Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 406: Cơ hội bên trong hỗn chiến

Biên soạn: Đức Uy
Bản convert lấy từ truyencv.com
--- 
Chiến trường thay đổi trong nháy mắt. Cùng lúc khi Đường Vũ Lân bị Nguyên Ân Dạ Huy đánh bay, một bên khác, một bóng người cũng đã lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở hậu phương đội năm hai.


Không, nói chuẩn xác là hai bóng người. Trong đó một đạo, nhắm thẳng vào Bạch Hàn Anh. Chủy thủ lấp lóe hàn quang, trực tiếp nhắm vào bả vai nàng đâm tới. Đây là thực chiến, nếu như là giả lập chiến, mục tiêu lần này sẽ chính là cái cổ.


Một bóng người khác lại nhanh như tia chớp xuất hiện ở sau lưng Đoạn Hồn Tiêu. Thừa dịp hắn vẫn chưa kịp thổi tiếng thứ ba, hung mãnh đánh vào tay phải của hắn.
Tạ Giải, Ảnh Long Phân Thân.


Sự xuất hiện của hắn khiến cho Bạch Hàn Anh có chút không ứng phó kịp, nhưng phản ứng của nàng lại rất nhanh, thân thể đột nhiên ngưng lại, trong nháy mắt khi bị chủy thủ của Tạ Giải đâm trúng, toàn thân nàng hóa thành Anh Hoa tán loạn, văng ra tứ tán. Thân là Phụ Trợ Hệ Khí Hồn Sư, làm sao lại không có một ít thủ đoạn bảo mệnh cơ chứ? Tiêu lớn trong tay Đoạn Hồn Tiêu xoay một cái, liền điểm vào mũi của chủy thủ Tạ Giải. Tạ Giải không liều cùng hắn, trong nháy mắt khi sắp va chạm thu hồi chủy thủ về, chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, xoay tròn chung quanh Đoạn Hồn Tiêu.


Hắn lấy sức một người, đồng thời cuốn lấy đối phương hai người.
Tại sao hiện tại mới ra tay? Chính là nhờ Bão Tuyết che giấu.


Không Khí Pháo lúc này đã bay đến nơi trọng yếu của Bão Tuyết. Đúng lúc này, Bão Tuyết đột nhiên tán loạn, ánh bạc lóe lên, hai bóng người lướt ngang hai mét, nhẹ nhàng né tránh đòn đánh này của Nguyên Ân Dạ Huy.


Cùng lúc đó, một cái bánh bao đã vẽ ra một đạo đường cong tuyệt đẹp, bay thẳng đến vị trí của Đường Vũ Lân.
Thị Huyết Bánh Bao Đậu? Nguyên Ân Dạ Huy từng cùng bọn họ kề vai chiến đấu, ngay lập tức liền nhận ra lai lịch của bánh bao này. Không thể để cho Đường Vũ Lân ăn vật này!


Hư không đánh một quyền, lại là Không Khí Pháo. Không Khí Pháo màu vàng sậm gào thét mà tới, phạm vi bao trùm của nó rất lớn, đủ để đánh bay cái bánh bao đậu kia.


Không chỉ có như vậy, Nguyên Ân Dạ Huy không còn lo được công kích mấy người Cổ Nguyệt, lao thẳng tới “làm thịt” Đường Vũ Lân. Vẫn là phải triệt để trước tiên giải quyết Đường Vũ Lân rồi lại nói.


Đường Vũ Lân lúc này đã từ trên mặt đất bò lên, nơi miệng mũi đều có chút tơ máu, Thị Huyết Bánh Bao Đậu cùng Không Khí Pháo đụng vào nhau, nhất thời bị phá nát.
Hắn không hề lui về phía sau, hay là nỗ lực né tránh, mà lại đón lấy Nguyên Ân Dạ Huy đang nhào tới.


Tiếng rồng ngâm trầm thấp lại vang lên, Đường Vũ Lân cùng Nguyên Ân Dạ Huy, hai người lần thứ hai đụng vào nhau trên không trung.


Nguyên Ân Dạ Huy một quyền đánh về bả vai hắn, Đường Vũ Lân lúc trước đã bị thương, nàng sợ mình thật sự trọng thương hắn, cú đấm này còn chừa lại mấy phần khí lực.


Đường Vũ Lân dưới chân hơi trượt đi, thân thể chếch thiên, Kim Long Trảo tay phải chộp thẳng vào cánh tay phải mềm oặt đang buông thõng của Nguyên Ân Dạ Huy. Đồng thời cơ thể hơi lắc qua, chân trái giơ lên, điểm hướng về đầu gối của nàng.
Đường Môn, Cầm Nã Thủ.


Nguyên Ân Dạ Huy sửng sốt một chút, nhưng nàng cấp tốc có phản ứng, chân trái giẫm mạnh một cái trên mặt đất. "Oanh" một tiếng, lực chấn động mãnh liệt khiến cho thân thể Đường Vũ Lân lay động, tất cả công kích đều rơi vào chỗ trống. Cùng lúc đó, công kích của nàng cũng đã tới nơi bả vai của Đường Vũ Lân.


Vai Đường Vũ Lân đột nhiên co về sau, dời đi phần lớn lực công kích, bị một chưởng của nàng hung hãn đánh văng về phía trước.


"Ầm!" lần này, Đường Vũ Lân là bị xoay tròn bay ra, so với một thoáng lúc trước còn ác liệt hơn. Lúc hắn bị đánh bẹp xuống mặt đất mơ hồ còn có mùi khét của không khí ma sát.


Nguyên Ân Dạ Huy trong lòng hơi không đành lòng, nhưng đây là thi đấu, nàng thân lại là lớp trưởng của lớp năm hai, đại biểu cho toàn bộ năm thứ hai. Không thể bại!
Cùng lúc khi bọn họ giao thủ, đồng thời một bên khác cũng giao đấu đến mức vô cùng gay cấn.


Tinh Thánh Kiếm Võ Hồn chưởng khống giả Diệp Tinh Mạch lúc này đã vô cùng chật vật, bị Tinh Thần Kiếm của Diệp Tinh Lan đánh một đạo tinh tuyến trúng trước ngực, máu tươi lan ra, sức chiến đấu 10 phần đã vơi đi 5, 6 thành. Hắn vội tránh xa ra một bên, cố gắng thử công kích Cổ Nguyệt cùng Hứa Tiểu Ngôn.


Diệp Tinh Lan lấy một địch hai, cùng Hà Tiểu Bành và Nhạc Chính Vũ đứng ở một chỗ. Một thanh Tinh Thần Kiếm trên dưới tung bay, tam đại hồn kỹ liên tục hoán đổi. Hồn kỹ của nàng không ra thì thôi, vừa ra tất nhiên là vừa đúng lúc, không hề có chút hồn lực nào lãng phí. Trong lúc nhất thời lấy trường kiếm quấn lấy hai người, không hề rơi xuống hạ phong.


Từ Lạp Trí không ngừng đem từng cái từng cái bánh bao ném về phía các đồng đội, sau đó theo bản năng canh giữ ở một bên của Cổ Nguyệt.
Diệp Tinh Mạch không thể nghi ngờ là người buồn nhất toàn trường! Sau lần thứ nhất va chạm cùng Diệp Tinh Lan, hắn liền nhận ra Tinh Thần Kiếm của đối phương.


Võ Hồn áp chế, tình huống như thế rất ít khi xuất hiện, chỉ có ở loại Võ Hồn đồng nhất, đồng thời thuộc tính song phương cách biệt rất lớn mới có thể sản sinh.
Lại như Kim Long Vương của Đường Vũ Lân áp chế Long Loại Võ Hồn vậy.


Diệp Tinh Mạch Tinh Thánh Kiếm vốn là Võ Hồn mạnh mẽ, vậy mà xui xẻo đụng phải Tinh Thần Kiếm.


Bọn họ vốn là cùng một dòng họ, nhưng chỗ khác nhau chính là, Võ Hồn của Diệp Tinh Lan xuất hiện biến dị. Ở trong lịch sử Diệp gia, Tinh Thần Kiếm từng tổng cộng xuất hiện 7 lần, mỗi một lần xuất hiện, vị kia đều sẽ trở thành gia chủ của Diệp gia, đồng thời dẫn dắt Diệp gia một đời huy hoàng.


Mà một đời này, Tinh Thần Kiếm tái xuất, chính là Diệp Tinh Lan. Tinh Thánh Kiếm gặp phải Tinh Thần Kiếm, có thể nào không phiền muộn? Ở trước mặt Diệp Tinh Lan, sức chiến đấu vốn có của hắn căn bản là không phát huy ra được bao nhiêu.


Vì lẽ đó, hắn chỉ có thể thay đổi mục tiêu, nhanh chóng hướng về Cổ Nguyệt phóng tới. Thử trước tiên giải quyết hai tên nữ Hồn Sư cùng tên Thực Phẩm Hệ Khí Hồn Sư xem sao.


Một bên khác có Đoạn Hồn Tiêu, hắn căn bản không hề lo lắng. Sức chiến đấu của Đoạn Hồn Tiêu, ở trong đội chỉ đứng sau Nguyên Ân Dạ Huy, cũng là lớp phó lớp năm hai, khả năng chiến đấu tốt hơn hắn nhiều.
Tinh Thánh Kiếm lần thứ hai đâm ra, ánh sao óng ánh, mục tiêu nhắm thẳng vào Cổ Nguyệt.


Nhưng cũng ngay lúc này, một vòng Tinh Luân lặng yên không một tiếng động ở dưới chân hắn sáng lên. Sau đó hắn liền phát hiện, liên hệ giữa mình và Tinh Thánh Kiếm bỗng gián đoạn. Một bàn tay trắng noãn từ hư không vỗ vào trên đỉnh đầu của mình cách có 1 tấc. Hàn ý thấu xương truyền khắp toàn thân, sau một khắc, thứ hắn nhìn thấy bỗng trở nên hoàn toàn trắng xóa.


Tinh Luân Băng Liên, thêm vào Băng Nguyên Tố Chưởng Khống của Cổ Nguyệt. Khoảng cách gần giải quyết một tên Hồn Sư là chuyện dễ dàng như vậy đó.


Tinh Thánh Kiếm Diệp Tinh Mạch vốn là đi theo con đường Mẫn Công Hệ, sức phòng ngự không ra sao. Tinh Luân Băng Liên khóa tuyệt đối 1 giây đã đủ để đưa hắn vào bi kịch.


Hứa Tiểu Ngôn chờ cơ hội này, đã đợi hơn nửa ngày rồi, cuối cùng cũng coi như là có một con mồi đưa tới cửa. Nàng ở những phương diện khác cũng không tính là mạnh, bao gồm cả Bão Tuyết cũng không phải loại hồn kỹ mạnh mẽ đặc biệt phân định thắng thua. Chỉ có Tinh Luân Băng Liên này, ở trên chiến trường diệu dụng vô cùng.


Cổ Nguyệt hướng về Hứa Tiểu Ngôn nói: "Ngươi giúp Tinh Lan, ta đi giúp Vũ Lân." Vừa nói, ánh sáng màu xanh trên người nàng lóe lên, cũng đã hướng về phương hướng Đường Vũ Lân chạy đến.
Thời cơ, thời cơ Đường Vũ Lân từng nói, rốt cục đã đến.


Trước khi cuộc chiến này bắt đầu, Đường Vũ Lân cũng đã làm ra kế hoạch. Cổ Nguyệt cùng Hứa Tiểu Ngôn tổ hợp, chính là để bẫy người. Chỉ cần các nàng có thể trừ đi một đối thủ khi cận chiến, kế hoạch tiếp theo có thể triển khai.


Nhiệm vụ của Tạ Giải là cuốn lấy Phụ Trợ Hồn Sư cùng Khống Chế Hệ Hồn Sư. Mượn Bão Tuyết yểm hộ. Nhiệm vụ của Diệp Tinh Lan cũng đồng dạng là cuốn lấy đối thủ. Mà nhiệm vụ của Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt, mới là đánh bại Nguyên Ân Dạ Huy.


Phía trước là dựa vào Đường Vũ Lân, mặt sau, liền dựa vào Cổ Nguyệt.
"Oanh" Đường Vũ Lân lần thứ ba bị Nguyên Ân Dạ Huy oanh kích bay ra ngoài.


Nguyên Ân Dạ Huy lúc này, bên trong một đôi tròng mắt đỏ ngòm tràn ngập sự kinh ngạc, thời điểm khi nàng lần thứ hai đem Đường Vũ Lân đánh bay, vốn cho là hắn không còn cách nào có thể bò lên lần nữa.


Nhưng Đường Vũ Lân lại hóa không thể thành có thể! Không chờ nàng tiếp tục có hành động, đã lăn tròn trên mặt đất, xoa xoa vai, nhe răng nhếch miệng lên. Sau đó lại một lần nữa lao về phía nàng.
Hắn là đúc bằng sắt thép hay sao?


Nguyên Ân Dạ Huy không hề dám lơ là Đường Vũ Lân chút nào, nàng đã từng thấy tận mắt Đường Vũ Lân mấy lần giải quyết nhanh gọn mấy con Long Loại Hồn Thú. Kim Long Trảo của tên này thực sự là có lực bộc phát vô cùng cường hãn.


Kết quả là, lại bị Đường Vũ Lân quấn lấy vài giây, lại một lần nữa đem hắn oanh kích bay ra ngoài.
Đúng lúc này, Cổ Nguyệt đến.
Khoát tay, một đám lớn Băng Trùy, Phong Đao liền hướng về Nguyên Ân Dạ Huy bay tới.


Nguyên Ân Dạ Huy sửng sốt một chút, trong lòng thầm nghĩ, vậy mà còn đưa tới cửa. Một mình ngươi Nguyên Tố Hệ Hồn Sư, tiếp cận ta gần như thế, không phải muốn chết sao?