiến đấu của con Hung Thú này hơn.


"Giao hung thủ ra!" Con Hung Thú to lớn kia cũng không tiếp tục công kích, mà là ngừng lại.
Tuy rằng hiện tại hắn hơi chiếm thượng phong, nhưng cũng không phải là tuyệt đối. Đối mặt với một đối thủ như Thái lão, nếu như song phương liều mạng, khả năng lưỡng bại câu thương là tương đối cao.


"Đem hung thủ giao ra đây, liền để cho các ngươi đi. Nếu không thì, ngọc đá cùng vỡ!" Trên cái đầu to lớn của con bạch tuộc phía đối diện kia có 8 đôi mắt, mặt trên tất cả đều toả ra hung quang thăm thẳm, chăm chú nhìn Thái lão.


Thái lão lạnh lùng nói: "Ngươi cho rằng ngươi thắng sao? Số lượng Hồn Thú đã ít ỏi đến trình độ như thế, chẳng lẽ ngươi còn muốn tìm cái chết? Ngươi cho rằng, nhân loại thật sự không có cách nào chinh phục đại dương sao? Ta không biết là ai giết tộc nhân của các ngươi. Thế nhưng, ngươi ta khác tộc, dù như thế nào, chúng ta đều sẽ bảo vệ tộc nhân của mình. Ngọc đá cùng vỡ? Ngươi có thể thử xem!"


Đúng vào lúc này, một âm thanh hờ hững đột nhiên vang lên ở giữa không trung, "Hung thủ ở đây, ngươi có thể làm gì?"


Lông mày Thái lão khẽ động, sau lưng lóe lên ánh bạc, toàn bộ Đấu Khải toả sáng. Bởi vì nàng kinh ngạc phát hiện, thời điểm âm thanh này xuất hiện, chính mình vậy mà cũng không thể phát hiện ra hắn đang ở nơi nào. Dù cho rằng vào lúc này tinh thần của nàng đều tập trung lên con Hung Thú trước mặt, nhưng cũng vẫn có thể thấy được thực lực của người trước mặt cường đại đến mức nào.


Quang ảnh lóe lên, bên người Thái lão liền có thêm một người. Một chiếc mũ đầu bếp trắng noãn, y phục đầu bếp trắng phau, nhìn qua bất quá chỉ là một vị đầu bếp thông thường mà thôi.


Hai tay ông ta chắp ở sau lưng, xung quanh cơ thể toả ra một tầng hào quang ám kim vàng óng. Màu sắc Hồn Hoàn trên người hiện ra, 5 đen, 4 đỏ. Toàn thân tỏa ra khí tức khϊế͙p͙ người, dù cho là Thái lão, ánh mắt cũng đều ngưng lại.


Người này nàng cũng không quen biết, nhưng không nghi ngờ chút nào, là người đến từ trên thuyền.
"Là ngươi?" Tám đôi mắt Hung Thú ngưng lại, tám luồng sáng màu lam liền từ trong mắt nó bắn ra nhanh như điện, bắn mạnh vào người Mục Dã.


Mục Dã quay đầu nhìn về phía Thái lão, khẽ mỉm cười, lạnh nhạt nói: "Nơi này giao cho ta đi!" Vừa nói, ông bước ra một bước giữa hư không, đối mặt với tám quầng sáng màu lam kia vậy mà lại không tránh không né. Trực tiếp đấm tới một quyền.


Nắm đấm màu vàng sậm nổ ra, bầu trời phảng phất như bị xoắn đến vặn vẹo một thoáng. Ngay lập tức lam quang tan rã, đồng thời Mục Dã ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng. Một thân Đấu Khải màu vàng sậm nhanh chóng hiện ra, trong khoảnh khắc bao trùm khắp toàn thân. Hơi thở của ông cũng kéo lên theo cấp số nhân. 


Một đôi cánh to lớn màu vàng sậm triển khai ở sau lưng, quang luân ám kim hiện lên. Cùng lúc đó, thân thể của ông bằng một tốc độ kinh người lớn lên, trong nháy mắt đã hóa thân thành người khổng lồ thân cao tới trăm trượng. Khác nào một cây cột nâng cả bầu trời, áp bức cả một vùng biển.


Bầu trời run rẩy, mặt đất run rẩy, không gian run rẩy.
Sau khi Mục Dã hóa thành người khổng lồ, nắm đấm siêu lớn một lần nữa được tung ra, đánh thẳng vào ngực của con Hung Thú kia.


"Tứ Tự Đấu Khải Sư!" Thái lão hô khẽ một tiếng, xoay người rời đi, thân hình lóe lên, mang theo Ngân Nguyệt trở về khu vực gần thuyền lớn. Ngân quang lấp loé, Hải Hồn Thú nhất thời chịu áp bức toàn diện.


Làm sao nàng lại không nhìn ra áo giáp màu ám kim mà Mục Dã mặc trên người chính là Tứ Tự Đấu Khải cơ chứ! Tuy rằng từ gợn sóng hồn lực mà xem, tu vi của người này tựa hồ không bằng mình, nhưng thân thể của hắn sau khi biến hóa, Thái lão lại tự nhận mình không sánh được. Từ cấp 90 trở lên, dưới tình huống tu vi cách biệt chí ít một hai cấp, dù cho không có chênh lệch Đấu Khải, Thái lão dĩ nhiên cũng không nắm chắc chiến thắng được người này. Có thể thấy được cái vị "Đầu bếp" đột nhiên xuất hiện này, có thực lực cường hãn đến mức nào. Không phải là Siêu Cấp Đấu La, nhưng lại hơn hẳn Siêu Cấp Đấu La.


Trong đầu khẽ động, Thái lão đã đoán được thân phận của người này, trong lòng không khỏi kinh ngạc một trận.
"Ầm... ——!! "


Hung Thú bạch tuộc và Mục Dã đánh nhau to. Nhưng khác với vừa rồi chính là, lúc này bọn họ chiến đấu hoàn toàn là cứng đối cứng. Dùng một sức mạnh thô bạo không hoa mỹ choảng thẳng vào người nhau.


Sức mạnh của biển cả tác dụng lên cơ thể khổng lồ khủng bố như cột chống trời kia của Mục Dã, căn bản là không có bất kỳ tác dụng gì. Xúc tu to lớn của bạch tuộc quật lên thân thể của ông, quả đấm của ông cũng không ngừng rơi vào trên người con bạch tuộc to lớn kia. Xem ra, sức mạnh cơ bắp kiểu này của song phương, vậy mà có thể được xem là ngang nhau.


Thế nhưng rất rõ ràng, xúc tu của bạch tuộc cũng không thể tạo ra thương tổn thực sự cho Mục Dã Chân, mà nắm đấm của Mục Dã lại không ngừng lưu lại từng vết hằn màu vàng sậm ở trên người của nó.


Ngân quang chiếu khắp biển rộng, thế tiến công của Hải Hồn Thú ở trước uy thế khổng lồ của Ngân Nguyệt Đấu La, cuối cùng cũng bị ngăn chặn lại.